Mục lục
[Edit] Giang Hồ Thám Án Truyền Kỳ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Chuyết nghe vậy, sắc mặt hơi đổi. Trầm mặc một hồi, y bỗng cười nói:

- Lý Tuyên à Lý Tuyên, không ngờ lòng dạ ngươi vẫn nhỏ mọn như xưa!

Lý Tuyên cười lạnh một tiếng, nói:

- Có câu nói rất hay, lượng tiểu phi quân tử, vô độc bất trượng phu. Tô Chuyết, như ngươi gọi là tội ác chồng chốt, tự có trời phạt!

Hắn càng nói càng đắc ý, âm thầm mững rỡ không thôi vì chủ ý của mình. Tô Chuyết lẳng lặng nhìn xem hắn, phảng phất như đang đánh giá một thằng nhóc không hiểu chuyện. Lý Tuyên bị Tô Chuyết nhìn chằm chằm thì trong lòng phát sợ, cả giận nói:

- Ngươi nhìn ta làm gì?

Tô Chuyết không kìm được bật cười, vừa cười vừa nói:

- Lý Tuyên, có phải là ngươi đang tính toán trong lòng, chỉ cần ta không có chết trên tay ngươi. Vậy ngươi có thể rũ sạch trách nhiệm, nhiều lắm là bị Vô Ngã và Quỷ Ẩn truy vấn tội thất trách mà thôi. Tốt xấu gì ngươi cũng là nhất bộ chi chủ, bọn hắn tuyệt đối không có khả năng trách phạt quá nhiều vì chuyện này!

- Không sai!

Lý Tuyên biết chút kế vặt này tất nhiên không thể gạt được Tô Chuyết.

- Coi như ngươi biết thì có ích gì? Ha ha ha...

Tô Chuyết lại mỉm cười nói:

- Lý Tuyên, ngươi không nên cao hứng quá sớm!

Lý Tuyên nhìn xem Tô Chuyết vẫn nở nụ cười tỉnh bơ, nhất thời trong lòng nghi ngờ không chừng. Nhưng vô luận hắn chất vấn thế nào, Tô Chuyết cũng không chịu nói rõ ràng.

Lý Tuyên đang kỳ quái thì thủ hạ đã lái đến một chiếc xe ngựa. Hai tên hán tử dẫn theo Tô Chuyết như dẫn tù phạm đẩy vào trong xe. Buồng xe này bốn phía không cửa sổ, giống như là một chiếc hộp sắt, ngồi ở bên trong vô cùng ngột ngạt.

Tô Chuyết trông thấy Lý Tuyên cũng chui vào, nhịn không được phàn nàn nói:

- Lý Tuyên, xe ngựa này của ngươi rất không thoải mái mà...

Vừa dứt lời, ngoài xe vang lên tiếng roi ngựa, xe ngựa đột nhiên khởi động. Tô Chuyết hoàn toàn không có chuẩn bị, lập tức lăn xuống chỗ ngồi. Trong lòng Lý Tuyên thống khoái, cười nhạt nói:

- Mặc dù không thoải mái, nhưng chiêu đãi ngươi cũng dư xài rồi!

Hắn nhìn xem Tô Chuyết bị trói hai tay, thật vất vả mới ngồi vững trong chiếc xe ngựa đang lao vùn vụt, thì không khỏi cười nói:

- Tô Chuyết, như ngươi gọi là tự làm tự chịu!

Tô Chuyết không để ý, chỉ cười nhạt nói:

- Lý Tuyên, chúng ta cũng coi như là người quen cũ, ngươi có bao giờ thấy ta chịu thiệt thòi chưa?

Lý Tuyên khẽ giật mình, nghĩ kỹ lại, hình như Tô Chuyết đích xác không giống như là người chịu thiệt thòi. Hắn nhíu mày:

- Ngươi có ý gì?

Tô Chuyết nói:

- Không có ý gì, chỉ là nhắc nhở ngươi, đừng nhấc đá rồi tự đập chân mình, câu nói tự làm tự chịu còn chưa biết là nói cho ai đâu!

- Tại sao ngươi mãi không chịu nói cho rõ ràng?

Lý Tuyên hỏi.

Tô Chuyết hỏi ngược lại:

- Vậy ngươi có biết vì sao Quỷ Ẩn và Vô Ngã muốn gặp ta như thế không?

Lý Tuyên nhíu mày, đây cũng là một nút thắt vòng vèo trong lòng hắn mà không tài nào gỡ được. Nếu không phải bởi vì mệnh lệnh làm người ta không tìm ra đầu mối đó thì bây giờ hắn đã sớm báo thù xong xuôi rồi.

Tô Chuyết tự hỏi tự trả lời:

- Đó là bởi vì, trong tám miếng lệnh bài của Bát Bộ Thiên Long có cất chứa một bí mật cực lớn!

- Bí mật gì?

Lý Tuyên hơi kinh hãi.

Tô Chuyết nhún nhún vai, đáp:

- Đây cũng là nguyên nhân mà ta muốn gặp Vô Ngã. Nghe nói bí mật này chỉ có Bát Bộ chi chủ mới biết được.

Y dừng một chút, lại nói:

- Lý Tuyên, kỳ thật ngươi và ta còn có Quỷ Ẩn đều như nhau mà thôi. Chúng ta đều rất muốn biết bí mật này đến cùng là cái gì. Hiện tại bí mật này trở thành thẻ đánh bạc để Vô Ngã cùng Quỷ Ẩn hợp tác, mà ba miếng lệnh bài trên tay ta trở thành thẻ đánh bạc để bọn hắn đọ sức. Nếu như ta xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, vậy sẽ không có ai biết được ba miếng lệnh bài trong tay ta ở nơi nào. Bí mật này cũng vĩnh viễn không thể nào có đáp án. Vô Ngã đánh mất thẻ đánh bạc, trong lòng Quỷ Ẩn cũng sẽ mãi mãi lưu lại một tiếc nuối. Lý Tuyên, ngươi nói xem, dưới loại tình huống này, nếu như ta xảy ra chuyện gì, bọn hắn sẽ còn trách phạt ngươi hay không?

Trái tim của Lý Tuyên nhảy một cái, bỗng ý thức được có gì sai sai. Hình như là mình lại bị Tô Chuyết lừa rồi! Hắn oán hận nói:

- Thì ra ngươi đã sớm tính toán là ta không cách nào động vào ngươi!

Khóe miệng Tô Chuyết nở nụ cười, nói:

- Lý Tuyên, qua mấy ngày nay, ta cố gắng nghiên cứu hạng người như ngươi. Bởi vậy ta mới dám khẳng định, ngươi chắc chắn sẽ không giết ta. Mà bây giờ cũng tuyệt đối không dám để ta tùy tiện chết trên tay người khác. Bởi vì ngươi sợ ... không chỉ là sợ thủ đoạn của Vô Ngã và Quỷ Ẩn, hơn nữa chính ngươi cũng muốn biết bí mật kia đến cùng là gì, có đúng không?

Lý Tuyên hừ lạnh một tiếng:

- Không ngờ ngươi cũng tính là tri kỷ của ta! Lẽ nào ngươi cho rằng ta không thể nào tìm ra mấy tấm lệnh bài trong tay ngươi à?

Tô Chuyết đã tính toán kỹ càng, bởi vậy y nhắm mắt lại, thản nhiên nói:

- Tất nhiên ngươi có thể thử một lần!

Tô Chuyết càng yên tâm lớn mật để Lý Tuyên đi tìm, Lý Tuyên càng thêm không dám khẳng định có thể tìm được lệnh bài.

Đang khi nói chuyện, xe ngựa đã một đường lái vào thành Kim Lăng, dừng lại ở hậu viện của một căn khách sạn xa hoa. Lý Tuyên là một gã đàn ông hiểu được hưởng thụ, mặc kệ cái gì đều muốn tốt nhất. Bởi vậy Tô Chuyết cũng không cảm thấy kinh ngạc vì trông thấy nơi xa hoa thế này.

Lý Tuyên vừa xuống xe, liền phân phó thủ hạ chuẩn bị nước nóng cho Tô Chuyết rửa mặt. Ở trong xe hắn đã buồn bực chịu đựng mùi mồ hôi khó ngửi trên thân Tô Chuyết suốt một đường, đầu óc sớm đã phình to. Mà trên đường đi Tô Chuyết không ngừng châm chọc lại càng làm hắn thêm đau đầu.

Hết lần này tới lần khác Tô Chuyết còn không ngừng cười nói:

- Chốc nữa mua cho ta một bộ quần áo vừa thân, chất lượng cần phải đẹp đẽ một chút, đừng mất thân phận thế tử Nam Đường của ngươi... Trong nước tắm thả thêm chút cánh hoa, tinh dầu... Ta bị trói hai tay, rất là không tiện. Nếu ngươi tìm hai cô nương xinh đẹp đến hầu hạ, vậy thì tốt nhất...

- Hừ!

Lý Tuyên lạnh lùng nhìn xem Tô Chuyết vào phòng, trong lòng không ngừng tính toán. Đoạn đường này tuy nói không quá vui sướng nhưng cũng có chút thu hoạch. Trong Bát Bộ Thiên Long cất giấu một bí mất lớn, chuyện này hắn cũng nghe thấy đôi chút, bây giờ từ trong miệng Tô Chuyết xác định, đích xác để hắn động tâm không ngừng.

Nghĩ tới đây, Lý Tuyên gọi qua một tùy tùng, nhỏ giọng thì thầm vài câu. Người kia ngầm hiểu, quay người rời đi. Lý Tuyên chậm rãi bước đi thong thả đến tiền đường khách sạn, kêu một bầu rượu, vừa uống vừa suy nghĩ lời nói của Tô Chuyết trên đường đi.

Chỉ một lúc sau, tùy tùng kia trở về, nhỏ giọng bẩm báo:

- Chủ thượng, trên thân người đó xác thực không có lệnh bài!

Lý Tuyên nhíu mày, lại hỏi một lần:

- Ngươi thật nhìn kỹ rồi?

Người kia gật đầu, đáp:

- Cả ánh mắt cũng chưa từng nháy một cái, hơn nữa cẩn thận tìm kiếm trên bộ quần áo bẩn của hắn, cũng không thấy lệnh bài đâu!

Lý Tuyên khó nén vẻ thất vọng, tự lẩm bẩm:

- Chẳng lẽ hắn thật sự không đặt trên thân? Vậy thì ở nơi nào?

Hắn phất phất tay, người kia theo lời lui ra.

Qua một canh giờ, Tô Chuyết mới từ phòng trọ xuống lầu. Y chẳng những đổi một thân quần áo trắng thuần, tóc dài cũng búi lên, cạo râu ria sạch sẽ, cứ như là biến thành một người khác vậy. Chỉ là hai tay của y còn bị trói, chắc hẳn thời điểm làm những việc này cũng phí không ít công phu.

Chẳng qua Tô Chuyết cũng không hề để ý thần sắc quái dị của người khác, Tô Chuyết liếc thấy Lý Tuyên đang uống rượu giải sầu thì bước lên cười nói:

- Lý công tử không mời tại hạ uống rượu sao? Rất lâu rồi ta chưa hưởng qua hương vị rượu ngon! Làm kẻ có tiền vẫn là tốt hơn!

Lý Tuyên hừ lạnh một tiếng:

- Ta thấy ngươi làm ăn xin trái lại hết sức phù hợp!

Tô Chuyết tùy tiện ngồi xuống, cười nói:

- Đa tạ khen ngợi, ngày khác ta nhất định sẽ đem môn đạo trong đó tỉ mỉ dạy cho ngươi!

Đang nói, mười mấy bộ khoái bỗng nhiên bước vào cửa khách sạn. Một người cầm đầu cao lớn vạm vỡ, mặt mũi tràn ngập vẻ dữ tợn. Hắn cầm trong tay một bức tranh, bước vào khách sạn liền so sánh từng khách uống rượu trong tiệm với bức tranh.

Người khác đâu có chịu nổi cái nhìn soi mói của hắn, lập tức mất hứng uống rượu, lần lượt đứng dậy thanh toán. Chỉ còn lại Lý Tuyên và Tô Chuyết vẫn lạnh nhạt uống rượu như cũ.

Bộ khoái kia nhìn hồi lâu, bỗng vỗ bàn một cái, trầm giọng nói:

- Ngươi chính là Tô Chuyết? !

(chưa xong còn tiếp. )

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
hihihehe
04 Tháng mười, 2021 01:23
Đọc đến quyển 7 thấy có mùi nhảy qua đọc đoạn kết thì thấy 2 trong 3 đại ác nhân đầu truyện còn sống nhăn nha quí dzị
namcao1999
19 Tháng mười một, 2020 17:51
Lố bịch. NVC thông minh nhưng không biết nhìn nhận đúng sai. Đứng với Vệ Tú trong khi con đó lại làm ác trong phần đầu, nhưng lại xem như không có gì. Thật là trò cười. Vậy mà cứ tự đắc như mình đi bảo vệ công lý.
Nguyễn Quang Trung
15 Tháng mười một, 2020 10:02
Truyện hay nhưng 1 số chỗ tình tiết hơi nhanh chậm lại kéo dãn ra 2-3 chương chi tiết hơn là ổn
Nguyễn Phạm Bảo Duy
28 Tháng chín, 2020 11:43
ccced. yg don't k
Hieu Le
01 Tháng sáu, 2019 16:58
tác chịu khó liên kết các quyển lại chút nữa là ngon... rời rạc quá mất hay
Nguyễn Thị
28 Tháng hai, 2019 13:19
Mình đọc cũng được 4 phần rồi. Hiu hiu sao tự nhiên cảm thấy Hoa Bình khả nghi quá từ lúc gặp nhau rồi đi chung với Tô Chuyết. Cảm giác thế giới thiệt là đáng sợ. Chắc có lẽ Tô Chuyết là người đầu tiên và cuối cùng trong truyện này nên tin tưởng.
fatelod
04 Tháng mười hai, 2018 21:36
. cái cho con đầu số, hồi đọc :029:
độc xà
29 Tháng mười một, 2018 08:06
bộ xuyên qua quy tắc full rồi đó bác xem thử xem
21302766
29 Tháng mười một, 2018 00:40
Hehe, mình chỉ làm theo sở thích thôi. Với lại chỉ chọn truyện full mới làm.
độc xà
29 Tháng mười một, 2018 00:21
nhầm lẫn, bộ kia là xuyên việt từ hiện đại về cổ đại, ko phải đô thị, lỗi lỗi.
độc xà
29 Tháng mười một, 2018 00:10
tg còn 2 bộ: xuyên qua quy tắc hơn 500c đã kết. hàn dạ thích khách hơn 300c đang viết. bộ kia đô thị nên ko thích lắm, hy vọng có bác nào làm bộ hàn dạ thích khách cũng bối cảnh võ hiệp cổ đại
độc xà
29 Tháng mười một, 2018 00:04
tg này có 2 bộ nữa mong bác làm tiếp, convert cũng dc
ronaldo4000
28 Tháng mười một, 2018 23:47
thank ad nhìu nhé, khi nào có truyện mới báo mọi người với nha
Điệp Lương
28 Tháng mười một, 2018 12:22
Mãi cũng kết thúc, tuyệt vời
21302766
27 Tháng mười một, 2018 21:41
Cuối cùng cũng xong, mất một năm rưỡi cần mẫn gõ chữ. Cảm tưởng đoạn cuối tác giả đẩy tình tiết hơi nhanh. Nhưng cái kết như vậy cũng trọn vẹn. Có thể nói đây là truyện mình edit lần đầu, tất nhiên khó tránh khỏi sơ suất. Cảm ơn các bạn theo dõi cùng minh suốt cả bộ truyện.
ronaldo4000
26 Tháng mười một, 2018 14:31
tuyệt vời ad ơi, cố lên...
ronaldo4000
24 Tháng mười một, 2018 14:26
Cố lên ad ơi
ronaldo4000
08 Tháng mười một, 2018 10:16
sắp hết rồi, cố lên ad ơi
Trần Hữu Long
05 Tháng mười một, 2018 12:57
truyện lấy các tình tiết vụ án trong các bộ thiếu niên bao công, địch nhân kiệt. hầu như bê y nguyên mà tình tiết viết ra ko kịch tính. đọc mà cảm giác như một bộ truyện được chuyển thể Từ Phim. quá tệ.
21302766
02 Tháng mười một, 2018 10:39
Còn quyển cuối cùng nhá.
21302766
01 Tháng mười một, 2018 16:54
tối làm xong 2 chương cuối của quyển.
ronaldo4000
01 Tháng mười một, 2018 15:58
tuyệt vời, tiếp nào ad ơi
ronaldo4000
29 Tháng mười, 2018 09:20
tiếp nào ad ơi
ronaldo4000
25 Tháng mười, 2018 16:59
càng lúc càng hay...
ronaldo4000
23 Tháng mười, 2018 11:03
tiếp ad ơi
BÌNH LUẬN FACEBOOK