Mục lục
[Edit] Giang Hồ Thám Án Truyền Kỳ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Chuyết trông thấy Lạc Khiêm đi tới, hỏi:

- Bây giờ đi sao?

Lạc Khiêm gật đầu, đáp:

- Tất cả mọi người đã thu xếp xong, ta cũng nên trở về thăm mẫu thân!

Tô Chuyết gật đầu, hỏi:

- Lệnh đường nghe nói ngươi trở về, chắc hẳn sẽ hết sức cao hứng!

Lạc Khiêm lại thở dài, nói:

- Nhiều năm qua gia mẫu ăn chay niệm Phật, không hỏi thế sự, chỉ sợ đã không nhớ ra còn có đứa con trai như ta...

Khẩu khí của hắn mười phần thất lạc ảm đạm, Tô Chuyết nao nao, đành phải an ủi:

- Con đi ngàn dặm mẫu thân lo nghĩ, thiên hạ nào có đạo lý mẫu thân không hi vọng nhi tử quay về? Mau về nhà đi!

Lạc Khiêm trả lời một tiếng, bước nhanh rời đi. Tô Chuyết nhìn theo bóng lưng của hắn, không khỏi thở dài một hơi. Đúng lúc này, khóe mắt Tô Chuyết chợt thoáng thấy Lạc Vân Thiên dẫn theo một đội bộ khoái đang từ bên trái đi tới. Lạc Khiêm tất nhiên không có trông thấy phụ thân đi đến, mà Lạc Vân Thiên cũng vội vàng hành sự, sắc mặt ngưng trọng, hoàn toàn không có để ý đến con của mình.

Tô Chuyết không khỏi thở dài:

- Vốn cho là làm con trai của thần bộ, ở đâu cũng cao hơn người khác một bậc. Ai biết Lạc Khiêm cũng có chỗ đáng thương...

Đang ngồi cảm thán, chợt nghe thấy sau lưng cũng truyền tới một tiếng thở dài. Tô Chuyết quay đầu nhìn, lại là Đoàn Lệ Hoa. Chỉ thấy nàng cũng nhìn theo hai cha con Lạc Khiêm cùng Lạc Vân Thiên, thở dài:

- Xem ra Lạc Khiêm cũng không có phong quang như vẻ ngoài...

Tô Chuyết không nghĩ tới một tiểu cô nương mười mấy tuổi như nàng thế mà cũng có thể cảm nhận được nỗi khổi ẩn tàng trong lòng người khác. Y cười nói:

- Cô ra đây làm gì?

Đoàn Lệ Hoa nhíu mày, đáp:

- Sư phụ cứ như thần long thấy đầu không thấy đuôi, lần này thật vất vả tìm được người, đương nhiên phải nắm lấy cơ hội, đi theo người học thêm một ít thứ rồi!

Tô Chuyết lắc đầu cười khổ, ai ngờ Đoàn Lệ Hoa nhưng lại nắm tay chỉ hắn, nói:

- Sư phụ, có phải người làm cho Tú tỷ tỷ tức giận đúng không?

Tô Chuyết khẽ giật mình, Đoàn Lệ Hoa nói:

- Sư phụ, nếu như người lại làm cho Tú tỷ tỷ không cao hứng, đồ nhi sẽ báo thù cho tỷ ấy đó!

Tô Chuyết bật cười nói:

- Sao ngươi lại tìm ta báo thù?

Đoàn Lệ Hoa nghiêm mặt nói:

- Chẳng lẽ sư phụ chưa từng nghe qua câu nói trò giỏi hơn thầy sao, còn có một câu tục ngữ gọi là loạn quyền đánh chết sư phụ già. Mặc dù câu này không dễ nghe, không lịch sự mà rất có lý đó!

Tô Chuyết cười nói:

- Vậy thì chờ ngươi vượt qua ta đã rồi nói tiếp!

Nói xong nhanh chân đi thẳng về phía trước.

Đoàn Lệ Hoa gấp gáp chạy theo hai bước, trong miệng hỏi:

- Sư phụ muốn đi đâu?

Tô Chuyết chỉ tay về phía trước, Lạc Vân Thiên dẫn theo bộ khoái đã đi vào trong một ngôi nhà. Ngôi nhà ở này hiển nhiên cũng được tạm thời tu kiến, trước cổng có hai bộ khoái đứng gác. Tô Chuyết đoán được quan phủ nhất định muốn bảo hộ Phật hội an toàn nên đã đặc biệt chuyển số lớn bộ khoái tơi nơi này.

Hai người Tô Chuyết vừa mới bước vào cửa chính, chỉ nghe thấy một tiếng gầm giận dữ:

- Lời này là ai nói!

Thanh âm là của Lạc Vân Thiên phát ra, một đám bộ khoái ai cũng cẩn thận dè dặt đứng trong nhà, cúi đầu xuống đất. Hai thầy trò Tô Chuyết bước vào trên trong cũng không khỏi thả nhẹ bước chân, sợ kích động vảy ngược của Lạc Vân Thiên. Ánh mắt Tô Chuyết quét qua, chỉ thấy xác chết nữ phát hiện hôm nay được đặt ở trong góc, có màn che cản trở. Ở chính giữa nhà, một cặp vợ chồng trung niên đang ôm đầu khóc nức nở.

Hiển nhiên là Lạc Vân Thiên đang phát ra lửa giận, người trong nhà không ai dám trả lời ông ta. Quách Tử Thiện đứng ở một bên, lắc đầu thở dài. Tô Chuyết nhỏ giọng hỏi:

- Quách Bộ đầu, rốt cục đã xảy ra chuyện gì?

Quách Tử Thiện cũng nhỏ giọng hồi đáp:

- Ai, thì ra là Tô tiên sinh. Còn không phải bởi vì vụ án sáng nay sao. Đã tìm được cha mẹ của người chết rồi, hóa ra tối hôm qua bọn họ đã đến báo án, nói là con gái bọn họ hôm qua tới Bạch Mã tự dâng hương, kết quả trời tối cũng chưa có về nhà. Bọn họ đến Bạch Mã tự tìm một vòng cũng không tìm được người. Đành phải tới đây tìm bộ khoái báo án!

Đoàn Lệ Hoa nhỏ giọng hỏi:

- Sau đó thì sao? Có tìm được không?

Nàng vừa nói ra miệng, liền nhịn không được nện lên đầu mình một cái. Nếu như tìm được rồi thì cái xác kia còn nằm ở đây sao?

Quách Tử Thiện thở dài, nói:

- Đôi vợ chồng này kể, tối hôm qua bộ khoái đang trực nói cho họ, người nơi này phải chịu trách nhiệm tuần sát Phật hội, đây là chuyện quan trọng hơn, không rảnh giúp họ tìm kiếm con gái đâu...

Tô Chuyết bừng tỉnh đại ngộ, xem ra Lạc Vân Thiên nổi giận chính là vì việc này. Y cũng không nhịn được thở dài, trong lòng Đoàn Lệ Hoa đã có chút căm phẫn, nói:

- Mạng người quan trọng, sao có thể ăn nói tắc trách như thế chứ?

Ánh mắt âm lãnh của Lạc Vân Thiên đảo qua khuôn mặt của đám bộ khoái, một tên bộ khoái rốt cục không chịu nổi áp lực to lớn như vậy. Hắn rùng mình một cái, nhỏ giọng nói:

- Dạ, là thuộc hạ...

Đôi mắt như chim ưng của Lạc Vân Thiên nhìn chằm chằm vào người kia, lạnh lùng nói:

- Ngươi có biết tội của ngươi không?

Bộ khoái kia cũng không muốn bào chữa, cúi đầu đáp:

- Dạ có!

Lạc Vân Thiên gật đầu:

- Rất tốt!

Ông ta quát lớn:

- Người tới, kéo hắn ra sân, phạt bốn mươi trượng!

Hai bộ khoái đứng trước cổng đáp một tiếng "Dạ", rồi bắt bộ khoái phạm sai lầm ra ngoài. Chỉ một lúc sau, liền nghe âm thanh trầm đục của gậy phạt đập lên da thịt bôm bốp, từng gậy từng gậy nặng nề truyền vào. Từng tiếng từng tiếng phảng phất như nện vào trong lòng mỗi người.

Bộ khoái trong nhà rất quen thuộc lẫn nhau, tình cảm sâu đậm. Nhưng cũng không ai mở miệng cầu tình cho người kia, bọn họ cũng không phải vô tình, mà là biết rõ phạm lỗi thì chịu phạt, đây mới là quy củ nên có của quan sai dưới tay thần bộ.

Đoàn Lệ Hoa vốn còn sôi sục căm phẫn, lúc này nghe được tiếng gậy phạt vang lên thì lại sinh ra không đành lòng, muốn mở miệng cầu tình cho bộ khoái kia. Nhưng nàng trông thấy sắc mặt âm trầm của Lạc Vân Thiên, lại nhìn xem vẻ mặt tiếc hận của Tô Chuyết, không biết vì sao cái miệng vốn dĩ lanh lợi lại không nói nổi một câu nào.

Lạc Vân Thiên thở dài, nhỏ giọng nói với Quách Tử Thiện:

- Thu lệnh bài của hắn, từ bổng lộc tháng này của ta lấy ra một nửa bạc cho hắn trở về sống an ổn đi!

Quách bộ khoái im lặng gật đầu. Chốc lát sau, bốn mươi gậy phạt đã hoàn tất. Hai tên bộ khoái đó lại dẫn bộ khoái kia thăng đường. Bộ khoái bị phạt trên lưng máu thịt be bét, nhưng vẫn cắn răng không rên một tiếng. Lạc Vân Thiên vung tay lên, nói:

- Dẫn hắn xuống dưới trị thương đi...

Bộ khoái kia bỗng tránh thoát bộ đầu bên cạnh nâng đỡ, quỳ trên mặt đất hướng Lạc Vân Thiên cung kính dập đầu một cái. Sau đó mới để người ta vịn ra khỏi phòng.

Trải qua chuyện này, đám người Tô Chuyết rốt cuộc biết vì sao hán tử trước mắt có thể được hoàng đế thưởng thức! Hai chữ thần bộ hoàn toàn xứng đáng với Lạc Vân Thiên!

Lạc Vân Thiên nói với đôi vợ chồng còn nghẹn ngào nức nở kia:

- Hai vị, là tại hạ không biết cách cai quản thủ hạ, hại chết nữ nhi của hai người. Hai người nếu muốn trách thì cứ trách tại hạ!

Đôi vợ chồng kia lắc đầu, khóc không ra tiếng:

- Lạc bộ đầu, chuyện này sao có thể trách ngài đây! Cũng vì số mệnh của tiểu Phượng không tốt... Ai... Chúng ta chỉ mong Lạc bộ đầu sớm ngày bắt được hung thủ... Báo thù thay cho tiểu Phượng...

Lạc Vân Thiên trầm giọng đáp:

- Xin hai người yên tâm, họ Lạc ta nhất định sẽ khiến hung thủ trả giá đắt!

Thời điểm ông ta nói câu này, hằm răng nghiến chặt, hiển nhiên lửa giận trong lòng đã đạt tới đỉnh điểm. Ông ta lại nói:

- Hai người bây giờ có thể mang nữ nhi về nhà mai táng ổn thỏa được rồi!

Đôi vợ chồng kia gật đầu, vịn nhau đi đến thi thể ở góc tường. Tô Chuyết đột nhiên mở miệng nói:

- Chờ một chút! Tại hạ còn có một vấn đề!

Đám người khẽ giật mình, không biết Tô Chuyết có lời gì muốn nói. Lạc Vân Thiên trầm mặt xuống, hiển nhiên lúc này cũng rất không muốn trông thấy Tô Chuyết, càng không muốn nói với y cái gì. Có đôi khi một người quá thông minh sẽ rất không làm cho người khác ưa thích.

Tô Chuyết hỏi thẳng:

- Toàn thân cái xác chồng chất vết thương, hoàn toàn biến dạng, xin hỏi hai người làm thế nào nhận ra nàng chính là con gái của hai người?

(chưa xong còn tiếp. )

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
hihihehe
04 Tháng mười, 2021 01:23
Đọc đến quyển 7 thấy có mùi nhảy qua đọc đoạn kết thì thấy 2 trong 3 đại ác nhân đầu truyện còn sống nhăn nha quí dzị
namcao1999
19 Tháng mười một, 2020 17:51
Lố bịch. NVC thông minh nhưng không biết nhìn nhận đúng sai. Đứng với Vệ Tú trong khi con đó lại làm ác trong phần đầu, nhưng lại xem như không có gì. Thật là trò cười. Vậy mà cứ tự đắc như mình đi bảo vệ công lý.
Nguyễn Quang Trung
15 Tháng mười một, 2020 10:02
Truyện hay nhưng 1 số chỗ tình tiết hơi nhanh chậm lại kéo dãn ra 2-3 chương chi tiết hơn là ổn
Nguyễn Phạm Bảo Duy
28 Tháng chín, 2020 11:43
ccced. yg don't k
Hieu Le
01 Tháng sáu, 2019 16:58
tác chịu khó liên kết các quyển lại chút nữa là ngon... rời rạc quá mất hay
Nguyễn Thị
28 Tháng hai, 2019 13:19
Mình đọc cũng được 4 phần rồi. Hiu hiu sao tự nhiên cảm thấy Hoa Bình khả nghi quá từ lúc gặp nhau rồi đi chung với Tô Chuyết. Cảm giác thế giới thiệt là đáng sợ. Chắc có lẽ Tô Chuyết là người đầu tiên và cuối cùng trong truyện này nên tin tưởng.
fatelod
04 Tháng mười hai, 2018 21:36
. cái cho con đầu số, hồi đọc :029:
độc xà
29 Tháng mười một, 2018 08:06
bộ xuyên qua quy tắc full rồi đó bác xem thử xem
21302766
29 Tháng mười một, 2018 00:40
Hehe, mình chỉ làm theo sở thích thôi. Với lại chỉ chọn truyện full mới làm.
độc xà
29 Tháng mười một, 2018 00:21
nhầm lẫn, bộ kia là xuyên việt từ hiện đại về cổ đại, ko phải đô thị, lỗi lỗi.
độc xà
29 Tháng mười một, 2018 00:10
tg còn 2 bộ: xuyên qua quy tắc hơn 500c đã kết. hàn dạ thích khách hơn 300c đang viết. bộ kia đô thị nên ko thích lắm, hy vọng có bác nào làm bộ hàn dạ thích khách cũng bối cảnh võ hiệp cổ đại
độc xà
29 Tháng mười một, 2018 00:04
tg này có 2 bộ nữa mong bác làm tiếp, convert cũng dc
ronaldo4000
28 Tháng mười một, 2018 23:47
thank ad nhìu nhé, khi nào có truyện mới báo mọi người với nha
Điệp Lương
28 Tháng mười một, 2018 12:22
Mãi cũng kết thúc, tuyệt vời
21302766
27 Tháng mười một, 2018 21:41
Cuối cùng cũng xong, mất một năm rưỡi cần mẫn gõ chữ. Cảm tưởng đoạn cuối tác giả đẩy tình tiết hơi nhanh. Nhưng cái kết như vậy cũng trọn vẹn. Có thể nói đây là truyện mình edit lần đầu, tất nhiên khó tránh khỏi sơ suất. Cảm ơn các bạn theo dõi cùng minh suốt cả bộ truyện.
ronaldo4000
26 Tháng mười một, 2018 14:31
tuyệt vời ad ơi, cố lên...
ronaldo4000
24 Tháng mười một, 2018 14:26
Cố lên ad ơi
ronaldo4000
08 Tháng mười một, 2018 10:16
sắp hết rồi, cố lên ad ơi
Trần Hữu Long
05 Tháng mười một, 2018 12:57
truyện lấy các tình tiết vụ án trong các bộ thiếu niên bao công, địch nhân kiệt. hầu như bê y nguyên mà tình tiết viết ra ko kịch tính. đọc mà cảm giác như một bộ truyện được chuyển thể Từ Phim. quá tệ.
21302766
02 Tháng mười một, 2018 10:39
Còn quyển cuối cùng nhá.
21302766
01 Tháng mười một, 2018 16:54
tối làm xong 2 chương cuối của quyển.
ronaldo4000
01 Tháng mười một, 2018 15:58
tuyệt vời, tiếp nào ad ơi
ronaldo4000
29 Tháng mười, 2018 09:20
tiếp nào ad ơi
ronaldo4000
25 Tháng mười, 2018 16:59
càng lúc càng hay...
ronaldo4000
23 Tháng mười, 2018 11:03
tiếp ad ơi
BÌNH LUẬN FACEBOOK