Vừa rồi lúc Điểu vương hỏi Tà Dịch đầu tiên, nàng cũng cảm giác không đúng, không thoải mái, không tốt, hiện tại, quả nhiên đến rồi.
Làm phi tử của nàng ta. . . . . .
Nghĩ đến Uất Trì Tà Dịch cao lớn uy vũ bỗng nhiên thành phi tử của một nữ nhân. . . . . . Hoặc là nói của nữ nhân nửa người nửa chim, lương tâm nhỏ bé của Đông Phương Ngữ Hinh vẫn có phần không thừa nhận được như cũ!
Tà Dịch , một đại lão gia, đàn ông thuần khiết nha, làm sao có thể. . . . . .
Nhưng nữ vương nói vô cùng khẳng định, thật ngang ngược, giọng điệu bố thí kia, dường như đây là ông trời ban ơn đối với bọn họ!
Mà càng làm cho người ta buồn bực là, lời này của nàng vừa ra, thế nhưng rất nhiều người chim nhìn Tà Dịch hâm mộ. . . . . .
Đông Phương Ngữ Hinh im lặng, đây xem như là quốc gia nữ tôn sao? Quốc gia nữ tôn đúng là tốt, nữ nhân có thể tùy ý tìm nam nhân yêu mến, ba vợ bốn nàng hầu cũng không có vấn đề gì.
Nhưng, cũng không phải nàng thích thế.
Nếu nàng đến quốc gia nữ tôn, cũng sẽ không tìm nhiều nam nhân như vậy .
Nam nhân, một người là đủ rồi, quan trọng phải là thích mình mới được.
Mà Uất Trì Tà Dịch. . . . . .
Tính tình của hắn, tính tình. . . . . .
Đông Phương Ngữ Hinh quay đầu nhìn qua, may mắn, hắn không nổi giận ngay lập tức, như thế khiến nàng có phần nhìn với cặp mắt khác xưa .
Nếu chuyện này ở lúc bình thường. . . . . .
Uất Trì Tà Dịch, thế nhưng hắn vẫn đều là thiên chi kiêu tử , thân phận của hắn, là có thể ba vợ bốn nàng hầu , đều là phần hắn chọn nữ nhân, nhưng bây giờ. . . . . .
Thế nhưng bị một nữ nhân nói là muốn để cho hắn làm phi tử. . . . . . ——
"Ta sẽ không đồng ý. . . . . ."
Vốn là Uất Trì Tà Dịch muốn nổi giận, nhưng lúc này bọn họ đang...ở trên địa bàn của đám chim này, vì an toàn của đám người Đông Phương Ngữ Hinh, cho nên hắn cố nén tức giận, hết sức bình tĩnh nói.
"Không đồng ý?"
Điểu Vương dường như nghe thấy chuyện gì buồn cười, nàng cười ha ha:
"Được, quả nhiên không tệ. . . . . ."
Một đôi mắt đoạt người gắt gao nhìn chằm chằm ánh mắt của Uất Trì Tà Dịch, Uất Trì Tà Dịch cũng nhìn nàng ta không chịu yếu thế.
Hai người đối diện, người ngoài không biết , còn tưởng rằng đây là. . . . . .
Nhìn kỹ đúng là ẩn tình đưa tình mà?
Uất Trì Tà Dịch nhìn mắt của nàng ta, bỗng nhiên cảm thấy có phần không đúng. . . . . .
Ánh mắt của nữ nhân này. . . . .
Ánh sáng kia, có phần tà mị.
Hắn âm thầm chống cự một lúc, tránh đi ánh mắt kia.
Tuy rằng, từ bên ngoài, hắn vẫn đang nhìn nàng như cũ, thẳng tắp, nhưng thực tế, đã sớm dời tầm mắt.
Chiêu thức mị hoặc người khác, nhưng với hắn mà nói, không có tác dụng gì. . . . . .
Một chiêu này của điểu Vương kia, vốn là vẫn đều rất linh nghiệm .
Nhưng hôm nay. . . . . .
Trong lòng của nàng hơi có phần kinh ngạc, trong lòng càng thêm hiếu kì đối với người nam nhân này.
Cũng càng muốn chiếm vì bản thân sử dụng hơn nữa.
Nàng vụng trộm nhìn chăm chú vào ánh mắt của Uất Trì Tà Dịch, phát hiện thỉnh thoảng hắn nhìn về phía nữ nhân bên cạnh kia.
Cái nữ nhân trẻ tuổi duy nhất kia. . . . . .
Trong lòng, bỗng nhiên hiểu rõ một ít.
Người nam nhân này, hóa ra có nữ nhân yêu mến.
Điểu Vương cũng quay đầu nhìn về phía Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh thấy nàng ta nhìn lại đây, cũng không sợ hãi, thản nhiên nhìn nàng ta
"Ngươi tên gì?"
bỗng nhiên Điểu Vương mở miệng hỏi, Đông Phương Ngữ Hinh thản nhiên cười: "Đông Phương Ngữ Hinh. . . . . ."
"Ha ha, không sai, lớn lên cũng không tồi, bổn vương liền mở lòng từ bi , giúp ngươi tìm một nam nhân anh tuấn. . . . . ."
Vẻ mặt của Điểu vương hứng thú nói.
Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh lặng lẽ nói thầm.