Hắn căn bản không có cơ hội đánh hắn, một cái Tiểu Hỏa Cầu đang giận, đã đem hắn chết sống chết cuốn lấy.
Đông Phương Ngữ Hinh mỉm cười nhìn hắn, nhìn đến khi màu đen trên mặt hắn càng lúc càng mờ nhạt, mới lãnh khốc cười:
“Thân ái , không sai biệt lắm làm thôi?”
Uất Trì Tà Dịch gật gật đầu, hai người nhìn nhau liếc mắt một cái, sau đó đồng thời tụ hồi một cỗ chân khí cường đãi, đối với Mẫn Bá Thiên đẩy đi qua.
“Vô hình võng......”
Vô hình võng, bốn người cùng nhau phát công, uy lực sẽ rất lớn.
Nhưng Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch phối hợp rất ăn ý, vợ chồng đồng tâm, uy lực của bọn họ, giống nhau cũng không nhỏ.
Một cái vô hình cự võng bỗng nhiên hạ xuống, Mẫn Bá Thiên bị khóa ở giữa không trung, không thể di động.
Đúng lúc này, Uất Trì Tà Dịch đánh một chưởng khác qua, thẳng tắp hướng tới ngực của Mẫn Bá Thiên .
Mẫn Bá Thiên thấy được, muốn né ra, nhưng cả người bị định trụ, căn bản trốn tránh không xong.
Hắn cảm giác chính mình bị định tại đây, nhưng cố tình lại nhìn không thấy gì đó......
Đó là một cái vô hình võng, hắn muốn trốn ra, nhưng trốn không thoát.
Mắt thấy chưởng phong của Uất Trì Tà Dịch sắp đi qua.... .......
Mẫn Bá Thiên trốn tránh không được.
Chỉ có thể cường ngạnh tiếp nó.
Lúc này, võ công của hắn vẫn có chút tăng cường, tuy rằng không phải thời điểm cường thịnh nhất, nhưng......
Thời điểm lúc trước hắn có cùng Uất Trì Tà Dịch đánh qua, hắn đối với võ công của hắn thật hiểu biết.
Tuy rằng sau này hắn đến cái thời không kia, nhưng là thời gian cũng không quá dài, hắn tin tưởng chính mình có bản sự tiếp trụ lần này .
Căn bản sẽ không bị thương.
Mẫn Bá Thiên cũng không sốt ruột, hắn thậm chí cũng không hảo hảo phòng ngự, liền đối với Uất Trì Tà Dịch đánh qua.
Tiểu Hỏa Cầu tự nhiên đi qua tiếp được, công kích của hắn căn bản đánh không đến Uất Trì Tà Dịch .
Nhưng công kích của Uất Trì Tà Dịch ......
Oanh......
Một chút liền đánh tới trên người hắn......
Mẫn Bá Thiên thân mình chấn động, hắn không thể tin được nhìn Uất Trì Tà Dịch......
Khóe miệng phun ra một ngụm máu đen.
Hắn bị thương, hơn nữa, còn thật nghiêm trọng.
Võ công của Uất Trì Tà Dịch ......
Không thể tin được, tuyệt đối không thể tin được.
Chẳng lẽ hắn cũng ăn đan dược gia tăng công lực ?
Nhưng sắc mặt của hắn lại rất bình thường, không giống như chính mình biến thành một hắc quỷ.
Đông Phương Ngữ Hinh là luyện đan sư, nàng cũng không thiếu đan dược.
Tuy rằng không có cường thế như U Minh vương , nhưng......
Trong khoảng thời gian ngắn gia tăng công lực hẳn là không khó.
Mẫn Bá Thiên tự an ủi chính mình, hắn chỗ nào nghĩ đến Uất Trì Tà Dịch kỳ thật cái gì cũng chưa ăn.
Ngay từ đầu thời điểm võ công của hắn cao nhất, có lẽ Uất Trì Tà Dịch không dám cùng hắn cứng đối cứng.
Uất Trì Tà Dịch cũng không phải ngốc tử, hắn sẽ không làm chuyện bản thân không nắm chắc.
Nhưng lúc này, thời gian đã trậm trễ lâu như vậy, võ công của hắn đã suy yếu đi rất nhiều, Uất Trì Tà Dịch mới không sợ hắn đâu?
Hơn nữa, hắn còn bị bọn họ phong trụ, hừ......
Nhìn Mẫn Bá Thiên đã trúng chiêu, Đông Phương Ngữ Hinh cười lạnh nói:
“Tiểu Hỏa Cầu, thiêu chết hắn......”
Tiểu Hỏa Cầu đối với cái hắc khí kia, tự nhiên rất yêu thích.
Nó chẳng những không e ngại hắc khí kia, thậm chí......
Hắc khí kia nó còn xem như là thức ăn ngon nhất, Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ nếu sớm biết rằng sẽ như vậy, thì bọn họ đã sớm không sợ Mẫn Bá Thiên rồi ......
Lại càng không cần tân tân khổ khổ chạy tới Phác Dương sơn.
Bất quá một chuyến đi này của bọn họ cũng không có vô ích đi, tối thiểu , đã tìm ra giải dược.
Tuy rằng Tiểu Hỏa Cầu không sợ hắc khí, nhưng......
Người trúng độc , vẫn rất cần giải độc .
Tiểu Hỏa Cầu vừa nghe thấy lời này, liền vui vẻ nhảy nhót.
Thời điểm lúc trước hắn cũng chưa chủ động công kích qua.