Nhưng mà Định Viễn Hầu lại kiên định duy trì Hải Lân là điểm làm không ít người bất ngờ, xem ra Định Viễn Hầu có quan hệ với Hải Lân thậm chí là quái vật biển cực kỳ sâu xa.
Hải Lân, Định Viễn Hầu cưỡi tứ trảo Kim Long đến trợ giúp thành Minh Châu, việc này làm không ít cường giả đang quan sát trận chiến cảm thấy bất ngờ, ít nhất thành Minh Châu thực sự không phải là một mình tác chiến, trong Bắc Uông Dương thực sự không phải là không có người không dám phản kháng Phi Tiên Giáo.
– Hải Lân thật sự là con gián đánh không chết, năm lần bảy lượt sống sót đến bây giờ, nếu tên này vẫn sống tiếp, hắn sẽ có tiền đồ vô lượng.
Có cường giả cười khổ nói.
Hải Lân năm lần bảy lượt đối địch với Long Ngạo Thiên, bị Long Ngạo Thiên một lần lại một lần đán hoa rơi nước chảy, bị Long Ngạo Thiên giết chạy trốn chân trời góc biển, nhưng mỗi một lần Hải Lân trốn đi không lâu, lại vui vẻ xuất hiện trước mặt thế nhân, lại tiếp tục khiêu chiến Long Ngạo Thiên, tiếp tục đối địch với Long Ngạo Thiên.
– Bại tướng dưới tay, chưa đủ thành đạo!
Long Ngạo Thiên chỉ lạnh lùng nhìn Hải Lân, lãnh ngạo nói.
Long Ngạo Thiên cũng không đặt Hải Lân vào trong mắt, hắn chỉ cảm thấy khó chịu mà thôi, mỗi lần hắn giết Hải Lân hấp hối, hắn lại bị tiền bối trong quái vật biển nhất tộc liều chết cứu đi, điểm này làm cho Long Ngạo Thiên phát điên.
– Đúng, Long Ngạo Thiên, luận đạo đi, luận thực lực, Hải Lân ta không bằng ngươi.
Thua trong tay Long Ngạo Thiên, Hải Lân cũng không cảm thấy mất mặt, hắn vừa cười vừa nói:
– Ngươi cũng không phải người bách chiến bách thắng, lúc đó ngươi cũng bị Lý huynh đánh như chó nhà có tang đấy.
Nghe Hải Lân nhắc tới chuyện cũ, nội tâm Long Ngạo Thiên khó chịu, hừ lạnh một tiếng, hai mắt lộ ra sát cơ. Hắn lạnh lùng nói:
– Miệng lưỡi lợi hại có bổn sự gì, ngươi ra tay đi, ta sẽ dạy ngươi cách làm người.
Long Ngạo Thiên nói câu này bộc phát khí phác khủng khiếp, nhưng hắn thật sự có bổn sự này, cho dù Hải Lân là thiên tài tuyệt thế trong Bắc Uông Dương, hắn cũng không đặt vào trong mắt.
– Hôm nay chúng ta muốn đấu với ngươi!
Hải Lân cũng không tức giận, hét lớn một tiếng, nói ra:
– Chúng ta lên!
Lời vừa dứt, Hải Lân bắt chéo tay, nhảy lên không trung, rống to một tiếng.
Ùm…ụm bò….ò… ——
Định Viễn Hầu lộ ra chân thân, hắn biến thành thanh ngưu, nuốt khói xanh, nhả hơi đỏ, lúc này có xu thế mượn sức càn khôn.
“gao ——
Tứ trảo Kim Long cũng thét dài một tiếng, hứng mưa gió, nhấc lên sóng lớn, bao trùm vòm trời.
Trong khoảng thời gian ngắn, Hải Lân, tứ trảo Kim Long, Định Viễn Hầu ba người trấn thủ ba phương, hình thành xu thế giáp công cường đại, muốn dùng một đấu ba.
– Con kiến hôi mà thôi!
Đối mặt Hải Lân ba người, Long Ngạo Thiên cũng không sợ, thét dài một tiếng, hắn cầm đế binh tiến lên vòm trời đối mặt ba người.
Phanh, phanh, phanh…
Trong khoảng thời gian ngắn, bốn người đại chiến kịch liệt trên không trung, đánh nát ngôi sao, hư không vỡ nát, bọn họ dùng tính mạng chiến đấu, thần uy bá đạo quét ngang thiên địa.
– Thiên mệnh chưa hiện, trận chiến tranh này lại càng ngày càng thảm thiết, nát vòm trời, chấp chưởng nhật nguyệt, xem ra sắp biến thành chuyện bình thường rồi.
Có đại nhân vật thế hệ trước trải qua trận chiến tranh giành thiên mệnh nhìn bốn người Hải Lân đại chiến thảm thiết trên bầu trời, lúc này thì thào tự nói.
Từ khi chiến đấu không ngừng thăng cấp, chiến đấu một lần kịch liệt hơn một lần, tất cả mọi người chậm rãi quen với tràng diện chém giết như vậy.
Cho tới hôm nay đại chiến của đám người Long Ngạo Thiên đã có thể hủy ngôi sao, chấp chưởng nhật nguyệt, mọi người cũng biết đây sẽ là cảnh tượng thường ngày trong tương lai.
Bởi vì mỗi khi đến lúc tranh giành thiên mệnh, các đế trữ sẽ chiến tranh với nhau, người hộ đạo sau lưng cũng chiến tranh với nhau, môn phái chiến tranh thảm thiết, đặc biệt là thời khắc thiên mệnh xuất hiện lúc cuối cùng, bầu trời hủy diệt, trấn áp vạn đạo, cửu giới run rẩy!
Trong vòm trời, bốn người Long Ngạo Thiên đại chiến thảm thiết, lúc này Long Ngạo Thiên cầm đế binh trong tay, tuy trong tay hắn không cầm Nhân Hiền Kiếm, nhưng tùy tiện một thanh đế binh trong tay Long Ngạo Thiên đều có uy lực vô cùng, giống như Tiên Đế hàng lâm.
Tuy bọn người Hải Lân dốc toàn bộ lực lượng đấu với Long Ngạo Thiên, nhưng vẫn không thể địch lại Long Ngạo Thiên, Long Ngạo Thiên đuổi giết lâm vào hạ phong, bị áp chế cục diện, bọn họ bị Long Ngạo Thiên giết lui ra sau liên tiếp.
Lúc này Long Ngạo Thiên cầm đế binh trong tay, hắn như Chân Thần quét ngang, Tiên Đế trấn áp, hắn bộc phát khí tức vô địch trấn nhiếp vô số cường giả, lúc này Long Ngạo Thiên thật sự khí phách mười phần, rất dễ dàng làm người ta thần phục.
– Truyền nhân Phi Tiên Giáo quả thật vô địch nha.
Nhìn qua Long Ngạo Thiên độc chiến ba người Hải Lân, bọn họ nghị luận với nhau.
Tứ trảo Kim Long, Định Viễn Hầu được người ta nhận định có thực lực Truyền Kỳ Thần Hoàng, tuy Hải Lân kém hơn một ít, nhưng hắn còn trẻ khí thịnh, huyết khí bàng bạc, sức chiến đấu cực kỳ nghịch thiên. Ba người bọn họ liên thủ vẫn không địch lại Long Ngạo Thiên, Long Ngạo Thiên cường đại và đáng sợ có thể nghĩ.
– Ô ——
Vào thời điểm này, thiết kỵ Phi Tiên Giáo thổi kèn, sau đó các đệ tử và cường giả Phi Tiên Giáo xuất hiện trên chiến trường.
– Giết ——
Vào giờ phút này, mấy vạn thiết kỵ của Phi Tiên Giáo như biến thành dòng lũ sắt thép quét ngang thành Minh Châu, trong vô số cường giả trong thiết kỵ, tướng soái cầm đầu chính là Thần Hoàng, do Thần Hoàng tự mình lãnh binh chiến đấu, cường đại có thể nghĩ.
Oanh —— oanh —— oanh ——
Trong khoảng thời gian ngắn, thiên địa dao động sáng ngời, thiết kỵ Phi Tiên Giáo hét lớn, âm thanh uy hiếp thiên hạ.
Phi Tiên Giáo, một môn ngũ đế truyền thừa, có thể nói bọn họ là đại giáo trải qua thân kinh bách chiến, trong chiến tranh, bất luận chiến lược, chiến đấu hay bày trận, bọn họ đều có được kinh nghiệm mà môn phái khác không có.
Hiện tại mấy vạn thiết kỵ do Thần Hoàng tự mình suất lĩnh, bọn họ mang theo xu thế vô địch, thanh thế to lớn, thần uy kinh thiên, rất nhiều đại nhân vật đang quan sát từ xa biến sắc.
Nếu như nói thiết kỵ này càn quét tông môn của bọn họ, như vậy tông môn bọn họ không thể ngăn cản được, tông môn tùy thời bị hủy diệt. Đối diện dòng lũ sắt thép như thế, chỉ sợ rất nhiều đại giáo không thể phản kích lần nào, tất cả sẽ bị nghiền nát thật dễ dàng trước gót sắt thiết kỵ.
Từng âm thanh “Keng keng keng” bá đạo của binh khí vang lên, thiết kỵ như nước lũ quét qua thiên địa, giống như núi sông sụp đổ.
Trong khoảng thời gian ngắn, cả thành Minh Châu thậm chí là cả Minh Châu Giang Chử cũng phải chấn động, hải vực bị chấn động sinh ra gió to mưa lớn, mặt đất tùy thời lật tung lên.
Uy lực đáng sợ như thế, không biết bao nhiêu người sợ hãi sắc mặt tái nhợt, vào thời điểm này bọn họ mới biết quân đoàn Phi Tiên Giáo đáng sợ ra sao, bọn họ mới chính thức biết quân đoàn vô địch của Phi Tiên Giáo là như thế nào, quân đoàn như vậy có thể nói càn quét tám phương.