- Cốc chủ ---
Nhìn thấy Trường Sinh chân nhân, chúng tu sĩ cường giả của Trường Sinh đạo thống vội vàng vái lạy.
Trường Sinh chân nhân dù sao cũng là người cầm quyền Trường Sinh đạo thống, ở Trường Sinh đạo thống có thân phận địa vị rất lớn. Ngay cả đại biểu của các đạo thống cũng vội vàng đứng dậy chào hỏi.
Nhìn thấy Trường Sinh chân nhân, rất nhiều người thầm rùng mình. Trước đó có lời đồn đãi rằng Trường Sinh chân nhân bị người khác đánh lén bị thương nặng, tính mạng ngàn cân treo sợi tóc. Bây giờ quan sát thì Trường Sinh chân nhân căn bản không giống người có tính mạng ngàn cân treo sợi tóc.
Lúc này mọi người mới biết đó chỉ là một tuồng kịch, cho dù Trường Sinh chân nhân thật sự bị người ta đánh lén trọng thương thì thương thế cũng không nghiêm trọng như lời đồn bên ngoài được. Lời đồn Trường Sinh chân nhân tính mạng ngàn cân treo sợi tóc, tất cả lão tổ Trường Sinh cốc dốc hết sức lực cứu chữa chỉ để mê hoặc mọi người mà thôi.
Cũng chính vì vậy Vạn Thọ quốc mới cho rằng đây là thời cơ tốt nhất, thừa dịp Trường Sinh cốc suy yếu nhất tấn cống vào Trường Sinh cốc, cướp đoạt quyền thống trị Trường Sinh đạo thống.
Trên thực tế, người bị mưu tính không phải là Trường Sinh cốc mà là Vạn Thọ quốc. Vạn Thọ quốc tự mình nhảy vào cái hố này, hơn nửa cái hố này là do chính bọn họ đào sẵn.
Nếu như Vạn Thọ quốc không khởi xướng chiến tranh soán vị đoạt quyền thì cho dù Trường Sinh cốc biết Vạn Thọ quốc là tai họa thì cũng không thể làm gì bọn họ.
Bây giờ tốt rồi, Vạn Thọ quốc khởi xướng soán vị đoạt quyền, đây là đại nghịch bất đạo, cho dù Trường Sinh cốc tiêu diệt Vạn Thọ quốc thì cũng không bị người ta đàm tiếu.
Hiện tại Trường Sinh cốc tiêu diệt Vạn Thọ quốc, trừ khử đại họa, tất cả đều rất hiển nhiên, tất cả đều rất tự nhiên.
Người mưu mô thật sự không phải là Vạn Thọ quốc mà là Trường Sinh cốc. Người nghĩ thông suốt điểm này đều cảm thấy sống lưng lạnh buốc!
- Tốt rồi, mỹ nhân, vai ác ta cũng đóng rồi, khổ sai ta cũng làm rồi, còn các ngươi thì ngồi chơi hưởng thành quả.
Lý Thất Dạ nhìn Trường Sinh chân nhân, cười tủm tỉm nói:
- Các ngươi đóng phim cũng đóng gần xong rồi, như vậy hiện tại không còn chuyện của ta nữa.
Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, tất cả mọi người đều ngoác mồm, khó tin nhìn Lý Thất Dạ cùng Trường Sinh chân nhân. Phải biết, Lý Thất Dạ là thủ tịch đại đệ tử, còn Trường Sinh chân nhân là cốc chủ Trường Sinh cốc. Luận thân phận, Lý Thất Dạ là đồ đệ của Trường Sinh chân nhân.
Thế mà bây giờ Lý Thất Dạ lại thẳng mồm gọi Trường Sinh chân nhân là "mỹ nhân". Hắn không hề có thái độ tôn kính cần có đối với sư phụ, thậm chí còn có ba phần ngả ngớn. Chuyện này đúng là khiến người ta khó mà tin nổi.
Dù sao trong lòng rất nhiều người đều cho rằng sư giả vi tôn, nếu như đồ đệ bất kính, nhẹ thì phạt nặng, nặng thì đuổi ra khỏi môn tường.
Đối với Lý Thất Dạ cợt nhả, Trường Sinh chân nhân không hề giận mà chỉ đi chậm tới trước chỗ ngồi của Lý Thất Dạ.
Lúc này, tất cả mọi người nín thở. Hai thầy trò kỳ quái Trường Sinh chân nhân cùng Lý Thất Dạ làm cho tất cả mọi người cảm thấy quá lạ. Bởi vì biểu hiện của Lý Thất Dạ quá bá đạo, vượt qua tất cả mọi người, ngay cả sư phụ lợi hại Trường Sinh chân nhân cũng không áp chế được hắn, thậm chí còn có vẻ phai mờ trước mặt hắn.
- Ngươi là đại sư huynh, phải kế thừa y bát Trường Sinh cốc, gánh nặng đường xa...
Trường Sinh chân nhân cười dịu dàng. Khi nàng mỉm cười, tựa như tuyết xuân tan vào cánh hoa, trăm hoa đua nở, quá là xinh đẹp, khiến cho ba sư tỷ muội Phạm Diệu Chân ảm đạm không ít. Xinh đẹp như vậy, khiến người nhìn tâm thần điêu đứng.
Thế nhưng nếu như quan sát kỹ thì sẽ thấy phong thái của nàng với Phạm Diệu chân rất giống nhau, cả hai đều có ba phần giao hoạt.
- Quên đi, không có hứng thú.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng xua tay, mỉm cười, giơ tay nâng cái cằm xinh đẹp của Trường Sinh chân nhân, cẩn thận ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nàng.
Trong nháy mắt, bầu không khí ở hiện trường ngưng đọng lại. Trường Sinh chân nhân chính là sư phụ của Lý Thất Dạ, lại là chưởng môn nhân của Trường Sinh cốc, có thể nói là nhân vật quyền cao chức trọng, không ai dám bất kính trước mặt nàng. Hiện tại Lý Thất Dạ lại nâng cái cằm xinh đẹp của Trường Sinh chân nhân trước mặt biết bao nhiêu người, rất ngả ngớn, rất xằng bậy.
Thế nhưng, trong hoảng hốt, tất cả những chuyện này rất là bình thường. Trên người nam nhân vô cùng thô bạo này, dường như bất kể hắn làm cái gì thì cũng rất hiển nhiên, làm cái gì thì cũng rất tự nhiên, không hề đường đột chút nào cả.
Người nam nhân này cực kỳ bình thường, thế nhưng một khi đã xằng bậy rồi thì sẽ xằng bậy hơn ai hết thảy, rất là tự nhiên, muốn làm gì thì làm.
Khi tất cả mọi người cùng nhìn cảnh tượng này, Lý Thất Dạ hời hợt thu tay lại, cười nhạt, nói chậm:
- Con người của ta không quan tâm đóng vai ác, cũng không quan tâm làm khổ sai. Thế nhưng, mọi chuyện đều có cái giá của nó, thế gian này không có cơm trưa miễn phí, không biết ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng chưa.
- Tất cả đều là duyên.
Trường Sinh chân nhân dịu dàng mỉm cười, mỹ lệ vô song, vẻ đẹp của nàng có thể sánh ngang với Dương Minh tán nhân. Thế nhưng Dương Minh tán nhân là cao quý quạnh quẽ, rất hiếm khi cười, không được mê người như Trường Sinh chân nhân.
Trường Sinh chân nhân nói chậm:
- Đây không phải là thứ mà ngươi muốn, thứ mà ngươi cầu sao?
- Rất tốt.
Lý Thất Dạ mỉm cười, nói rằng
- Tốt lắm, ta sẽ chờ tới lúc thu nợ. Còn bây giờ thì nên tới lúc kết thúc, chuyện này giao lại cho ngươi.
Nói xong thì hắn liền đứng dậy.
Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì bóng người của Lý Thất Dạ lóe lên, chớp mắt leo lên Thải Dược Phong. Khi hắn đứng trên Thải Dược Phong thì rất có tư thế vượt trên chúng sinh, hắn như là tồn tại vượt trên tất cả.
Khi mọi người vẫn chưa hoàn hồn thì Lý Thất Dạ lập tức biến mất, biến mất không còn tăm hơi, không ai biết hắn đi đâu, tựa như hắn bốc hơi ngay ở chỗ đó vậy.
- Đây là ---
Nhìn Lý Thất Dạ biến mất không còn tăm hơi, mọi người không kịp hoàn hồn, không khỏi nhìn nhau.
Lúc này tất cả mọi người đều không hiểu thấu. Lý Thất Dạ ngăn cơn sóng dữ, tiêu diệt Vạn Thọ quốc, công lao của hắn rất lớn, sợ rằng không ai ở Trường Sinh cốc có thể so được với hắn.
Bây giờ đại thế đã định, là lúc nên ăn mừng. Lý Thất Dạ có công lao hiển hách, hắn nên hưởng thụ phần vinh quang này, nên trở thành lãnh tụ. Thế nhưng hắn lại đi mất.Chuyện này, theo cái nhìn của bất cứ ai thì cũng là chuyện rất khó tin. Bất luận đạo thống nào, nếu như có một đệ tử lập được công lao lớn đến như vậy, ban thưởng thì khỏi cần phải nói, sợ rằng trong đạo thống đó thì hắn muốn gì có nấy, tiền đồ vô lượng.
Lễ ăn mừng chiến thắng chính là thời điểm tốt để đặt vững địa vị vô thượng, bất luận là ai thì cũng sẽ không bỏ qua thời cơ tốt như vậy.
Thế nhưng Lý Thất Dạ lại bỏ đi mất, xem thường phần công lao này, hoàn toàn không quan tâm tới. Thái độ này khiến cho mọi người không sao tin nổi.
Mọi người biết rằng, trên đại điển ngày hôm nay nếu như Lý Thất Dạ muốn kế thừa đại vị của Trường Sinh cốc thì cũng không thành vấn đề. Thế nhưng Lý Thất Dạ lại không có hứng thú, cứ thế đi mất.
Trong khoảnh khắc Lý Thất Dạ biến mất, ba sư tỷ muội Phạm Diệu Chân không khỏi thở dài. Trải qua mấy ngày tiếp xúc, các nàng biết Lý Thất Dạ căn bản không quan tâm tới chút quyền thế này của Trường Sinh cốc. Hơn nữa các nàng còn biết Lý Thất Dạ sẽ không ở lại Trường Sinh cốc quá lâu. Hắn chính là giao long ở chân trời, hắn nhất định sẽ bay liệng khắp cửu thiên thập địa.
Lúc này Trường Sinh chân nhân ngồi vào ngai vàng, nhìn tất cả mọi người có mặt ở đây, nói chậm:
- Hôm nay là đại điển tế tự của Trường Sinh đạo thống, tuy rằng hôm nay xảy ra rất nhiều chuyện, thế nhưng là đệ tử của Trường Sinh đạo thống, chúng ta có trách nhiệm giữ gìn sự yên bình cho Trường Sinh đạo thống...
-... đạo thống này truyền thừa vạn thế, bách tộc thiên môn mọc lên như rừng, các môn phái đều có tôn chỉ của riêng mình, đều có sự tự do của riêng mình, vì vậy trước nay bách tộc thiên môn của Trường Sinh đạo thống rất là phồn thịnh. Vì vậy ta tin rằng sẽ không ai muốn Trường Sinh đạo thống rơi vào những ngày ngọn lửa chiến tranh bay tán loạn...
Tiếng nói của Trường Sinh chân nhân không vang dội, thế nhưng lại truyền khắp thiên địa, truyền khắp Trường Sinh đạo thống, vô số tu sĩ đều nghe thấy rõ ràng.
Buổi nói chuyện của Trường Sinh chân nhân hiển nhiên là để xác định địa vị không thể lay động của Trường Sinh cốc ở Trường Sinh đạo thống, mà thực tế đúng là như vậy. Trăm nghìn vạn năm tới nay, Trường Sinh đạo thống truyền thừa hết thời đại này đến thời đại khác, vô số môn phái hưng suy luân phiên, thế nhưng Trường Sinh cốc vẫn luôn thống trị Trường Sinh đạo thống, bất luận sóng gió như thế nào thì cuối cùng cũng không có môn phái truyền thừa nào có thể thay thế vị trí của nó.
Trường Sinh cốc mới là chính thống của Trường Sinh đạo thống, chỉ có bọn họ mới có thể nắm vững quyền hành của Trường Sinh đạo thống, quá khứ là vậy, hiện tại là vậy, tương lai cũng là như vậy.
- Trường Sinh vô lượng, vạn thế cộng tồn ---
Cuối cùng, vô số đệ tử Trường Sinh đạo thống hô lớn, quỳ lạy trên mặt đất.
- Đại điển bắt đầu ---
Cuối cùng Trường Sinh chân nhân tuyên đại điển tế tự cử hành, chúng tu sĩ cường giả Trường Sinh đạo thống hưng phấn hô lớn, nghênh đón hòa bình sau chiến tranh.
Khói xanh lượn lờ, sau khi vái lạy liệt tổ liệt tông thì bày biện đồ cúng lên bàn thờ, cuối cùng lấy Trường Sinh chân nhân đứng đầu, cùng dâng lễ với thiên hạ.
Đại điển tế tự được cử hành đúng thời hạn. Tuy rằng lúc bắt đầu có Vạn Thọ quốc soán vị đoạt quyền, thế nhưng đại điển tế tự kỳ này vẫn được cử hành thuận lợi, vẫn do Trường Sinh cốc thống lĩnh người trong thiên hạ. Điểm khác biệt duy nhất là ngày xưa Vạn Thọ quốc có địa vị cao cả, thế nhưng hôm nay đã biến thành tro bụi, Trường Sinh đạo thống sẽ lập lại trật tự quyền lực mới, thế nhưng quyền thống trị đạo thống vẫn nắm vững trong tay Trường Sinh đạo thống.
Một hồi đại điển thịnh yến này có kẻ vui, cũng có người sầu. Những muôn phái truyền thừa kiên định đứng về phía Trường Sinh cốc hiển nhiên là người vui, lập trường của bọn họ quyết định địa vị của bọn họ ở Trường Sinh đạo thống. Còn người sầu hiển nhiên là những môn phái truyền thừa nương nhờ vào Vạn Thọ quốc. Cho dù Trường Sinh cốc không diệt môn bọn họ thì cũng sẽ chế tài bọn họ, sẽ khiến địa vị của tông môn bọn họ ở Trường Sinh đạo thống tụt dốc không phanh, bắt đầu suy sụp.
Đối với không ít người thì đại điển tế tự năm nay rất là kích thích, một bước thiên đường, một bước địa ngục. Đi nhầm một bước thì cả ván đều thua, không chỉ mình thua mà còn liên lụy cả tông môn truyền thừa của chính mình.
Cuối cùng, thịnh yến chấm dứt, đại biểu của các đạo thống cũng vội vàng rời ghế cáo từ.Sau khi thịnh yến chấm dứt thì Dương Minh tán nhân là người ở lại cuối cùng, hiện tại chỉ có Dương Minh tán nhân cùng Trường Sinh chân nhân. Hai người ngồi tại chỗ, bầu không khí rất yên ả.
Dương Minh tán nhân, Trường Sinh chân nhân, hai nàng là hai đại mỹ nữ của Vạn Thống Giới, hơn nữa hai người các nàng đều là đạo nhân. Khi hai tuyệt thế mỹ nữ cùng mặc đạo bào, có một loại ý nhị khó diễn tả bằng lời, đối với một số người thì đây là sự mê hoặc trí mạng.
Trường Sinh chân nhân hào hiệp phiêu dật, Dương Minh tán nhân cao quý quạnh quẽ, hai loại ý nhị hoàn toàn khác nhau, khiến người ta nhìn mãi không chán.
Dương Minh tán nhân cùng Trường Sinh chân nhân được mọi người tôn xưng là Vạn Thống Giới hai đại đại nhân, không phải chỉ vì hai nàng đều chấp chưởng một đạo thống, cũng không phải bởi vì thực lực của hai nàng cao thâm mà là bởi vì hai người các nàng có mắt nhìn xa cùng đầu óc sáng suốt khác với bình thường.
- Ngươi có biết thủ tịch đại đệ tử của ngươi chính là người cầm quyền vô thượng của Cuồng Đình đạo thống hay không.
Dương Minh tán nhân nhìn Trường Sinh chân nhân, nói chậm. Âm thanh của nàng lành lạnh, thế nhưng rất dễ nghe, khiến người ta rất muốn lắng nghe.
- Biết.
Trường Sinh chân nhân mỉm cười, nói rằng:
- Với ngươi thì đây cũng không phải là bí mật gì cả.
- Ngươi có từng suy nghĩ về chuyện hắn vừa có thể điều khiển đạo nguyên của Cuồng Đình đạo thống, vừa có thể điều khiển sức mạnh đạo thống của Trường Sinh đạo thống hay chưa.
Dương Minh tán nhân nói.
Trường Sinh chân nhân mỉm cười, nói rằng:
- Từng nghĩ. Hắn tài năng ngút trời, chuyện này đối với hắn chẳng có gì khó.
- Đừng quên, tên gọi ma giáo của Cuồng Đình vẫn chưa mất.
Dương Minh tán nhân trịnh trọng nói rằng:
- Nếu như Trường Sinh đạo thống rơi vào tay người khác thì không phải là cử chỉ sáng suốt.
- Thế nhưng ta nhớ tất cả đạo thống ở Vạn Thống Giới đều đã ký thỏa thuận, cũng đã thừa nhận địa vị của Cuồng Đình đạo thống rồi.
Trường Sinh chân nhân mỉm cười, cực kỳ mỹ lệ, cực kỳ quyến rũ.