Cách đó không xa, ở bên trong trận doanh của Kình Thương tông, thần sắc Tuyệt Vô Địch đã khôi phục bình thường, nhìn thấy thành tích trên màn hình lớn cũng không thể không lắc đầu:
"Thiệt thòi trước đó ta thế mà còn muốn coi hắn là vật thay thế cho tâm ma kia của ta, không nghĩ tới đúng là một rúi rơm!"
Sau khi Tuyệt Vô Địch liếc qua thành tích của Diệp Trần thì thu hồi ánh mắt, sau đó hai mắt nhắm lại, hơi điều tức.
Long Thần, Phong Hoa Vũ, Nhạc Vô Kỵ thậm chí ngay cả Lạc Huyền Băng cũng đều âm thầm lắc đầu ở trong lòng:
"Xem ra là ta suy nghĩ quá nhiều!"
Tất cả người trải qua Thiên Kiếp thần tháp đều biết, tốc đột vượt tầng càng chậm thì sẽ bị số lần thần lôi bổ trúng càng nhiều!
Lấy loại tốc độ chậm như ốc sên này của Diệp Trần thì cho dù là Long Thần và Tuyệt Vô Địch cũng tuyệt đối khó mà lấy được thành tích gì tốt.
Cho nên, không có người nào sẽ cho rằng, Diệp Trần là đang giả heo ăn thịt hổ, nếu như hắn thật muốn loại phương thức này đi hấp dẫn lực chú ý của mọi người, vậy đơn giản là quá ngủ xuẩn!
Diệp Trần cũng không biết, cái nhìn của người bên ngoài đối với hắn, cho dù hắn biết, hắn cũng sẽ không để ý.
Hắn lúc này đang đắc ý hưởng thụ những thứ gì ngon ngọt nhất trên đời, đừng nhắc tới là vui vẻ tới cỡ nào.
Người khác đều sợ bị thần lôi mang theo pháp tắc bổ trúng, duy chỉ có Diệp Trần thì ngược lại ngại thần lôi đánh quá ít!
Cuối cùng:
Dùng ước chừng hơn một giờ, Diệp Trần đi tới bậc thang thứ hai mươi mốt đã bị trọn vẹn 180 lần thần lôi mang theo pháp tắc bổ trúng người!
Răng rắc!
Răng rắc!
Răng rắc!
Lại là chín đạo thần lôi qua đi:
Ông ~~
Tạo Hóa pháp tắc quay xung quanh Diệp Trần bỗng nhiên bắt đầu xảy ra biến hóa, dần dần hội tụ ở một chỗ, tạo thành một đạo phù văn vô cùng hoa mỹ lại hiện ra khí tức thần bí!
"Ha ha! Phù văn Tạo Hóa pháp tắc! Xong rồi!!"
Diệp Trần hết sức vui mừng, vốn là từ lĩnh ngộ ra pháp tắc đến lúc ngưng tự pháp tắc thành phù văn, cho dù là cường giả Độ Kiếp Đế Quân cũng cần phải hao phí khoảng thời gian mấy trăm năm thậm chí hơn ngàn năm!
Mà bây giờ, Diệp Trần ở dưới sự hỗ trợ của Thần lôi mang theo pháp tắc vậy mà chỉ dùng hơn một giờ ngắn ngủi! Điều này làm cho hắn có thể nào không thích?
"Tiếp tục!"
Sau khi Diệp Trần mừng rỡ xong, thu hồi phù văn Tạo Hóa pháp tắc vào trong cơ thể, sau đó chậm rãi gọi loại pháp tắc thứ hai Hủy Diệt pháp tắc ra, tiếp tục bước lên trên bậc thang tiếp theo.
...
Chỉ chớp mắt,
Lại qua hơn một giờ, tính đến thời điểm này, mười sáu người của nhóm thứ hai mươi mốt đã có mười bốn người bị đào thải, duy chỉ còn lại Diệp Trần và Lăng Hiêu vẫn như cũ còn ở bên trong Thiên Kiếp thần tháp.
Chỉ có điều, Lăng Hiêu lúc này đã đột phá tới tầng thứ 500, lập tức muốn xung kích tới tầng thứ 600, mà Diệp Trần lại mới chỉ khó khăn lắm đột phá tới tầng thứ 50!
Chênh lệch gấp mười lần!
Mọi người lại thi nhau trào phúng một lần nữa:
"Tiểu tử này thật đúng là mẹ nó có thể chịu a! Thế mà còn không có bị đào thải!"
"Xem ra tiểu tử này, cũng không phải rác rưởi như vậy đi!"
"Chẳng qua là liều chết thôi! Ta dám đánh cược, nhiều nhất 60 tầng, hắn chắc chắn sẽ bị đánh ra!"
...
Tuy nhiên, lại qua gần một giờ, Diệp Trần đã vững bước vào tầng thứ 80, vẫn như cũ còn đang chậm chạp lên cao.
Mà Lăng Hiêu kia tuy rằng thành công đột phá đến tầng thứ 600, nhưng tốc độ lúc này đã hoàn toàn chậm lại.
Cuối cùng, khi tiến vào tầng thứ 612 chịu không đến mười mấy phút:
Ầm!
Một bóng người từ bên trong Thiên Kiếp thần tháp bay ra:
"Khụ khụ khụ!"
Sau khi Lăng Hiêu rơi xuống đất, trước tiên nhìn về phía màn hình lớn, phát hiện danh tự của Diệp Trần vẫn còn đang lấp lóe thì hai mắt lập tức trừng một cái:
"Làm sao có thể? Tiểu tử kia thế mà còn không có...phốc!"
Sau khi Lăng Hiêu kinh ngạc, đến lúc nhìn thấy thành tích của Diệp Trần thì lập tức ôm bụng cười lên ha hả:
"Thế mà mới có tầng thứ 88. phế vật a phế vật! Ngươi là khôi hài đến vậy sao? Thật lãng phí cảm tình của bản công tử! Ha ha ha!"
Tuy nhiên chẳng mấy chốc:
Lại liên tiếp đi qua hơn một giờ, Diệp Trần đã vững bước bước vào tầng thứ 100, lại dường như còn không có bất kỳ dấu hiệu nào muốn đi ra.
Ba tiếng sau, Diệp Trần bước vào tầng thứ 130, tiếp tục duy trì sự ổn định, vững bước lên cao.
Sáu tiếng sau, Diệp Trần đi tới tầng thứ 160, vẫn như trước không có dấu hiệu nào muốn đi ra...
Mọi người ở phía dưới đều nhanh muốn điên lên rồi!
Nhất là nhóm người tham gia khảo hạch thứ hai mươi hai, càng là nhịn không được mà bắt đầu chửi ầm lên:
"Tiểu tử này, quả thực chính là cứt ỉa đầy bồn cầu a!"
"Đây là để chúng ta phải đợi đến lúc nào?"
"Còn có ra hay không!"
"Trưởng lão, ngài cứ mặc kệ không quản sao? Tiểu tử kia nếu như cứ luôn ở bên trong đó không ra, chẳng lẽ chúng ta cũng chỉ có thể ở chỗ này chờ không thôi sao?"
Có người thực sự không nhịn nổi, bắt đầu hướng trưởng lão Nguyên Thủy môn kháng nghị.
Ông lão kia rõ ràng cũng chưa bao giờ gặp loại tình huống này, vẻ mặt cũng có chút khó coi.
Hắn phụ trách chủ trì khảo hạch Thiên Kiếp thần tháp đã trên trăm năm, thông thường ở dưới tình huống bình thường, nhiều nhất cũng chỉ có tám, chín tiếng thì chắc chắn cũng phải đi ra.
Chơi liều giống như Diệp Trần này, nhưng vẫn là lần đầu tiên gặp được, trước đó quả thực chưa từng nghe thấy!
"Các vị chờ một lát, ta đi thương nghị với môn chủ đại nhân một chút!"
Chẳng mấy chốc, ông lão kia và môn chủ Nguyên Thủy môn cùng với một đám cao tầng, sau khi trải qua trao đổi thương nghị một phen, cuối cùng quyết định:
Cửa mà Diệp Trần tiến vào kia, trước tiên tạm thời phong bế, người tham gia khảo hạch còn lại, toàn bộ trở thành mười lăm người một nhóm, tiếp tục tiến hành khảo hạch.
Chỉ chốc lát:
Những người tham gia khảo hạch còn lại, lại phân nhóm một lần nữa hoàn tất, đồng thời bắt đầu tiến hành đâu vào đấy.
Ở bên trong mấy tổ sau đó, xuất hiện một ít người tham gia khảo hạch có thành tích tương đối chói sáng.
Ví dụ như:
Dịch Bạch của Vô Cực tông, một lần hành động cầm xuống thành tích kinh người 652 tầng, dẫn tới mọi người thốt lên một tràng.
Từ Lương Sơn của Thái Huyền tông cũng lấy được thành tích tốt với 647 tầng.
Dư Thương Ngô của Lạc Hà tông cũng vượt qua 600 tầng.
Sau khi khảo hạch tiếp tục tiến hành gần như không có người nào đi chú ý tới thành tích của Diệp Trần.
