– Tham Tác chi địa điên cuồng có sinh linh trảm đế sao?
Im lặng một lúc, Tề Lâm Đế Nữ khẽ hỏi:
– Đặc biệt là Đại Đế Tiên Vương từ mười Thiên Mệnh trở lên.
Tề Lâm Đế Nữ từng nghe truyền thuyết như thế nhưng không dám chắc chắn, vì trong mắt nhiều người luôn nghĩ Đại Đế Tiên Vương vô địch. Đặc biệt Đại Đế Tiên Vương chịu tải mười Thiên Mệnh trở lên, trừ bọn họ ra e rằng vô địch cõi đời. Nhưng có tin đồn Đại Đế Tiên Vương điên cuồng vẫn sẽ bị chém giết.
Tề Lâm Đế Nữ nửa tin nửa ngờ truyền thuyết này, nàng khó thể tưởng tượng sinh linh như thế là tồn tại ra sao.
– Có, và không ít.
Lý Thất Dạ ung dung nói:
– Đây là lý do tại sao khi Đại Đế Tiên Vương cường đại tới trình độ nhất định sẽ giảm tần suất khai quật rất nhiều, không dễ ra tay. Ngươi mơ ước trân phẩm của người ta, ở trong mắt người ta thì ngươi cũng là vật siêu bổ. Ngươi quấy nhiễu người ta nủ say trong năm tháng, hễ xuất hiện sẽ phải trả giá đắt, cần có siêu bổ, thứ gì bổ hơn Đại Đế Tiên Vương?
Tề Lâm Đế Nữ nghe vậy rùng mình, đặc biệt ánh mắt của Lý Thất Dạ làm nàng nổi da gà.
Đại Đế Tiên Vương vô địch rất có thể thành vật siêu bổ trong miệng người ta, tưởng tượng thôi đã khiến người cảm thấy khủng bố, rợn tóc gáy.
Lấy Đại Đế Tiên Vương làm vật siêu bổ, sinh linh như thế khủng khiếp, khiến người kinh dị biết mấy.
– Đi, chúng ta đi xem.
Lý Thất Dạ nhìn Hảo Vọng Giác, chậm rãi nói:
– Cũng nên bình ổn.
Lý Thất Dạ chậm rãi lên trời đi hướng Hảo Vọng Giác.
Tề Lâm Đế Nữ thở hắt ra, lấy lại tinh thần chạy theo Lý Thất Dạ.
Đuổi kịp Lý Thất Dạ, Tề Lâm Đế Nữ khẽ hỏi:
– Động tĩnh lớn như vậy có Đại Đế Tiên Vương đến cướp báu không?
Nơi đây không như bên ngoài. Ở trần gian Đại Đế Tiên Vương không chịu xuất thế, không đi ra ngoài bởi vì thiên tru treo cao, nhưng Tham Tác chi địa thì khác, thường có một số Đại Đế Tiên Vương đi trong Tham Tác chi địa.
– Đại Đế Tiên Vương đến thì sao?
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Thứ ta nhìn trúng dù ai đến đều không có phần, nó nhất định là vật trong túi của ta, kẻ nào dám chắn, giết không tha!
Lời nói bình thản của Lý Thất Dạ khiến người rùng mình, đổi lại người khác sẽ cho rằng hắn cuồng vọng vô tri, buông lời ngông cuồng nhưng Tề Lâm Đế Nữ suy nghĩ sâu xa hơn.
Lý Thất Dạ tự tin dám tuyên bố ché mbất cứ Đại Đế Tiên Vương nào, vậy hắn là tồn tại ra sao? Là tay trùm thế nào? Xem đế chỉ của Tề Lâm Tiên Vương lão tổ của bọn họ thì chân Lý Thất Dạ e rằng còn trên cả lão tổ tông bọn họ.
Tề L:âm Tiên Vương ão tổ tông là một vị Đại Đế Tiên Vương có mười Mệnh Cung, tám Thiên Mệnh, xem như Tiên Vương cao vị trong Đại Đế Tiên Vương. Dù Tề Lâm Tiên Vương không kinh diễm bằng Dạ Lâm Tiên Vương nhưng vẫn rất nặng ký trong Đại Đế Tiên Vương.
Thế nhưng lão tổ tông của bọn họ thái độ trịnh trọng đến thế tức là Lý Thất Dạ có lai lịch khủng khiếp. Tề Lâm Đế Nữ thầm đoán có lẽ hắn là tồn tại có mười hai Thiên Mệnh.
Nhưng trên đời Đại Đế Tiên Vương có mười hai Thiên Mệnh đếm trên đầu ngón tay, có được mười hai Thiên Mệnh mà vẫn sống tới bây giờ thì chỉ có bốn người. Tề Lâm Đế Nữ càng suy nghĩ càng không xếp Lý Thất Dạ vào vị Đại Đế Tiên Vương đáng ngờ nào.
Điều này khiến lòng Tề Lâm Đế Nữ tràn ngập khó hiểu, chân thân Lý Thất Dạ rốt cuộc là ai?
Lý Thất Dạ dẫn Tề Lâm Đế Nữ bước lên Hảo Vọng Giác, đã có nhiều cường giả leo lên đây. Đa số cường giả là người sống sót trên Số Hiệu Vạn Cổ, một số cường giả từ bên ngoài nghe tiếng chạy tới.
Tuy vừa rồi xảy ra tai nạn siêu khủng bố nhưng vẫn có rất nhiều cường giả không kiềm được một lần nữa mạo hiểm bước lên Hảo Vọng Giác. Lý do rất đơn giản, báu vật động lòng người.
Người có kinh nghiệm Tham Tác chi địa đều biết tai nạn lớn xuất hiện liền có vật tuyệt thế hiển hiện, nghĩa là cơ duyên tuyệt thế vô song. Nếu có cơ duyên tuyệt thế vô song như vậy suốt đời sẽ đọc ích lợi vô cùng.
Cho nên dù biết Hảo Vọng Giác có nguy hiểm siêu lớn vẫn có một đống cường giả tràn đầy tinh thần mạo hiểm lại một lần nữa bước lên Tham Tác chi địa.
Người sống sót Số Hiệu Vạn Cổ kể việc có người đào ra thứ đồ đã sớm lan truyền.
– Chắc chắn là đào ra tiên vật, nếu không đã chẳng kích phát tai nạn khủng bố như thế.
– Tai nạn lần này khá nặng, trong Hảo Vọng Giác không thể nào xảy ra tai nạn cỡ đó. Xem ghi chép thì chỉ có tai nạn lần đó sánh bằng vừa rồi.
Một vị thế hệ trước nói:
– Nghe đồn trong tai nạn đó Chiến Vương thế gia có được một bộ xương phi tiên, lần này thứ bị đào ra e rằng sẽ không thau gì bộ xương phi tiên kia.
Nghe thế nhiều người tim đập nhanh:
– Đó là báu vật đẳng cấp trấn tộc!
Chiến Vương thế gia là truyền thừa có một môn ngũ đế, trước kia bọn họ có được một bộ xương phi tiên, nó liền trở thành báu vật trấn tộc của Chiến Vương thế gia.
Thử nghĩ xem, truyền thừa một môn ngũ đế có bao nhiêu là báu vật vậy mà dùng một bộ xương phi tiên làm báu vật trấn tộc, có thể tưởng tượng xương phi tiên này khủng bố biết bao.
Nay Hảo Vọng Giác lại xảy ra tai nạn đẳng cấp như thế khiến tất cả người sống sót tràn ngập mơ màng, nếu mình được tiên vật đẳng cấp như thế sẽ là cơ duyên biết bao, suốt đời được ích lợi vô cùng.
Vì tên vật hấp dẫn khiến nhiều người bất chấp nguy hiểm chết chóc, đều bước lên lên Hảo Vọng Giác lần thứ hai.
Trước khi tai nạn đến Hảo Vọng Giác rất náo nhiệt, có ngàn vạn tu sĩ ngắm cảnh, khai quật, tìm báu vật tại đây, có đông đảo tu sĩ bày hàng bán.
Giờ Hảo Vọng Giác tĩnh lặng, mặt đất phủ kín từng lớp thây khô. Các bộ thây khổ chỉ còn da xương, huyết khí toàn thân bị rút cạn.
Thấy các thây khô bị rút hết tinh huyết làm người ta rợn tóc gáy, bước vào Hảo Vọng Giác cho cảm giác như vào biển xác.
Dù dưới đất phủ kín thây khô vẫn không ngăn được nhiệt tình xông pha cướp báu vật của mọi người, nên thường thấy bóng người xẹt qua bầu trời, bọn họ vội vàng lao vào sâu trong Hảo Vọng Giác.
Tề Lâm Đế Nữ đi bên cạnh Lý Thất Dạ, nhìn các thây khô, hút ngụm khí lạnh. Tề Lâm Đế Nữ quan sát kỹ, phát hiện trên người thây khô rậm tạp lỗ nhỏ, tất cả uyết khí bị hút ra từ lỗ nhỏ, là lực hút cực lớn hút chúng ra.
– Đây rốt cuộc là thứ gì mà có thể hút khô huyết khí của mọi người?
Lòng Tề Lâm Đế Nữ lạnh lẽo mở miệng hỏi:
– Chẳng lẽ là sinh linh hút máu?
Lý Thất Dạ nhìn xác khô dưới đất, hắn lắc đầu nói:
– Đó không phải sinh linh mà chỉ là một loại nghi thức cổ xưa, nghi thức đó bị người lại đào ra. Khi nghi thức cổ xưa lại hiện thế thì cần có hiến tế.
Nghe từ hiến tế, lòng Tề Lâm Đế Nữ dâng lên dự cảm bất an. Đây không phải từ tốt lành gì.
Tim Tề Lâm Đế Nữ đập nhanh hỏi:
– Là dùng sinh mệnh để hiến tế sao?
– Có gì mà kỳ?