Mục lục
[Edit] Giang Hồ Thám Án Truyền Kỳ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Chuyết trốn bên dưới sàn gỗ, nghe thấy người này nói vậy, nội tâm kịch chấn. Thì ra người này chẳng phải là ai khác, mà đúng là đối thủ một mất một còn của mình, Vệ Thắng!

Chợt nghe được một tiếng "Phanh", bàn gỗ mà Tô Chuyết ẩn thân đột nhiên bị hất tung ra ngoài. Tô Chuyết phản ứng cực kỳ nhanh, nằm trên mặt đất lăn một vòng sang bên cạnh, tránh thoát một cước của Vệ Thắng. Chờ y đứng thẳng lên, Vệ Thắng cùng người áo xanh đã hình thành thế đối chọi, phong kín toàn bộ lộ tuyến chạy trốn của mình rồi.

Vệ Thắng cười lạnh nói:

- Tô Chuyết, quả nhiên là ngươi!

Tô Chuyết cười nói:

- Ngược lại ta không đoán ra là ngươi!

Người áo xanh nói:

- Vệ Thắng, có thời gian ôn chuyện không bằng thu nhập hắn đi. Thứ đó nhất định ở trên người hắn!

Tô Chuyết nhíu mày, nghe giọng điệu của người áo xanh dường như cũng không phải là thuộc hạ của Vệ Thắng, vậy người này đến cùng là ai? Bọn hắn nói thứ đó rốt cục là vật gì?

Vệ Thắng lạnh lùng nói:

- Ngươi còn chưa đủ tư cách ra lệnh cho ta!

Thì ra hai người này đúng là ai cũng không chịu nghe ai! Tô Chuyết thầm nghĩ trong lòng.

Người áo xanh đối chọi gay gắt, nói:

- Vệ Thắng, nếu làm hỏng đại sự chỉ sợ ngươi gánh vác không nổi đâu!

Vệ Thắng hừ lạnh một tiếng, nhưng không có tranh cãi với người áo xanh nữa. Ánh mắt của hai người cùng rơi vào thân Tô Chuyết, hiển nhiên đã đạt thành nhận thức chung, phải gác hiềm khích giữa hai người sang một bên mà đồng thời đối phó Tô Chuyết.

Tô Chuyết bỗng nhiên cười cười, nói:

- Xem ra các ngươi muốn liên thủ đối phó ta rồi?

Vệ Thắng nói:

- Không phải rất rõ rồi sao?

Người áo xanh cười lạnh nói:

- Tô Chuyết, dưới tình huống thế này mà ngươi còn có thể cười được, ta không thể không bội phục ngươi!

Tô Chuyết cười nói:

- Có gì mà cười không nổi? Chẳng qua ta có một vấn đề nghĩ mãi mà không rõ. Các ngươi đến cùng đang nghe lệnh ai?

Vệ Thắng cùng người áo xanh đều không nói gì. Tô Chuyết lại nói:

- Vệ Thắng hữu dũng vô mưu, căn bản không có loại tâm trí có thể thiết kế hết thảy mọi chuyện. Mà ngươi đã tự mình ra tay giết người, dĩ nhiên cũng sẽ không phải là người trù tính phía sau màn. Ta nghĩ, sau lưng các ngươi nhất định còn có một người tính kế hết thảy! Người này là ai?

Người áo xanh cười lạnh nói:

- Ngươi nói quá nhiều!

Tô Chuyết thấy ánh mắt của hắn đột ngột trở nên lăng lệ, sát ý trong mắt dâng trào ra, tâm thần không khỏi run lên. Y biết người áo xanh chắc chắn không phải là nhân vật đơn giản. Người tuổi trẻ kia có thể giết chết Từ Tương mà người áo xanh lại có thể giết người tuổi trẻ kia. Võ công của hắn nhất định sẽ không thấp, thậm chí còn ở phía trên Vệ Thắng.

Muốn đối phó hai người này làm thế nào có thể thủ thắng đây? Trên mặt Tô Chuyết mặc dù cười nhẹ nhàng nhưng trong lòng thì hết sức thấp thỏm.

Gương mặt Vệ Thắng lộ ra vẻ dữ tợn:

- Tô Chuyết, ở Vô Song đảo không có chơi chết ngươi, tính ngươi lớn mạng. Nhưng hôm nay ngươi tuyệt đối đừng hòng ra khỏi căn phòng này!

Tô Chuyết cười nói:

- Vệ Thắng, ngươi mãi mãi chỉ là bại tướng dưới tay ta! Từ Lịch Thành đến Trác châu, Kim Lăng, hải ngoại, đến tận bây giờ ngươi vẫn không thắng được ta!

Tô Chuyết đem mấy lần giao thủ giữa mình và Vệ Thắng liệt kê ra từng cái, mục đích chính là muốn chọc giận Vệ Thắng. Chỉ cần đối phương nổi giận liền sẽ lộ ra sơ hở, cũng chỉ có chụp lấy sơ hở của đối phương mới có thể kiếm một chút hi vọng sống sót. Tô Chuyết cực kỳ minh bạch điểm này.

Quả nhiên Vệ Thắng trúng kế. Lần nào hắn giao thủ với Tô Chuyết đều luôn rơi vào hạ phong. Nhưng hắn chưa bao giờ chịu thừa nhận mình không bằng Tô Chuyết mà chỉ đổ cho nguyên nhân khác. Bây giờ Tô Chuyết lại dám làm nhục hắn như vậy, Vệ Thắng nào có thể nuốt được cục tức này?

Vệ Thắng giận dữ hét lên:

- Tô Chuyết, nạp mạng đi!

Vệ Thắng hô to xông về phía Tô Chuyết. Người áo xanh nhíu mày, cả kinh kêu lên:

- Vệ Thắng, không cần giết hắn!

Khóe miệng Tô Chuyết lộ ra vẻ tươi cười. Y vốn không muốn liều mạng với hai người này mà là muốn thừa dịp Vệ Thắng nổi nóng, trong nháy mắt tìm ra sơ hở, xông khỏi căn hầm này! Chỉ cần rời khỏi nơi này, bằng vào khinh công của mình muốn chạy trốn cũng không phải là việc khó.

Vệ Thắng mặc dù mắc lừa nhưng người áo xanh lại hết sức tỉnh táo. Hắn trông thấy con mắt của Tô Chuyết vô tình hữu ý liếc ra phía cổng, trong lòng đoán được suy nghĩ của Tô Chuyết nên chặn ngang trước cổng. Tô Chuyết tránh thoát một chưởng của Vệ Thắng, con đường phía trước đột nhiên bị người áo xanh ngăn trở, đành phải gắng ngẩng đầu đánh ra một chưởng về phía người áo xanh.

Không phải Tô Chuyết không biết một chưởng này tất nhiên là muốn kéo chậm hành động của mình. Một thoáng chậm chạm cũng đủ để cho Vệ Thắng kịp phản ứng, quay đầu cùng người áo xanh giáp công chính mình. Nhưng Tô Chuyết cũng không có cách nào tốt hơn. Hắn chỉ có thể ngưng tụ toàn bộ nội lực của mình vào một chưởng này.

Tô Chuyết đã luyện Lục Đạo Luân Hồi đến quyển Tu La, mặc dù còn chưa đột phá nhưng sớm đã thoát ra rào cản trước đây. Luyện đến loại cấp độ này đã không còn bị dày vò như Ngạ Quỷ Đạo và Địa Ngục Đạo trước kia, ngược lại dần dần lãnh hội đến vui vẻ tự tại bên trong.

Người áo xanh thấy một chưởng của Tô Chuyết thế tới cũng không phải rất nhanh mà lại nhẹ nhàng giống như không có khí lực gì vậy. Hắn thuận thế nhấc chưởng đụng vào bàn tay Tô Chuyết. Ai ngờ bàn tay chạm nhau, một luồng nội lực to lớn theo bàn tay vọt tới.

Khóe miệng người áo xanh chảy ra một tia máu tươi. Nhưng hắn lại không nhượng bộ, Tô Chuyết không thể làm gì, sau lưng gió táp lạnh thấu xương, Vệ Thắng đã giết tới rồi.

Tô Chuyết linh cơ khẽ động, hô lớn nói:

- Phương bộ đầu, tới đúng lúc lắm!

Người áo xanh dưới tình huống bị nội thương, tâm thần cũng có chỗ lay động. Giờ phút này nghe thấy Tô Chuyết cất tiếng hô to, trong lòng cả kinh, vội vàng quay đầu nhìn lại. Nhưng mà sau lưng trống rỗng, nơi nào có bóng dáng Phương Bạch Thạch?

Hắn đã bị thương, hành động không còn nhanh chóng như lúc trước, trong thời gian ngoảnh lại thì Tô Chuyết đã như gió táp lá rụng lướt qua bên cạnh hắn mà phóng ra ngoài. Người áo xanh thở dài một tiếng:

- Nguy rồi!

Vệ Thắng lại không cam lòng mà đuổi theo, đã thấy bên ngoài mặt trời chiều ngã về tây, sắc trời dần dần u ám, nơi nào còn có bóng dáng Tô Chuyết? Hắn oán hận dậm chân, quay đầu trông thấy người áo xanh chậm rãi đi ra hầm băng. Vệ Thắng mắng:

- Ngươi làm chuyện tốt!

Người áo xanh lạnh lùng liếc nhìn Vệ Thắng, tay che ngực. Hắn không nói gì, mà từ bên hông móc ra một cây sáo ngắn, đặt ở bên miệng nhẹ nhàng thổi vang. Sáo ngắn phát ra tiếng huýt sắc bén truyền xa ra ngoài.

Tô Chuyết sớm đã phóng qua tường viện nha môn, tự nhiên không nghe được đằng sau Vệ Thắng cùng người áo xanh cãi vã. Nhưng y lại nghe thấy tiếng của cây sáo ngắn, từ trước đến nay thanh âm như thế đều là tín hiệu truyền đi tin tức. Không thể nghi ngờ, thủ hạ của người áo xanh sẽ lục tục ngo ngoe chạy tới.

Tô Chuyết biết mình không thể ở lại nữa, đè nén xuống nội lực cuộn trào trong cơ thể, nhanh chóng chạy vào trong thành thị phồn hoa.

Một mực vọt ra mấy con phố, người trên đường dần dần nhiều hơn, lúc này Tô Chuyết mới dừng bước lại. Vừa rồi cùng người áo xanh đối chưởng, mặc dù đánh cho đối phương bị nội thương nhưng mình cũng chịu lực phản chấn của đối phương không nhỏ. Y chậm rãi điều tức một hồi, chân khí trong cơ thể dần dần thông thuận.

Tô Chuyết tìm tới một quán mì ngồi xuống, vừa muốn lấy một đống đồ vật trong ngực ra xem, đến cùng là thứ gì làm cho người áo xanh khẩn trương nhất định phải lấy lại như thế. Ai ngờ còn chưa lấy vật ra liền nghe một tiếng kêu gọi:

- Tô tiên sinh, thì ra tiên sinh ở đây!

Tô Chuyết nghe ra là giọng nói của Phương Bạch Thạch, nhưng ánh mắt của y lại bị mấy người áo đen ở góc đường hấp dẫn. Ánh mắt của bọn họ đều nhìn Tô Chuyết chằm chằm, nhưng trông thấy Phương Bạch Thạch đi đến, đành phải ẩn vào trong hẻm nhỏ.

Khóe miệng Tô Chuyết cười lạnh, trong lòng linh cơ khẽ động, đứng dậy đi về phía Phương Bạch Thạch cười nói:

- Phương bộ đầu, ta đang muốn đi tìm ngài đây!

(chưa xong còn tiếp. )

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Lê Tiến
14 Tháng tám, 2018 19:31
truyện đang gay cấn, hóng từng chương 1
l0tuso0
09 Tháng tám, 2018 23:09
Đang chờ từng chương của bạn đây
thienthanvf
26 Tháng sáu, 2018 23:42
Mình cảm ơn bạn nhé, mong bạn luôn giữ sức khỏe đề Mn có thể được đọc thường xuyên a,
21302766
25 Tháng sáu, 2018 19:19
Hiện mình chưa thấy web nào convert truyện này. Bản dịch cũng không có đâu. Còn mỗi mình edit truyện này thôi. Vì làm một mình nên sẽ rất chậm.
thienthanvf
25 Tháng sáu, 2018 12:58
Bạn nào biết đọc bản convert hoặc mua ban dịch ở đâu không chỉ mình với ạ
ant1207
18 Tháng sáu, 2018 21:17
Hay quá, cảm ơn nhóm dịch
21302766
17 Tháng sáu, 2018 19:32
Vẫn đang làm tiếp nhá bạn.
Qúy Sầu Đời
15 Tháng sáu, 2018 04:53
Tới quyển 18 là hết rồi à mn
Qúy Sầu Đời
15 Tháng sáu, 2018 04:53
Tới quyển 18 là hết rồi à mn
21302766
02 Tháng sáu, 2018 18:10
Quyển 17 - Chương 17 dánh dấu ngày main mất zin theo một cách không mới cũng không cũ.
Nguyễn Hoài Nam
23 Tháng năm, 2018 01:12
Cùng câu hỏi
hupipapa
12 Tháng năm, 2018 23:13
truyện hay quá, cám ơn bạn edit rất nhiều.
Trần Quang Tiến
05 Tháng năm, 2018 10:25
Mong bạn cố gắng hoàn thành bộ này, càng về sau tác giả viết càng chặt chẽ, nhất là sau phần giải quyết vệ tiềm, giải quyết vệ tiềm thấy hơi hụt quá
21302766
05 Tháng năm, 2018 09:09
Mới đầu dự tính 1 năm xong truyện, giờ gần 1 năm rồi mà mới hơn nửa truyện.
21302766
03 Tháng năm, 2018 12:28
Mình lại thấy những quyển sau thì tác giả có viết chắc tay hơn, là để giải quyết nhân quả những quyển trước.
Xuân Bách Nguyễn
02 Tháng năm, 2018 22:44
đọc đến sau trận chiến cuối vs lão sư sợ bộ truyện đi vào lối mòn k còn được hay như phần đầu nữa :/
Nụ Cười Sau Lưng
29 Tháng ba, 2018 07:50
có ai biết truyện nào khác giống truyện này k?chỉ dùm
Nguyễn Hoài Nam
16 Tháng ba, 2018 00:57
đag choqf đợi từng chương b ơi híc
julyfunny7
11 Tháng ba, 2018 23:40
Cảm ơn bạn edit rất nhiều.
doanhmay
28 Tháng hai, 2018 17:12
ngay tên truyện có biểu tượng màu đỏ đó - bấm 1 cái là xong
21302766
02 Tháng mười hai, 2017 02:16
Truyện có vẻ ít người đọc :)
dnc
22 Tháng mười một, 2017 13:32
Làm sao add được truyện vào mục truyện đang theo dõi vậy?
BÌNH LUẬN FACEBOOK