Mục lục
[Dịch] Đô Thị Tàng Kiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Tình Đình, anh thấy chuyện này chưa chắc đã là vú Ngô bảo cha em làm như vậy, cha em bây giờ đã có tuổi rồi, suy nghĩ của người già chưa chắc đã giống như lúc họ còn trẻ. Những người trẻ tuổi như chúng ta chưa chắc đã có thể hiểu được nội tâm của người già đang nghĩ cái gì đâu. Cho nên, Tình Đình à, chuyện này mười phần chắc chín là chủ ý của cha em, cha em muốn có một đứa con trai để kéo dài hương hỏa của Bạch gia, về phần con gái thì....!

Diệp Lăng Phi vừa nói vừa liếc nhìn Bạch Tình Đình, khẽ lắc đầu, nói:

- Dù sao quan niệm cũ vẫn còn thâm căn cố đế, muốn người già thích ứng nhanh chóng với quan niệm mới bây giờ quả là rất khó!

- Trước kia cha em không phải là người như thế, ông ấy luôn cho rằng con trai và con gái đều như nhau, em không tin bây giờ cha em lại nghĩ khác!

Bạch Tình Đình tỏ vẻ không tin, Diệp Lăng Phi vừa cười vừa nói:

- Tình Đình, anh đã nói rồi, hai chúng ta không hiểu được suy nghĩ của người già đâu. Nói thế nào đi chăng nữa, Thái Hạo cũng là con đẻ của cha em, cha em nhất định rất muốn nhận lại đứa con trai này. Tình Đình, đừng suy nghĩ nhiều nữa, em có nghĩ tiếp cũng chẳng có kết quả gì đâu, chẳng bằng ăn cơm ngon miệng. Ừm, lát nữa chúng ta đến quán bar hoặc là quán karaoke để thư giãn một chút!

Bạch Tình Đình không phải là một người phụ nữ thích cuộc sống về đêm, Bạch Tình Đình cho rằng, những cuộc chơi buổi đêm đồng nghĩa với chuyện sinh hoạt thối nát, nhưng từ sau khi quen biết Diệp Lăng Phi, cô được Diệp Lăng Phi dẫn ra ngoài tham gia vào cuộc sống về đêm. Bây giờ, nghe Diệp Lăng Phi nói là tối nay muốn đi ra ngoài thư giãn, Bạch Tình Đình ngây người một lát rồi nói:

- Thế cũng được, chỉ có điều không thể về nhà quá muộn, ông xã, anh cũng biết là em không thể ngủ muộn!

Diệp Lăng Phi đưa tay phải ra véo mũi Bạch Tình Đình một cái, nói:

- Bà xã, em vẫn còn nhớ chuyện em không thể ngủ muộn à, lần trước là ai cả đêm không ngủ ấy nhỉ? Tình Đình, bây giờ em đang tức giận, chờ sau khi em hết giận rồi, em sẽ có suy nghĩ khác, cho nên anh mới nói, hôm nay em đừng suy nghĩ gì cả, đi chơi với anh đi!

Bạch Tình Đình khẽ gật đầu, đáp:

- Vâng!

Diệp Lăng Phi gắp một ít thức ăn cho vào trong miệng, đúng lúc đó, Diệp Lăng Phi bỗng nhiên kêu lên:

- Thôi chết rồi, Tình Đình, em xem trí nhớ của anh này, anh quên không gọi điện thoại cho Trương Lộ Tuyết rồi. Lúc nãy cô ấy thở phì phì muốn nghe lời giải thích của anh, anh không biết em sẽ xử trí chuyện đó thế nào nên bảo cô ấy chờ đã. Bây giờ anh gọi điện thoại giải thích với Trương Lộ Tuyết!

- Ông xã, để em gọi cho!

Bạch Tình Đình vươn tay ra, ý bảo Diệp Lăng Phi đưa di động cho cô. Diệp Lăng Phi chần chừ một lát rồi đưa điện thoại cho Bạch Tình Đình, Bạch Tình Đình cầm điện thoại gọi cho Trương Lộ Tuyết.

- Diệp Lăng Phi, cuối cùng thì anh cũng gọi điện thoại cho em!

Trương Lộ Tuyết không biết cuộc điện thoại này là Bạch Tình Đình gọi tới, cô còn tưởng rằng là Diệp Lăng Phi gọi cho cô, giọng điệu không khỏi toát lên sự thân mật.

- Lộ Tuyết, là mình đây!

Bạch Tình Đình vừa nói ra câu này, Trương Lộ Tuyết ở đầu dây bên kia "A" một tiếng, tỏ vẻ xấu hổ. Bạch Tình Đình không hề tỏ ra mất hứng, cô cầm điện thoại, nói:

- Lộ Tuyết, tối nay cậu có thời gian rảnh không, mình và ông xã định đến quán bar, cậu đi cùng bọn mình đi. Chúng ta có thể ngồi lại với nhau để bàn bạc về chuyện của công ty, mình nghĩ mình và cậu có chút hiểu lầm!

Trương Lộ Tuyết hiển nhiên không ngờ tối hôm nay Bạch Tình Đình muốn mời cô đến quán bar, tuy quan hệ giữa Trương Lộ Tuyết và Bạch Tình Đình đã trở nên tốt hơn trước rất nhiều, nhưng đây là lần đầu tiên Bạch Tình Đình chủ động gọi điện thoại cho Trương Lộ Tuyết rủ cô cùng đi bar. Ở trong ấn tượng của Trương Lộ Tuyết, Bạch Tình Đình không phải là một cô gái thích đến quán bar. Trương Lộ Tuyết suy nghĩ một lát rồi đồng ý:

- Được rồi, nhưng mà chúng ta gặp nhau ở đâu đây?

Bạch Tình Đình nhìn nhìn Diệp Lăng Phi, hỏi:

- Ông xã, chúng ta đến quán bar nào đây?

- Quán bar Oger!

Diệp Lăng Phi không cần nghĩ ngợi, lập tức trả lời.

Quán bar Oger là một quán bar lớn rất nổi tiếng ở thành phố Vọng Hải, trước kia Diệp Lăng Phi hay cùng với mấy người Dã Thú đến đó. Bạch Tình Đình nói với Trương Lộ Tuyết là đến quán Oger, vừa hay, Trương Lộ Tuyết cũng thích đến quán bar đó, nguyên nhân chủ yếu là quán bar đó không xô bồ hỗn loạn như các quán khác. Trương Lộ Tuyết nghe vậy liền bảo:

- Vậy được rồi, mình đi thay bộ quần áo rồi sẽ đến ngay!

Bạch Tình Đình cúp máy, cô cầm điện thoại, dường như đang nghĩ đến chuyện gì đó. Diệp Lăng Phi lo lắng Bạch Tình Đình đang suy nghĩ về chuyện của hắn và Trương Lộ Tuyết, vội vàng nói:

- Tình Đình, dạo này anh không có liên hệ với Trương Lộ Tuyết, không phải em không biết, anh ở bên Hồng Kông.....!

Diệp Lăng Phi vừa mới nói đến đây, đã nghe thấy Bạch Tình Đình lên tiếng:

- Ông xã, em không nghĩ đến chuyện đó, em đang suy nghĩ về chuyện của Thái Hạo cơ. Anh bảo Thái Hạo có thể nào đang giả bộ như vậy không, hắn muốn khiến cho cha đau lòng vì hắn, cố ý giả bộ là mình bị ức hiếp bắt nạt ở trong tù. Như vậy thì cha sẽ đau lòng mà cứu hắn!

Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, Diệp Lăng Phi không biết phải an ủi Bạch Tình Đình thế nào nữa. Diệp Lăng Phi phát hiện trong lòng Bạch Tình Đình cũng rất thống khổ, cô cũng không muốn quan hệ của hai cha con trở nên gay gắt, nhưng những chuyện mà Thái Hạo làm khi trước đã gây tổn thương lớn đến Bạch Tình Đình, thế cho nên Bạch Tình Đình một mực luôn đề phòng Thái Hạo, không muốn tin tưởng tên Thái Hạo này. Chuyện lần này cũng là như vậy, Bạch Tình Đình lo lắng đây là thủ đoạn của Thái Hạo, hắn cố ý tỏ ra như vậy, muốn để cho Bạch Cảnh Sùng mềm lòng, do đó cứu Thái Hạo ra khỏi tù sớm. Diệp Lăng Phi đặt tay lên eo Bạch Tình Đình, nói:

- Tình Đình, chúng ta không nói những chuyện này nữa, chẳng phải em nói là ngày mai muốn đi gặp Thái Hạo sao, đến lúc đó tất nhiên em có thể biết rõ hắn bị thế thật hay giả vờ. Anh tin rằng nếu thực sự Thái Hạo giả bộ như vậy, nhất định sẽ không thoát khỏi ánh mắt của em được. Tối nay em đừng nghĩ gì nữa cả, chỉ uống rượu với anh thôi, được không?

- Dạ được!

Bạch Tình Đình đáp,

- Chỉ là bây giờ em thấy đói bụng rồi. Ông xã, chúng ta ăn cơm trước đi, để cho Lộ Tuyết đến quán bar đó chờ chúng ta, hì hì!

Bạch Tình Đình nở nụ cười giảo hoạt. Diệp Lăng Phi nhìn thấy nụ cười đó của Bạch Tình Đình, trong lòng mới cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút, ít ra là tâm tình Bạch Tình Đình không còn tệ như lúc nãy nữa, điều này đối với Diệp Lăng Phi mà nói chắc chắn là một chuyện tốt. Bây giờ tâm tình của Bạch Tình Đình đã khá hơn, khẩu vị tự nhiên cũng tốt, cô đã ăn được nhiều hơn. Vốn tưởng rằng Trương Lộ Tuyết sẽ tới trước hai người, nhưng trên thực tế lại không phải như thế, Trương Lộ Tuyết thay quần áo rất chậm, lại gặp phảitắc đường các kiểu, khi Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình hai người cơm nước xong xuôi cùng nhau đến quán bar, Trương Lộ Tuyết còn đang ở trên đường. Bạch Tình Đình kéo tay Diệp Lăng Phi, thè lưỡi, nói:

- Em còn tưởng Lộ Tuyết sẽ đến sớm cơ chứ, thật không ngờ cô ấy còn đến muộn hơn cả chúng ta!

Trong quán rượu đa số là nam nữ độc thân, những người như Bạch Tình Đình khoác tay Diệp Lăng Phi đi vào quán bar không phải là không có, chỉ không nhiều lắm thôi. dung mạo tuyệt trần của Bạch Tình Đình khiến cho khi cô vừa xuất hiện trong quán bar, liền trở thành tiêu điểm của mọi ánh mắt. Bạch Tình Đình đã sớm quen với việc bị người khác chú ý, cô không cảm thấy có gì không ổn. Cô và Diệp Lăng Phi đi lên lầu hai, sau khi chọn một chỗ ngồi, Bạch Tình Đình kéo tay Diệp Lăng Phi, môi của cô ghé sát vào tai Diệp Lăng Phi, nói:

- Ông xã, chỗ này ầm ĩ quá, chi bằng chúng ta đến chỗ nào đó yên tĩnh hơn có được không?

- Ở đây là được rồi, không có vấn đề gì đâu!

Diệp Lăng Phi trái lại không cảm thấy có gì không ổn, không khí của quán bar vốn là như vậy, ở trong không khí như thế này thì mới có thể tạo được cảm hứng cho mọi người. Trước giờ Diệp Lăng Phi ít khi dẫn Bạch Tình Đình đến những nơi như thế này, hắn sờ mó đùi Bạch Tình Đình, suồng sã cười nói:

- Bà xã, nơi này chính là chỗ cho những hành động như thế này, chẳng lẽ bà xã em không cảm thấy bị kích thích sao?

- Kích thích à?

Bạch Tình Đình mới nghe thì tỏ vẻ sửng sốt, sau đó cô đỏ bừng mặt, nói:

- Em biết ngay anh thích đến quán bar không có ý tốt gì mà, hóa ra là như vậy!

Bạch Tình Đình nói đến đây, sau đó cô há hốc mồm, nói:

- Vậy chẳng phải là Lộ Tuyết cũng sẽ bị anh phi lễ sao?

Diệp Lăng Phi sững sờ, hắn thực sự chưa từng nghĩ đến chuyện như vậy, ở trước mặt Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi không dám có hành vi xằng bậy gì cả. Bạch Tình Đình nũng nịu cười nói:

- Ông xã, em phải nói trước với anh, mặc kệ tương lai là như thế nào, em phải là bà lớn. Nếu Lộ Tuyết muốn tranh giành với em, cô ấy chỉ có thể là vọ bé, phải biết điều nghe lời em, nếu không thì, hừ....!

Diệp Lăng Phi còn không kịp phản ứng, hắn sững sờ nhìn Bạch Tình Đình, trong lòngthầm nghĩ: "Chẳng lẽ Tình Đình có ý là.....!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK