Triệu Thu nãy giờ vẫn chưa ra tay bỗng nhiên như một com rắn, phóng về phía Cổ Kiếm!
"Triệu Thu! Không được kích động!"
Thấy Triệu Thu đột nhiên phóng tới trước, Vạn Phong không khỏi hô to.
Thế nhưng Triệu Thu hoàn toàn không hề để ý, phương pháp cầm kiếm của hắn hết sức đặc thù, một tay xách ngược chuôi trường kiếm, chuôi kiếm vung tay xuất kiếm, chỉ thấy hắn trở tay vung một kiếm, hướng chém ngang về phía Cổ Kiếm.
"Kĩ thuật thật đặc biệt."
Cổ Kiếm khinh thường hừ một tiếng, ra một kiếm rất bình thưởng về phía Triệu Thu, tựa hồ hắn đối với kiếm pháp của mình tràn đầy tự tin, giống như một kiếm phá vỡ kiếm thế kiếm thế của Triệu Thu.
Nhưng mà khiến người ta không tưởng tượng được chính là một kiếm chém về phía Cổ Kiếm của Triệu Thu ngay lúc này... Hắn thế nhưng lại buông tay!?
Tô Bằng thấy Triệu Thu đột nhiên thả tay nắm chuôi kiếm ra, sau khi trường kiếm kia rời khỏi tay Triệu Thu lại phảng phất như được một bàn tay vô hình khống chế, xoay tròn ngược lại, như là bánh xe, chém về phía Cổ Kiếm, đồng thời Triệu Thu tiếp tục tiến về phía trước.
"Ly thủ kiếm?"
Nhìn thấy một kiếm này của Triệu Thu, trong đám nhân vật giang hồ phía sau có người kinh hô!
Cổ Kiếm rõ ràng không dự liệu được một chiêu này của Triệu Thu, hắn có chút bối rối bèn nhanh chóng lùi về phía sau một bước, sau đó trường kiếm trong tay dựng thẳng lên, muốn đỡ ly thủ kiếm của Triệu Thu.
Nhưng ly thủ trường kiếm xoay tròn kia thanh tựa như được một cỗ Hồi Toàn Kình khống chế, thân kiếm lượn quanh người hắn, lại tiếp tục bay đến phía Cổ Kiếm, mà vào chính lúc này, Triệu Thu cũng phóng tới trước Cổ Kiếm, sau đó bỗng nhảy vọt lên, thân hình thẳng tắp, sau đó không ngừng xoay tròn, kiếm quang tựa như phi long!
"Long Tường Trảm!"
Cùng với tiếng hô lên cái tên Áo Nghĩa Tất sát của Triệu Thu, thân thể hắn như một con rồng bay vút lên không trung, đánh bật Cổ Kiếm ra ngoài.
Hai người cứ như vậy, một đường bay bảy tám thước về phía sau, cuối cùng Triệu Thu rơi trên mặt đất, Cổ Kiếm thì bay ngược ra ngoài, đụng nát cánh cổng, ngã vào trong đại sảnh sơn trang.
"Không ngờ hắn lại có kiếm pháp này!"
Thấy một màn như vậy, Tô Bằng cùng bọn người Vạn Phong đều cảm giác có chút khó tin.
Dù sao, Triệu Thu cũng là thành viên tổ Ám Kiêu, nhưng mà thực lực biểu hiện ra ngoài so với thành viên chủ lực tổ Long Nha còn lợi hại hơn một chút, mặc dù đây rõ ràng là Áo Nghĩa Tất sát, nhưng có Áo Nghĩa Tất sát uy lực này, ít nhất là sau khi mãn cấp Thâm Lam mới xuất nj, thực lực võ công của mãn cấp thâm lam đã là vượt qua cực hạn của con người rất nhiều.
"Hay!"
Thấy một màn như vậy, đám nhân vật giang hồ kia không khỏi cùng vang lên một tràng khen ngợi, điều này khiến sĩ khí lập tức dâng lên.
Nhưng Tô Bằng lại chú ý tới Triệu Thu ở cửa đại sảnh sơn trang, sắc mặt của hắn xem ra không tốt lắm.
"Cẩn thận một chút! Cổ Kiếm kia hoàn toàn không bị thương!"
Triệu Thu đột nhiên la lớn.
Gần như trong nháy mắt, ngay lúc hắn hô lên, trong đại sảnh sơn trang, một đạo nhân ảnh quỷ mị phòng ra, trong nháy mắt, trường kiếm trong tay liền đâm về Triệu Thu!
Triệu Thu chỉ vừa giơ trường kiếm lên đã bị nội lực dồi dào của đối phương đánh bật, phải thối lui liên tục bảy tám bước.
Thanh âm ủng hộ của đám người giang hồ đó lập tức im bặt, bọn họ nhìn thấy Cổ Kiếm kia cầm trong tay trường kiếm, đứng ở đằng kia, trừ bỏ ống tay áo có chút rách ra thì không có chút gì chật vật cả.
"Các ngươi xem! Trên mặt Cổ Kiếm hình như có hắc khí!"
Trong đám người giang hồ, một người của Thập tam ưng chỉ vào Cổ Kiếm nói.
Tô Bằng cũng nhìn lại, quả nhiên mặt Cổ Kiếm thế nhưng lại xuất hiện một tia hắc khí, những hắc khí kia những hắc khí kia cũng không phải ở dưới làn da mà là từ trên thân thể của hắn chảy ra phía ngoài, dưới ánh lửa của ngọn đuốc gần đó càng lộ ra vô cùng rõ ràng.
" Chuyện gì thế này?"
Trong Tổ Long Nha cũng có người nhìn ra, hỏi. Vạn Phong cũng là cũng là lần đầu thấy loại dị trạng này, cũng không biết xử lý như thế nào.
"Long Tuấn, tiểu tổ các ngươi thử dò xét hắn một chút!"
Vạn Phong nói với tổ của Long Tuấn, thành viên tổ Long Nha tạo thành Huyền Vũ trận.
Long Tuấn đáp một tiếng, năm người bọn họ vẫn duy trì trận thế hướng phía Cổ Kiếm phóng đến.
"Sức mạnh của ta là do thần linh ban cho, các ngươi há có thể ngăn cản!"
Trên mặt Cổ Kiếm không ngừng có hắc khí trào ra, chỉ nghe hắn hừ lạnh một tiếng, thân hình bỗng nhiên biến ảo, trực tiếp thuấn di, di chuyển vị trí, song song với hướng di chuyển của Long Tuấn.
Phía sau Long Tuấn, có thành viên tổ Long Nha đâm ra hai thanh kiếm, nghênh lấy một kiếm này của Cổ Kiếm, chỉ là ngay lúc binh khí của hai người giao kích với trường kiếm của Cổ Kiếm, thân thể họ đột nhiên như gặp phải Lôi Phệ, binh khí trong tay thiếu chút nữa cũng không cầm nổi.
Thấy tình huống này, Long Tuấn hét lớn một tiếng, vung đao lên đón đòn của Cổ Kiếm, nhưng lúc này, thân thể Cổ Kiếm lại như chợt biến mất rồi lại xuất hiện ngay bên cạnh Long Tuấn, sau đó lại một kiếm vào hắn.
Lần này Long Tuấn sớm đã có phòng bị, hồi đao ngăn một kiếm này, nhưng phía trên trường kiếm của Cổ Kiếm lại quanh quẩn một đoàn hắc khí, đao của Long Tuấn vừa tiếp xúc với hắc khí kia, hắn liền cảm giác được đao như chém trúng dòng điện cao thế, nội lực tựa như dòng điện không ngừng truyền đến, đồng thời hắc khí kia hết sức quỷ dị, khiến thân thể hắn không còn chút khí lực nào.
"Không ngờ hắn có thể ăn mòn thể lực tinh thần!"
Long Tuấn kinh hãi, cũng may nội lực của hắn cũng coi như thâm hậu, hắn hét lớn một tiếng, vận nội lực đẩy một kiếm này của Cổ Kiếm ra, nhưng mà một thành viên tổ Long Nha bên cạnh hắn lại không may mắn như thế, bị nội lực cổ quái của Cổ Kiếm tác động đến, thân thể tê liệt, không thể lui về theo trận thế liền bị Cổ Kiếm đâm trúng một kiếm vào vai.
"Vai của ta!"
Thành viên kia tổ Long Nha kêu lên thảm thiết, hắn cũng sử dụng kiếm, chỉ thấy hắn nhịn đau, một tay cầm kiếm, bỗng nhiên hào quang trên trường kiếm chợt lóe lên, trường kiếm trên tay phải tuôn ra một đoàn kiếm hoa, tựa như ngàn vạn tinh hỏa, không ngờ hắn thế nhưng lại sử dụng Áo Nghĩa Tất sát với Cổ Kiếm ở khoảng cách gần như vậy!
Y phục trên người Cổ Kiếm lúc này bị Áo Nghĩa chém rách không ít, lúc này trên thân toàn bộ, toàn bộ y phục đã muốn rách nát, lộ ra tứ chi, thế nhưng không ngờ Áo Nghĩa này lại không tạo thành sát thương lớn nào với thân thể Cổ Kiếm.
"Đó là cái gì?"
Nhãn lực Tô Bằng thật không tồi, nhìn thấy trên người Cổ Kiếm hiện đầy từng dãy văn tự thật nhỏ dựng thẳng, những văn tự kia tựa như những con kiến, phủ đầy thân thể hắn, mà ở trên những văn tự này, không ngừng có hắc khí tuôn ra, thành viên tổ Long Nha bị hắn đâm thủng vai xuất ra một Áo Nghĩa không ngờ thế nhưng không đả thương được thân thể phủ đầy văn tự quỷ dị của hắn một chút nào!
"Thần ban cho ta thân thể này, phàm phu tục tử các ngươi há có thể gây tổn thương cho ta?"
Lời nói Cổ Kiếm mang theo ngữ khí coi thường, nói xong, trường kiếm trong tay hắn rung lên, chỉ nghe răng rắc một tiếng, thân thể thành viên tổ Long Nha bị hắn đâm xuyên bả vai bỗng nhiên chia năm xẻ bảy, văng ra tung tóe!