Chương 12: Vết thương cũ
Tô Chuyết lại nhíu mày, nói: "Vệ cô nương, cô đang khen ta hay là đang chê ta hả?"
Vệ Tú không để ý tới y, tiếp tục giải thích với đám người kia: "Các vị nhìn xem vết máu trên đất, đã sớm đọng lại, nói rõ người này đã chết chừng một canh giờ. Mà lúc kia, Tô công tử còn đang uống trà đánh cược với tiểu nữ, chẳng lẽ Tô công tử có thể phân thân đi giết người sao?"
Nàng giải thích như thế, đám người cũng hết nghi ngờ. Lâu Loan cau mày, nghi hoặc hỏi: "Vệ tiểu thư, nếu hung thủ không phải là Tô công tử, vậy thì là ai đây?"
Trong mắt Vệ Tú tràn đầy ý cười, nhìn chằm chằm Tô Chuyết, nói: "Vậy phải nhìn Tô công tử rồi!"
Ánh mắt mọi người đều tập trung lên người Tô Chuyết, Tô Chuyết liếc mắt nhìn nụ cười sâu xa khó hiểu của Vệ Tú, nhất thời cũng không đoán ra tâm tư của nàng. Nhưng giờ phút này, chuyện quan trọng hơn không phải là đoán xem suy nghĩ trong lòng Vệ Tú, mà là tìm tới hung thủ giết người.
Tô Chuyết bỗng nhiên không giải thích được mà hỏi: "Lâu lão bản, đồ vật trong phòng đều là mới đổi sao?"
Lâu Loan sửng sốt, tựa hồ không ngờ y sẽ hỏi vấn đề này, đáp: "Không sai, lần này vì chào hỏi khách quý Vệ phủ, toàn bộ dụng cụ trong mỗi gian phòng ở nơi này đều đổi thành mới!"
Tô Chuyết chỉ vào ngọn nến, nói ra: "Vừa nãy Vệ cô nương cũng đã nói, người này đã chết chừng một canh giờ rồi. Mà lúc kia, trời còn chưa tối, căn bản không cần châm nến. Hơn nữa các vị nhìn ngọn nến này, độ cao bị đốt cháy, mới chỉ một khắc đồng hồ mà thôi. Nói cách khác, trước khi tại hạ bước vào trong viện, ngọn nến mới vừa được châm lên!"
Đám người nghe mà không rõ y có ý gì. Tô Chuyết lại nói: "Lúc đó là ai đốt ngọn nến này đây? Chỉ có một lời giải thích, chính là hung thủ đốt nến! Ngôi viện này chỉ có một cửa ra vào là con đường mà tại hạ đi tới, đi vào trong thì toàn là khách phòng, không có đường ra. Trừ phi hung thủ có năng lực lên trời xuống đất, nếu không thì đã nói lên, hắn còn ở trong chúng ta!"
Đám người đưa mắt nhìn nhau, nghị luận ầm ĩ, tựa hồ không tin hung thủ đang ở giữa bọn họ. Lâu Loan nghi ngờ nói: "Gian viện tử này tuy nói chỉ có một cửa ra, nhưng không bài trừ hung thủ có khinh công tuyệt hảo, nhảy từ mấy cây lớn trong viện mà ra ngoài a!"
Tô Chuyết không nói gì thêm, lúc y vừa nói xong lời kia, con mắt thủy chung nhìn chằm chằm gương mặt những người trong phòng, hi vọng có thể nhìn ra sơ hở nào đó, nhưng vẫn như cũ không thu hoạch được gì. Nếu như không phải là hung thủ ngụy trang vô cùng tốt, không bị lời thăm dò này làm cho hoảng hồn, thì hung thủ sớm đã như Lâu Loan nói, trốn rồi.
Y cúi đầu không nói, trầm ngâm: "Tại sao hung thủ muốn đốt nến đây? Theo lý thuyết, sau khi hung thủ giết người, không phải cực lực che giấu, thì nên lập tức trốn rời hiện trường. Thế nhưng kẻ này lại ngây người một canh giờ trong phòng, còn đốt nến, mở cửa phòng, tựa hồ giống như sợ người khác không biết vậy..."
Tô Chuyết không cách nào giải thích chuyện này, Lâu Loan bỗng nhiên nói: "Tô công tử, công tử đừng nghĩ những cái không quan trọng khác trước, nếu không cần xem xét thi thể này, để ta nhấc đi đi!"
Tô Chuyết biết ý nghĩ của hắn ra sao, để bộ thi thể này ở nơi đây, nếu người khác trông thấy thì sẽ có ảnh hưởng quá xấu với sòng bạc Vạn Lợi. Bây giờ ở chỗ này đều là nhân vật giang hồ, nhìn quen chém chém giết giết, không có chuyện bé xé to gì. Sợ nhất là đợi chút nữa vạn nhất bị những quan lại quyền quý nhìn thấy, chẳng phải là muốn lật trời rồi sao?
Tô Chuyết thở dài, tạm thời bỏ xuống nghi hoặc trong lòng, ngồi xổm người xuống, cởi áo của Lưu Phi ra, muốn nhìn xem trên thân còn có vết thương khác hay không. Bỗng nhiên có người nói: "Vết thương này không phải là chiêu thức Ngạ Hổ trảo sao?"
Hắn vừa nói xong, người bên cạnh cũng có chút giật mình, ồn ào gật đầu nói phải. Đột nhiên lại có một người nói: "Lão Bạch, ông chớ nói lung tung! Nghiêm lão gia tử vẫn đánh bạc với ta từ xế chiều nay, chẳng lẽ ông quên rồi sao?"
Lão Bạch vừa nói chuyện trước vỗ đầu một cái, nói: "Ta ngược lại quên mất!"
Ở trên đảo, không có mấy người họ Nghiêm, mỗi người đều biết bọn họ nói tới ai. Tô Chuyết nghe rõ, nguyên lai Ngạ Hổ trảo chính là công phủ sở trường của gã Nghiêm Hổ kia. Bỗng nhiên lại có một người nói: "Nghiêm lão gia tử không có hiềm nghi, nhưng hắn không phải còn có môt đệ tử độc môn Âu Dương Cát sao? Xế chiều hôm nay các người có ai nhìn thấy hắn không?"
Hắn vừa hỏi một câu, tất cả mọi người đều sửng sốt, nhao nhao lắc đầu. Nguyên lai lại không có ai ở cùng chỗ với Âu Dương Cát vào buổi chiều. Lâu Loan vội nói: "Chư vị, nhanh đi tìm xem Âu Dương Cát đi! Hỏi hắn một chút rốt cục đã xảy ra chuyện gì!"
Quần hùng ầm vang đáp tiếng, tản ra bốn phía. Trong nháy mắt, trong phòng chỉ còn lại Tô Chuyết và Vệ Tú. Vệ Tú hỏi: "Tô công tử không đi tìm hung thủ giết người hỏi một chút sao?"
Tô Chuyết cũng không ngẩng đầu lên, thản nhiên đáp: "Âu Dương Cát sao? Làm sao cô có thể xác định hung thủ giết người là hắn hả?"
Vệ Tú "A" một tiếng, lộ ra vẻ rất tò mò.
Tô Chuyết giải thích nói: "Võ công của Âu Dương Cát căn bản không bằng Lưu Phi, trong căn phòng này không có dấu vết đánh nhau, cũng không có dấu hiệu di chuyển thi thể. Làm sao Âu Dương Cát có thể giết chết Lưu Phi trong vòng một chiêu được? Huống hồ bọn họ bất hòa từ xưa đến nay, Lưu Phi căn bản không có khả năng để Âu Dương Cát đến gần!"
Y nói xong rồi cởi áo trong của Lưu Phi, lộ ra nửa thân trên. Dù sao Vệ Tú cũng là nữ tử, nghiêng đầu đi. Tô Chuyết càng thêm kinh ngạc, nguyên lai mấy chỗ ngực bụng, bên eo của Lưu Phi đều có vết sưng đỏ tụ huyết, rõ ràng là thương do đánh nhau với người khác. Chỉ là cái mấy chỗ vết thương này không phải là mới bị tổn thương, đã có mấy ngày rồi.
Tô Chuyết nhẹ nhàng nhấn nhấn, phát hiện tạng phủ cũng có chút tổn thương. Y trầm ngâm nói: "Trách không được đêm qua Lưu Phi không dám ứng chiến. . ."
Vệ Tú không nghe rõ, hỏi: "Công tử nói gì cơ?"
Tô Chuyết đáp: "Mấy chỗ vết thương trên người Lưu Phi được tạo thành từ vài ngày trước, chính là bởi vì những nội thương này, hôm qua đối mặt với đủ loại khiêu khích của Âu Dương Cát, hắn mới ẩn nhẫn không phát."
Vệ Tú "Hừ" một tiếng, nói: "Loại người như gã Lưu Phi này, không biết thời thế, đắc tội không ít người, đánh nhau với người ta cũng là bình thường. Nếu những tổn thương này đã bị vài ngày trước rồi, đương nhiên không có quan hệ gì với cái chết của hắn."
Tô Chuyết từ chối cho ý kiến, đột nhiên cảm giác được kỳ quái, những vết thương này tổng cộng có bốn phía, thế nhưng không hề giống nhau, theo thứ tự là quyền, chưởng, chân. Một vết cuối cùng ở ngực là dùng đầu húc mà ra. Tô Chuyết không khỏi trầm ngâm nói: "Công phu kẻ này rõ ràng có chút kỳ quái. . ."
Hắn cởi quần áo Lưu Phi, trên thân chẳng có thứ gì, ngay cả túi tiền cũng không thấy, tựa hồ đã bị kẻ khác cướp sạch hết. Tô Chuyết liền kêu kỳ quái, nhưng không hề nói gì. Bỗng nhiên y phát hiện vạt áo khoác ngoài của Lưu Phi thiếu mất một mảnh, là dùng lực kéo xuống.
Tô Chuyết nhìn một vòng trong phòng, cũng không thấy vải đâu. Bỗng nhiên trong viện có người hô lên: "Mau tới mau tới!"
Đám người không biết phát sinh chuyện gì, vội vọt về phía chỗ tiếng la. Vệ Tú quay đầu liếc mắt nhìn, nói ra: "Tô công tử, công tử không đi xem bọn họ phát hiện được gì sao?"
Tô Chuyết yên lặng gật đầu, mang theo nghi vấn đầy bụng, chậm rãi đi ra ngoài. Vừa đi đến cửa phòng, y lại quay đầu liếc mắt nhìn, vừa vặn trông thấy đôi giày của Lưu Phi phủ đầy nước bùn. Nước bùn đã khô kết, vài chỗ bong ra từng màng, lộ ra một điểm ấn ký màu xanh ở đế giày. Trong lòng Tô Chuyết hơi động, đưa tay cởi đôi giày của Lưu Phi ra.
Vệ Tú đi đến trước mặt y, đám người còn chưa tới vây quanh căn phòng khách kia, đã một tiếng vang "Ba" thật lớn, cửa phòng bị người phá tan. Sau đó liền có người lên tiếng kinh hô: "Chết. . . Chết rồi. . ."
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
04 Tháng mười, 2021 01:23
Đọc đến quyển 7 thấy có mùi nhảy qua đọc đoạn kết thì thấy 2 trong 3 đại ác nhân đầu truyện còn sống nhăn nha quí dzị
19 Tháng mười một, 2020 17:51
Lố bịch. NVC thông minh nhưng không biết nhìn nhận đúng sai. Đứng với Vệ Tú trong khi con đó lại làm ác trong phần đầu, nhưng lại xem như không có gì. Thật là trò cười. Vậy mà cứ tự đắc như mình đi bảo vệ công lý.
15 Tháng mười một, 2020 10:02
Truyện hay nhưng 1 số chỗ tình tiết hơi nhanh chậm lại kéo dãn ra 2-3 chương chi tiết hơn là ổn
28 Tháng chín, 2020 11:43
ccced. yg don't k
01 Tháng sáu, 2019 16:58
tác chịu khó liên kết các quyển lại chút nữa là ngon... rời rạc quá mất hay
28 Tháng hai, 2019 13:19
Mình đọc cũng được 4 phần rồi. Hiu hiu sao tự nhiên cảm thấy Hoa Bình khả nghi quá từ lúc gặp nhau rồi đi chung với Tô Chuyết. Cảm giác thế giới thiệt là đáng sợ. Chắc có lẽ Tô Chuyết là người đầu tiên và cuối cùng trong truyện này nên tin tưởng.
04 Tháng mười hai, 2018 21:36
. cái cho con đầu số, hồi đọc :029:
29 Tháng mười một, 2018 08:06
bộ xuyên qua quy tắc full rồi đó bác xem thử xem
29 Tháng mười một, 2018 00:40
Hehe, mình chỉ làm theo sở thích thôi. Với lại chỉ chọn truyện full mới làm.
29 Tháng mười một, 2018 00:21
nhầm lẫn, bộ kia là xuyên việt từ hiện đại về cổ đại, ko phải đô thị, lỗi lỗi.
29 Tháng mười một, 2018 00:10
tg còn 2 bộ: xuyên qua quy tắc hơn 500c đã kết. hàn dạ thích
khách hơn 300c đang viết. bộ kia đô thị nên ko thích lắm, hy vọng có bác nào làm bộ hàn dạ thích khách cũng bối cảnh võ hiệp cổ đại
29 Tháng mười một, 2018 00:04
tg này có 2 bộ nữa mong bác làm tiếp, convert cũng dc
28 Tháng mười một, 2018 23:47
thank ad nhìu nhé, khi nào có truyện mới báo mọi người với nha
28 Tháng mười một, 2018 12:22
Mãi cũng kết thúc, tuyệt vời
27 Tháng mười một, 2018 21:41
Cuối cùng cũng xong, mất một năm rưỡi cần mẫn gõ chữ.
Cảm tưởng đoạn cuối tác giả đẩy tình tiết hơi nhanh. Nhưng cái kết như vậy cũng trọn vẹn.
Có thể nói đây là truyện mình edit lần đầu, tất nhiên khó tránh khỏi sơ suất.
Cảm ơn các bạn theo dõi cùng minh suốt cả bộ truyện.
26 Tháng mười một, 2018 14:31
tuyệt vời ad ơi, cố lên...
24 Tháng mười một, 2018 14:26
Cố lên ad ơi
08 Tháng mười một, 2018 10:16
sắp hết rồi, cố lên ad ơi
05 Tháng mười một, 2018 12:57
truyện lấy các tình tiết vụ án trong các bộ thiếu niên bao công, địch nhân kiệt. hầu như bê y nguyên mà tình tiết viết ra ko kịch tính. đọc mà cảm giác như một bộ truyện được chuyển thể Từ Phim. quá tệ.
02 Tháng mười một, 2018 10:39
Còn quyển cuối cùng nhá.
01 Tháng mười một, 2018 16:54
tối làm xong 2 chương cuối của quyển.
01 Tháng mười một, 2018 15:58
tuyệt vời, tiếp nào ad ơi
29 Tháng mười, 2018 09:20
tiếp nào ad ơi
25 Tháng mười, 2018 16:59
càng lúc càng hay...
23 Tháng mười, 2018 11:03
tiếp ad ơi
BÌNH LUẬN FACEBOOK