Mục lục
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Nhĩ Căn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Bạch Hạo, Thái gia ta không có trêu chọc ngươi, vì sao ngươi hủy hồn trận của Thái gia ta?

Thiên kiêu Thái gia lập tức lên tiếng, hắn muốn kéo dài thời gian, hắn biết mình bay quá nhanh nhưng không bao lâu các lão tổ trong gia tộc sẽ tới.

Bạch Tiểu Thuần nhíu mày, ánh mắt nhìn sang kên kên, nhìn ra đây là thứ pháp thuật triệu hoán, không có khả năng kiên trì quá lâu, hiện tại với hắn thời gian quá trọng yếu.

- Hừ, Thái gia các ngươi trước có người tài đại khí thô áp ta, sau đó đoạt hồn của ta, đương nhiên ta phải đoạt các ngươi rồi.

Bạch Tiểu Thuần nói xong cũng không có rảnh để ý tới thiên kiêu Thái gia, hắn quay người bay đi.

Thiên kiêu Thái gia rối rắm, hắn do dự điều khiển kền kền đuổi theo, hắn suy nghĩ chỉ cần bản thân không tới gần có lẽ không có việc gì, bản thân hắn nhìn chằm chằm chờ lão tổ truy kích.


Hai người bay một trước một sau, Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy đối phương còn đi theo mình liền phiền chán, tốc độ con kền kèn quá nhanh, một khi bản thân quay đầu lại đuổi theo, đối phương sẽ lập tức đuổi theo, lãng phí thời gian không nói, cũng rất khó giết chết đối phương.

- Ta hận nhất là gia hỏa dựa vào tốc độ làm phiền ta, hừ hừ, thực cho rằng dựa vào con chim chết này là có thể ăn chắc ta sao?

Hai mắt Bạch Tiểu Thuần sinh ra hàn quang sau đó biến mất, hắn vẫn bất động thanh sắc như cũ và bay thẳng về hướng thành Cự Quỷ, đột nhiên khí tức Chí Hàn bộc phát bao phủ bốn phương tám hướng.


Khí tức Chí Hàn va chạm với con kền kền, thiên kiêu Thái gia trên kền kền lạnh run, sắc mặt biến hóa thật nhanh, hắn muốn lui ra phía sau nhưng lại không còn kịp rồi, vào lúc hắn phát hiện dị thường thì Bạch Tiểu Thuần đã quay người lại..

- Đã muộn!

Bạch Tiểu Thuần rống to một tiếng, hắn bước tới một bước, khí tức Chí Hàn bao phủ tám phương, hắn có thể thuấn di như tu sĩ Nguyên Anh trong khu vực Chí Hàn.

Lời hắn nói còn quanh quẩn thân ảnh biến mất trong nháy mắt, lúc xuất hiện đã ở trước mặt tên thiên khiêu Thái gia, trực tiếp đã phát động Hám Sơn Chàng, lực lượng va chạm khủng bố vô biên, hư vô chấn động, thiên kiêu Thái gia không kịp suy nghĩ, đầu óc kêu ông ông.

- Ngươi...

Hắn muốn gào thét nhưng chưa kịp truyền ra âm thanh, hắn muốn né tránh cũng không kịp, chỉ có thể dùng toàn lực chống cự, hắn còn cách Nguyên Anh một bước nhưng quá yếu trong mắt Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần trực tiếp đụng vào người thiên kiêu Thái gia, toàn thân thiên kiêu Thái gia đãm máu, mắt thấy toàn thân sắp vỡ nát thân tử hồn diệt, vào lúc này trên người hắn xuất hiện tầng hào quang màu vàng, tia sáng tới từ sợi dây chuyền trên cổ hắn, bên trong ẩn chứa lực lượng Thiên Nhân.

Tên thiên kiêu Thái gia liên tục phun máu tươi, thân thể bay đi như diều đứt dây, trực tiếp đụng thẳng vào người kền kền, xương nhiều chỗ vỡ vụn, nhờ vào hào quang màu vàng suy yếu hơn phân nửa lực lượng, xương cốt chỉ xuất hiện khe hở nhỏ mà thôi.

Mặc dù dây chuyền có thể giúp thiên kiêu Thái gia miễn chết một lần, nếu bị công kích lần thứ hai thì hắn cũng phải chết, có cảm giác sống sót sau tai nạn, thiên kiêu Thái gia sợ hãi không nhỏ.

- Nếu vừa rồi không nhờ vật lão tổ ban cho bảo vệ tíh mạng, ta... Ta đã chết rồi!! Bạch Hạo, hắn... Hắn suýt nữa đã giết ta!

Thiên kiêu Thái gia run rẩy, vào lúc này hắn sợ vỡ mật, hắn không do dự lui ra phía sau, hiện tại hắn không nói cái gì truy kích Bạch Tiểu Thuần, hắn xem ra đây không phải truy kích đơn giản, mà là liều mạng đấy...

- Đám đại gia tộc các ngươi có không ít đồ bảo vệ tính mạng nha.

Bạch Tiểu Thuần nhíu mày, nhìn thiên kiêu Thái gia bỏ chạy, hắn hừ lạnh một tiếng muốn đuổi giết kẻ này, đột nhiên hắn biến sắc quay người bước vào hư vô, thân thể biến mất trong nháy mắt.

Sau khi Bạch Tiểu Thuần biến mất, chỉ qua vài hô hấp thiên kiêu Thái gia vẫn còn nơm nớp lo sợ nhìn ba hào quang bay tới gần, lúc này ba ão giả xuất hiện tại khu vực Bạch Tiểu Thuần biến mất lúc trước.

- Đại tộc lão, tặc tử là Bạch Hạo, là Bạch Hạo phản bội Bạch gia!

Thiên kiêu Thái gia nhìn thấy ba lão giả, hắn vô cùng kích động lên tiếng.

Ba người này là tộc lão Thái gia, nhất là kẻ cầm đầu là đại tộc lão Thái gia tu vi Nguyên Anh Đại viên mãn, sắc mặt ba người âm trầm nhìn thiên kiêu, sau khi gật đầu liên truy kích.

Bên ngoài thành Cự Quỷ xuất hiện khe hở hư vô, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần bước ra ngoài, khí tức của hắn lộn xộn phập phồng, sau khi hàng lâm liền tiến vào trong thành Cự Quỷ.

- Chết tiệt, người Thái gia đuổi theo thật vui vẻ, đánh nhỏ thì già tới, có bản lĩnh đơn đả độc đấu với ta đi!

Bạch Tiểu Thuần không phục, tốc độ của hắn không giảm bớt chút nào, hắn nhanh chóng bay tới thành Cự Quỷ.

Trong nháy mắt hắn sắp bước vào thành Cự Quỷ, sau lưng hắn là ba lão nhân Thái gia đã đuổi tới, ba người tới gần bầu trời biến hóa, mây đen che khuất bầu trời.

Bọn họ từ xa nhìn thấy thân ảnh Bạch Tiểu Thuần, lại thấy Bạch Tiểu Thuần sắp bước vào thành Cự Quỷ, ba người nóng nảy, ánh mắt đại tộc lão Thái gia mang theo sát ý và rống to.

- Bạch Hạo, ngươi đoạt hồn trận Thái gia, cho dù ngươi có chức quan trong thành Cự Quỷ, lão phu cũng phải chém giết ngươi.

Tu vi Nguyên Anh Đại viên mãn làm hắn gàot o như sấm sét, tiếng nổ hóa thành sóng âm trùng kích tâm thần của Bạch Tiểu Thuần.

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần chấn động, cũng không quay đầu lại liền bước vào thành Cự Quỷ, thủ vệ cửa thành trợn mắt há hốc mồm, theo bản năng muốn đi ngăn cản, Bạch Tiểu Thuần cầm lệnh bài ma lao giơ lên cho thủ vệ xem.

- Ta là ngục tốt ma lao, Thái gia ý đồ làm phản, bọn ngươi phải ngăn cản chúng.

Vừa gào to Bạch Tiểu Thuần dùng toàn lực gào to, mặc dù không bằng đại tộc lão Thái nhung không kém quá nhiều, giọng nói của hắn quanh quẩn thành Cự Quỷ, lập tức làm cả thành Cự Quỷ rung động, thủ vệ cổng thành đã hồ đồ.

Bọn họ nhận ra lệnh bài của Bạch Tiểu Thuần cho nên cho đi, tộc lão Thái gia đuổi giết Bạch Tiểu Thuần, bọn họ nghe Bạch Tiểu Thuần gào to liền khiếp sợ.


- Ngươi nói bậy!!


- Thái gia ta trung thành và tận tâm với Cự Quỷ Vương, ngươi đừng vu oan.


Bạch Tiểu Thuần thấy chiêu này dùng tốt, lập tức kinh hỉ, dứt khoát rống to lên, hắn bay nhanh hơn, tộc lão Thái gia cố tình truy kích nhưng bị thủ vệ cửa thành ngăn cản, càng có đội tuần tra xuất hiện, nếu không có Bạch Tiểu Thuần vu oan lúc trước, bọn họ liều lĩnh đuổi giết sau đó giải thích rõ ràng, nếu hiện tại xông vào sẽ gặp phiền toái lớn, đến lúc đó có miệng cũng không nói rõ ràng.


---------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK