“Hâm Nhi, đây là lần mua bán cuối cùng do Tiểu Lang trù tính, cậu ấy sẽ không thay đổi chủ ý ......”
Tựa hồ biết tính toán của Đông Phương Ngữ Hinh, Vu Thiển Thiển than một tiếng, nhắc nhở nói:
“Kỳ thật, tớ đã xem qua bản kế hoạch , rất tốt, không có chút sơ hở ......”
Trù tính rất tốt, nhưng cũng không đại biểu sẽ hoàn toàn không có việc gì xảy ra ngoài ý muốn ......
Rất nhiều thời điểm, kế hoạch vẫn luôn thua kém biến hóa nhạy bén.
Đông Phương Ngữ Hinh rất muốn nhắc nhở Vu Thiển Thiển, nhưng cô biết người chân chính đưa ra quyết định , chỉ có một người, chính là Tiểu Lang.
Cô phải gặp mặt Tiểu Lang, sớm một chút !!--
“Hâm Nhi, cậu tìm tớ có việc sao?”
Tiểu Lang vẫn là một thân trang phục giản dị, hắn cứ như vậy đi ra ngoài, khiến cho người ta khi nhìn thấy hắn cảm giác đầu tiên chính là một sinh đại học chưa tốt nghiệp.
Nhưng ai có thể có thể biết được, thân phận thực sự của hắn lại là một......
Sát thủ, một sát thủ rất lợi hại.
“Tiểu Lang, nghe Vu Thiển Thiển nói gần đây các cậu có hành động?”
Vu Thiển Thiển sẽ nói cho Đông Phương Ngữ Hinh, Tiểu Lang cũng không ngoài ý muốn, hắn thiêu thiêu mi, xem như thừa nhận .
“Cậu ấy cũng không nói cụ thể cho tớ biết, chỉ là, Tiểu Lang, trong lòng tớ rất bất an......”
Đông Phương Ngữ Hinh nhìn Tiểu Lang, hắn tựa hồ cũng quá bình tĩnh đi.
“Cậu đã rất lâu không tiếp xúc với nghề nghiệp này, nên thấy bất an cũng là chuyện thường......”
Tiểu Lang ngoắc ngoắc môi, cười nói:
“Tớ đã bố trí rất tốt, sẽ không có vấn đề gì ......”
Tiểu Lang, trong bọn họ hắn là người cẩn thận nhất, cũng là người thông minh nhất.
“Nhưng giác quan thứ sáu của tớ.... ........”
Đông Phương Ngữ Hinh muốn nói đến dự cảm của chính mình, nhưng Tiểu Lang lại lắc đầu::
“Tớ càng tin tưởng kế hoạch của tớ hơn.....”
Ý tứ này chính là không có khả năng thay đổi sao?
Đông Phương Ngữ Hinh nhăn nhíu mày, từ khi nào thì Tiểu Lang khi trở nên cố chấp như vậy ?
Hay là , do chính mình thật sự đã tách khỏi bọn họ quá lâu ?
Cô, đã từng có cuộc sống giống như một người bình thường, nên cô tựa hồ đã không còn có thói quen với cuộc sống như vậy.
Biết Tiểu Lang sẽ không thay đổi chú ý , Đông Phương Ngữ Hinh thở dài, quên đi, có lẽ, chính mình thật sự đã không còn có thói quen đối với cuộc sống như vậy.
Cô vẫn là nhanh chóng trở về nghiên cứu chuyện của chính mình đi.
Nếu như có biện pháp trở về, cô còn muốn chuẩn bị một ít dược vật có khả năng đối phó với Long Vương.
Nhiệm vụ của cô cũng rất nặng , Uất Trì Tà Dịch cùng Tiểu Hoan Hoan, đều đang chờ chính mình đâu?
Tuy rằng, cô cũng biết , xuyên không trở về tỷ lệ rất nhỏ.
Nhưng ông trời đã để cho cô tới cổ đại một lần, hẳn là sẽ không để cho cô chỉ tới một lần đi.
Nếu như, tất cả an bày này chỉ vì để cô tiếc nuối, vậy......
Ông trời, chẳng phải là rất ngoạn người sao?
Đông Phương Ngữ Hinh bất đắc dĩ lắc đầu, hi vọng chính mình không có đáng thương như vậy. Cô cũng không muốn cả đời đều như thế ......—
--- ------ -------..Lam Thiên..--- ------ -----
“Phụ thân......”
Gần đây Tiểu Hoan Hoan tâm thần vẫn luôn không yên , tuy rằng Tiểu Nhạc Nhạc đã nói là không có việc gì, nhưng......
Bé lại cảm giác tựa hồ là ra đã xảy ra chuyện vậy .
“Ân...... làm sao vậy?”
Thời điểm không có người , biểu cảm giữa hai người bọn họ thật ra cũng không quá không thân thiết.
“Long Vương thế nào ? Nghĩ được biện pháp không?”