Mục lục
Ta Dựa Vào Bán Manh Để Thăng Cấp - Tác giả: Hữu Mặc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tác giả: Hữu Mặc

Edit: Bilun

Hắn sợ hãi cục cưng nhỏ đang chiến đấu với sâu biến dị cũng có kết cục như vậy.

Otis liều mạng ngưng tụ dị năng, không ngừng tấn công về phí sâu biến dị.

Cho dù dị năng bị tiêu hao quá độ, cũng không hề tiếc.

Hắn không thể để cục cưng nhỏ xảy ra chuyện.

Giờ phút này, toàn bộ Flycam đều bay tới đây.

Đồng thời nhắm ngay vào Quý Vô Tu.

Giờ phút này, giống như siêu sao sáng chói.

Trên màn hình, con thú biến dị kia lấy sức mạnh của chính mình, bảo vệ toàn bộ nhân loại ở sau lưng.

Nó đang gặp nguy hiểm, có lẽ sẽ hóa thành tro giống như đám máy bay chiến đấu kia.

Mà nhân loại thì bất lực.

Trong khoảnh khắc đó, trái tim của vô số người như bị thắt lại.

[Nó đang bảo vệ máy bay chiến đấu, đúng không.....]

[Loài người dù có vô năng, cũng không thể để thú biến dị thay chúng ta che mưa chắn gió, lão tử quyết định lên tiền tuyến giúp nó!]

[Lầu trên bình tĩnh, đừng thêm phiền cho thú biến dị, các ngươi không thấy quân đội đều đứng cách đó rất xa sao? Ngoài Otis ra, ai đi qua đều sẽ chỉ trở thành trói buộc mà thôi.]

[Nhưng nó rất có thể giống như đám máy bay chiến đấu đó, hóa thành tro tàn!]

[Ta cũng không muốn để nó chết!]

[Không có ai muốn nó chết cả, nhưng chúng ta đều không giúp được nó.]

Ánh sáng đỏ bao phủ lên người thú biến dị, thoạt nhìn có vẻ rất thống khổ, cả người nó run rẩy, cuối cùng một tiếng hét thảm phát ra.

Đồng tử Otis chợt co chặt, lý trí lý trí hoàn toàn sụp đổ.

Hắn liều mạng điều động dị năng đã sớm khô kiệt.

Chỉ muốn cố gắng, lại tiếp tục cố gắng tấn công con sâu biến dị kia.

Nhưng mặc kệ có cố gắng ra sao, cũng không thể ngưng tụ ra dị năng dù chỉ to bằng nắm tay.

Otis không cam lòng, vẫn tiếp tục điều động.


Sâu biến dị lộ ra nụ cười thành công đầy dữ tợn.

Giống như cười nhạo nhân loại không biết tự lượng sức mình.

Cười nhạo Otis bất lực.

Không khí bi thương bao trùm.

Máy bay chiến đấu trên bầu trời không muốn ngồi chờ chết, càng không muốn nhìn thấy con thú biến dị này hi sinh thân mình, vì thế bọn họ bắt đầu điên cuồng bắn về phía sâu biến dị.

Hi vọng có thể ngăn cản sâu biến dị thương tổn con thú biến dị kia.

Tất cả phi công đều biết, con thú biến dị kia vì bảo vệ bọn họ, mới có thể rơi vào tình trạng nguy hiểm như vậy.

Cho dù, không ai tin nó có thể sống sót từ trong đám ánh sáng đỏ đáng sợ đó.

Nhưng trong lòng, vẫn ôm một tia ảo tưởng.

Con thú biến dị kia lợi hại như vậy.

Có lẽ.....

Có lẽ sẽ không có việc gì đâu.

Máy bay chiến đấu trên bầu trời khiến sâu biến dị cảm thấy rất là bực bội, nó ngẩng đầu, dùng ánh mắt lạnh băng nhìn máy bay chiến đấu, rút ra mấy cái vòi phóng ra tia sáng đỏ.

Mà lúc này, một đoạn dây leo mảnh mai từ trong đất chui ra, bắt đầu dây dưa với đám vòi.

Nhân loại lại lần nữa im lặng.

[Nó rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm như vậy, cư nhiên còn muốn bảo hộ loài người.]

[Sao ta cảm thấy nó càng ngày càng yếu đi.]

Thú biến dị bị đám tia sáng đỏ bao phủ dường như rất thống khổ, thân thể nó thường run lên khiến rất nhiều người lộ vẻ không đành lòng, đáy mắt phiếm lệ quang.

Loại hành vi kề bên tử vong mà vẫn cố gắng bảo vệ loài người này, thật sự khiến mọi người xúc động tận đáy lòng.

Trên thực tế, lúc này Quý Vô Tu đúng là rất thống khổ.

Những tia sáng đỏ đó quả thực giống như gãi ngứa, gãi y mỗi lần đều muốn cười, nhưng lại sợ phá hủy không khí hiện tại, chỉ có thể cứng rắn nghẹn lại, thân thể lại không tự giác run rẩy lên.

Nhưng thực mau, Quý Vô Tu liền không cười nổi.

Y phát hiện, đám ánh sáng đỏ đó, cư nhiên sẽ đốt cháy lông của mình.

Quả thực quá đáng.

Mà lúc này, Otis đang hiểu lầm cục cưng nhỏ đang chịu đau đớn, lập tức đỏ mắt. Bản năng vọt qua.

Mà ngay vào lúc này.

Hắn tựa hồ nghe thấy tiếng tinh hạch vỡ vụn.

Dị năng khô kiệt vào lúc này lập tức phun trào mà ra, hóa thành sương mù màu đen quanh quẩn người hắn.

Sắc mặt Otis tái nhợt, lập tức phun ra máu tươi.

Hắn áp xuống cảm giác đau đớn cực hạn, nhìn chằm chằm sâu biến dị.

Hai mắt đỏ bừng giống như mất lý trí.

Hiện tại hắn chỉ có một ý nghĩ.

Đó chính là giết chết con sâu biến dị này, cứu cục cưng nhỏ ra.

Hắn triệu tập sương đen giống như gió xoáy vào tay phải, sương mù dần dần ngưng tụ thành quả cầu đen, nhìn chỉ lớn bằng quả bóng bàn, nhưng lại chưa hơi thở cực kỳ đáng sợ.

Hai mắt của sâu biến dị tràn đầy kiêng kị và một tia sợ hãi.

Nhìn một màn này.

Mọi người ngây ngẩn cả người.

Otis đây là......bởi vì dị năng bạo động mà thăng cấp?

Trong ánh sáng màu đỏ, con thú biến dị kia còn đang nỗ lực buộc đám vòi lại với nhau, khi thì run rẩy vài cái, thoạt nhìn như đang áp chế thống khổ.

Giờ phút này Otis đã tới gần sâu biến dị, ném quả cầu sương đen qua.

Sâu biến dị theo bản năng dùng vòi quấn quanh quả cầu đen kia, nhưng ai ngờ chưa kịp ném đi, quả cầu màu đen kia đã lập tức ăn mòn cái vòi, hóa thành một đống máu loãng bắn tung tóe trên mặt cỏ.

Sâu biến dị không nhịn được kêu lên thảm thiết.

Càng đáng sợ hơn nữa, quả cầu màu đen kia tuy bị vỡ vụn thành sương mù, lại dần dần ăn mòn những phần khác của sâu biến dị, giống như bệnh truyền nhiễm nhanh chóng lây lan.

Sâu biến dị cuối cùng cũng hoảng sợ.

Nó không dây dưa với con thú biến dị kia nữa, bản năng muốn rút lui.

Nhưng con thú biến dị xấu xí đáng chết kia lại nắm chặt tứ chi của nó, khiến nó làm thế nào cũng không thoát được.

Đúng lúc này.

Otis lại lần nữa ngưng tụ sương mù, áp súc thành một quả cầu đen tĩnh lặng, lại lần nữa ném vào đầu sâu biến dị

Sâu biến dị kinh sợ kêu lên một tiếng, tự cắt đứt đám vòi của mình, nhanh chóng mang theo mấy cái vòi còn lại né tránh quả cầu đen.

Quả cầu đen rơi xuống mặt đất, nhanh chóng lây lan ra xung quanh.

Mà ánh sáng đỏ cũng vào lúc này tan đi, cuối cùng mọi người cũng nhìn thấy bộ dáng của con thú biến dị kia.

Nó thoạt nhìn, đúng là không tốt cho lắm.

Bộ lông trắng đen bóng mịn xõa tung ngày trước.

Hiện tại.

Lông của nó giống như bị ăn mòn, gồ ghề lồi lõm.

Nhỏ yếu đáng thương....còn rất xấu.

Đặc biệt là cục cưng nhỏ còn nước mắt lưng tròng, như thể nó đã phải chịu phải thống khổ rất lớn mà bật khóc.

Đầu Otis oanh lên một tiếng, lý trí lại lần nữa nổ tung.

Không ai được bắt nạt cục cưng nhỏ.

Sâu biến dị cần phải chết!

Otis nhìn chằm chằm sâu biến dị muốn chạy trốn, đôi mắt rực lửa, cố chấp mà điên cuồng.

Hắn lật tay phải, lại lần nữa ngưng tụ ra quả cầu sương mù màu đen đáng sợ, hơn nữa hóa thành sợi dây thừng mỏng màu đen.

Sau đó, Otis ném sợi dây thừng về phía trước, quấn lấy tứ chi của sâu biến dị bắt đầu ăn mòn, sâu biến dị đau đớn không ngừng quay cuồng, chỉ còn lại đám vòi giống như vòi bạch tuộc khổng lồ, căn bản không thể chạy trốn.

Quý Vô Tu thấy thế, theo bản năng muốn đi lên hỗ trợ.

Kết quả Otis dường như hoàn toàn hắc hóa, lại lần nữa ngưng tụ ra dị năng càng đáng sợ hơn lúc trước, ngay lập tức ăn mòn sâu biến dị không còn một mảnh.

Chỉ còn lại máu loãng ngấm vào mặt đất.

Biến mất hoàn toàn.

Quý Vô Tu: "......"

Vì sao lại cảm thấy Otis còn hung tàn hơn cả mình.

Giờ phút này, thế giới giống như rơi vào tĩnh lặng.

Trên màn hình, người đàn ông bị sương mù đen quấn quanh thân, hai tròng mắt đỏ như máu, tràn ngập hơi thở tà ác đáng sợ.

Giống như ác ma đi ra từ trong biển lửa địa ngục.

Sâu biến dị cuối cùng đã được giải quyết.

Người đàn ông bị sương mù đen bao phủ toàn thân, tản ra hơi thở tà ác khiến người sợ hãi.

Hắn đứng ở đó, vẫn không nhúc nhích, lẳng lặng nhìn cục cưng nhỏ của mình, đáy mắt ấp ủ cảm xúc mãnh liệt.

Nhưng Quý Vô Tu lại nhịn không được ngẩn người.

Bỗng nhiên sinh ra một cảm giác kỳ quái.

Otis.....đang khổ sở sao.

Hắn khổ sở vì không bảo vệ tốt mình.

Nghĩ như vậy.

Quý Vô Tu nhịn không được biến trở về hình dáng ban đầu, nhẹ nhàng kêu lên một tiếng với Otis.

Otis vẫn không nói một lời.

Sương mù quanh thân càng tỏa ra dày dặc, giống như gió xoáy cuồng bạo.

Giống như chiếu rọi nội tâm không bình tĩnh của hắn.

Quý Vô Tu im lặng không lên tiếng, thật cẩn thận bò lại gần, ôm lấy chân Otis.

Kêu lên một tiếng trấn an.

Như đang nói: Đừng buồn, ngươi làm rất tốt.

Otis cứng đờ thân thể.

Nhìn thân ảnh cục cưng nhỏ, cảm xúc trong đôi mắt càng thêm cuồn cuộn kịch liệt.

Nhớ tới mọi việc nó đã làm cho mình từ trước tới giờ.

Càng khổ sở khiến sương đen không ngừng cuồng loạn.

Quý Vô Tu bất đắc dĩ, chỉ có thể yên lặng làm ra động tác cầu bế một cái.

Otis ngẩn người, trầm mặc hồi lâu, cuối cùng cong người, ôm cục cưng nhỏ vào trong ngực.

Cho dù không nói lời nào.

Nhưng sương mù màu đen dần dần bình ổn lại.

Không có ai biết, Otis lại lặng lẽ cong cong môi.

Hình ảnh này, khiến tất cả người xem cảm thấy vô cùng phức tạp và xúc động.

[Mẹ nó, vì sao xem phát khóc.]

[Nguyên soái Otis đây là hắc hóa trong cơn thịnh nộ vì cục cưng nhỏ sao?]

[Cảnh này quá cảm động đúng không?]

[Thật không dám tin sâu biến dị thật sự đã bị giết chết, cảm giác bản thân giống như đang nằm mơ!!!]

[Không thể khóc được nữa, thật hi vọng Otis và thú biến dị đều được bình an.]

Khủng hoảng trùng triều.

Giờ phút này cuối cùng đã được giải quyết.

Nhưng tất cả mọi người không thể quên ngày đó, đã từng có một con thú biến dị, lấy sức lực của bản thân chống đỡ tất cả nguy hiểm.

Cũng không thể quên những hi sinh của nó cho loài người.

Càng không thể quên.

Hình ảnh Otis và thú biến dị hỗ trợ nhau, cùng nhau chiến đấu.

Đặc biệt là hình ảnh cuối cùng dừng trên màn hình.

Càng khiến mọi người không nhịn được khóc òa.

Tất cả mọi người hi vọng, con thú biến dị kia có thể sống sót.

Càng hi vọng Otis cũng có thể sống sót. Đọc truyện hay tại # T гЦмtгuуeЛ. VN #

Vô số Flycam bay qua.

Kéo gần màn ảnh.

Quý Vô Tu đột nhiên nhớ tới bộ dáng của mình hiện giờ, lập tức đen mặt dùng dây leo xua đám Flycam đó đi.

Mọi người: [......]

Nó thật sự biết Flycam là cái gì sao?

Rất nhiều bình luận lập tức xuất hiện.

[Không phải nó cảm thấy bản thân xấu xí đầy chứ?]

[Bởi vậy có thể chứng minh, nó thật sự biết mình có vẻ ngoài rất đẹp, khó trách lại cẩn trọng bán manh như vậy.]

********

Ngày này, đại quân trùng triều còn lại cuối cùng bị tiêu diệt toàn bộ.

Người trong khu an toàn cũng có thể may mắn sống sót.

Cho dù khủng hoảng mà sâu biến dị cấp 6 gây ra khiến loài người tổn thất nghiêm trọng.

Nhưng chỉ cần có hi vọng.

Mọi thứ đều có thể xây dựng lại.

Thành phố bị phá hủy bắt đầu xây dựng lại, quân đội bắt đầu duy trì trật tự, trấn an tất cả những người dân trôi dạt khắp nơi không có nhà để về.

Mọi thứ đều bắt đầu trở về quỹ đạo.

Nhưng có rất nhiều việc, cũng lặng lẽ thay đổi.

Ví dụ.....

An nguy của con thú biến dị hiện tại.

Mọi người bức thiết muốn biết con thú biến dị kia sau khi bị ánh sáng đỏ bao phủ, thân thể có chỗ nào thương tổn hay không.

Otis tuyên bố trên mạng tinh tế.

Tỏ vẻ thú biến dị chỉ bị đốt cháy lông, kiểm tra đo lường ngoài việc quá béo, cần phải giảm cân ra, thân thể cực kỳ khỏe mạnh.

[Nói cũng phải, ta vẫn luôn cảm thấy nó hơi béo.]

[Đừng nói nó như vậy, thú biến dị càng béo mới càng đáng yêu.]

[Nếu thú biến dị biết mình bị Otis nói hơi béo, không biết có tức chết hay không!]

[Đột nhiên cảm thấy có chút chờ mong là làm sao?]

Mọi việc dường như đều chuyển biến tốt đẹp.

Nhưng còn có rất nhiều vấn đề chưa được giải quyết.

Ví dụ như thân thể Otis.....

Mọi người đều biết, vấn đề dị năng bạo động rất khó giải quyết.


Đặc biệt là dị năng giả cấp cao, nguy cơ mà họ sẽ gặp phải càng đáng sợ hơn.


Có không ít người cầu nguyện trên mạng tinh tế, hi vọng Otis có thể vượt qua cửa ai khó khăn.


[Nhất định phải vượt qua nhé, nếu không thú biến dị chắc chắn sẽ thương tâm đến chết.]


[Hi vọng Otis sống sót.]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK