Mục lục
Ta Dựa Vào Bán Manh Để Thăng Cấp - Tác giả: Hữu Mặc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tác giả: Hữu Mặc

Edit: Bilun

Sau khi bán manh, Quý Vô Tu lại có thêm mấy trăm điểm bán manh nữa, nhưng khoảng cách tới 100 nghìn điểm vẫn là khoảng cách không nhỏ.

Quý Vô Tu nhìn con sâu biến dị cấp 6 ở nơi xa, không khỏi bắt đầu lo lắng.

Cứ tiếp tục như vậy, đến khi nào mới có thể thuận lợi tăng lên cấp 5.

Giờ phút này, trong phòng họp.

Dị năng giả tinh nhuệ nhất trong toàn nhân loại đang ngồi ở đây, được sắp xếp theo địa vị cao thấp.

Ngay cả hoàng thất, cùng với những người phụ trách các khu vực khác đều dùng hình ảnh giả thuyết toàn cảnh tự mình đến họp.

Chuẩn bị cùng nhau thảo luận về sâu biến dị cấp 6.

Tất cả mọi người đều biết, lần này nhất định là nguy cơ đáng sợ nhất của nhân loại từ trước tới nay.

May mà con sâu biến dị cấp 6 này cũng không mang tới quá nhiều trùng triều, nếu không loài người sẽ không có đủ thời gian để thở dốc như bây giờ.

Giờ phút này, tất cả mọi người đứng dậy, hơi cúi người hành lễ với hoàng thất, thể hiện sự tôn kính.

Còn Otis lại lạnh lùng nhìn hoàng thất, hơi hơi gật đầu.

Tuổi tác của vị hoàng đế trước mắt cũng không chênh lệch mấy so với Otis, không tránh khỏi bị rất nhiều người âm thầm đem ra so sánh.

Hoàng đế ngồi ở trên ghế, sắc mặt có chút khó coi.

Trong phòng họp, tất cả mọi người đều biết Otis và hoàng thất không ưa nhau, nhưng hoàng thất lại e ngại thế lực của Otis nên không thể không bóp mũi nhẫn nại chịu đựng.

Có người không muốn tham dự vào tranh chấp trong đó, cúi đầu giả vờ như không liên quan tới ta.

Cũng có người âm thầm quan sát, không biết đang suy nghĩ điều gì.

Otis dẫn đầu phá vỡ không khí yên tĩnh và khẩn trương này: "Ta đã xem qua tư liệu mà viện khoa học nghiên cứu đưa ra, các ngươi có suy nghĩ gì?"

Hắn nhìn quanh bốn phía, đôi mắt thâm trầm không nhìn ra bất cứ cảm xúc gì.

Giống như hoàn toàn coi nhẹ hoàng thất ở bên cạnh.

Rất nhiều người im lặng không dám lên tiếng.

Bởi vì hình ảnh giả thuyết của vị hoàng đế kia đã bắt đầu chớp động.

Hiển nhiên cảm xúc dao động cực kỳ mãnh liệt.

Nhưng đại bộ phận người lại biết được rõ ràng.

Loài người đang bị đe dọa, người có thể dựa vào, cũng không phải vị hoàng đế chí cao vô thượng khống chế thế giới này.

Mà là......nguyên soái Otis thực lực mạnh mẽ.

Vì thế, một người lại một người sôi nổi hưởng ứng Otis, đưa ra cái nhìn và ý kiến của mình, cuối cùng lại yên lặng chờ đợi Otis đưa ra quyết sách.

Otis gõ gõ mặt bàn, bình tĩnh tự hỏi.

Hoàng đế cố gắng áp chế tức giận, cho dù gã cực kỳ muốn giết chết cái tên Otis đáng chết này.

Nhưng đại chiến sắp tới, gã lại không thể không nhẫn nại tất cả những việc này.

Nếu hành tinh này thật sự bị sâu biến dị hủy diệt, vậy quyền lực chí cao vô thượng của gã cũng trở thành vô dụng.

Gã không ngốc, cũng không ngu.

Sẽ không làm ra hành vi giống như não tàn.

Chỉ an tĩnh lắng nghe, ngẫu nhiên cũng sẽ xen mồm đưa ý kiến của bản thân, tỏ vẻ mình còn ở nơi này.

Không khí trong phòng họp dần dần ấm lại, tất cả mọi người đồng tâm hiệp lực bắt đầu tự hỏi biện pháp.

Mà trên mạng tinh tế, cũng cực kỳ náo nhiệt.

Mọi người cũng đang bày mưu tính kế, nghĩ biện pháp ứng phó.

Nhưng sau một hồi trao đổi, bọn họ vẫn không chọn ra được phương án tác chiến thích hợp nhất nào.

Bởi vì mỗi một biện pháp, tuy nghe có lực uy hiếp rất lớn, nhưng đồng thời cũng dẫn tới những mặt trái ảnh hưởng không thể đo lường.

Huống chi.


Mặc dù mọi người đã chiến đấu qua với sâu biến dị cấp 6, nhưng vẫn hoàn toàn không biết gì về lực lượng của nó cả.

Ai cũng không biết con sâu biến dị cấp 6 kia có con át chủ bài khác hay không.

Giống như con sâu biến dị cấp 5 kia.

Thực lực mạnh mẽ.

Đáng sợ như vậy.

Nhưng chỗ đáng sợ nhất của nó, chính là có thể từ bỏ xác sâu của mình, hòa thành chất lỏng lưu động bám vào cơ thể con người, ngụy trang thành con người trà trộn vào đám đông.

Quả thực khó lòng phòng bị.

Nếu không phải có con thú biến dị kia, chỉ sợ sâu biến dị cấp 5 cũng sẽ mang tới nguy cơ cực kỳ đáng sợ cho loài người, căn bản không thể tưởng tượng cũng không thể đánh giá.

Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người có vẻ rơi vào thế khó xử.

Nói trắng ra là, nếu hiện tại thực sự có biện pháp nào giết địch 1000 tự tổn hại 800, mọi người sẽ không chút do dự lựa chọn thực hiện.

Nhưng sợ là sợ, có dùng biện pháp này cũng vẫn không thể khiến con sâu biến dị này bị thương nặng được.

Đến lúc đó thì thực phiền toái.

Có người kiến nghị: "Thật sự không được, liền điều quân đội tinh nhuệ trấn thủ ở các khu vực tới đây đi.

Nhưng quân đội này thực lực mạnh mẽ, phối hợp ăn ý, là phòng tuyến quân sự cuối cùng mà các khu dùng để bảo vệ.

Có người phản đối nói: "Biện pháp này, trừ khi tới thời điểm mấu chốt, nếu không ta sẽ không đồng ý làm như vậy."

Nếu thật sự điều những quân đội này đi, vậy các khu các cũng liền thành hổ giấy, không còn sức phản kháng.

Một khi bên trên xuất hiện trùng động.

Vậy các khu cực thành thị chẳng những dễ dàng bị công phá, loài người có lẽ sẽ vì vậy mà bị tàn sát sạch sẽ.

Những người còn lại vẻ mặt khác nhau, lẳng lặng ngồi không phát biểu bất cứ ý kiến gì.

Hoàng đế cũng an tĩnh ngồi một chỗ, gã cực kỳ rõ ràng bản thân không am hiểu chiến đấu, liền không lên tiếng quấy rầy mọi người.

Dù sao gã tới nơi này, chỉ là cần một cái kết quả mà thôi.

Vì thế không hẹn mà cùng mọi người đặt ánh mắt lên người đàn ông kia.

Giống như rất muốn nghe ý kiến của hắn.

Đối với những ánh mắt này Otis làm như không thấy, vẫn nhíu mày trầm tư.

Mọi người không dám quấy rầy Otis đang suy nghĩ, an tĩnh chờ đợi.

Thời gian lặng lẽ trôi qua.

Mọi người vẫn còn đang an tĩnh chờ đợi.

Hoàng đế mặt lộ vẻ không kiên nhẫn, hiển nhiên có chút không chờ nổi.

Nhưng nhớ tới vấn đề sâu biến dị cấp 6 cực kỳ quan trọng, Otis sao có thể đưa ra quyết định dễ dàng như trở bàn tay được.

Tự nhiên phải suy nghĩ cẩn thận một phen.

Nghĩ như vậy.

Gã lại kiềm chế cảm xúc bực bội, an tĩnh chờ đợi.

Lại 5 phút trôi qua.

Tiếng gõ mặt bàn cạch cạch cạch đột nhiên im bặt.

Mọi người căng thẳng trong lòng.

Otis thu tay, cuối cùng nói: Ngoài lực lượng quân sự của các khu cuối cùng, còn lại toàn bộ chiến lực đều điều tới đây tấn công sâu biến dị."

Mọi người có người nhíu mày, có người mặt lộ vẻ khen ngợi.

Nét mặt khác nhau nhưng không ai dám đưa ra ý kiến phản đối.

Bởi vì không có ai dám làm như vậy.

Otis tiếp tục nói: "Kể cả các dị năng giả mạnh nhất của các khu, cũng phải triệu tập tới đây, thấp hơn cấp 3 không cần."

Hắn tin những người này sẽ có tác dụng không nhỏ trong cuộc chiến này.

"Hiện tại dốc hết toàn lực ngăn cản nó tới gần nội thành, rõ chưa?" Otis nhìn mọi người xung quanh, ánh mắt trầm tĩnh mang theo lạnh lẽo.

Giờ phút này, hắn mới chân chính giống người đưa ra quyết định.

Sắc mặt hoàng đế xanh mét, lại không nói một lời.

Mọi người vội vã gật đầu, giống như đã tìm được điểm tựa, từng người tản ra bận việc lu bù.

Trong phòng họp lớn như vậy, chỉ còn lại Otis ngồi đối diện hoàng đế.

Otis cau mày, nhìn hoàng đế nói: "Còn việc gì sao?"

Hoàng đế cười lạnh ba tiếng.

Tuy gã không dám thách thức Otis, nhưng ít nhất có thể cười lạnh vài tiếng.

Cười xong, gã quyết đoán nhanh chóng ấn nút tắt hình ảnh giả thuyết.

Giống như chột dạ rời khỏi phòng họp, không thấy tung tích.

Otis: "......"

Đây cũng là lý do vì sao hắn không hề muốn chơi trò tâm cơ với hoàng đế một chút nào.

*********

Lúc này, Quý Vô Tu đang ngoan ngoãn ngồi trong đại sảnh, bình tĩnh tùy ý mọi người vây xem, có người ôm má ôm tim, có người kích động giống như tùy thời có thể ngất ngay tại chỗ.

Cũng có người lấy quang não ra, nhanh chóng phát sóng trực tiếp con thú biến dị này.

[Mau tới đây nào, thú biến dị đáng yêu nhất tới khu tiền tuyến!]

Tiều đề phát sóng trực tiếp này rất nhanh thu hút được không ít người xem click vào.

Trên màn hình, một quả cầu lông cực kỳ đáng yêu đang an tĩnh ngồi ở đó, cho dù không làm gì cả, cũng đã đáng yêu tới mức khiến người hận không thể hét lên chói tai.

[A a a a a a a a a a thật sự quá đáng yêu]

[Cục bông nhỏ, thật là đã lâu chưa thấy ngươi.]

[A, sao nó lại tới nơi này? Otis đâu, vì sao không trông coi nó?]

Lời này lập tức khiến mọi người ngẩn ra.

Đúng vậy.

Sao con thú biến dị này lại tới khu tiền tuyến.

Otis thích nó như vậy, sao nỡ bỏ nó ở nơi này?

Người phát sóng trực tiếp vội vàng lên tiếng: "Chúng ta cũng không biết."

Quý Vô Tu biết có người đang phát sóng trực tiếp mình, bởi vì hệ thống đang không ngừng nhắc nhở có điểm bán manh vào tài khoản, tính toán sơ sơ, thế mà có gần ba bốn nghìn điểm bán manh.

Quý Vô Tu kích động thiếu chút nữa muốn ôm lấy màn ảnh phát sóng trực tiếp cuồng hôn.

100 nghìn điểm bán manh của y xem ra ổn.

Y nhất định phải không ngừng cố gắng, nỗ lực bán manh nhiều hơn ở trước màn ảnh mới được.

Nhưng ý nghĩ này vừa mới hiện lên, một thân ảnh cao lớn chậm rãi tới gần, cuối cùng xách Quý Vô Tu lên ôm vào trong ngực, giọng nói quen thuộc vang lên bên tai, mang theo chân thật đáng tin: "Đi, ta phái người đưa ngươi về."

Quý Vô Tu: "!!!"

Ông đây vừa muốn thu hoạch một đám mê muội, hiện tại ngươi muốn ta đi?

Không thể nào.

Đời này cũng không muốn rời khỏi nơi này.

Quý Vô Tu liều mạng giãy giụa.

Người xem trong phòng phát sóng trực tiếp nhịn không được oa một tiếng.

Chìm trong say mê.

Thật quá đáng yêu.

Sao ngay cả bộ dáng giãy giụa của nó cũng đáng yêu như vậy chứ.

Lại một đợt điểm bán manh vào tài khoản, tốc độ giãy giụa của Quý Vô Tu càng thêm kịch liệt hơn.

Thả ta xuống.

Ta còn có thể tiếp tục bán manh!

Otis đen mặt, dán sát tai cục cưng nhỏ nghiến răng nghiến lợi nói: "Còn không nghe lời ta sẽ đánh mông ngươi ở ngay trước mặt mọi người."

Cục cưng nhỏ đang giãy giụa kịch liệt lập tức an tĩnh lại, bị Otis khiêng trên vai dần dần đi xa.

Màn ảnh vẫn không ngừng đong đưa.

Cuối cùng màn hình dừng ở hình ảnh con thú biến dị kia một tay chống cằm, ghé lên đầu vài Otis nhìn màn ảnh xa xa, buồn bực vẫy vẫy móng vuốt.

Phòng phát sóng trực tiếp lại lần nữa bùng nổ.

Vô số người điên cuồng kích động.

Quý Vô Tu lại một lần thu hoạch gần mấy nghìn điểm bán manh.

Hệ thống đột nhiên nói: [Ký chủ, ngài hiện tại đã thỏa mãn yêu cầu 100 nghìn tích phân, hiện tại có muốn thăng cấp hay không?]

Quý Vô Tu ngẩn người.

Kinh hỉ quả thực tới quá nhanh.

Y còn có chút chưa phản ứng kịp.

Hệ thống thực mau lại hỏi thêm lần nữa, lúc này Quý Vô Tu mới phản ứng lại, ngắt lời nói: "Có, ta muốn lập tức thăng cấp."

[Tinh, bởi vì tích phân của ngài hiện tại đã đạt 100.238 điểm bán manh, tăng lên cấp 5, khoảng cách tới lần thăng cấp sau cần 1 triệu điểm bán manh, xin hãy không ngừng cố gắng.]

[Tinh! Thăng lên cấp 5 thành công.]

Quý Vô Tu: "......"

Một......một triệu??

Y vốn dĩ rất cao hứng.

Nhưng hiện tại không hề cảm thấy vui vẻ một chút nào.

Bởi vì y tăng lên cấp 5 đã hao phí rất nhiều thời gian.

Mà hiện tại muốn tăng lên cấp 6, cần 1 triệu điểm bán manh.

Một triệu đấy!!!

Sao có thể tích cóp ra được.

Quý Vô Tu lập tức cảm thấy sống không còn gì luyến tiếc.

Hệ thống hình như cũng cảm thấy cấp bậc một triệu có chút khó, nhưng vẫn an ủi nói: [Ký chủ, chỉ cần có thể khiến người của toàn bộ tinh tế đều xem phát sóng trực tiếp ngài, 1 triệu tích phân rất nhanh sẽ tới tay.]

Quý Vô Tu vẫn cảm thấy sống không còn gì luyến tiếc.

Tuy nói như vậy.

Nhưng y sao có thể khiến toàn thế giới có thời gian xem mình chứ.

Hệ thống mờ mịt nhắc nhở: [Đây còn không phải là một cơ hội tốt sao?]

Quý Vô Tu ngẩn người, hỏi: "Có ý gì?"

Hệ thống hận sắt không thành thép, giải thích nói: [Chú ý nhìn xung quanh con sâu biến dị cấp 6 kia.]

Quý Vô Tu nghe vậy ngẩng đầu, cuối cùng chú ý tới mấy đồ vật loại nhỏ đang bay trên bầu trời.

Nhìn kỹ, hình như là Flycam.

Quý Vô Tu lập tức suy tư gì đó, tựa hồ hiểu ra dụng ý của hệ thống.

Hệ thống lập tức vui mừng nói: [Toàn tinh tế chắc chắn đang xem con sâu biến dị này, ký chủ, đây nhất định là cơ hội tốt của chúng ta.]

Đầu óc Quý Vô Tu lập tức trở nên linh hoạt.

Lần phát sóng trực tiếp trước, nhân số tiến vào cũng gần mấy chục nghìn người, khiến y thuận lợi đạt được nhiều điểm bán manh như vậy.

Đương nhiên, số lượng xem video về y trên mạng càng nhiều hơn một chút.

Chỉ tiếc loại này không được hệ thống tiếp thu.

Mà lúc này, Otis đã đã khiêng cục cưng nhỏ đến gần máy bay chiến đấu, thậm chí còn tính toán đem nó giao cho cấp dưới cực kỳ đáng tin: "Đem nó về trang viên, giao cho Triệu Lợi Binh."

Người nọ vội vàng gật đầu, trịnh trọng tỏ vẻ: "Nguyên soái, ngài yên tâm, cho dù ta có chết, cũng nhất định sẽ đem nó an toàn tới mục đích."

Quý Vô Tu lấy lại tinh thần, nghe được những lời này, lập tức vội vàng túm Otis tới nơi không ai nhìn thấy, ra hiệu cho đối phương ngồi xổm xuống, tỏ vẻ có chuyện cần nói.

Otis hơi cúi người, nhướng mày: "Không muốn đi?"

Cục cưng nhỏ vội vàng gật đầu, cho một ánh mắt ngươi thật hiểu ý ta.

Otis đen mặt, nói: "Không được, nơi này quá nguy hiểm."

Quý Vô Tu lập tức lo lắng, vẻ mặt thấu tình đạt lý: "Ta muốn ở lại trợ giúp nhân loại, trợ giúp thú biến dị bảo vệ gia viên, ngươi không thể cướp đoạn mộng tưởng của một con thú biến dị lương thiện được."

Otis: "......"

Cục cưng nhà hắn rốt cục học được ở đâu ra mấy lời nói đùa như này?

Quý Vô Tu vẫn còn muốn nói gì đó, Otis lại ngồi xổm xuống, đáy mắt đầy kiên quyết không cho từ chối: "Nghe, ta biết ngươi muốn ở lại, nhưng người không biết con sâu biến dị cấp 6 kia có bao nhiêu đáng sợ đâu, thực lực của nó căn bản không cùng một cấp bậc với sâu biến dị cấp 5."

Quý Vô Tu lập tức lộ ra ánh mắt khinh bỉ, rồi lai sợ chọc giận Otis, chỉ có thể ngoan ngoãn nói: "Ta biết."

Cho nên y mới muốn ở lại, thể hiện trước toàn bộ thế giới, chính diện xử lý con sâu biến dị kia.

Có đôi khi Otis thật sự không hiểu cục cưng nhỏ suy nghĩ điều gì.

Nó rõ ràng rất nhát gan.

Rồi lại thể hiện sự dũng cảm ở những nơi không ngờ tới.

Giống như lần này, nó biết rõ ở lại sẽ có nguy hiểm, lại vẫn lựa chọn ở lại.

Nhưng biết rõ tính cách cục cưng nhỏ, hắn tin nhất định trong đó có bí mất gì đó không muốn người biết.

"Nói cho ta lý do thực sự ngươi muốn ở lại." Otis nói.

Quý Vô Tu theo bản năng muốn tìm bừa một lý do, lại bị ánh mắt cảnh cáo của Otis làm nghẹn lại.

Giọng nói của hắn tràn ngập kiên quyết: "Đừng cố gạt ta, ta quá hiểu ngươi."

Quý Vô Tu: "......"

Lúc này mới bao lâu, ngươi đã hiểu ta như vậy.

Nhưng nhớ tới chỉ số thông minh đáng sợ của Otis, Quý Vô Tu liền nhịn không được chột dạ, bản năng nhìn xuống đất, nhỏ giọng lắp bắp: "Ta....có thể không nói được không."

Nói rồi, cục cưng nhỏ ngẩng đầu, đáy mắt tràn ngập tự tin: "Ta căn bản không yếu đuối như ngươi nghĩ."

Otis đánh giá cục cưng nhỏ từ trên xuống dưới, nhíu mày: "Trên trán ngươi không có bất cứ dấu hiệu nào của dị năng."

Quý Vô Tu bản năng sờ trán, bừng tỉnh: "Ngươi là nói những ấn ký đôi khi sẽ xuất hiện trên trán của thú biến dị sao?"

Otis: "....."

Cục cưng nhỏ của hắn cư nhiên không biết điểm này?

Quý Vô Tu có chút ngượng ngùng nói: "Ta không giống những con thú biến dị đó."

Bởi vì dị năng của y, toàn bộ mua từ chỗ hệ thống.

Nói rồi, Quý Vô Tu cũng hiểu ra vì sao Otis luôn không tin mình.

Thì ra làm nửa ngày, chỉ bởi vì mình không có ấn ký dị năng.

Nếu đã biết nguyên nhân, như vậy sự tình dễ giải quyết hơn nhiều.

Ngay sau đó.

Cục cưng nhỏ chớp đôi mắt trong veo nói: "Ta quên nói cho ngươi, ta hiện tại đã là thú biến dị cấp 5."

Nói xong nhịn không được ưỡn ngực, làm ra bộ dáng đầy mặt ngưng trọng khí phách.

Otis đánh giá cục cưng nhỏ từ trên xuống dưới.

Đầy mặt viết đáng yêu và vô hại.

Một chút hơi thở của thú biến dị cao cấp cũng không có.

Lời nói dối này có chút không đủ thật.

Nhưng nghĩ tới cục cưng nhỏ bày ra đủ loại lực lượng thần kỳ.

Otis lại trở nên chần chừ.

Nói thực ra, nếu dị năng của cục cưng nhỏ thực sự đạt tới cấp 5, như vậy nó ở lại tuyệt đối sẽ có tác dụng không nhỏ.

Giống như cảm thấy Otis đang chần chừ, Quý Vô Tu rèn sắt khi còn nóng nói: "Chẳng lẽ ta sẽ ngốc tới mức nói dối cái việc căn bản không thể giấu được này sao, chỉ cần đánh một trận với sâu biến dị cấp 6, ta chắc chắn sẽ lộ."

Otis thậm chí còn đen mặt bỏ thêm một câu: "Hơn nữa ngươi còn sẽ chết."

Quý Vô Tu gật đầu: "Cho nên điều ta nói đều là sự thật."

Otis lập tức trầm tư.

Quý Vô Tu khẩn trương không dám chớp mắt, lên tiếng thúc giục: "Được chưa? Ta thật sự rất muốn ở lại giúp ngươi."

Otis bỗng nhiên ngơ ngẩn, dùng ánh mắt nghiêm túc chưa từng có nhìn cục cưng nhỏ.

Nó thoạt nhìn đơn thuần lương thiện.

Gần gũi con ngươi, cũng được thú biến dị yêu thích.

Giống như thế gian không có bất cứ sinh vật nào sẽ chán ghét nó.

Thậm chí còn cực kỳ đa tình.

Khiến càng ngày càng nhiều người điên cuồng mê luyến nó.

Việc này nếu đặt ở trước kia, căn bản không có khả năng sẽ xuất hiện.

Nhưng những điều không có khả năng này, đều bị con thú biến dị này thực hiện thành công.

Mà hiện tại, cục cưng nhỏ hắn thích nhất, hận không thể đặt ở sau lưng để bảo vệ, nghiêm túc nói với hắn, nói muốn ở lại giúp mình.

Otis lập tức cảm thấy vi diệu.

Thậm chí còn không có cốt khí muốn bế cục cưng nhỏ lên xoay vài vòng.

Để biểu đạt tâm tình nhộn nhạo kích động trong lòng.

Nhưng rất nhanh hắn liền khắc chế lại cái suy nghĩ này, lấy ngữ khí cực kỳ bình tĩnh nói: "Được, ta đồng ý."

Hắn phải rụt rè.

Rụt rè.

Giữ được vẻ mặt lãnh khốc.

Quý Vô Tu quả thực không thể tin được Otis cư nhiên sẽ đồng ý, y kích động nhảy lên tại chỗ, trực tiếp nhào vào lòng ngực Otis, dùng giọng sữa mềm mại nói: "Otis, ngươi thật sự quá tốt!"

Otis lãnh khốc ôm lấy cục cưng nhỏ.

Bình tĩnh nghĩ: Cục cưng nhỏ của hắn đúng là nhiệt tình.

Cũng không biết tại sao, khóe miệng của hắn vẫn nhịn không được nhếch lên.

Cuối cùng cúi đầu cọ cọ cằm lên đỉnh đầu cục cưng nhỏ, nhẹ nhàng nói: "Khi gặp phải nguy hiểm bất khả kháng, nhiệm vụ hàng đầu là bảo vệ bản thân, biết chưa?"

Quý Vô Tu lập tức cảm động không thôi, hắn tránh thoát ra khỏi lồng ngực Otis, nghiêm túc tỏ vẻ: "Ta biết rồi, ngươi yên tâm."

Otis: "......"

Vì sao nghe xong lại càng sốt ruột lo lắng hơn.

Hắn yên tâm thế nào đây.

Loại cảm giác này giống như biết nhãi con lợi hại hơn mình, vẫn nhịn không được nhọc lòng, hận không thể ôm vào lòng ngực không ngừng bảo vệ.

Sợ bị vấp ngã.

Hắn thâm chí không dám nghĩ tới cục cưng nhỏ sẽ có bao nhiêu đau.

Nhưng cục cưng nhỏ giờ phút này vẫn đang hưng phấn, hiển nhiên không hề cảm giác tới nguy hiểm sắp xảy ra.

Otis cảm thấy mình già đi mười tuổi.

Nuôi nhãi con.

Thật là mỗi giây đều không an tâm.

Quý Vô Tu kéo Otis đang trầm ngâm đi về phía trước, thúc giục: "Chúng ta đi mau."

Otis giật giật khóe miệng.

Hắn muốn thu hồi lại ấn tượng đầu tiên khi gặp cục cưng nhỏ.

Nó căn bản không nhát gan, cũng không phải vô hại.

Ngược lại còn cực kỳ thích đánh nhau.

Sau đó, Otis lại mau chóng mang cục cưng nhỏ tới phòng chỉ huy, không thể ý tới ánh mắt tò mò của mọi người nhìn qua, hỏi: "Tình hình sâu biến dị cấp 6 thế nào rồi?"

Nhân viên nghiên cứu khoa học lập tức nói: "Các khu đã phái tới rất nhiều máy bay chiến đấu, không ngừng tiêu hao năng lượng của nó, trải qua ta và các đồng sự khác phân tích thí nghiệm, có thể xác định biện pháp này có hiệu quả, tốc độ khôi phục vết thương của nó đang chậm dần, tuy cũng không rõ ràng lắm."

Nhưng đây cũng chỉ là tin tức tốt nhất nghe được trước mắt.

Trong phòng họp, mọi người thở phào nhẹ nhõm một hơi.

May mắn.

May mà con sâu biến dị cấp 6 kia không phải tồn tại bất khả chiến bại.

Nếu không loài người sao còn đường sống nữa?

Quý Vô Tu ở bên cạnh nghe, như suy tư gì đó.

Otis trầm giọng nói: "Phân phó xuống, tất cả máy bay chiến đấu phải liên tục tiến hành tấn không không ngừng nghỉ."

Cho dù tiêu hao vô số tài nguyên, cũng sẽ không tiếc.

Mọi người vội vàng gật đầu: "Vâng!"

Rất nhanh, mọi người lại trở nên bận rộn, Otis đứng ở trước màn hình theo dõi, nhìn chằm chằm con sâu biến dị cấp 6 kia, không ngừng tìm kiếm nhược điểm của nó.

Quý Vô Tu cũng muốn nhìn màn hình, nhẹ nhàng kéo Otis.

Otis cúi đầu, trơ mắt nhìn cục cưng nhỏ loạng choạng đứng lên, hai tay giơ lên cao, làm ra tư thế muốn bế một cái.

Lông xù xù, tròn tròn.

Thật đáng yêu.

Otis mặt đầy nghiêm túc bế cục cưng nhỏ lên, hạ giọng: "Ngoan ngoãn nghe lời biết chưa."

Cục cưng nhỏ mặt đầy ngoan ngoãn, chuyên chú nhìn màn hình, căn bản không để ý tới Otis.

Nhưng Otis lãnh khốc vẫn vui sướng không thôi.

Cục cưng nhỏ của hắn, cư nhiên chủ động muốn ôm một cái.

Người khác không dám thở mạnh một hơi, nhưng lại rất muốn đi ra ngoài chạy ba vòng vừa chạy vừa kêu to, để phát tiết kích động trong lòng.

Trời ơi!

Vừa rồi tư thế muốn được bế lên cao của con thú biến dị kia cũng quá đáng yêu rồi!

Thật ghen tị Otis mỗi ngày có thể hưởng thụ loại cảm giác này.


Mọi người giao bằng lưu ánh mắt với nhau.


[A a a a a a a a a a a! Bộ dáng vừa rồi của nó siêu dễ thương!]


Một người tiếp tục dùng ánh mắt phóng ra tin tức: [Đúng, ta cũng rất muốn ôm nó!!!!]


Một em gái hai mắt phóng không, mang theo nụ cười thỏa mãn: [Ta hạnh phúc quá......]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK