Mục lục
Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương - Mã Duyệt Duyệt (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ha ha, ai biết được? Không đủ ngươi cũng đừng sốt ruột, U Minh vương nói không chừng còn có chiêu sau đâu?”

Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ nghĩ thấy cũng đúng, nhưng độc này, vẫn hết sức khó hiểu đấy.

Nhiều người như vậy, cũng không thể vô duyên vô cớ chết.

“Tà Dịch, chàng nói cuộc sống của chúng ta khi nào mới có thể thực sự yên tĩnh trở lại a......”

Nàng chỉ là một nữ tử nhỏ bé, cho tới nay cũng chỉ nghĩ trôi qua những ngày tháng vô cùng đơn giản thôi, nhưng thực tế sao lại khó khăn như vậy chứ?

“Sẽ có một ngày như vậy ......”

Tà Dịch cúi đầuin một nụ hon xuống cái trán trơn bóng của Đông Phương Ngữ Hinh, ôn nhu nói:

“Cố gắng là tốt rồi, trăm ngàn lần đừng mệt chính mình ......”

Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, nàng biết hắn so với chính mình càng sốt ruột, nhưng lúc này, hắn vẫn an ủi mình như cũ, trong lòng thật cảm động.

Tà Dịch đứng ở một bên, Đông Phương Ngữ Hinh kinh ngạc nói:

“Chàng còn không đi ra ngoài?”

“Không được......”

“Không vội sao?”

“Ừ, ta nhìn nàng bận rộn......”

Đông Phương Ngữ Hinh có chút không nói gì, thiếu đảo chủ liền thanh nhàn như vậy sao?



Hình như, cũng hơi quá một chút đi?

Quan sát máu thật phiền toái, lúc mà Đông Phương Ngữ Hinh một lần nữa nhìn về phía máu này, rất nhanh nàng liền quên Tà Dịch vẫn còn đang ở một bên xem?

Thời gian một chút một chút trôi qua, nhưng mà thật đáng tiếc, cũng không có tiến triển gì.

Máu không được, Đông Phương Ngữ Hinh chỉ có đi xem những người trúng đọc trước vậy.

Uất Trì Tà Dịch cũng đi cùng, người trúng độc được an bài cùng một chỗ, lúc mà bọn họ đi tới, mọi người nghe được giọng nói của Uất Trì Tà Dịch, một đám đều kích động đứng lên.

“Thiếu đảo chủ, chúng ta sẽ không có chuyện gì chứ?”

Lần trước trúng độc, chính là thiếu đảo chủ giúp bọn hắn giải độc.

Nga, chuẩn xác mà nói, là phu nhân của thiếu đảo chủ.

Vậy lúc này đây......

“Mọi người ngồi xuống trước, chúng ta đang nghiên cứu giải dược......”

Uất Trì Tà Dịch lớn tiếng nói, mọi người vừa nghe vội vàng ngồi xuống, bọn họ biết muốn giải độc cũng không dễ dàng như vậy.

“Hinh Nhi, nàng hỏi đi......”

Tà Dịch quay đầu nhìn về phía Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu:

“Các ngươi liệu có cảm giác cái gì không khoẻ không?”

“Thì ánh mắt không nhìn thấy, cái khác cũng không có gì không đúng......”

“Ừ, đúng vậy......”



“Ta có chút muốn đi ngủ......”

“Ta cũng thế, hình như bộ dáng rất mệt mỏi......”

Cuối cùng cũng có hai người nói ra cảm thụ không giống như vậy, Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng đi đến trước mặt bọn họ, giúp bọn họ bắt mạch --

“Ta đã kiểm tra qua, Hinh Nhi, bọn họ cảm giác coi như là bình thường ......”

Chích lão đi đến, thở dài:

“Nhưng mà, những người muốn ngủ, võ công có phần kém một chút......”

Ý tứ kia chính là......

Võ công cao một chút, về sau khả năng cũng sẽ xuất hiện loại bệnh trạng này sao?


Tuy rằng Chích lão nói như vậy, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh vẫn giúp bọn họ bắt mạch cho xong như cũ, lại không có phát hiện gì.


Độc này, đến cùng là loại độc gì đây?


Mùi kia......


Trở lại đại sảnh, Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ đến U Minh vương, cái kia cái gì U Minh giới, không biết là dạng tình huống gì?


“Hoan Hoan, gọi Hoan Hoan đi qua đây một chút......”


Rất nhanh, Tiểu Hoan Hoan mang theo Tiểu Nhạc Nhạc đi tới, Đông Phương Ngữ Hinh vươn tay, ôm lấy thân mình nho nhỏ của bé:


“Hoan Hoan, không phải con đã đi qua U Minh giới sao? Bên kia bộ dáng có gì a? Có thể nói cho nương một tiếng không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK