- Đạo Tài giống vậy, xương rồng thế này ở trên chợ có tiề cũng khó tìm ra. Thạch phường chúng ta luôn Thập Tam Châu sưu tầm vô số Đạo Tài. Không cần biết khách nhân cần Đạo Tài thế nào Thạch phường chúng ta đều có thể thỏa mãn, bởi vậy thực lực Thạch phường chúng ta là không thể nghi ngờ!
Nhân viên luôn mồm thổi phồng Thạch phường bọn họ, đương nhiên đây không đơn thuần là khoác lác, Thạch phường có tài lực, có thực lực, cùng lắm là hơi phóng đại.
Lý Thất Dạ cười nghe nhân viên nói, hắn nhìn khối Đạo Tài trên sống lưng Hàn Kim Long, không nói gì.
Đạo Tài là tốt là xấu phải cắt ra Đạo Phôi mói biết. Dù xương một con chân long sinh ra Đạo Phôi chưa chắc thuộc loại quý giá. Đương nhiên nếu xương chân long sinh ra Đạo Phôi thật thì xác suất quý hiếm rát lớn.
Lý Thất Dạ thu về tầm mắt khỏi bộ xương Hàn Kim long, lạnh nhạt nói với nhân viên:
- Chúng ta đi xem bạch trang đi.
Nhân viên dẫn đường ngay:
- Tiên sinh muốn xem bạch trang thì mời qua bên này.
Nhân viên sẽ không vì Lý Thất Dạ muốn đi xem Đạo Tài bạch trang mà coi thường hắn.
Chất địa Đạo Phôi có chia cao thấp. Đạo Phôi chất địa cao thì uẩn dưỡng tế luyện ra báu vật binh khí có uy lực càng mạnh, tu sĩ có điều kiện sẽ chọn Đạo Phôi chất địa tốt.
Đạo Phôi chất địa cao thấp gồm bạch trang, tử binh, tương kim, cam võ, thiên phong.
Tuy trước khi cắt ra Đạo Tài thì không ai biết bên trong Đạo Phôi có Đạo Phôi như thế nào, nhưng Thạch Sư kinh nghiệm phong phú qua hình dạng chất địa Đạo Tài, nơi sinh sản, lai lịch vân vân phán đoán Đạo Tài này sẽ cắt ra Đạo Phôi thế nào. Vì vậy mỗi phái đều có Thạch Sư phụ trách phân loại Đạo Tài và thiết cắt. Thạch Sư có địa vị khá cao trong mỗi tông môn.
Đạo Phôi chất địa bạch trang là cấp bậc thấp nhất, Đạo Tài bạch trang chiếm lượng nhiều nhất trong tất cả Đạo Tài. Chugrn loại của nó rất nhiều, nên với tu sĩ thì đạo binh bạch trang là lựa chọn dễ dàng nhất.
Trong Thạch phường, Đạo Tài bạch trang là cấp bậc thấp nhất, giá rất rẻ, lợi ích thực tế. Chọn bạch trang đa số là tu sĩ tiểu môn tiểu phái, nhưng cũng có một ít cường giả hoặc đại nhân vật.
Nơi đặt Đạo Tài là một góc không bắt mắt, chất đầy Thiên Hoàng quốc. Đạo Tài chòngo chất như ngọn núi nhỏ được đặt tùy tiện trong góc.
Đạo Tài bạch trang chất đống tai đây bán theo kích cỡ, càng to thì giá càng cao, đương nhiên Đạo Tài lớn không có nghĩa là cắt ra Đạo Phôi cũng lớn.
Đống Đạo Tài bạch trang hỗn tạp này đã trải qua Thạch Sư Thạch phường sàn lọc. Thạch Sư ở Thạch phường quy mô lớn thì kinh nghiệm rất phong phú, có ánh mắt chính xác, Đạo Tài đã được bọn họ chọn lựa ít khi có sai lầm, nên thả ra Đạo Tài bạch trang cắt Đạo Phôi cơ bản là bạch trang.
Tất nhiên ông trời đôi khi ngru gật, Thạch Sư kinh nghiệm phong phú tới mấy cũng có lúc nhìn lầm. Đôi khi thoạt trông Đạo Tài chỉ có thể cắt ra bạch trang Đạo Phôi rất có thể là cắt ra Đạo Tài cam võ, thậm chí là Đạo Tài thiên phong.
Vì lý do Thạch Sư kinh nghiệm dày dạn cũng có lúc nhìn lầm khiến một số cường giả tu sĩ có ánh mắt sắc rất thích chạy tới Đạo Tài bạch trang chọn lựa, nếu may mắn không chừng sẽ nhặt được báu vật.
Khi Lý Thất Dạ đi tới Đạo Tài bạch trang đã có nhiều tu sĩ ở đây chọn lựa. Trừ cường giả vui vẻ đào báu vật ra đa số là tiểu tu sĩ. Với tiểu tu sĩ thì bọn họ chỉ đủ tiền mua loại bạch trang này.
Mỗi ngày Thạch phường đông khách nhưng một phàm nhân dẫn ba tu sĩ đến Đạo Tài bạch trang khá là bắt mắt. Một số tu sĩ liếc sang đoàn người.
Nhân viên yên lặng đứng một bên chờ đợi Lý Thất Dạ chọn lựa Đạo Tài bạch trang.
Thông thường chọn lựa Đạo Tài bạch trang không có nhân viên sẽ tay trắng, nhưng tình huống của Lý Thất Dạ lại khác.
Lý Thất Dạ đứng trước đống Đạo Tài bạch trang, hắn nhìn tới nhìn lui, chọn này bỏ kia.
Nhìn Lý Thất Dạ lựa, có tu sĩ tốt bụng nhắc nhở:
- Chọn nhỏ đi, dù gì đều là bạch trang, cái nhỏ rẻ hơn chút.
Đứng trên đống Đạo Tài bạch trang, Lý Thất Dạ nhìn tới nhìn lui, lựa này lựa nọ nhưng không chọn được Đạo Tài thích hợp.
Trong khi Lý Thất Dạ đang lựa bỏ thì một thanh âm trào phúng vang lên:
- Ô, đây chẳng phải là phàm nhân vừa rồi rất là nổi sao?
Thiên Hoàng thái tử cùng mỹ nhân đi tới chỗ Lý Thất Dạ sàn chọn, gã cười nhạt nhạo báng hắn trước mặt mọi người.
- Như thế nào? Có phải túi tiền eo hẹp nên tới đây chọn Đạo Tài bạch trang? Nếu không có tiền thì nói với ta, con người ta thích bố thí, không ngại bố thí chút đỉnh cho phàm nhân nằm mơ giữa ban ngày.
Thiên Hoàng Thái Tử làm truyền nhân đế thống tiên môn, gã là tồn tại cao cao tại thượng, phàm nhân bình thường không lọt vào pháp nhãn của gã. Phàm nhân chỉ là con kiến trong mắt Thiên Hoàng Thái Tử, nếu gã gai mắt thì tùy thời sẽ nghiền chết phàm nhân đó.
Lúc ở Tề phô, Thiên Hoàng Thái Tử định mua đèn ngọc tặng cho sau đó nhưng bị phàm nhân trước mắt cướp đi. Gã đường đường là thái tử bị một phàm nhân giành báu vật, hỏi Thiên Hoàng Thái Tử làm sao nhịn được?
Huống chi phàm nhân trước mắt không chỉ giành báu vật của gã còn sỉ nhục gã, khiến gã không còn mặt mũi nào. Nếu Thiên Hoàng Thái Tử không trút cơn tức này ra thì gã thề không làm người. Nếu nơi này không là địa bàn của Tề Lâm Đế gia, không tiện tùy ý giết người thì Thiên Hoàng Thái Tử sớm lột da rút xơng phàm nhân đó ra.
- Thiên Hoàng Thái Tử!
Trông thấy Thiên Hoàng Thái Tử, người đứng trước Đạo Tài bạch trang chọn lựa đều thụt lùi, nhiều người kính sợ nhìn gã.
Tu sĩ xuất thân từ tiểu môn tiểu phái tràn ngập kính sợ Thiên Hoàng Thái Tử, dù là cường giả đại giáo bình thường cũng vậy.
Thiên Hoàng Thái Tử xuất thân cao quý, Thiên Hoàng quốc là truyền thừa một môn Tiên Vương. Khiến người hãi nhất là tỷ phu của gã, Kim Qua là người của Chiến Vương thế gia.
Chiến Vương thế gia là truyền thừa một môn ngũ đế, huống chi Kim Qua suýt trở thành nam nhân Đại Đế.
Cho nên truyền nhân đế thống Tiên Vương cùng đẳng cấp còn phải nể mặt Thiên Hoàng Thái Tử ba phần. Thiên Hoàng quốc và Chiến Vương thế gia liên nhân, mọi người rất là kiêng kỵ.
Cường giả tu sĩ không biết nội tình thầm lấy làm lạ, phàm nhân trước mắt làm sao kết thù với Thiên Hoàng Thái Tử được? Nhiều người cảm thấy phàm nhân thật là người không biết không sợ, đại giáo cương quốc còn không dám chọc vào Thiên Hoàng Thái Tử, phàm nhân lại dám kết thù, hắn ăn gan hùm mật gấu sao?
Lý Thất Dạ phớt lờ Thiên Hoàng Thái Tử trào phúng, hắn tiếp tục lựa chọn Đạo Tài bạch trang. Lý Thất Dạ lựa chọn một lúc lâu sau rốt cuộc chọn trúng một khối Đạo Tài bạch trang.
Lý Thất Dạ ước lượng Đạo Tài bạch trang trong tay, cười nói:
- Khối này đi.
Cái Đạo Tài bạch trang trong tay Lý Thất Dạ dài ngắn cỡ cánh tay người trưởng thành, thô cỡ cánh tay, bề nàoi Đạo Tài bạch trang như cánh khô bẻ từ một gốc cây khô.
Nhân viên nhìn Lý Thất Dạ chọn Đạo Tài bạch trang cái này, cười nói:
- Thiên Hoàng công chúa rất có ánh mắt!
- Tuy Thạch Sư chúng ta giám định Đạo Tài là bạch trang nhưng lai lịch của no không tầm thường, khá hiếm thấy.