Linh lực của hỏa điểu phù không còn, lập tức hỏa điểu hóa thành khói, toàn bộ tiêu tán trong không khí.
Mà Diệp Không lại không hề tổn hại gì mà đứng trên đất.
- Hỏa Điểu Phù cũng không thể tổn thương hắn!
Phạm Cửu Xà giống như nhìn thây quỷ, sau đó muốn leo lên ngựa chạy vào trong rừng cây.
- Hiện tại muốn chạy trốn? Không có cửa đâu!
Diệp Không hét lớn một tiếng, bay lên, giống như mũi tên, chém vào không khí, nắm đấm của hắn mạnh mẽ đấm ra, tuy hắn không biết pháp thuật, nhưng quyền cũng mang theo khí kình.
- Phanh!
Một tiếng vang thật lớn, Phạm Cửu Xà bị đánh bay ra ngoài, nhưng hắn không có việc gì, còn bàn tay phải của Diệp Không đánh lên thân thể hắn, huyết nhục mơ hồ.
Lại nhìn Phạm Cửu Xà, chỉ thấy toàn thân hắn được bao phủ trong kim sắc quang mang, hào quang giống như một tầng sương mù, đem hắn bao phủ vào trong, ngay cả mặt mũi cũng mơ hồ.
- Ha ha, ngươi không giết được ta đâu, nếu không chúng ta cứ vậy mà giảng hòa, vừa rồi ngươi cũng đã nói, chúng ta bắt tay làm bằng hữu a.
Phạm Cửu Xà từ trên mặt đất bò dậy nói ra.
Diệp Không dám một tấm phù cầm máu vào tay, lạnh lùng nhìn Phạm Cửu Xà, nói:
- Giảng hòa? Nghĩ khá lắm! Ngươi đã chọc giận ta rồi!
- Vậy ngươi muốn làm sao bây giờ đây? Ngươi có bản lĩnh phá kim quang hộ thể của ta xem? Tiểu tử không biết phép thuật.
Phạm Cửu Xà mỉa mai nói ra.
- Phá không được, nhưng mà...
Diệp Không dừng lại một chút, mới lên tiếng nói tiếp.
- Ta có thể ngăn chặn ngươi, nhìn ngươi có thể kiên trì kim quang bao lâu.
Hắn nói xong, lại cười nói.
- Tối thiểu nhất kéo dài tới lúc trời tối, ngươi từ trên xuống dưới, một nhà chết hết!
Phạm Cửu Xà bị nói trúng chỗ hiểm, nổi giận gầm lên một tiếng,
- Ta liều với ngươi.
Hắn nói xong liền xông lên, mượn kim quang hộ thể, vung quyền đánh vào người Diệp Không.
Diệp Không cũng không để ý tới hắn, chỉ tránh né, Hỏa Điểu Phù cũng không gì được hắn, làm sao có thể trúng đấm của Phạm Cửu Xà chứ
Phạm Cửu Xà ra quyền không có hiệu quả, quay đầu lại bỏ chạy, nhưng Diệp Không lại theo sát, tiện tay cầm cục đá nện vào đầu của hắn.
Phạm Cửu Xà âm thầm kêu khổ, hắn vốn là Luyện Khí tầng ba, linh lực rất yếu ớt, có thể thi triển kim quang hộ thể đã phi thường miễn cưỡng, bị một kích của hòn đá, càng cảm thấy linh lực điên cuồng chảy ra, nếu như mặc hắn đánh từ phía sau, sợ ra không kiên trì được một chén trà nhỏ.
- Ta đờ mẹ mày!
Phạm Cửu Xà chèo chống kim quang hộ thể, lại phân ra chút ít linh lực, phát ra một Hỏa Cầu Thuật.
Hỏa cầu ngăn cản Diệp Không một chút, Phạm Cửu Xà dùng toàn bộ sức lực nhảy lên ngựa, Diệp Không hừ một tiếng, móc ra một tấm Định Thần Phù, chuẩn xác dán lên trán con ngựa.
- Oanh!
Phạm Cửu Xà từ trên ngựa ngã nhào xuống, hắn cũng không biết cứ gỡ lá bùa ra là được, còn tưởng rằng con ngựa chết rồi, đành phải đánh chủ ý lên một con ngựa khác.
Diệp Không sớm có sở liệu, cũng dám một tấm Định Thần Phù khác, con ngựa kia cũng ngã xuống.
- Chẳng lẽ ngươi ngươi muốn đuổi tận giết tuyệt sao? Làm người nên lưu lại một đường, khó tránh khỏi ngươi cũng có thời điểm như vậy.
Phạm Cửu Xà chạy trốn vô vọng, tức thì nóng giận quát lên.
Diệp Không khinh thường cười cười.
- Làm người lưu lại một đường? Mẹ kiếp, hiện tại ngươi mới biết sao? Sớm đi làm cái gì? Sớm bảo ngươi chớ chọc ta, nói cho ngươi biết! Tính cách của ta, hoặc là không làm, đã làm thì phải làm cho tuyệt!
- Vậy thì ngươi chờ đó!
Phạm Cửu Xà tức giận hừ một tiếng, phất tay áo lên, ngồi xếp bằng trên đồng cỏ, tay kia lấy linh thạch màu sắc rực rỡ trong túi trữ vật ra, bổ sung linh lực.
Muốn nói Phạm Cửu Xà lấy ra hai mươi khối linh thạch đúng là không dễ dàng, tuy những năm này huynh đệ Phạm gia tích súc không ít bạc trong Nam Đô thành, nhưng linh thạch không phải là thứ đồ chơi có thể dùng bạc để mua được.
Với tư cách là một phàm nhân, ngươi phải dùng tiền, nhưng muốn dùng tiền mua được linh thạch của tu tiên giả lại không dễ. Năng lực Tu tiên giả phi phàm, cơ hội muốn có bạc quá nhiều, căn bản là không để ý, cho nên sẽ dùng linh thạch đổi bạc sao?
Phạm Cửu Xà có hơn mười khối linh thạch là do cơ duyên xảo hợp, vừa vặn từ một tiểu tử có linh căn phá gia chi tử của tu tiên gia tộc, tiểu tử kia ăn uống chơi gái đánh bạc, cho nên thiếu nợ một khoản lớn ở bên ngoài.
Bị Phạm Cửu Long biết rõ, liền ra mặt trả thay hắn số tiền lớn, phá gia chi tử kia cũng báo đáp lại, từ trong nhà lừa gạt được hơn mười khối linh thạch, Phạm Cửu Xà trân tàng rất lâu mà không nỡ sử dụng, hôm nay khi tánh mạng lâm nguy mới lấy ra.
Linh thạch, tác dụng rất nhiều, đầu tiên là tiền tệ mà tu tiên giả dùng để giao dịch, cũng giống như bạc mà phàm nhân sử dụng, nói như vậy, người có nhiều linh thạch là người giàu có, nhưng trong tay của Phạm Cửu Xà đều là hạ phẩm linh thạch, một trăm khối hạ phẩm linh thạch có thể đổi được một trung tẩm linh thạch, một trăm khối trung phẩm linh thạch có thể đổi được một thượng phẩm linh thạch.
Đương nhiên, lý luận là như thế, trên thực tế, thượng phẩm linh thạch phi thường hiếm có, một trăm khối trung phẩm linh thạch còn chưa chắc đổi được một khối thượng phẩm linh thạch. Về phần cực phẩm linh thạch, đó thuộc về thần vật, đã tuyệt tích trên thế giới này, mấy ngàn năm qua chưa từng nghe nói có cực phẩm linh thạch xuất hiện.
Lại nói tác dụng thứ hai của linh thạch, đó chính là trong rất nhiều trận pháp cần linh thạch làm trận nhãn, đơn giản mà nói, là dùng linh thạch cung cấp năng lượng, có linh thạch, trận pháp mới có thể vận hành.
Tác dụng thứ ba của linh thạch, đó chính là hấp thu linh khí, linh khí trong linh thạch phi thường tinh thuần, hơn xa linh khí trong không khí, cho dù linh khí ở địa phương nào sung túc nhất, cũng không cách nào tinh thuần như trong linh thạch.
Phạm Cửu Xà xuất linh thạch ra, mục đích chính là tác dụng thứ ba, hắn sử dụng kim quang hộ thể, linh khí bản thân không cung cấp nổi, cho nên đành phải dùng linh thạch bổ sung linh khí, mưu đồ kéo dài thời gian với Diệp Không.
Trông thấy Phạm Cửu Xà bất đắc dĩ xuất linh thạch ra chống đỡ, Diệp Không cười cười, nói ra.
- Phạm huynh, linh thạch không ít a, ta đúng là muốn nhìn, ngươi có thể có được bao nhiêu linh thạch để bổ sung, có thể chống được bao lâu.
Phạm Cửu Xà không để ý tới hắn, ngồi xếp bằng trên thảm cỏ, mỗi tay cầm một khối linh thạch, giống như đang ngủ.
Tuy kim quang hộ thể rất hao phí linh lực, nhưng nếu không bị công kích, hao phí cũng có hạn.
Diệp Không đương nhiên không để cho hắn an nhàn ngồi xuống, lại đi tìm hòn đá, không ngừng nện vào người của Phạm Cửu Xà, kim quang lập tức không ngừng vặn vẹo, nhưng chưa có dấu hiệu bị vỡ ra.
Nện một hồi lâu, Diệp Không cũng không còn chút sức lực nào, cũng không muốn tiếp tục hao phí linh lực làm việc vô dụng, dứt khoát chuyển một khối đá lớn, ngồi ở đối diện Phạm Cửu Xà mà nhìn.
- Ngươi muốn hao tổn, được lắm, bản thân ta thời gian đầy đủ, dù sao người chết cũng không phải thân nhân của ta.
Diệp Không cười nói.