Mục lục
Ta Dựa Vào Bán Manh Để Thăng Cấp - Tác giả: Hữu Mặc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tác giả: Hữu Mặc

Edit: Bilun

Đối mặt với ánh nhìn chăm chú từ đôi mắt vô hồn của gấu trúc,hai người không nhịn được, lại lần nữa sờ sờ da lông mềm mại, cảm xúc giống như kẹo bông làm cho trái tim bọn họ lập tức mềm thành một mảnh.

Sinh vật hoang dã, từ trước tới nay luôn tràn ngập tính cảnh giác.

Thân hình mạnh mẽ lưu sướng, cơ bắp săn chắc tràn ngập sức bật, như vậy mới khiến chúng có thể tồn tại được trong thế giới tràn ngập nguy hiểm và cạnh tranh này.

Nhưng cục bông đen trắng này thì sao?

Dáng người mạnh mẽ?

Không tồn tại.

Hai người nhớ lại bộ dạng vụng về của cục bông này, trái tim lại lần nữa trở nên mềm mại.

Ánh mắt sắc bén lãnh khốc tràn ngập chết chóc?


Cũng không tồn tại.

Hai người liếc nhìn cục bông đen trắng, lại lần nữa đạt được ánh mắt mềm mại ướt sũng của đối phương, trần đây ngây thơ trong sáng.

Quý Vô Tu tiếp tục trừng hai người kia, cố hết sức chứng tỏ bản thân vô cùng bất mãn.

Hai người vẻ mặt sửng sốt.

Quý Vô Tu lập tức vừa lòng......

Hệ thống yên lặng online nhắc nhở: [Tinh! Ánh mắt của ngài sát manh được hai người kia, thành công đạt được +2 điểm bán manh.]

"!!!" Mặt gấu trúc trước sau như một vô hồn, nhưng chỉ có Quý Vô Tu mới biết, ý cười của y vừa rồi đã tan rã.

Không khoa học.

"Hệ thống, ta vừa rồi thật sự không bán manh."

Giọng nói của hệ thống hơi mang theo chế nhạo: [Ta biết, nhưng ngài phải quen với hùng sinh người thắng đi, cho dù ngài không bán manh, cũng vẫn có thể khiến đám nhân loại ngu xuẩn này run rẩy trái tim, đây mới là chỗ trâu bò chân chính của hệ thống, ký chủ, ngài....đã hiểu được chưa?]

Quý Vô Tu bị giọng điệu trâu bò như chuyện thường ngày của hệ thống làm cho chấn động: "Đã.....đã hiểu rồi."

Nhưng y vẫn có điểm chưa thích ứng được.

Rõ ràng khoảng thời gian trước xấu đến tận sâu trong linh hồn, khiến tất cả động vật tránh còn không kịp, ngay cả báo đen cũng bị y bán manh làm cho ghê tởm muốn nôn.

Y đã bắt đầu quen với việc không được thích.

Nhưng đột nhiên có một ngày, tất cả những điều này thay đổi.

Y hiện tại, cho dù chẳng làm gì, liền dễ như trở bàn tay có được điểm bán manh.

Nói ra.....thật đúng là sướng.

Tin tưởng có thời gian, dựa vào dáng vẻ đáng yêu hồn nhiên thiên thành này, nhất định sẽ có thể đạt được càng nhiều điểm bán manh, thành công đi lên đỉnh cao nhân sinh.

Tính tình người được gọi là đại ca có chút nôn nóng, lập tức quát lên: "Ngẩn người làm gì vậy, mau nâng cáng lên."

Hai người lấy lại tinh thần, vội vàng một trước một sau nâng cáng lên, đi theo phía sau người được gọi là đại ca kia.

Trên đường, Quý Vô Tu cẩn thận sờ sờ con báo, trong mắt mang theo lo lắng.

Báo đen không thèm để ý tới Quý Vô Tu, tùy ý tay gấu ở trên đầu xoa tới xoa lui, bởi vì nó giờ phút này còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.

Đó chính là trước khi chết, cho hai nhân loại này một trận giáo huấn.

Nó vẫn siêng năng đem móng vuốt giơ lên phía trước, híp mắt.

Quý Vô Tu: "......"

Đứa nhỏ này thực sự có nghị lực.

Nhưng tình hình trước mắt thật không thích hợp để trả thù.

Quý Vô Tu nhanh chóng kéo lại móng vuốt của con báo, phát ra tiếng trấn an rất nhỏ.

Báo đen không chút biết ơn, quay đầu phẫn nộ rống lên với khuôn mặt vô hồn của gấu trúc: "Ngao.......rống."

Nhưng hơi thở mỏng manh nghe không hề có lực uy hiếp.

Giờ phút này Quý Vô Tu hận không thể khiến con báo có thể nghe hiểu lời mình nói.

Hệ thống kiểm tra đo lường được tâm lý dao động mãnh liệt của Quý Vô Tu, lập tức online nói: [Đối mặt tình huống như vậy, kiến nghị ký chủ mua sắm phần mềm phiên dịch vạn năng, liền có thể nhẹ nhàng có được ngôn ngữ của tất cả các sinh vật.]

Hai mắt Quý Vô Tu sáng lên: "Thứ này hay!"

Giọng nói của hệ thống ngược lại càng thêm dõng dạc hùng hồn: [Cho nên ký chủ ngài phải nỗ lực kiếm tích phân, sớm ngày mua được cái phần mềm này.]

Quý Vô Tu cảm giác có chút không đúng, hơi hơi cảnh giác nói: "Thứ này cần bao nhiêu điểm bán manh."

Giọng nói hệ thống hơi yếu ớt nói: [Chỉ cần.....99999, không hề nhiều một chút nào.]

Quý Vô Tu: "......"

Hệ thống cũng biết giờ phút này ký chủ là tên nghèo bức, cho nên giọng nói có chút thiếu tự tin: [Ký chủ, cái giá này thật sự không cao, nếu một cục đá là một vật thể sống, ta đều có thể khiến ngài phiên dịch ra nó đang nói gì, phần mềm phiên dịch vạn năng tuy giá cả cao, nhưng tuyệt đối tiền nào của nấy.]

Quý Vô Tu hít sâu, quyết định không so đo với hệ thống này.

Dù sao hiện tại y cũng là tên nghèo bức.

"Trừ cái này ra, còn có thứ khác không?"

Hệ thống chó rằng nói là một hệ thống tốt, phải nỗ lực giải trừ ưu phiền cho ký chủ.

Nhìn chút điểm bán manh này của ký chủ, khắc kim là nhất định khắc không nổi.

Nhưng nghèo bức cũng có biện pháp khiến nghèo bức thăng cấp, hệ thống rất nhanh liền tìm tới vật phẩm thay thế: [Ký chủ, ngài xem cái này thế nào?]

Trước mắt Quý Vô Tu đột nhiên xuất hiện màn hình bán trong suốt, bên trên tự động hiện ra một thứ đồ kỳ quái.

Cũng may y biết chữ, rất nhanh liền nhận ra thứ này là gì.

Tên: [Bản cấp thấp của phần mềm phiên dịch: Bản động vật]

Tác dụng: Mua sắm sản phẩm này, có thể nghe hiểu ngôn ngữ động vật, từ đó tiến hành câu thông.

Tích phân cần dùng: 30

Tác dụng phụ: Sau khi thêm phần mềm này, ký chủ sẽ bởi vì tiêu hao quá lớn mà mỗi tháng gầy 5 cân.

Quý Vô Tu trầm mặc, theo bản năng hỏi lại: "Chẳng lẽ còn có phiên bản nhân loại?"

Hệ thống nói như chuyện đương nhiên: [Không sai, chỉ là phiên bản nhân loại sẽ đắt hơn chút.]

Quý Vô Tu có chút khó có thể lý giải: "Tại sao phần mềm phiên dịch nhân loại lại đắt hơn động vật?"

[Bởi vì ký chủ ngài là động vật.]

Quý Vô Tu: "......"

Lý do quá mạnh mẽ, y không thể phản bác.

Nhưng phần mềm phiên bản nhân loại này, y đời này chỉ sợ cũng không dùng đến.

Quý Vô Tu hơi nôn nóng nói: "Tích phân của ta có đủ mua cái này không?"


Hệ thống bình tĩnh nói: [Tích phân của ngài vừa vặn là 30, vừa lúc có thể mua sắm, nhưng đề nghị ký chủ ngài nghĩ kỹ, phần mềm này có tác dụng phụ.]


Quý Vô Tu vội vàng lại nhìn thoáng qua, hơi cảm thấy quái dị ở trong lòng nói: "Gầy năm cân mà thôi, cũng không đáng sợ cho lắm."


Hệ thống buồn bã nói: [Động vật phải càng béo mới càng đáng yêu, nếu gấu trúc gầy trơ xương sườn, ngài cảm thấy.....còn đáng yêu sao?]


Quý Vô Tu: "!!!!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK