Mục lục
[Edit] Giang Hồ Thám Án Truyền Kỳ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 12: Tung tích của Phật bảo

Tô Chuyết thở dài nói: "Viên Tín sợ hãi Tuệ Khả tiết lộ việc này ra ngoài, đành phải đem hắn giam cầm ở trong gian phòng này. Thế nhưng việc này lại bị Lữ công tử phá vỡ!"

Lữ Khang khẽ giật mình, nói: "Tại sao lại dính líu quan hệ đến ta rồi?" Người ngoài cũng kinh ngạc không thôi, chỉ cảm thấy tối nay đúng thật là không thể tưởng tượng, trong chốc lát mà biến đổi bao nhiêu.

Tô Chuyết nói: "Làm sao không quan hệ với công tử? Vết đường bánh xe trên đường núi đông nam, rộng hơn so với xe ngựa bình thường, đó là bởi vì xe ngựa xa xỉ cồng kềnh, áp dụng bánh xe rộng hơn để tiếp nhận trọng lượng. công tử dám nói cái xe ngựa dùng để vứt xác đó không là của ngươi sao? Đêm qua ở cửa Túy Tiên lâu, ta thấy qua xe ngựa của Lữ công tử, hiện tại cũng đậu ở trong sân phòng khách, muốn so một chút hay không?"

Lữ Khang cả giận nói: "Nói bậy nói bạ! Nói hươu nói vượn! Tần Lôi, cái tên điên này chửi bới ta như vậy, ngươi còn không bắt hắn lại?"

Tần Lôi lại không nhúc nhích tí nào, chỉ coi như không nghe thấy. Tô Chuyết tiếp tục nói: "Toàn bộ tăng chúng trong chùa không người nào có thể tùy ý ra vào viện này, chỉ Lữ Khang là có thể. Ta nghĩ hắn nhất định là hôm qua tiến vào, phát hiện Tuệ Khả bị giam cầm ở đây, nên ép hỏi Viên Tín, biết chuyện từ đầu đến đuôi. Thế là Lữ Khang dùng việc này áp chế Viên Tín, hai người đạt thành hiệp nghị!"

Tần Lôi nghi ngờ nói: "Hai người bọn họ có thể đạt thành thỏa thuận gì?"

Tô Chuyết cười cười, nói: "Ông quên chuyện Phật cốt Xá lợi bị mất trộm sao? Nguyên bản Viên Tín chỉ hi vọng Xá Lợi gữ lại trong chùa, làm vinh dự Nhân Tế tự, nhiều thêm chút hương hỏa. Mà Lữ Khang lại muốn chiếm nó làm của riêng. Thế là đêm qua Viên Tín cầm tới chìa khoá mà Tuệ Khả bảo quản, trộm đi Xá Lợi, đưa cho Lữ Khang!"

"Ý định ban đầu của lão chính là giá họa cho Tuệ Khả việc mất cắp Phật bảo, đương nhiên Tuệ Khả chắc chắn sẽ không bị tìm tới. Kể từ đó vụ án này thành án không thể giải quyết, cũng không còn làm được gì nữa, sau đó lại nghĩ biện pháp dàn xếp Tuệ Khả. Đáng tiếc, lúc Tuệ Khả dìm xác thì quá khẩn trương, không thắt chặt dây thừng, dẫn đến việc thi thể bị phát hiện, dẫn tới quan sai."

"Mà ta lại chỉ ra Tuệ Khả chính là hung thủ, cứ như vậy, án mất cắp bình thường trở thành án giết người, liền không dễ dàng chấm dứt rồi. Thế là các người thuận nước đẩy thuyền, sau khi chúng ta đi, sát hại Tuệ Khả, lại đến phương hướng mà ta suy đoán để vứt xác, cho chúng ta tìm tới. Như vậy không có đối chứng, lần nữa đem hiềm nghi đẩy lên trên thân thổ phỉ. Đáng tiếc a, chỉ vì Lữ Khang ngươi không muốn dính án mạng lên tay, Viên Tín chỉ có thể tự thân giải quyết Tuệ Khả, như vậy trái lại để lộ ra sơ hở!"

Tần Lôi tựa hồ như ở trong mộng mới tỉnh, "A" một tiếng. Lữ Khang khó thở, cả giận nói: "A cái gì mà a, Tô Chuyết, ngươi đây căn bản là vu oan hãm hại! Tần Lôi, các ngươi đã thông đồng với nhau rồi, đúng hay không?"

Viên Tín cũng lạnh lùng nói: "Tô thí chủ, chuyện nhảm cậu kể quả thật không tệ, đáng tiếc không có bằng chứng, làm sao có thể nói lão nạp chính là hung phạm đây?"

Tô Chuyết cười lạnh một tiếng, đột nhiên hất một tay lên, mảnh sứ vỡ trong tay kia bắn đến gương mặt của Viên Tín. Viên Tín đột nhiên không kịp chuẩn bị, vội vã nhấc cánh tay che khuất khuôn mặt. Ai ngờ mảnh sứ vỡ kia chưa chạm đến thân thể của Viên Tín liền rơi trên mặt đất, mà người ngoài lại đều "A" một tiếng. Nguyên lai Viên Tín dưới tình thế cấp bách, quả nhiên duỗi ra cánh tay trái của mình!

Tô Chuyết nói: "Ngày bình thường lão cố ý uốn nắn, đã đem cánh tay phải sử dụng lưu loát như tay trái. Thế nhưng dưới tình huống cấp bách, vẫn lại lơ đãng vươn tay trái ra, đây chính là chứng cứ thứ nhất!"

Trên trán Viên Tín toát ra lấm chấm mồ hôi, há miệng không nói. Tô Chuyết lửng thững đi đến trước bàn, cầm lấy một con dao nhỏ trên bàn, thì ra là dao chuyên cạo đầu cho người xuất gia quy y. Hắn lại nói tiếp: "Đây chính là chứng cứ thứ hai! Ta vẫn luôn tìm không thấy hung khí, vì thế còn chạy đến bếp sau của chùa, mà nơi đó chỉ có dao phay chặt thịt, hiển nhiên không phải là hung khí. Đáng tiếc ta không chú ý đến con dao nhỏ này, nó ngay dưới mắt mọi người, nhưng cũng là dễ làm cho người ta không thấy nhất."

Tô Chuyết quay đầu nói với Tần Lôi: "Tần Bộ đầu, chuôi dao này lưng dày lưỡi mỏng, tương tự với tình hình vết thương của Tính Giác, lấy về so với vết thương của hai người chết một chút, liền biết được. Hơn nữa chuôi dao này đã dính máu, mặc dù rửa sạch rồi, nhưng vẫn có thể kiểm nghiệm ra. Đúng, trên mặt đất của căn phòng này khẳng định cũng lưu lại vết máu, cũng có thể kiểm tra ra."

Tần Lôi tiếp nhận dao cạo, lớn tiếng nói: "Được!"

Tô Chuyết lại nói: "Chứng cứ thứ ba cũng ở trong phòng này, đó chính là chiếc chìa khóa của cửa đại điện! Chiếc chìa khóa kia ta tìm không thấy trên thi thể Tuệ Khả, Ở xung quanh chùa cũng không thể tìm tới. Ta nghĩ vật trọng yếu như vậy lão không dám ném loạn, nhất định còn ở trong gian phòng đó!"

Tần Lôi hét lớn một tiếng: "Lục soát!"

Tràng hạt trong tay Viên Tín theo tiếng hét mà rơi xuống, trên trán đã túa ra mồ hôi lạnh, thần sắc trên mặt buồn chán vạn phần, hồi lâu mới thấp giọng nói: "Tính Giác ông ta, mặc cho lão nạp khẩn cầu thế nào, chính là không muốn lưu lại trong chùa, Ta cũng ... Không còn cách nào..."

Lão nói như vậy chính là thừa nhận đã giết người, lúc này chiếc chìa khóa kia quả nhiên cũng được tìm thấy. Chúng tăng ngoài cửa đều nhỏ giọng nghị luận, chỉ trỏ. Viên Tín rốt cuộc chống đỡ không nổi, ngã ngồi dưới đất. Lăng Sương đột nhiên hỏi: "Vậy Phật cốt Xá lợi bị bọn hắn giấu ở chỗ nào?"

Tô Chuyết nói: "Cái này liền rơi trên người Lữ công tử!"

Lữ Khang vung tay áo, nói: "Ngươi đừng hòng ăn nói bừa bãi, Viên Tín giết người có liên can gì đến ta?"

Tô Chuyết cười đáp: "Đương nhiên có liên quan đến ngươi rồi, sau khi các ngươi biết Xá Lợi đánh mất, quan sai và chúng tăng tất nhiên sẽ lật cả cái tự viện lên, cho nên ngươi đương nhiên sẽ không đặt Xá Lợi ở trong chùa. Thế là đêm đó ngươi cầm Xá Lợi đi tới Túy Tiên lâu!"

Tô Cầm vẫn luôn đứng sau lưng Lăng Sương, đột nhiên kinh hô một tiếng, Tô Chuyết quay đầu nhìn về phía nàng, nói ra: "Không sai! Lữ công tử chính là nghĩ đến Tô Cầm cô nương, liền mang Xá Lợi đi. Ta vẫn cứ nghĩ mãi không rõ, vì sao những ngày qua Lữ công tử một mực ở chùa lễ Phật, vì sao đêm qua đột nhiên chạy xuống núi. Hơn nữa hai người nha hoàn của Lữ công tử ngay cả Lăng công tử mà cũng không biết, làm sao lại nhận biết một thanh lâu ca kỹ đây? Điều này nói rõ Lữ công tử và Tô cô nương đã sớm quen biết, không hề giống biểu hiện của hai người ra ngoài như vậy."

"Nghĩ thông suốt điểm ấy, hết thảy liền giải quyết dễ dàng rồi. Đêm qua Lữ công tử ở cửa Túy Tiên lâu thấy được ta và Lăng Sương, rõ ràng sững sờ, biết chúng ta là đến tìm Tô Cầm. Thế là ngươi liền cố ý giả bộ như tức tối hổn hển, nhưng như vậy chẳng lẽ không kỳ quái sao? Tô Cầm bán nghệ không bán thân thì toàn bộ Kim Lăng đều biết, cho dù Lữ công tử là ngươi, cũng đều không ngoại lệ. Khi ta đi vào trong phòng của Tô cô nương, điểm đáng ngờ liền càng nhiều thêm."

"Rượu và đồ ăn trên bàn căn bản không động tới, đũa sạch sẽ, bầu rượu cũng đầy. Điều này nói rõ Lữ công tử căn bản không phải đi tầm hoa vấn liễu. Trừ phi hắn vừa vào cửa liền háo sắc dùng sức mạnh, bằng không chính là đang nói chuyện gì quan trọng. Còn tranh chấp mà nha hoàn Lục Ngạc nhìn thấy. . ."

Hắn nói đến Lục Ngạc, quả nhiên có một quan sai mang theo Lục Ngạc đi đến trước người. Tô Cầm sững sờ, nói: "Lục Ngạc, sao ngươi lại tới đây?"

Tay Lục Ngạc nâng theo một cái cái hộp nhỏ, cũng kinh ngạc nói: "Không phải tiểu thư để cho nô tỳ tới sao?"

Tô Chuyết nói: "Là ta để Tần Bộ đầu mang Lục Ngạc đến. Lục Ngạc, đêm qua cô ở ngoài phòng trông thấy tiểu thư nhà cô tranh chấp với Lữ công tử, không lằng nhằng nữa. Cô cho rằng tiểu thư bị khi dễ, đúng hay không?"

Lục Ngạc tức giận đáp: "Đúng!"

Tô Chuyết nói: "Kỳ thật Lữ công tử cũng không có làm nhục Tô cô nương, mà muốn đem Xá Lợi giấu ở chỗ Tô cô nương, mà Tô cô nương không đồng ý, hai người mới xảy ra tranh chấp. Đương nhiên cuối cùng Lữ công tử đã được toại nguyện rồi."

Lăng Sương đột nhiên nói: "Tô Chuyết, cậu chớ nói lung tung! Tô cô nương làm sao lại có quan hệ với chuyện này?"

Tần Lôi lại hỏi: "Như vậy Xá Lợi đến tột cùng giấu ở chỗ nào?"

Tô Chuyết chỉ Lục Ngạc, nói: "Ngay ở trong hộp trang sức của Tô cô nương!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
hihihehe
04 Tháng mười, 2021 01:23
Đọc đến quyển 7 thấy có mùi nhảy qua đọc đoạn kết thì thấy 2 trong 3 đại ác nhân đầu truyện còn sống nhăn nha quí dzị
namcao1999
19 Tháng mười một, 2020 17:51
Lố bịch. NVC thông minh nhưng không biết nhìn nhận đúng sai. Đứng với Vệ Tú trong khi con đó lại làm ác trong phần đầu, nhưng lại xem như không có gì. Thật là trò cười. Vậy mà cứ tự đắc như mình đi bảo vệ công lý.
Nguyễn Quang Trung
15 Tháng mười một, 2020 10:02
Truyện hay nhưng 1 số chỗ tình tiết hơi nhanh chậm lại kéo dãn ra 2-3 chương chi tiết hơn là ổn
Nguyễn Phạm Bảo Duy
28 Tháng chín, 2020 11:43
ccced. yg don't k
Hieu Le
01 Tháng sáu, 2019 16:58
tác chịu khó liên kết các quyển lại chút nữa là ngon... rời rạc quá mất hay
Nguyễn Thị
28 Tháng hai, 2019 13:19
Mình đọc cũng được 4 phần rồi. Hiu hiu sao tự nhiên cảm thấy Hoa Bình khả nghi quá từ lúc gặp nhau rồi đi chung với Tô Chuyết. Cảm giác thế giới thiệt là đáng sợ. Chắc có lẽ Tô Chuyết là người đầu tiên và cuối cùng trong truyện này nên tin tưởng.
fatelod
04 Tháng mười hai, 2018 21:36
. cái cho con đầu số, hồi đọc :029:
độc xà
29 Tháng mười một, 2018 08:06
bộ xuyên qua quy tắc full rồi đó bác xem thử xem
21302766
29 Tháng mười một, 2018 00:40
Hehe, mình chỉ làm theo sở thích thôi. Với lại chỉ chọn truyện full mới làm.
độc xà
29 Tháng mười một, 2018 00:21
nhầm lẫn, bộ kia là xuyên việt từ hiện đại về cổ đại, ko phải đô thị, lỗi lỗi.
độc xà
29 Tháng mười một, 2018 00:10
tg còn 2 bộ: xuyên qua quy tắc hơn 500c đã kết. hàn dạ thích khách hơn 300c đang viết. bộ kia đô thị nên ko thích lắm, hy vọng có bác nào làm bộ hàn dạ thích khách cũng bối cảnh võ hiệp cổ đại
độc xà
29 Tháng mười một, 2018 00:04
tg này có 2 bộ nữa mong bác làm tiếp, convert cũng dc
ronaldo4000
28 Tháng mười một, 2018 23:47
thank ad nhìu nhé, khi nào có truyện mới báo mọi người với nha
Điệp Lương
28 Tháng mười một, 2018 12:22
Mãi cũng kết thúc, tuyệt vời
21302766
27 Tháng mười một, 2018 21:41
Cuối cùng cũng xong, mất một năm rưỡi cần mẫn gõ chữ. Cảm tưởng đoạn cuối tác giả đẩy tình tiết hơi nhanh. Nhưng cái kết như vậy cũng trọn vẹn. Có thể nói đây là truyện mình edit lần đầu, tất nhiên khó tránh khỏi sơ suất. Cảm ơn các bạn theo dõi cùng minh suốt cả bộ truyện.
ronaldo4000
26 Tháng mười một, 2018 14:31
tuyệt vời ad ơi, cố lên...
ronaldo4000
24 Tháng mười một, 2018 14:26
Cố lên ad ơi
ronaldo4000
08 Tháng mười một, 2018 10:16
sắp hết rồi, cố lên ad ơi
Trần Hữu Long
05 Tháng mười một, 2018 12:57
truyện lấy các tình tiết vụ án trong các bộ thiếu niên bao công, địch nhân kiệt. hầu như bê y nguyên mà tình tiết viết ra ko kịch tính. đọc mà cảm giác như một bộ truyện được chuyển thể Từ Phim. quá tệ.
21302766
02 Tháng mười một, 2018 10:39
Còn quyển cuối cùng nhá.
21302766
01 Tháng mười một, 2018 16:54
tối làm xong 2 chương cuối của quyển.
ronaldo4000
01 Tháng mười một, 2018 15:58
tuyệt vời, tiếp nào ad ơi
ronaldo4000
29 Tháng mười, 2018 09:20
tiếp nào ad ơi
ronaldo4000
25 Tháng mười, 2018 16:59
càng lúc càng hay...
ronaldo4000
23 Tháng mười, 2018 11:03
tiếp ad ơi
BÌNH LUẬN FACEBOOK