Mục lục
Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị - Diệp Trần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Cái này..."

Tất cả người của Ác Lang bang, mắt thấy tất cả những gì vừa diễn ra thì từng tên tất cả đều hai mắt trợn lên thật lớn, cái cằm đều muốn giật mình rớt xuống.

Thanh niên gầy gò gọi là A Báo này, thế nhưng là người nổi bật trong thế hệ tuổi trẻ của Ác Lang bang bọn họ, có tu vi cảnh giới Trúc Cơ tầng hai.

Mà tiểu tử bên kia chẳng qua chỉ có cảnh giới Luyện Khí tầng sáu mà thôi, tu vi chênh lệch giữa hai bên quả thực không phải nửa điểm hay một điểm, vô luận là nói như thế nào thì đều hẳn là A Báo treo đối phương lên đánh mới đúng.

Nhưng là bây giờ, A Báo thế mà thua, mà còn thua ở trên sở trường chiến đấu cận thân của hắn!

Đây quả thực là kết quả làm cho người khó mà tiếp nhận, làm sao cũng không ngờ trước được.

Nhưng sự thật bày ra ở trước mắt, căn bản không phải do bọn họ không tin là được!

"Này!"

Người đàn ông trung niên cao to khôi ngô kia đầu tiên là sững sờ một lúc, sau đó thì trực tiếp sờ sờ lên cái đầu to, trên mặt hiện ra vẻ kinh ngạc:

"Hảo tiểu tử! Có chút ý tứ a! Xem ra chín tên đệ tử trước đó của Ác Lang bang chúng ta thật đúng là do ngươi giết?"

"Hừ!"

Hổ Tử hừ lạnh một tiếng, sau khi sử dụng Cuồng Ma Thánh Tâm quyết, đã kích phát ra được huyết mạch cuồng ma trong cơ thể hắn, tuy rằng vẻn vẹn chỉ là tầng một nhưng cũng đã làm cho hắn có chút điên cuồng, trên thân đằng đằng sát khí, trong đôi mắt hiện ra sát ý nồng đậm:

"Chẳng những bọn họ phải chết! Hôm nay tất cả người các ngươi ở nơi này, toàn bộ cũng phải chết!"

Hổ Tử hét lớn một tiếng vậy mà trực tiếp bay vọt về phía người đàn ông trung niên cao to khôi ngô kia, vẫn như cũ là Bá Vương Thần quyền đơn giản nhất!

"Muốn chết!"

Người đàn ông trung niên khôi ngô cao to kia nghe được điều này thì lập tức giận tím mặt, cho dù là biểu hiện của Hổ Tử, đã hoàn toàn ra khỏi dự liệu của hắn, thế nhưng là hắn chính là tu sĩ có tu vi cảnh giới Trúc Cơ đỉnh phong, A Báo kia cũng còn lâu mới có thể so được.

Bây giờ lại bị một tên tiểu tử Luyện Khí tầng sáu khiêu khích, điều này làm cho hắn làm sao không giận?

Ầm ầm!

Hăn người cũng là nắm đấm đụng nắm đấm, hung hăng chạm tay một cái.

Trước đó hai tên đệ tử Ác Lang bang kia, tất cả đều thua dưới tay của Hổ Tử, thế nhưng lần này tình huống xảy ra thay đổi.

Bành!

Hai cái nắm đấm lớn nhỏ cách xa, trên không trung nặng nề va chạm vào nhau, giống như sấm dậy đất bằng, tính cả mặt đất cũng phải lắc lư kịch liệt một trận.

Nắm đấm vừa chạm thì tách ra:

Xoẹt xẹt!

Hổ Tử lập tức cảm thấy chính mình giống như bị một khối đá khổng lồ đụng trúng, cả người ngay lập tức theo dọc mặt đất trượt dài hơn mười mét về phía sau, mới có thể ổn định lại thân hình, tuy nhiên ngay sau đó:

"Phốc!"

Lại điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, hơn nữa vẻ mặt trắng bệch một lúc.

Rất rõ ràng, cảnh giới Luyện khí tầng sáu và cảnh giới Trúc Cơ đỉnh phong, có sự chênh lệch về tu vi rất lớn, cho dù là huyết mạch Cuồng Ma rất biến thái, nhưng cũng không có cách nào có thể đền bù được khoảng cách chênh lệch đó.

Đương nhiên, đây cũng là bởi vì, Hổ Tử bây giờ mới miễn cưỡng lĩnh ngộ được Cuồng Ma Thánh Tâm quyết tầng một, còn xa xa không cách nào phát huy ra lực lượng huyết mạch Cuồng Ma.

"Diệp đại nhân, Hổ Tử sợ là không được, ngài mau nhanh ra tay cứu hắn đi!"

Trong phòng, gia gia của Hổ Tử thấy cảnh này thì lập tức dọa đến hồn đều muốn bay, nhịn không được hướng Diệp Trần mở miệng cầu khẩn.

Diệp Trần không hề bị lay động một chút nào, thản nhiên nói:

"Không trải qua thất bại thì làm sao có thể trở thành cường giả? Yên tâm, cho dù hắn thật sự bị đối phương đánh chết, ta cũng có thể cứu hắn sống lại!"

"Cái này..."

Gia gia của Hổ Tử đột nhiên không nói nên lời, trong lòng mặc dù đau lòng không chịu nổi, thế nhưng Diệp Trần đã mở miệng, hắn nơi nào còn dám phản bác?

Rầm rầm rầm!

Bên trong viện lạc, Hổ Tử đã lại cùng người đàn ông trung niên khôi ngô cao lớn kia đối oanh bảy tám quyền.

Oanh!

Hổ Tử lần nữa bị một quyền của người đàn ông trung niên khôi ngô to lớn kia đánh bay, toàn bộ hung hăng rơi đập trên mặt đất, bởi vì thương thế quá nặng, đã hao hết khí lực, cuối cùng cũng không còn cách nào từ dưới đất bò dậy.

Người đàn ông trung niên khôi ngô to lớn kia lập tức cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng mặt ngoài chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, nhưng trên thực tế hắn thật ra thì cũng không thoải mái, mỗi một lần giao thủ với tiểu tử không muốn mạng trước mắt này đều sẽ cảm nhận được một đạo sát khí vô hình xâm nhập vào trong cơ thể của hắn, để hắn cảm thấy rất khó chịu.

"Tiểu tử! Lấy tu vi của ngươi chỉ có cảnh giới Luyện Khí tầng sáu, có thể đánh với bản đường chủ tới trình độ như vậy, ngươi cũng coi là rất giỏi!"

Người đàn ông trung niên khôi ngô kia vừa xoa xoa nắm đấm giống như nồi đất kia của chính mình vừa hướng Hổ Tử đang nằm rạp trên mặt đất chậm rãi tới gần, ung dung mở miệng, nói:

"Đúng rồi, ngươi để bản đường chủ đột nhiên nhớ tới một người, người này bỏ bê công việc có ý đồ chạy trốn khỏi quặng mỏ! Nói đến, người kia cũng giống như ngươi, cũng là xương cứng, hơn nữa có dung mạo rất giống với ngươi a! Hình như tên gọi là cái gì Đằng Thanh Sơn thì phải?"

Hoắc!

Nghe được điều này, Hổ Tử bỗng nhiên ngẩng đầu lên, con ngươi vốn đã có chút tối nhạt, đột nhiên bắn ra một vệt sáng, "Hắn là cha ta! Lúc trước chính là bọn rác rưởi các ngươi cưỡng ép bắt đi đào quáng, các ngươi đã làm gì cha ta?"

Hổ Tử bỗng nhiên quát lớn.

Người đàn ông khôi ngô to lớn kia hơi sững sờ, sau đó thì vẻ mặt nở ra nụ cường càng thêm âm độc:

"Hóa ra tên kia chính là cha của ngươi a, khó trách ta cảm thấy hai người các ngươi làm sao giống nhau đến như vậy! Chà chà!"

"Ngươi nói! Ngươi đến cùng đã làm gì cha ta?"

Hổ Tử tiếp tục hét lớn.

Người đàn ông trung niên khôi ngô to lớn lúc này đã đi tới nơi cách ba mét trước mặt Hổ Tử, cười lạnh nói:

"Thế nào? Ở quặng mỏ, người bỏ bê công việc có ý đồ chạy trốn thì ngươi cảm thấy còn có thể có kết quả gì?"

Nói đến đây, người đàn ông trung niên khôi ngô to lớn có chút dừng lại, sau đó thì âm trầm nói:

"Bản đường chủ để cho người ta chặt đứt hai cái đùi của hắn, sau đó ném hắn và hai chân của hắn vào trong tổ kiến bị hàng vạn con kiến cắn xé, trọn vẹn kêu rên một ngày một đêm, lúc này cuối cùng mới chết đi, kiệt kiệt kiệt!!!"

Sau khi người đàn ông trung niên khôi ngô to lớn nói xong thì lập tức đắc ý cười như điên.

Gia gia của Hổ Tử ở trong phòng nghe thấy như vậy thì thân thể lập tức run lên, trực tiếp ngất luôn tại chỗ.

Oanh!

Mà Hổ Tử nằm rạp trên mặt đất nghe được cái chết thê thảm của cha hắn thì lập tức trong đầu ong ong lên giống như nổ tung!

Sau đó, một cỗ sát khí cường đại khó mà hình dung đột nhiên dâng lên ở trên thân hắn!

Két kít ~~

Xuong cốt toàn thân lốp bốp rung động!

Ngay sau đó:

Oanh!

Hổ Tử vốn cũng đã tê liệt nằm ở trên mặt đất, vậy mà thoáng cái đứng thẳng tắp lên, tựng sợi tóc dựng đứng!

Hai mắt đổ ngầu, hoàn toàn đã được màu máu bao phủ!

Giống như một con ác ma vừa bò ra từ trong địa ngục!

Ngay cả người đàn ông trung niên khôi ngô to lớn kia cũng không nghĩ tới vậy mà lại xảy ra loại dị biến này, sắc mặt không thể không thay đổi lớn, đấy lòng vậy mà dâng lên một cỗ cảm giác hết sức nguy hiểm.

Những tên đệ tử của Ác Lang bang ở xung quanh kia cũng càng là thi nhau lùi lại, mặt mũi của từng người tất cả đều đầy vẻ kinh ngạc.

"Ngươi! Các ngươi! Tất cả đều đáng chết!!!"

Giọng nói của Hổ Tử lúc này cũng đã trở nên vô cùng khàn khàn, hoàn toạn giống như trở thành một người khác, không! Chuẩn xác mà nói, Hổ Tử lúc này đã hóa thân thành ma!

"Đây mới là lực lượng huyết mạch Cuồng Ma chân chính a!"

Ngay cả Diệp Trần ở trong phòng, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này cũng không thể không âm thầm cảm khái.

P/S: Ta thích nào...chương 4....tung kim phiếu đi để khí thế bung lụa a...không nhiều thì ít, TLT cứ phải 5k trở lên mới hăng máu =)), chẳng mấy khi có thời gian....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK