Mục lục
Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị - Diệp Trần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ngươi... Ngươi đến cùng...là ai?"

Thân thể Cơ Vô Cương bị một kiếm của Diệp Trần xuyên thủng, lập tức bỗng nhiên run lên, gắt gao nhìn chằm chằm vào Diệp Trần ở trước mắt, bên trong đôi mắt hiện ra vẻ vô cùng hoảng sợ và kinh ngạc, run lẩy bẩy mở miệng nói.

Chuyện xảy trước mắt thực sự quá nhanh, hắn thực sự nghĩ mãi mà không rõ, Diệp Trần trước đó rõ ràng đã bị hắn bức đến tuyệt địa, làm sao lại đột nhiên trở nên cường đại như thế?

Phải biết, hắn bây giờ thế nhưng là đã tìm hiểu được tới mười sáu loại lực lượng pháp tắc a!

Thế mà không thể ngăn cản được một kích của đối phương?

Khóe miệng của Diệp Trần khẽ nhếch lên, cũng không trả lời nghi vấn trong lòng của Cơ Vô Cương, nhanh chóng tu hồi phù văn Hỗn Độn pháp tắc vào trong cơ thể, đồng thời một quyền đấm vào trên người Cơ Vô Cương!

Bành!

Bản thân Cơ Vô Cương đã bị trọng thương, chỗ nào còn sức mà chống đỡ được một quyền này của Diệp Trần, trong nháy mắt đã bị đấm nổ tung lên.

Mà vòa lúc này, cường giả của bảy tộc đã lấy lại tinh thần, vừa đúng nhìn thấy cảnh tượng này:

"Cái gì! Ta không có nhìn nhầm chứ? Cơ Vô Cương thế mà bị tiểu tử kia giết chết!"

"Vừa rồi là chuyện gì xảy ra? Tiểu tử kia rõ ràng chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ a!"

"Ta không phải là đang nằm mơ chứ? Cơ Vô Cương thật sự bị hắn giết đi?"

"Không thể tưởng tượng nổi a!"



...

Ở bên trong tiếng kinh hô của một đám cường giả, sau khi Diệp Trần giết chết Cơ Vô Cương thì cũng không có thừa cơ chạy trốn, hơi do dự một lát thì đã trở lại lôi đài trên núi Chu Hoàng một lần nữa.

Một khí hắn bại lộ lá bài tẩy của mình thì cũng chỉ có thể lạnh lùng hạ sát thủ, Cơ Vô Cương chắc chắn phải chết.

Thế nhưng bây giờ giết Cơ Vô Cương thì Cơ gia chắc chắn sẽ không bỏ qua!

Diệp Trần suy nghĩ một lúc, quyết định vẫn là mạo hiểm đi thử một lần, dù sao một khi bỏ qua cơ hội này hắn muốn tới gần Bồ Đề cổ thụ thì chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy.

Quả nhiên, Diệp Trần vừa mới về tới núi Chu Hoàng thì rất nhiều cường giả Cơ gia đều đã thi nhau đứng dậy, bao vây hắn vào giữa:

"Tiểu tử! Ngươi vậy mà...cũng dám tâm ngoan thủ lạt như thế! Thật coi Cơ gia chúng ta là dễ trêu chọc sao?"

Bên trong trận doanh của Cơ gia đã có người gầm thét.

Diệp Trần trước đó giết chết Cơ Vô Chương thì đã khiến nhiều cường giả của Cơ gia rất tức giận, cho nên đại trưởng lão Cơ gia mới cố ý sắp xếp Diệp Trần giao chiến với Cơ Vô Cương, chính là vì mượn cơ hội diệt trừ Diệp Trần.

Thế nhưng là hắn làm sao cũng không nghĩ tới, cuối cùng vậy mà lấy tảng đá tự đập vào chân của mình, cũng có thể nói là tự tay bóp dái, ngược lại lại hại chết Cơ Vô Cương.

Tuy rằng hắn cũng không biết, Diệp Trần dùng thủ đoạn gì mà giết chết được Cơ Vô Cương, nhưng chuyện đã phát triển tới mức này rồi, hắn tự nhiên cũng không thể tránh khỏi sai lầm.

Diệp Trần thấy thế thì lập tức khẽ chau mày, nhìn mấy người ở xung quanh một lượt, cười lạnh nói:

"Trên lôi đài, sinh tử chớ luận! Bây giờ chỉ vì người Cơ gia các ngươi chết ở trên lôi đài thì các ngươi sẽ không tuân theo quy định sao?"

Cùng lúc Diệp Trần nói ra lời này thì đã làm tốt chuẩn bị lúc nào cũng có thể đột phá vòng vây.

Các cường giả Cơ gia nghe vậy thì tất cả lập tức đều vì đó mà bị kìm hãm, Cơ Vô Cương chết, tuy rằng mọi người tức giận, nhưng Diệp Trần nói cũng không phải không có đạo lý.

Nếu như bọn họ bây giờ giết chết Diệp Trần ngay tại chỗ thì chắc chắn sẽ có hại cho thanh danh của Cơ gia, thậm chí dẫn tới sáu đại gia tộc khác bất mãn, tạo ra sự tức giận của rất nhiều người, việc này quả thực có chút khó giải quyết.

"Các vị! Không cần nói nhảm với tiểu tử này! Lấy tu vi của hắn, làm sao có thể là đối thủ của Vô Cương? Chắc chắn là dùng thủ đoạn hèn hạ nào đó mà không để cho ai biết, loại người này nên lập tức xử tử!"

Đại trưởng lão Cơ gia trong cơn giận dữ, nghe xong lời này của Diệp Trần thì lập tức hét lớn một tiếng, cả người đã nhảy vọt tới không trung, chuẩn bị ra tay với Diệp Trần.

Trong lòng Diệp Trần thầm than:

"Xem ra chỉ có thể sau này lại tìm cơ hội tiếp cận Bồ Đề cổ thụ..."



Lấy thực lực hôm nay của hắn, tự vệ cũng không thành vấn đề, thế nhưng muốn đánh bại nhiều cường giả Cơ gia, nhất là vị lão tổ Cơ gia có thực lực sâu không lường được kia thì điều này quả thực không quá hiện thực.

Tuy nhiên, ngay vào lúc Diệp Trần cũng định từ bỏ, chuẩn bị trước tiên xông ra khỏi vòng vây.

"Dừng tay!"

Một giọng nói già nua, đột nhiên từ trên đỉnh núi truyền tới, rõ ràng là vị lão tổ Cơ gia kia lên tiếng.

"Người đều có mệnh, sinh tử trời định! Thua chính là thua, giống như các ngươi thua không chịu nổi vậy, cũng không sợ ném thể diện Cơ gia chúng ta sao!"

Lão tổ Cơ gia vừa nói ra khỏi miệng thì ngay lập tức tất cả mọi người đều xôn xao, ngay cả Diệp Trần cũng không nghĩ tới, vị lão tổ Cơ gia này vậy mà lại rộng lượng như thế!

Mà các cường giả của Cơ gia lập tức đều cuống lên, nhất là vị đại trưởng lão của Cơ gia kia, nhịn không được mà rống lên:

"Lão tổ! Vô Cương thế nhưng là đứa bé mà ngài thương yêu nhất! Bây giờ lại bị tiểu tử này dùng thủ đoạn hèn hạ mà giết đi, ngài lại định buông tha cho hắn dễ dàng như vậy sao?"

Lão tổ Cơ gia lại một mặt đạm mạc:

"Vô Cương chết rồi, lão phu cũng rất khổ sở, tuy nhiên cũng không thể bởi vậy mà phá hỏng quy tắc! Hỏng thanh danh Cơ gia ta!"

Lão tổ Cơ gia vừa nói ra lời này thì sau đại gia tộc khác lập tức hô hay, ngay cả Diệp Trần ở trong cái chớp mắt này vậy mà cũng cảm thấy vị lão tổ Cơ gia này dường như cũng là người hiểu chuyện.

Tuy nhiên, loại cảm giác này léo lên thì cũng biến mất, trong lòng Diệp Trần chẳng mấy chốc lại dâng lên một cỗ cảm giác bất an không hiểu, ngay cả chính hắn cũng không nói ra được lý do tại sao, chỉ cảm thấy vị lão tổ Cơ gia này tuyệt đối dường như còn có ý khác!

"Lão tổ..."

Đại trưởng lão Cơ gia kia còn muốn nhiều lời, lão tổ Cơ gia lập tức hừ lạnh một tiếng:

"Làm sao? Ngươi bây giờ ngay cả lão phu cũng dám làm trái hay sao?"

Đại trưởng lão Cơ gia lập tức bị dọa đến toàn thân run lên, lập tức quỳ rạp xuống đất:

"Đệ tử không dám! Xin nghe giáo huấn của lão tổ!"

Lão tổ Cơ gia lúc này mới hài lòng nhẹ gật đầu, nhàn nhạt nhìn về phía Diệp Trần một cái, bên trong đôi mắt dường như hiện ra vẻ cực nóng, chậm rãi mở miệng nói:

"Trước mắt ba vị trí đứng đầu đã xuất hiện, dựa theo quy định thì ba người các ngươi được hưởng một lần cơ hội tiến vào không gian của Bồ Đề cổ thụ tiến hành tu luyện"



Cùng lúc lão tổ Cơ gia nói ra lời này thì tay áo dài theo đó mà vung lên:

Soạt!

Trên thân của cây cổ thụ vô cùng to lớn kia lập tức xuất hiện một cơn lốc xoáy hình dạng lỗ đen, dường như liên thông tới một phương thế giới khác.

Mà cùng lúc đó, Diệp Trần rõ ràng cảm nhận được phù văn Hỗn Độn pháp tắc trong cơ thể mình hung hăng chấn động một cái!

Bạch! Bạch!

Hai đại thiên tài Hiên Viên Phá và Văn Nhân Nguyệt gàn như không do dự một chút nào, trong nháy mắt cũng đã lách mình đi tới trên đỉnh núi, sau đó hướng về phía lão tổ Cơ gia khom người thi lễ một cái, sau đó thì vô cùng kích động bước vào bên trong cái lỗ đen kia.

Diệp Trần chau mày, hơi do dự một lát. cuối cùng thân thể cũng choáng một cái đi tới trên đỉnh núi:

"Tiểu tử! Ngươi rất không tệ! Hy vọng ngươi đừng làm cho lão phu phải thất vọng!"

Ngay vào lúc Diệp Trần chuẩn bị bước chân vào lỗ đen thì lão tổ Cơ gia bỗng nhiên mở miệng lần nữa, bên trong nụ cười nhàn nhạt dường như ẩn giấu đi bí mật nào đó mà không thể cho ai biết.

Trong lúc nhất thời, lông mày Diệp Trần lập tức nhíu chặt hơn:

Không biết tại sao, vào thời khắc này, Diệp Trần bỗng nhiên có một loại cảm giác, lão tổ Cơ gia dường như rất hy vọng Diệp Trần tiến vào bên trong không gian Bồ Đề cổ thụ!

Hơn nữa, Diệp Trần có thể cảm nhận được, đây tuyệt đối không phải bởi vì lão tổ Cơ gia đối với hắn tán thưởng, đối phương dường như đang coi hắn thành con mồi lại hoặc là tế phẩm!

P/S: Ta thích nào...chương 8 nha.....không ai ủng hộ Kim phiếu nữa phải không hic hic ;))))

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK