Nên lúc này Đại Đế khoanh chân ngồi, dùng Thiên Mệnh che chở mình giữ vững đạo tâm tránh cho bị Sa Ngưu độ hóa, nếu không Đại Đế sẽ thành một phần tín ngưỡng của Sa Ngưu, trở thành tín đồ.
Đại Đế này và Sa Ngưu quyết đấu thoạt trông an toàn nhất, nhưng thật ra đây là quyết đấu nguy hiểm nhất. Đại Đế khác thua còn có khả năng sống sót, tổn thất rất nhỏ. Nếu Đại Đế thua là thua sạch, bao gồm chính mình.
Người cuối cùng chậm chạp chưa ra tay là Tiêu Tiễn Ma Đế mạnh nhất trong Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn. Tiêu Tiễn Ma Đế nhìn chằm chằm con sâu lông mập trước mắt, không, là Nang Sán.
Nang Sán lười biếng nằm ở đó như không có sức, còn thổi bong bóng. Nhìn con sâu lông nho nhỏ làm người ta nghi ngờ đạp một cái có lẽ nó sẽ dẹp lép.
Nhưng Tiêu Tiễn Ma Đế thận trọng quan sát, vẻ mặt trầm trọng. Tiêu Tiễn Ma Đế chậm rãi lấy ra binh khí, một Tiêu Tiễn nho nhỏ, đuôi Tiêu Tiễn quấn sợi chỉ đỏ nhỏ.
Trông thấy Tiêu Tiễn Ma Đế lấy ra Tiêu Tiễn, không biết bao nhiêu người tim rướt cái bịch, vì Tiêu Tiễn là binh khí mạnh nhất của Tiêu Tiễn Ma Đế. Có người nói Tiêu Tiễn là binh khí duy nhất của Tiêu Tiễn Ma Đế, cả đời gã chỉ có một binh khí, không biết thật giả thế nào.
Tóm lại Tiêu Tiễn của Tiêu Tiễn Ma Đế cực kỳ khủng bố, vô hình giết người, có thể cách ức vạn dặm giết người. Từng có Thượng Thần bị Tiêu Tiễn Ma Đế giết chết nhưng không thấy bóng dáng gã đâu.
Tiêu Tiễn Ma Đế nhìn chằm chằm con Nang Sán một lúc, cuối cùng gã ra tay.
Vèo!
Tiêu Tiễn rời tay bay như mũi tên, quá nhanh, vượt qua thời gian. Mọi người cảm giác mình ìa đi mười tuổi, vì mũi tên của Tiêu Tiễn Ma Đế mang đi mười năm sau của bọn họ.
Khi mọi người sinh ra ảo giác thì bên tai nghe tiếng vù vù, cảnh tượng trước mắt không thay đổi nhưng bản thân không già đi mười tuổi. Tiêu Tiễn Ma Đế vẫn đứng đó, tay nắm Tiêu Tiễn. Giữa Tiêu Tiễn Ma Đế và Nang Sán không có chuyện gì xảy ra.
Nhìn Tiêu Tiễn Ma Đế vẫn nắm Tiêu Tiễn, gã vốn không hề bắn ra Tiêu Tiễn, nhiều người cho rằng mình bị hoa mắt đã nhìn lầm.
– Chuyện gì xảy ra?
Biểu tình của Tiêu Tiễn Ma Đế cực kỳ trầm trọng.
Ầm!
Năm Thiên Mệnh rũ xuống bảo vệ Tiêu Tiễn Ma Đế chặt chẽ.
Vèo!
Tiêu Tiễn lại một lần nữa bắn ra, mọi người chưa thấy rõ ràng vì mũi tên quá nhanh. Thượng Thần có năm, sáu đồ đằng cũng không thấy được mũi tên bắn ra như thế nào, thậm chí không thấy cái bóng Tiêu Tiễn, quá nhanh.
Tuy mọi người không thấy rõ mũi tên của Tiêu Tiễn Ma Đế nhưng cảm nhận rõ ràng lúc tên được bắn ra thì thời gian của bọn họ trôi, chớp mắt vượt qua một trăm năm, bọn họ già đi một trăm tuổi.
Nhưng vèo một tiếng, đám người lại thấy rõ cảnh tượng thì không có chuyện gì xảy ra. Tiêu Tiễn Ma Đế vẫn nắm Tiêu Tiễn, biểu tình 70k lcẩn thận. Nang Sán lười biếng nằm im, ủ rũ thổi bong bóng.
Bị ảo giác hai lần, một lần hơn mười năm, một lần hơn trăm năm nhưng không xảy ra chuyện gì, đẳng cấp lão tổ phát điên, nghi ngờ mình bị loạn não:
– Chuyện gì đây? Chẳng lẽ ta sinh ra ảo giác?
– Không phải ảo giác.
Có Thượng Thần nhìn ra manh mối, vẻ mặt trầm trọng cẩn thận nói:
– Đây là quyết đấu thời gian giữa Tiêu Tiễn Ma Đế và Nang Sán, cả hai không đứng ở lĩnh vực của chúng ta mà đứng trong thời gian độc đáo của nhau. Tiêu Tiễn Ma Đế muốn dùng tốc độ đuổi theo thời quang, dùng Tiêu Tiễn xuyên qua lĩnh vực thời gian của Nang Sán, phá được lĩnh vực thời gian là có thể giết Nang Sán.
Thượng Thần khẽ thở dài:
– Nhưng Nang Sán nắm giữ lĩnh vực thời gian, hai lần Tiêu Tiễn Ma Đế ra tay một lần cực nhanh hơn mười năm nhưng không phá được, khiến Tiêu Tiễn Ma Đế trở lại điểm bắt đầu. Tiêu Tiễn Ma Đế ra tay lần hai, mũi tên vượt trăm năm nhưng vẫn không thể phá lĩnh vực thời gian vẫn trở về điểm ban đầu. Vì vậy thấy như suy nghĩ chuyện gì xảy ra, Tiêu Tiễn còn nằm trong tay Tiêu Tiễn Ma Đế.
Thượng Thần này có sáu đồ đằng nhưng chỉ mới chạm tay tới lĩnh vực thời gian.
Đổi lại Thượng Thần đi lên quyết đấu với Nang Sán chỉ e đã thua. Quyết đấu hai lần mà Tiêu Tiễn Ma Đế có thể ổn định thời gian của mình thì cực kỳ không dễ dàng, đổi lại Đại Đế Tiên Vương yếu hơn thì e rằng không công phá được lĩnh vực thời gian của Nang Sán, thời gian bản thân đã thác loạn.
Bùm!
Vị Tiên Vương quyết đấu với Gian Đường giết ra thứ nguyên sâu, Gian Đường cũng lao ra theo.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, hai bên mới quay về không gian chủ liền dấy lên bão không gian cao ức vạn rượng. Khi bão không gian như thế vọt lên cao, ức vạn ngân hà biến mất, bị cuốn vào không gian thứ nguyên vô cùng vô tận. Ức vạn ngôi sao như sủi cảo rơi lộp bộp, mất tăm.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, hai bên điên cuồng dấy lên bão không gian, Tiên Vương hay Gian Đường đều không thể trấn áp không gian, lại bị cuốn vào bão không gian, bị rơi vào sâu trong không gian thứ nguyên.
Mọi người nổi da gà nhìn bão không gian, nếu bão không gian xảy ra trong tông môn hoặc cương quyết của họ thì rất khủng khiếp. Dù tông môn, cương quốc có lãnh thổ rộng lớn cỡ nào cũng sẽ bị bão không gian cuốn đi. Không chỉ cương thổ bị kéo đi, ngàn vạn sinh linh trong lãnh thổ cũng sẽ bị cuốn đi không gian thứ nguyên.
Đây là không gian cực kỳ sâu, nếu bị cuốn vào không gian đó đừng nói bình tĩnh bình thường, Thượng Thần thấp vị muốn quay về cũn vô vàn khó khăn. Chỉ có Tiên Vương ba Thiên Mệnh mới có thể tích tắc lao ra từ không gian sâu trong bão không gian.
Đổi lại người khác có lẽ suốt đời không thể trở về, đã là thây khô trong không gian thứ nguyên.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Sâu trong vũ trụ, Đại Đế và Giác Chu chiến tới trời sụp đất nứtm hai bên dùng lực lượng vô cùng oanh giết. Đại Đế kéo một ngân hà dánh hướng Giác Chu, thúc đẩy thiên địa. Sừng của Giác Chu phá vạn vực, chạm nhẹ liền đâm xuyên hết thảy, thậm chí đẩy bay Đại Đế.
Vị Đại Đế quyết đấu cùng Giác Chu cũng chịu thiệt lớn, đã yếu thế, nếu không nhờ Thiên Mệnh che chở thì gã sớm bị thương nặng.
Ong ong ong ong ong!
Đại Đế quyết đấu với Sa Ngưu bỗng chốc ánh sáng trên người tối đi, ngược lại các phù văn càng sáng tỏ.
Đại Đế này đã bị Sa Ngưu ảnh hưởng, lực lượng tín ngưõng ảnh hưởng đạo tâm của gã.
Với Đại Đế thì đạo tâm bị lay động thì nghiêm trọng hơn thân thể bị hủy diệt nhiều, sẽ để lại bóng ma không thể xóa nhòa.
May mắn là khi vị Đại Đế này ánh sáng tối đi, ba Thiên Mệnh che chở gã thoáng chốc rực rỡ. Trong thời gian ngắn vang lên vù vù, ánh sáng trên người Đại Đế lại rực rỡ.
Vào phút nguy nan Thiên Mệnh đem đến tác dụng không thể đo lường, nó lại một lần nữa trợ giúp Đại Đế một tay, khiến gã giữ gìn đạo tâm.
Thượng Thần thấy cảnh đó, hiểu được huyền ảo, giật mình kêu lên:
– Mạnh quá, rất khủng bố, thậm chí Đại Đế cũng bị ảnh hưởng.
đạo tâm của Đại Đế Tiên Vương là thứ cường giả bình thường không thể so sánh, đạo tâm của họ kiên cố đương thời hiếm có vậy mà vẫn bị Sa Ngưu ảnh hưởng, có thể tưởng tượng lực lượng tín ngưõng của Sa Ngưu khủng bố cỡ nào.