Mục lục
Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương - Mã Duyệt Duyệt (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có lẽ, chỉ là hình dáng tương tự, bởi vì thời điểm lúc trước, Đông Phương Ngữ Hinh cũng không có cẩn thận xem qua.

Nhưng chỉ cần nhìn hình dạng này, Đông Phương Ngữ Hinh liền cảm thấy sẽ không sai .

Này cũng là giác quan thứ sáu của cô, thậm chí cô còn cảm giác thấy, cái chuôi cổ kiếm này nhất định có thể giúp cô trở về.

Đông Phương Ngữ Hinh hít vào một hơi thật sâu, đến nỗi ngay cả lo lắng vừa rồi đều đã quên.

Cô bắt đầu xem tin tức của nhiệm vụ này.

Phía trên có đoạn đối thoại của bọn họ, trong đó Thiển Thiển có hỏi:

“Thanh kiếm này rất có giá trị sao?”

Được rồi, các cô là bạn bè, vấn đề này đều không sai biệt lắm.

“Đúng vậy, Tiểu Lang, thứ này chúng ta có lấy được cũng là vô dụng đi?”

Là đồ điên nói .

“Ta cảm thấy cũng đúng, nếu là nước hoa gì đó chẳng hạn, ngược lại có thể cướp đến......”

Đây là thanh âm của tiểu yêu tinh , cô gái này siêu cấp vô địch yêu trang điểm , thứ hấp dẫn cậu ấy trừ bỏ thời trang cũng chỉ có đồ trang điểm .

Thời điểm lúc trước cậu ấy không thích cùng chính mình đi ra ngoài, ngược lại cậu ấy lại rất thích cùng Vu Thiển Thiển cùng nhau, theo lời cậu ấy nói thì cậu ấy cùng chính mình chung một chỗ đều sẽ có áp lực.

Thì ra chính mình, trưởng thành thật không sai, ngược lại không trang điểm, bảo dưỡng gì đó cũng rất ít làm, nhưng làn da lại rất tốt, khiến tiểu yêu tinh phi thường hâm mộ.

Mà dáng người, lại càng là tiêu chuẩn đến không thể tiêu chuẩn hơn, cho nên chính mình thường xuyên bị cậu ấy cấp xem nhẹ.



“Hãn, đại tỷ, đại tỷ có chút tiền đồ đi được không?”

Là đồ điên nói , cướp đoạt thì cướp đoạt a, lấy chút thứ tốt cũng được, thế nhưng mục tiêu lại là nước hoa......

Cô gái này, cũng chỉ có chút chí hướng như vậy .

Tiểu yêu tinh:“Thiết, cậu thì biết cái gì, số lượng nước hoa có hạn, không cướp liền không có a......”

“Cũng liền chỉ có cậu có thích cái này, cậu nhìn Vu Thiển Thiển xem, nhân gia người ta cho tới bây giờ cũng không nghĩ sẽ cướp đoạt cái này......”

“Được rồi, đừng tranh cãi nữa, thanh cổ kiếm này chính là mục tiêu của chúng ta......”

Tiểu Lang nói chuyện, hai người kia rốt cục im miệng, không tiếp tục tranh cãi .

“Tiểu Lang, vì sao muốn cướp cái này, bọn họ ra bao nhiêu tiền vậy?”

Thời điểm bình thường đồ điên cũng rất đáng tin ......

“Đúng vậy, vật này thù lao như thế nào? Nếu là quá thấp tớ liền không làm......”

Tiểu yêu tinh khoát khoát tay, có thể tưởng tượng được bộ dáng ngay lúc đó của cô ấy.

“Cái này...... Có ích lợi gì sao?”

Vu Thiển Thiển cũng hỏi, một lát sau Tiểu Lang mới nói:

“Vật này cùng chúng ta mà nói không có tác dụng gì, cũng không có người thuê chúng ta, chúng ta chính là làm không nhiệm vụ này ......”



“A......”

“Cái gì?”

“Vì sao......”

Vài người đều phát ra biểu cảm không hiểu, Tiểu Lang than một tiếng, giải thích nói:

“Đây là cổ kiếm, tớ nghe nói vật này có tác dụng đặc thù ......”--

Tác dụng đặc thù?

Vu Thiển Thiển liền hiểu rõ hỏi lại:

“Tiểu Lang, ý của anh là muốn đưa cho người khác sao?”


Cô bỗng nhiên nghĩ đến chuyện của Đông Phương Ngữ Hinh, chẳng lẽ Tiểu Lang cũng biết?


Vu Thiển Thiển bỗng nhiên cảm thấy buồn cười......


Trong số bọn họ, Tiểu Lang là người thông minh nhất cũng là người mẫn cảm nhất , phỏng chừng Tiểu Lang biết đến so với chính mình đều muốn sớm hơn một chút.


Mà thời điểm cô biết chuyện Đông Phương Ngữ Hinh xuyên không, cô còn rối rắm một hồi, sau đó mới vụng trộm giúp cô ấy tìm tư liệu.


Tuy rằng cảm tình của hai người rất tốt, cô cũng không bỏ được Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng......


Cô lại càng hi vọng cô ấy có thể vui vẻ, hạnh phúc .


Nếu như cô ấy luôn luôn như vậy, mà Đông Phương Ngữ Hinh trở về cùng chính mình cũng có quan hệ, cô cả đời cũng sẽ không an tâm .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK