Mục lục
Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị - Diệp Trần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nội bộ Diệp gia, mọi người đang thương nghị khẩn trương.

Ba!

Diệp Huyền Lâm vỗ bàn một cái, tức giận nói:

"Tiểu tử này tuy rằng xưa đâu bằng nay, nhưng nói cho cũng cũng là con cháu Diệp gia ta, tại sao có thể làm việc như thế? Chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài! Chuyện năm đó, đã làm cho dư luận xôn xao, để cho Diệp gia chúng ta mất hết mặt mũi, bây giờ đã qua được mười tám năm rồi, vì sao còn phải nhắc lại chuyện xưa?"

Mọi người của Diệp gia cũng thi nhau lắc đầu thở dài.

Diệp Thiên Ca lại lạnh lùng nói:

"Chuyện gì đến cũng sẽ đến! Tiểu Trần muốn làm đơn giản chính là đòi lại một cái công đạo cho mẹ của nó mà thôi, ta không cảm thấy có lỗi gì!"

Nói đến đây, Diệp Thiên Ca lạnh lùng liếc qua Tần Nguyệt Nga ở bên cạnh, trong đôi mắt hiện ra vẻ lạnh lẽo.

Tần Nguyệt Nga cũng chú ý tới sự lạnh lẽo trong mắt của chồng mình, thân thể không thể không khẽ run lên, sau đó hít sâu một hơi, nói:

"Thiên Ca, em biết trong lòng anh bây giờ chắc chắn hận không thể giết chết em! Khi chuyện này kết thúc, em sẽ lấy cái chết ra để tạ tội là được rồi, nhưng chuyện quan trọng nhất bây giờ chính là phải bảo vệ được tính mạng của con chúng ta!"

Vẻ mặt Diệp Thiên Ca dao động một hồi, cuối cùng nặng nề thở dài một hơi, nói:

"Nói đi, đến cùng cô muốn làm gì?"

Tinh thần của Tần Nguyệt Nga chấn động, vội vàng nói:



"Em nghe nói nó...nó và Dịch Sơn Hà lão tướng quân của Thần Long vệ có quan hệ không tệ, em muốn anh mời lão nhân gia ông ta tới, cũng tốt để hòa giải!"

Diệp Thiên Ca suy nghĩ một chút, hắn thật đúng là sợ Diệp Trần bỗng nhiên phát cuồng mà tạo ra cục diện khó mà vãn hồi, thế là lên tiếng gật đầu sau đó trực tiếp đi ra ngoài cửa.

Tần Nguyệt Nga thấy Diệp Thiên Ca không có từ chối, trong lòng lập tức vui mừng, ngược lại lại nhìn về phía Diệp Huyền Lâm ở một bên, "Cha, nghe nói cha có giao tình không cạn với Yên chân nhân, con muốn làm phiền cha tự mình đi một chuyến, cần phải mời vị Yến cân nhân kia tới! Phóng tầm mắt toàn bộ Kinh Đô, nếu như còn có người có thể chống lại tiểu tử này một chút, đoán chừng cũng chỉ có vị Yến chân nhân kia!"

Diệp Huyền Lâm nghe được điều này, lập tức cảm thấy rất có lý, cũng lập tức gật nhẹ đầu.

Tần Nguyệt Nga lại nhìn về phía mọi người khác nói:

"Ta muốn tự mình đi Tần gia một chuyến, về phần các ngươi những người còn lại, cứ dựa theo lời của tiểu tử kia mà làm, chia nhau ra mời gia chủ của sáu đại gia tộc nổi danh nhất ở kinh đô, toàn bộ đều mời đi theo a!"

Sau khi Tần Nguyệt Nga phân phối nhiệm vụ cho mọi người xong, mọi người chia nhau đi làm việc mà mình phải làm.

...

Hai giờ sau, sáu đại gia tộc ở Kinh Đô thi nhau mà tới, Hàn, Vương, Trương, Lâm, Âu Dương, Mộ Dung, tăng thêm Tần, Diệp hai nhà, đều được gọi là tám gia tộc lớn nhất ở Kinh Đô!

Kinh Đô thì không thể mang đi mà so với những địa phương khác, có thể nói trở thanh gia tộc cao cấp ở Kinh Đô, dù là phóng tầm mắt toàn bộ Hoa Hạ, cũng tuyệt đối đều là thế lực vượt qua nhất lưu!

Đại lão các nhà thi nhau đi vào, khí tráng một người so với một người cường đại, mà người gầu của Diệp gia từ lâu đã tới kê cái bàn, an trí ở xung quanh sân rộng rãi.

Nhiều đại lão nhìn vào trong sân, Diệp Vô Thương vẫn nằm im trên mặt đất không thể động đậy, và đứng bên cạnh hắn là một tên thiếu niên áo trắng, mọi người đều nghĩ mãi không hiểu, đã có người nhịn không được hô to lên, "Lần này Diệp gia mời chúng ta tới rốt cuộc muốn làm gì?"

"Làm sao mà không thấy Diệp lão giả tử ở đâu?"

"Diệp tướng quân và Diệp phu nhân cũng không ở đây, bọn họ đây là có ý gì?"

...

Có mấy tên công tử ca của gia tộc khác đều quen biết với Diệp Vô Thương, nhìn thấy Diệp Vô Thương nằm rạp trên mặt đất, càng là nhịn không được đi lên phía trước, cười nói:

"Ta nói Diệp đại thiếu, ngài đây là đang tu luyện võ vông tuyệt thế gì đó? Làm sao mà còn phải nằm rạp trên mặt đất vậy?"

"Không phải là Cáp Mô Công giang hồ thất truyền đã lâu đó chứ"

"Tới tới tới! Đúng lúc bản thiếu hôm nay ngứa tay, để cho ta tới thử Cáp Mô Công của ngươi tu luyện tới cảnh giới gì một chút!"

Mấy người cười đùa, muốn đi về phía Diệp Vô Thương.



Diệp Trần thấy thếm không thể không nhướng mày, lạnh giọng nói:

"Ở đây không có chuyện của các ngươi! Còn dám tiến lên một bước, chết!"

Mấy tên đại thiếu đầu tiên là sững sờ, sau đó thi nhau cười ha ha.

Mấy người bọn họ đều là con trai trưởng của sáu đại gia tộc ở Kinh Đô, ở Kinh Đô từ trước đến nay không ai dám trêu chọc, bây giờ thế mà bị một tên thiếu niên mười mấy tuổi đứng ở trước mặt mọi người răn dạy, bọn họ chẳng những không cảm thấy tức giận, ngược lại cảm thấy buồn cười, giống như nghe được chuyện cười buồn cười nhất trên đời.

"Tiểu tử này từ đâu tới, Dám nói ra lời nói ngông cuồng như vậy, ngươi có biết mấy người chúng ta là ai không?"

Một tên thanh niên có thân hình cao lớn trong đó, có vẻ mặt ngạo mạn nhìn qua Diệp Trần mở miệng nói.

Mí mắt Diệp Trần ngay cả nhấc cũng không nhấc một chút, "Ta không cần biết mấy người các ngươi là ai, không cút thì chết!"

Tên thanh niên có thân hình cao lớn kia lập tức phát hỏa, "Tiểu tử thúi! Ta thấy người muốn chết là ngươi!"

Nói xong, dưới chân thanh niên có thân hình cao lớn bỗng nhiên đạp một cái đánh về phía Diệp Trần, khí thế cường hãn, sóng nhiệt ở xung quanh quay cuồng, hiển nhiên là một tên võ đạo cao thủ!

"Hay!"

Mấy tên đại thiếu ở phía sau kia, thi nhau cao giọng hô hay, ngay cả nhóm gia chủ sáu đại gia tộc ở nơi xa, nhìn thấy cảnh tượng này cũng thi nhau gật đầu, "Mộ Dung huynh, võ công của con trai huynh lại có tiến bộ, bây giờ cách tông sư Hóa Kình chân chính chắc cũng chỉ cách xa một bước đi?"

"Không hổ là đồng lứa nhỏ tuổi trong Kinh Đô chúng ta, võ đạo thiên tài kiệt xuất nhất, cùng vị công tử này của Diệp tướng quân, có thể nói là cùng nhau tỏa sáng!"

Mộ Dung Chương gia chủ Mộ Dung gia lập tức cười ha ha nói:

"Các vị nâng đỡ con trai ta, không vào Hóa Kình, cuối cùng chỉ là mãng phu bình thường mà thôi! Nói đến, vị Vân Châu Diệp Cuồng Tiên kia mới thật sự là kinh tài tuyệt diễm, tuổi còn trẻ như vậy đã đạt tới cảnh giới tiên nhân trong truyền thuyết rồi!"

"Đúng vậy! Đáng tiếc cứng quá dễ gãy thế mà quyết đấu với vị lão tổ của Tần gia kia lại đồng quy vu tận, bằng không thật đúng là muốn nhìn thấy phong thái của người này một lần!"

Mọi người ở đây đang nghị luận ầm ỹ, vị Mộ Dung đại thiếu kia, cũng đã lao tới trước mặt Diệp Trần, bỗng nhiên biến chưởng thành trảo, hung hăng chộp tới đầu vai của Diệp Trần!

"Ầm!"

Một Dung đại thiếu không có chịu đến bất luận ngăn cản gì, vô cùng dễ dàng bắt được đầu vai của Diệp Trần, trên mặt lập tức hiện ra nụ cười khinh miệt.

Một con gà yếu đuối cũng dám phách lối như vậy, thật sự không biết sống chết!

Mọi người còn lại thấy thế lập tức thì nhau hô hay một lần nữa, Mộ Dung Chương thì vội vàng hô lớn nói:



"Hàm Nhi, cho hắn một bài học là được rồi, không được đả thương hắn!"

Theo suy nghĩ của Mộ Dung Chương, thiếu niên không biết tên trước mắt này, chắc là con thứ tiểu bối của Diệp gia, bất kể nói thế nào thì vẫn phải cho Diệp gia mấy phần thể diện.

"Rõ!"

Mộ Dung Hàm lên tiếng, bàn tay trực tiếp bỗng nhiên phát lực, "Quỳ xuống cho bản thiếu!"

Tuy nhiên, sau một lúc lâu, đôi phương thế mà không hề động một chút nào!

Trong lòng Mộ Dung Hàm lập tức giật mình, vội vàng toàn lực đánh ra, "Quỳ xuống!"

Đối phương vẫn như cũ không hề động một chút nào!

Cho tới lúc này, Mộ Dung Hàm rốt cuộc mới phản ứng, "Thiếu niên này còn muốn trẻ hơn mình rất nhiều, tu vi thế mà cao hơn hắn rất nhiều!"

"Rút lui!"

Sau khi Mộ Dung Hàm kịp phản ứng, vội vàng muốn rút lui, tuy nhiên lúc này bên tai lại truyền đến một giọng nói giống như của tử thần, "Ta nói rồi, còn dám tiến lên một bước, chết!"

Đợi chữ chết kia rơi xuống, Mộ Dung Hàm lập tức cảm giác được cả người chính mình giống như bị một cái chùy khổng lồ vô hình vung mạnh trúng, trực tiếp ngã bay ra ngoài, nặng nề ngã ngửa ra ngoài hơn mười mét, máu tươi từ trong miệng hắn phun mạnh ra không ngừng, rất nhanh đã hít vào thì ít, thở ra thì nhiều, mắt thấy không thể sống được nữa...

Toàn trường lập tức yên tĩnh như chết.

P/S: Ta thích....chương thứ 3 trong ngày, Đề Cử - Kim Phiếu hay TLT trưa về bỏ ngủ trưa dịch tiếp:D

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK