Rất nhanh , lão gia gia hầu như chỉ dùng tốc độ nhanh nhất để đến Long cung. . . . . .
Bên ngoài Long cung, có kết giới của Long vương, từ kết giới có thể nhìn thấy rồng đi qua đi lại bên trong, bọn chúng đang tuần tra, biết Long vương làm chuyện vô cùng quan trọng, tuy rằng bọn chúng cũng muốn đi tới xem kết quả, nhưng bọn chúng không dám. . . . . .
Thành bại của Long vương rất quan trọng, bọn họ không dám có chút sơ sẩy.
Kết giới này. . . . . .
Hoan Hoan vốn là không thể đi qua , lúc Tiểu Hỏa cầu đi qua, cũng rất cố sức. . . . . .
Nhưng lão gia gia cầm lấy Hoan Hoan, nhìn thấy kết giới kia , chỉ cười khinh thường, tay lão vẫy một chút, giống y như một con dao nhỏ, kết giới đã được mở ra dễ dàng.
Lão bay vào, lũ rồng tuần tra chỉ cảm thấy hoa mắt, lúc tìm kiếm xung quanh, đâu còn thấy được bóng người?
Mà trong lúc bọn chúng tìm người, cũng phát hiện kết giới hình như có chút không đúng.
Hình như là, nứt ra một vệt lỗ hổng, nhưng lỗ hổng này cực kỳ nhạt, cơ bản không nhìn kỹ thậm chí không thấy được.
Một đám rồng đi tới, muốn xem xét lỗ hổng kia, nhưng lúc chúng đi tới, lại bị hút vào lỗ hổng kia, làm thế nào cũng không ra được .
Long vương đang vận công, lúc này đã hấp thu một nửa máu của tiểu hồ ly.
Sự việc rất thuận lợi, một lúc nữa là có thể xong việc.
Có điều, ở lúc quan trọng này, hắn bỗng nhiên cảm thấy không đúng.
Kết giới. . . . . . Vậy mà có người xâm nhập kết giới của hắn.
Đầu tiên hắn nghĩ tới tiểu nha đầu, chẳng lẽ cái tiểu hài tử kia thật sự tìm được lão hồ li rồi?
Nhưng lúc này, đã không có khả năng thu tay lại, chỉ có nhanh hơn dự định.
Công lực phát huy đến lớn nhất, hắn tăng nhanh quá trình đổi máu.
Vù vù vù. . . . .
Tốc độ của màu vàng kia biến thành gấp nhiều lần ban đầu bay về phía Long vương, đám người Đông Phương Ngữ Hinh mở to hai mắt nhìn, cái này. . . . . .
Long vương này muốn. . . . . . ——
Nhưng mà, bọn họ còn chưa kịp phản ứng, một cái gì đó liền bay về phía họ.
Úy Trì Tà Dịch vội vàng lôi kéo Đông Phương Ngữ Hinh lùi lại, đồ vật kia lập tức sẽ rơi xuống đất.
Tà Dịch cảm thấy không đúng, vội vàng vươn tay tiếp nhận:
"A a, làm con sợ muốn chết, con đã cho là con sẽ bị ngã chết chứ?"
Là tiểu Hoan Hoan?
Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh vui vẻ, mà trên bầu trời đột nhiên vang lên một giọng nói già nua:
"Long vương, lá gan của ngươi không nhỏ. . . . . ."
Đây là. . . . . .
Lão hồ li?
Một luồng uy áp mạnh mẽ, hầu như ép đám người Đông Phương Ngữ Hinh không thở nổi.
Tuy rằng bọn họ chưa từng thấy qua lão hồ li, nhưng uy áp này, không thể sai được .
Long vương cũng sợ, lúc này đã sắp có bẩy phần máu của tiểu Nhạc Nhạc rồi.
Tuy rằng chưa đổi toàn bộ, nhưng. . . . . .
Hừ. . . . . .
Long vương hừ lạnh một tiếng, tiểu hồ ly này, đã không sống được .
Bình thường mất đi năm phần máu sẽ chết , nhưng tiểu hồ ly đặc biệt, cũng không kiên trì được bẩy phần.
Thân thể của hắn, bây giờ đã truyền vào bẩy phần huyết mạch cao cấp, lúc này chỉ cần trông tránh công kích của lão hồ li, trải qua không tới vài chục năm, là có thể báo thù .
"Lão hồ li, lá gan của ta luôn luôn là như thế. . . . . ."
Long vương âm thầm vận khí, hắn muốn chạy trốn, dùng tốc độ nhanh nhất.
"Hừ. . . . . . Đồ không biết sống chết , cũng dám thương tổn huyết mạch của cửu vĩ hồ chúng ta?"
Lão hồ li đúng là một chưởng về phía Long vương, lần này, mang theo kình phong hùng mạnh bay tới.
Tuy rằng đám người Đông Phương Ngữ Hinh thật sự cách xa Long vương, hơn nữa căn bản không cùng một hướng.