Mọi người rất muốn biết Chiến Vương Thiên Đế có ra tay lần nữa cứu Cuồng Thiểu Thiên Đế sắp chết không?
Khi Cuồng Thiểu Thiên Đế kêu cứu thì trăm vạn đại quân Chiến Vương thế gia nín thở, các Thượng Thần hồi hộp.
Chiến Vương thế gia khá mâu thuẫn, bọn họ phải hộ đạo cho Kim Qua, không muốn phức tạo. Đặc biệt là đối với Thượng Thần Chiến Vương thế gia càng không muốn Chiến Vương thế gia bị cuốn vào nước đục Cuồng Thiểu Thiên Đế.
Nhưng Cuồng Thiểu Thiên Đế dù sao là Đại Đế của Thiên tộc bọn họ, thành viên Thiên tộc trơ mắt nhìn Đại Đế cùng Thiên tộc bị tiểu tử nhân tộc hành hạ đến chết, trong lòng Chiến Vương thế gia khá là khó chịu.
Đã khiến mọi người thất vọng, dù Cuồng Thiểu Thiên Đế kêu cứu thì bầu trời vẫn yên tĩnh không ai trả lời Cuồng Thiểu Thiên Đế.
Xèo!
Pháp tắc hút sạch Thiên Mệnh, một Thiên Mệnh của Cuồng Thiểu Thiên Đế mãi mãi không thể thắp sáng một pháp tắc.
Mất đi Thiên Mệnh dù Lý Thất Dạ không giẫm chân đè thì Cuồng Thiểu Thiên Đế cũng khó nhúc nhích, gã suy yếu nằm dưới đất, gã yếu ớt đến nỗi nhúc nhích ngón tay cũng khó khăn.
– Ngươi . . . Ngươi giết ta đi.
Cuồng Thiểu Thiên Đế thều thào:
– Giúp ta giải thoát, coi như ngươi nhân từ.
Cuồng Thiểu Thiên Đế đã tuyệt vọng, mất đi Thiên Mệnh là gã mất hết tất cả, dù gã sống tiếp cũng không chút ý nghĩa, gã chỉ xin được chết.
Lý Thất Dạ liếc Cuồng Thiểu Thiên Đế, lạnh nhạt nói:
– Vậy để ta tiễn ngươi một đoạn đường.
Bốp!
Lý Thất Dạ một chỉ đâm trán Cuồng Thiểu Thiên Đế, hủy diệt chân mệnh của gã, một ngón tay mất mạng.
Cuồng Thiểu Thiên Đế chậm rãi nhắm mắt lại, trước khi chết biểu hiện an tường, không giãy dụa, không oán hận, yên tĩnh ra đi. Giờ phút này cái chết không còn khủng bố ngược lại là giải thoát.
Bùm!
Lý Thất Dạ xòe tay to, đế hỏa đổ xuống đốt Cuồng Thiểu Thiên Đế thành tro. Đại Đế chỉ để lại đống to tràn.
Một Đại Đế chết như thế, cả đời Cuồng Thiểu Thiên Đế quái thai, có thiên phú siêu cao nhưng chịu tải Thiên Mệnh ít nhất, bị Quy Phàm Cổ Thần truy sát cùng đường, cuối cùng vẫn không hối cải.
Cuộc đời cao ngạo, huênh hoang ngang ngược, trong mắt không người, bao nhiêu từ hình dung cũng không đủ để đánh giá Cuồng Thiểu Thiên Đế.
Nhưng Cuồng Thiểu Thiên Đế dù gì là Đại Đế, hôm nay gã kết thúc bi thảm nhất, có lẽ khi còn sống gã cũng không ngờ.
Trong phút chốc thiên địa yên tĩnh, không người nào dám nói một câu. Dù là ai ánh mắt nhìn Lý Thất Dạ đã thay đổi, như thấy quỷ.
Lý Thất Dạ chém Cuồng Thiểu Thiên Đế cũng đành thôi, còn dùng thủ đoạn tàn dẫn nghiền nát gã. Trên đời có mấy người dám giết Đại Đế như thế? Nhưng Lý Thất Dạ đã làm được.
Các lão tổ, trăm vạn đại quân Chiến Vương thế gia trên thần phong thì thầm run sợ. Thượng Thần Chiến Vương thế gia rùng mình.
Bọn họ thầm mừng Thiên Hoàng Công Chúa thông minh, không nhờ nàng khôn thì không chừng bọn họ đã xung đột với Lý Thất Dạ.
Mặc kệ ai thắng ai thua trong cuộc xung đột, nhưng kết quả rõ ràng, Chiến Vương thế gia không trả giá nổi.
Thượng Thần sợ cóng tay chân, run rẩy rời xa Lý Thất Dạ.
– Tiểu tử dữ quá, phải tránh xa hắn một chút.
Dám hành hạ Đại Đế đến chết, thế gian còn có chuyện gì mà đệ nhất hung nhân không dám làm? Các Thượng Thần thầm cảnh cáo mình sau này nên tránh xa đệ nhất hung nhân. Đừng để rơi vào tay đệ nhất hung nhân không thì sống không bằng chết, Cuồng Thiểu Thiên Đế là vết xe đổ.
Một Thượng Thần thì thào:
– Đây là dấu hiệu sắp tuyên chiến, hành hạ Cuồng Thiểu Thiên Đế đến chết trước mặt người trong thiên hạ, ba vị lão tổ tông của Cuồng Thiểu Thiên Đế sẽ không bỏ qua.
Cuồng Thiểu Thiên Đế xuất thân từ thế gia, trong thế gia có ba vị Đại Đế, hơn nữa Cuồng Thiểu Thiên Đế tham gia Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn.
Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn do Tiêu Tiễn Ma Đế tổ kiến, thêm vào Cuồng Thiểu Thiên Đế có tổng cộng năm vị Đại Đế Tiên Vương. Năm Đại Đế quen nhau kết bái làm huynh đệ, đã từng uống máu ăn thề.
Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn không cách nào so sánh với đoàn đội Thiên Quyền độc nhất vô nhị nhưng nó do năm vị Đại Đế Tiên Vương tổ thành, có thực lực khiến người không thể xem thường.
Đặc biệt năm Đại Đế Tiên Vương Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn lúc trước khi uống máu ăn thề đã thề rằng bọn họ cùng tiến cùng lui, tức là đối địch với một Đại Đế tương đương chống lại nguyên Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn.
Hiện tại Lý Thất Dạ giết Cuồng Thiểu Thiên Đế trước mặt người trong thiên hạ, ba tổ tiên Đại Đế của Cuồng Thiểu Thiên Đế và Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn sẽ không dằn cơn tức này.
Trong phút chốc mọi người không dám lên tiếng, nhiều cường giả tu sĩ sợ hết hồn.
– Đầu tiên là chọc vào Ngự Long kỵ, bây giờ đâm tổ ong Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn, đây đúng là tuyên chiến các vị Đại Đế Tiên Vương Thanh Châu.
Một Thượng Thần lẩm bẩm:
– Bão tố sắp tới đây.
Nghĩ vậy dù là Thượng Thần cũng rùng mình, nhắc nhở bản thân phải tránh xa cơn bão này, lỡ bị cuốn vào thì không còn mẩu xương.
Ngự Long kỵ, Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn, hai đoàn đội không xem như mạnh nhất trong Thanh Châu, nhưng nếu một người chọc phải một đoàn đội như vậy là tự sát, dù sao đối địch với đoàn đội đẳng cấp Đại Đế Tiên Vương.
Nay một mình Lý Thất Dạ cùng chọc vào hai đoàn đội đẳng cấp Đại Đế Tiên Vương, quá bá đạo. Là loại người thế nào mà dám một mình gây hấn với hai đoàn đội đẳng cấp Đại Đế Tiên Vương?
Cường giả và Thượng Thần có kiến thức lờ mờ đoán sẽ có bão dấy lên trong Thanh Châu, cơn bão mạnh cỡ nào, khủng bố tới đâu thì không biết.
Mọi người nín thở, Lý Thất Dạ còn đứng đây thì không ai dám hở mạnh, nhiều người sợ hung nhân trước mắt. Hắn là hung nhân thật sự, không thẹn với biệt danh đệ nhất hung nhân.
Lý Thất Dạ liếc Kim Qua ngồi trên đài cao, không nói một câu xoay người rời khỏi nơi này.
Đám người Thích Hồn Lâm tỉnh táo lại vội chạy theo, bọn họ không dám lớn tiếng.
Nhì ntheo Lý Thất Dạ đi xa, không chỉ cường giả tu sĩ đứng xa xem, trăm vạn đại quân và các Thượng Thần Chiến Vương thế gia đều thở phào một hơi, như trút được gánh nặn. Lý Thất Dạ đi khuất bóng làm bọn họ cảm giác như đã tiễn hung thần đi.
Lý Thất Dạ trở lại Số Hiệu Vạn Cổ, dọc đường đi không chỉ đám tiểu bối Võ Thất, chính Thích Hồn Lâm cũng phập phồng lo sợ, bọn họ sợ bị hắn răn dạy.
Đương nhiên Lý Thất Dạ không hề làm khó bọn họ, hắn quay về Số Hiệu Vạn Cổ liền bế quan.
Lý Thất Dạ bế quan không là vì tu luyện, hắn đang vẽ trận đồ siêu khổng lồ. Đại chiến tuyệt thế sắp sửa mở ra, hắn chuẩn bị thật đầy đủ, nên Lý Thất Dạ cần thiết kế đại trận tuyệt thế vô song để ứng dối đại chiến tuyệt thế sắp đến.
Tuy rằng Lý Thất Dạ chuẩn bị từ lâu nhưng hắn không dám chểnh mảng, vì hắn hiểu rõ hơn ai hết mình sắp đối diện tồn tại gì. Tồn tại đó dù là Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh trạng thái cao nhất không dám dễ dàng chọc vào.
Lý Thất Dạ không đanh trận không có phần thắng, nên hắn phải thắng trận chiến này, hắn cần nắm chắc trăm phần trăm bắt lấy đầu sỏ Viễn Hoang. Vì vậy Lý Thất Dạ cực kỳ cẩn thận, hắn thôi diễn nhiều lần bài bố chiến cuộc.