Dù sao, ở trong suy nghĩ của mọi người, Diệp Trần hoàn toàn chính là đang liều chết, căn bản sẽ không lấy được cái thành tích gì quá tốt, sớm muộn gì chính mình cũng không chịu nổi, tự nhiên sẽ chủ động rời khỏi.
Một mực đến nhóm thứ hai mươi bảy, Hi Nguyệt cầm xuống thành tích kinh người 660 tầng, lúc này mới có người nhớ tới Diệp Trần:
"Mau nhìn! Tiểu tử họ Diệp kia thế mà đột phá tới 400 tầng a!"
Có người bỗng nhiên kinh hô lên một tiếng, mọi người thi nhau nhìn vào góc dưới cùng của màn hình lớn.
Tầng thứ 412!
Mọi người ngay lập tức xì xào bàn tán, Diệp Trần thế mà trong lúc không ai để ý đã đột phá qua 400 tầng!
Kết quả tạm thời này đã vượt xa dự đoán của tất cả mọi người dành cho hắn!
Vào lúc này, đã không có người nào chế giễu hắn nữa, mặc dù cũng có rất nhiều người vẫn không tin thành tích cuối cùng của Diệp Trần có thể vượt qua thập đại thiên kiêu, thế nhưng tình huống trước mắt đến xem thì thành tích này của hắn đã coi như không tệ!
Ít ra đã vượt qua rất nhiều thiên tài bình thường!
"Chẳng lẽ vượt tầng với tốc độ càng chậm, ngược lại càng có lợi?"
Có người đã bắt đầu nghi ngờ, Diệp Trần nắm giữ một loại kỹ xảo vượt tầng nào đó lợi hại hơn.
Tuy nhiên, mấy tổ sau đó có người thử nghiệm dùng loại phương thức vượt tầng này mà thành tích lại rối tinh rối mù...
Chỉ chớp mắt:
Sau khi một nhóm cuối cùng bắt đầu lên tham gia thì từ lúc Diệp Trần tiến vào Thiên Kiếp thần tháp tới lúc này đã đi qua khoảng thời gian năm ngày!
Mà Diệp Trần cũng đã xông phá 600 tầng, hơn nữa vẫn đang vững bước lên cao!
Đến lúc này, sắc mặt của mọi người cuối cùng bắt đầy xảy ra biến hóa rất nhỏ...
P/S: Ta thích nào...chương 3, Kim phiếu kim phiếu nha.
"Thiệt thòi trước đó ta thế mà còn muốn coi hắn là vật thay thế cho tâm ma kia của ta, không nghĩ tới đúng là một rúi rơm!"
Sau khi Tuyệt Vô Địch liếc qua thành tích của Diệp Trần thì thu hồi ánh mắt, sau đó hai mắt nhắm lại, hơi điều tức.
Long Thần, Phong Hoa Vũ, Nhạc Vô Kỵ thậm chí ngay cả Lạc Huyền Băng cũng đều âm thầm lắc đầu ở trong lòng:
"Xem ra là ta suy nghĩ quá nhiều!"
Tất cả người trải qua Thiên Kiếp thần tháp đều biết, tốc đột vượt tầng càng chậm thì sẽ bị số lần thần lôi bổ trúng càng nhiều!
Lấy loại tốc độ chậm như ốc sên này của Diệp Trần thì cho dù là Long Thần và Tuyệt Vô Địch cũng tuyệt đối khó mà lấy được thành tích gì tốt.
Cho nên, không có người nào sẽ cho rằng, Diệp Trần là đang giả heo ăn thịt hổ, nếu như hắn thật muốn loại phương thức này đi hấp dẫn lực chú ý của mọi người, vậy đơn giản là quá ngủ xuẩn!
Diệp Trần cũng không biết, cái nhìn của người bên ngoài đối với hắn, cho dù hắn biết, hắn cũng sẽ không để ý.
Hắn lúc này đang đắc ý hưởng thụ những thứ gì ngon ngọt nhất trên đời, đừng nhắc tới là vui vẻ tới cỡ nào.
Người khác đều sợ bị thần lôi mang theo pháp tắc bổ trúng, duy chỉ có Diệp Trần thì ngược lại ngại thần lôi đánh quá ít!
Cuối cùng:
Dùng ước chừng hơn một giờ, Diệp Trần đi tới bậc thang thứ hai mươi mốt đã bị trọn vẹn 180 lần thần lôi mang theo pháp tắc bổ trúng người!
Răng rắc!
Răng rắc!
Răng rắc!
Lại là chín đạo thần lôi qua đi:
Ông ~~
Tạo Hóa pháp tắc quay xung quanh Diệp Trần bỗng nhiên bắt đầu xảy ra biến hóa, dần dần hội tụ ở một chỗ, tạo thành một đạo phù văn vô cùng hoa mỹ lại hiện ra khí tức thần bí!
"Ha ha! Phù văn Tạo Hóa pháp tắc! Xong rồi!!"
Diệp Trần hết sức vui mừng, vốn là từ lĩnh ngộ ra pháp tắc đến lúc ngưng tự pháp tắc thành phù văn, cho dù là cường giả Độ Kiếp Đế Quân cũng cần phải hao phí khoảng thời gian mấy trăm năm thậm chí hơn ngàn năm!
Mà bây giờ, Diệp Trần ở dưới sự hỗ trợ của Thần lôi mang theo pháp tắc vậy mà chỉ dùng hơn một giờ ngắn ngủi! Điều này làm cho hắn có thể nào không thích?
"Tiếp tục!"
Sau khi Diệp Trần mừng rỡ xong, thu hồi phù văn Tạo Hóa pháp tắc vào trong cơ thể, sau đó chậm rãi gọi loại pháp tắc thứ hai Hủy Diệt pháp tắc ra, tiếp tục bước lên trên bậc thang tiếp theo.
...
Chỉ chớp mắt,
Lại qua hơn một giờ, tính đến thời điểm này, mười sáu người của nhóm thứ hai mươi mốt đã có mười bốn người bị đào thải, duy chỉ còn lại Diệp Trần và Lăng Hiêu vẫn như cũ còn ở bên trong Thiên Kiếp thần tháp.
Chỉ có điều, Lăng Hiêu lúc này đã đột phá tới tầng thứ 500, lập tức muốn xung kích tới tầng thứ 600, mà Diệp Trần lại mới chỉ khó khăn lắm đột phá tới tầng thứ 50!
Chênh lệch gấp mười lần!
Mọi người lại thi nhau trào phúng một lần nữa:
"Tiểu tử này thật đúng là mẹ nó có thể chịu a! Thế mà còn không có bị đào thải!"
"Xem ra tiểu tử này, cũng không phải rác rưởi như vậy đi!"
"Chẳng qua là liều chết thôi! Ta dám đánh cược, nhiều nhất 60 tầng, hắn chắc chắn sẽ bị đánh ra!"
...
Tuy nhiên, lại qua gần một giờ, Diệp Trần đã vững bước vào tầng thứ 80, vẫn như cũ còn đang chậm chạp lên cao.
Mà Lăng Hiêu kia tuy rằng thành công đột phá đến tầng thứ 600, nhưng tốc độ lúc này đã hoàn toàn chậm lại.
Cuối cùng, khi tiến vào tầng thứ 612 chịu không đến mười mấy phút:
Ầm!
Một bóng người từ bên trong Thiên Kiếp thần tháp bay ra:
"Khụ khụ khụ!"
Sau khi Lăng Hiêu rơi xuống đất, trước tiên nhìn về phía màn hình lớn, phát hiện danh tự của Diệp Trần vẫn còn đang lấp lóe thì hai mắt lập tức trừng một cái:
"Làm sao có thể? Tiểu tử kia thế mà còn không có...phốc!"
Sau khi Lăng Hiêu kinh ngạc, đến lúc nhìn thấy thành tích của Diệp Trần thì lập tức ôm bụng cười lên ha hả:
"Thế mà mới có tầng thứ 88. phế vật a phế vật! Ngươi là khôi hài đến vậy sao? Thật lãng phí cảm tình của bản công tử! Ha ha ha!"
Tuy nhiên chẳng mấy chốc:
Lại liên tiếp đi qua hơn một giờ, Diệp Trần đã vững bước bước vào tầng thứ 100, lại dường như còn không có bất kỳ dấu hiệu nào muốn đi ra.
Ba tiếng sau, Diệp Trần bước vào tầng thứ 130, tiếp tục duy trì sự ổn định, vững bước lên cao.
Sáu tiếng sau, Diệp Trần đi tới tầng thứ 160, vẫn như trước không có dấu hiệu nào muốn đi ra...
Mọi người ở phía dưới đều nhanh muốn điên lên rồi!
Nhất là nhóm người tham gia khảo hạch thứ hai mươi hai, càng là nhịn không được mà bắt đầu chửi ầm lên:
"Tiểu tử này, quả thực chính là cứt ỉa đầy bồn cầu a!"
"Đây là để chúng ta phải đợi đến lúc nào?"
"Còn có ra hay không!"
"Trưởng lão, ngài cứ mặc kệ không quản sao? Tiểu tử kia nếu như cứ luôn ở bên trong đó không ra, chẳng lẽ chúng ta cũng chỉ có thể ở chỗ này chờ không thôi sao?"
Có người thực sự không nhịn nổi, bắt đầu hướng trưởng lão Nguyên Thủy môn kháng nghị.
Ông lão kia rõ ràng cũng chưa bao giờ gặp loại tình huống này, vẻ mặt cũng có chút khó coi.
Hắn phụ trách chủ trì khảo hạch Thiên Kiếp thần tháp đã trên trăm năm, thông thường ở dưới tình huống bình thường, nhiều nhất cũng chỉ có tám, chín tiếng thì chắc chắn cũng phải đi ra.
Chơi liều giống như Diệp Trần này, nhưng vẫn là lần đầu tiên gặp được, trước đó quả thực chưa từng nghe thấy!
"Các vị chờ một lát, ta đi thương nghị với môn chủ đại nhân một chút!"
Chẳng mấy chốc, ông lão kia và môn chủ Nguyên Thủy môn cùng với một đám cao tầng, sau khi trải qua trao đổi thương nghị một phen, cuối cùng quyết định:
Cửa mà Diệp Trần tiến vào kia, trước tiên tạm thời phong bế, người tham gia khảo hạch còn lại, toàn bộ trở thành mười lăm người một nhóm, tiếp tục tiến hành khảo hạch.
Chỉ chốc lát:
Những người tham gia khảo hạch còn lại, lại phân nhóm một lần nữa hoàn tất, đồng thời bắt đầu tiến hành đâu vào đấy.
Ở bên trong mấy tổ sau đó, xuất hiện một ít người tham gia khảo hạch có thành tích tương đối chói sáng.
Ví dụ như:
Dịch Bạch của Vô Cực tông, một lần hành động cầm xuống thành tích kinh người 652 tầng, dẫn tới mọi người thốt lên một tràng.
Từ Lương Sơn của Thái Huyền tông cũng lấy được thành tích tốt với 647 tầng.
Dư Thương Ngô của Lạc Hà tông cũng vượt qua 600 tầng.
Sau khi khảo hạch tiếp tục tiến hành gần như không có người nào đi chú ý tới thành tích của Diệp Trần.
Dù sao, ở trong suy nghĩ của mọi người, Diệp Trần hoàn toàn chính là đang liều chết, căn bản sẽ không lấy được cái thành tích gì quá tốt, sớm muộn gì chính mình cũng không chịu nổi, tự nhiên sẽ chủ động rời khỏi.
Một mực đến nhóm thứ hai mươi bảy, Hi Nguyệt cầm xuống thành tích kinh người 660 tầng, lúc này mới có người nhớ tới Diệp Trần:
"Mau nhìn! Tiểu tử họ Diệp kia thế mà đột phá tới 400 tầng a!"
Có người bỗng nhiên kinh hô lên một tiếng, mọi người thi nhau nhìn vào góc dưới cùng của màn hình lớn.
Tầng thứ 412!
Mọi người ngay lập tức xì xào bàn tán, Diệp Trần thế mà trong lúc không ai để ý đã đột phá qua 400 tầng!
Kết quả tạm thời này đã vượt xa dự đoán của tất cả mọi người dành cho hắn!
Vào lúc này, đã không có người nào chế giễu hắn nữa, mặc dù cũng có rất nhiều người vẫn không tin thành tích cuối cùng của Diệp Trần có thể vượt qua thập đại thiên kiêu, thế nhưng tình huống trước mắt đến xem thì thành tích này của hắn đã coi như không tệ!
Ít ra đã vượt qua rất nhiều thiên tài bình thường!
"Chẳng lẽ vượt tầng với tốc độ càng chậm, ngược lại càng có lợi?"
Có người đã bắt đầu nghi ngờ, Diệp Trần nắm giữ một loại kỹ xảo vượt tầng nào đó lợi hại hơn.
Tuy nhiên, mấy tổ sau đó có người thử nghiệm dùng loại phương thức vượt tầng này mà thành tích lại rối tinh rối mù...
Chỉ chớp mắt:
Sau khi một nhóm cuối cùng bắt đầu lên tham gia thì từ lúc Diệp Trần tiến vào Thiên Kiếp thần tháp tới lúc này đã đi qua khoảng thời gian năm ngày!
Mà Diệp Trần cũng đã xông phá 600 tầng, hơn nữa vẫn đang vững bước lên cao!
Đến lúc này, sắc mặt của mọi người cuối cùng bắt đầy xảy ra biến hóa rất nhỏ...
P/S: Ta thích nào...chương 3, Kim phiếu kim phiếu nha.