“Ngươi trước cứ chờ đi, thời điểm cần ngươi , ta tự nhiên sẽ mang ngươi đi......”
Thời điểm cần bé?
Mọi người tuy rằng không hiểu, nhưng cũng biết lão hồ li này sẽ không hại đến Tiểu Hoan Hoan .
Thôi, trước hết cứ đợi chút đi.
“Hoan Hoan, đừng lo lắng, nó nhất định sẽ bình an trở về ......”
Cửu Vĩ Hồ, cũng không phải là chủng tộc bình thường, lão hồ li này, không biết đã sống bao nhiêu năm.
Tiểu Nhạc Nhạc, bất quá là một tiểu Cửu Vĩ Hồ còn nhỏ, thậm chí còn chưa biến thành bộ dáng Cửu Vĩ Hồ, nhưng hiện tại không biết nó đã sống bao nhiêu năm rồi.
Bọn họ có biện pháp cứu người của chính mình, Đông Phương Ngữ Hinh rất hiểu rõ
Hoan Hoan biết Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ nói có lý, bé cũng không muốn chậm trễ Tiểu Nhạc Nhạc cứu trị, cho nên, ngay cả không bỏ được, bé cũng không nói cái gì .
Nhìn thấy Tiểu Hoan Hoan hiểu biết như vậy, Đông Phương Ngữ Hinh trong lòng có chút chua xót, tiểu nha đầu này, thế nào lại làm cho người ta đau lòng như vậy đây?--
“Nhu Y......”
Mẫn Bá Thiên quả nhiên lại đến , Nhu Y vẫn đang nhìn chính mình trong gương .
Nàng biết chính mình lúc trước rất đẹp, nhưng đó là trời sinh , lúc đó nàng cũng không thấy thế nào.
Nhưng từ lần trước sau khi bị hủy dung, sau đó lại được khôi phục mĩ mạo, nàng liền mê luyến nhìn chính mình.
Nàng thật sự sợ hãi, một ngày này bất quá chỉ là giấc mộng.
Nàng vẫn bị hủy dung như cũ, vẫn là một cái xấu nữ nhân.
Trong lòng nàng không có một chút cảm giác an toàn.
“Ai nha, ngươi tới làm cái gì?”
Nàng đối với Mẫn Bá Thiên nàng không có hảo cảm, thời điểm lúc trước, bọn họ luôn là đối địch .
“Ha ha, Nhu Y, ngươi đối với ta sao lại không khách khí như vậy?”
Mẫn Bá Thiên không thèm để ý cười, chậm rãi đi tới, đến phía sau nàng đứng lại.
“Chúng ta có cần khách khí sao? Mẫn Bá Thiên, ta chính là người của Thiên Thương đảo ......”
Không thể không nói, lần trước Tà Tâm nói rất có lý , nàng suy nghĩ rất nhiều, cũng hiểu được rất nhiều .
“Nhu Y, ý của ngươi là, ngươi lựa chọn Tà Tâm, sẽ không theo ta cùng nhau...... Xưng Bá Thiên hạ sao?”
Xưng Bá Thiên hạ?dã tâm của Mẫn Bá Thiên quả nhiên không nhỏ.
“Mẫn Bá Thiên, tuy rằng...... Uất Trì Tà Dịch đã chết, không có tin tức , nhưng Thiên Thương đảo chúng ta cũng không phải là...... Bùn nhão , ngươi cho là thiếu hắn, ngươi liền có thể...... Lão hổ không có ở nhà ,khỉ con liền xưng bá sao?”
Nhu Y khinh thường bĩu môi, Mẫn Bá Thiên ha ha cười:
“Nói thật, có thể làm ta để ý , thật đúng chỉ có một mình Uất Trì Tà Dịch mà thôi!”
Thiên Thương đảo đảo chủ đã tuổi lớn, mà đứa nhỏ của hắn, cũng chỉ có một người kia là tương đối tài giỏi .
Đáng tiếc, bị hắn thiết kế, đã chết.
“Nhu Y, ta không biết Tà Tâm cho ngươi chỗ tốt gì, bất quá...... Ta có cái tiểu tin tức này, không biết ngươi có muốn nghe hay không......”
Mẫn Bá Thiên cố ý không nói, Nhu Y biết khẳng định không phải là chuyện tốt.
“Không nghe......”
Nàng không muốn nghe, Mẫn Bá Thiên này, là người giảo hoạt.
“Không nghe vậy coi như ta chưa nói, đúng rồi, không biết Uất Trì Nhu Tình thế nào?”
Nhu Tình......
Tay Nhu Y đột nhiên buộc chặt, Mẫn Bá Thiên làm sao có thể đột nhiên nhắc tới nhu tình đây?
Nữ nhân kia......
Luôn luôn bị chính mình chèn ép, lần trước còn giám đi qua nhục nhã nàng.