Mục lục
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Nhĩ Căn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thường thường một phương chưa câu thông xong, bên phía truỳên tống trận lại có hào quang bộc phát, lúc này không ít người hàng lâm.

Mỗi ngày có hơn mười thế lực thông qua truyền tống trận xuất hiện trong thành, trong đó có hơn mười Thiên Nhân, phải biết bất cứ Thiên Nhân nào cũng là đại nhân vật dậm chân một cái làm thiên địa chấn động, cả thế giới có Thiên Nhân còn sống không cao hơn nắm mươi người.

Trước mắt số Thiên Nhân tụ tập tại thành Cự Quỷ là hơn mười người, cho dù Vô Thưởng Công cũng có cảm giác như lâm vào vực sâu không đáy, cũng may Cự Quỷ Vương không bảo hắn đi xử lý, tất cả người này xuất hiện đều đi tới vương cung nói chuyện.

Cứ như vậy, tiễn một đám lại có một đám xuất hiện, trong thời gian hai ba ngày qua, người trong thành Cự Quỷ từ hãi hùng khiếp vía lúc ban đầu biến thành chết lặng, liên tục suy đoán xảy ra chuyện gì, mà việc này cũng khó phong tỏa tin tức, ngay sau đó lại truyền tin tức ra ngoài.

- Cái gì, Bạch Hạo nhận mệnh của Vương gia bắt trói thiên kiêu của tám thành quyền quý trong Man Hoang.


- Trời ơi, Bạch Hạo trói người nghiện rồi! Ban đầu là phụ thân của hắn, sau đó là Vương gia, hôm nay lại trói hơn trăm người...

- Vương gia đang bàn tính cái gì, tại sao ta nhìn mà không hiểu.

Trong thành Cự Quỷ, khi tin tức truyền ra, vô số người suy đoán, càng cảm thấy Bạch Hạo dũng mãnh không cách nào hình dung.


Qua ba ngày sau, một tiếng gầm giận dữ trên bầu trời oanh động cả thiên địa, Bạch Tiểu Thuần nhìn lên bầu trời, nơi đó xuất hiện một thanh chiến phủ khổng lồ, trên chiến phủ còn có một thân ảnh đỉnh thiên lập địa.

- Cửu U Vương!

Cự Quỷ Vương ra khỏi vương điện nhìn thân ảnh trên bầu trời, hai người truyền âm với nhau một lúc, sắc mặt Cửu U Vương âm trầm tiến vào trong đại điện của Cự Quỷ Vương, không bao lâu hắn cũng rời đi.

Sau đó Linh Lâm Vương với thân thể như núi thịt cũng hàng lâm, còn có Đấu Thắng Vương, tất cả thế lực của thành Cự Quỷ triệt để ngây người.

Cho tới bảy ngày sau mới kết thúc, truyền tống trận cũng không có cách không bao lâu lại sáng lên, Bạch Tiểu Thuần cũng nhu thuận ít xuất hiện, không dám đi tìm hiểu cái gì, hắn biết rõ tâm tình của Cự Quỷ Vương hiện tại rất không tốt.

- Cũng không thể oán ta, là ngươi bịp ta trước.

Bạch Tiểu Thuần cũng không phục, hắn hiểu nắm tay của người nào lớn hơn, lúc này chỉ lầm bầm vài câu sau đó co đầu bế quan, âm thầm tiếp tục sưu tập hồn dược và bí mật tìm Trần phu nhân câu thông một phen.

Cũng xác thực đúng như Bạch Tiểu Thuần đoán, tâm tình của Cự Quỷ Vương thật không tốt, trong bảy ngày qua hắn câu thông với thế lực khắp nơi, hơn trăm thiên kiêu kia cũng bị gia tộc bọn họ mang về, đối với Cự Quỷ Vương, có người hắn lựa chọn bỏ qua, có người trừng mắt xảo trá, có một bộ phận người hắn không có biện pháp, chỉ có thể trả giá thật nhiều.

Như Linh Lâm Vương, Đấu Thắng Vương chính là như thế, dù sao Cự Quỷ Vương vốn phạm kiêng kị, bị người ta bắt được tận tay, sau đó trời xui đất khiến thế nào lại bắt con của người ta.

Về phần Cửu U Vương, Cự Quỷ Vương không dễ dàng cúi đầu như vậy, ngược lại cười lạnh và cường ngạnh, mà Cửu U Vương lúc trơớc thừa dịp Cự Quỷ Vương suy biến kỳ ra tay, đồng dạng phạm huý kiêng kị, tuy trước mắt hai người nói hòa nhưng không có chỗ tốt gì, mà Cự Quỷ Vương lại kéo thêm Đấu Thắng Vương cùng Linh Lâm Vương, Cửu U Vương chỉ có thể cắn răng nhẫn nhịn rời đi.

Đây chưa phải là đau đầu nhất, đau đầu nhất là Nhị hoàng tử, cho dù thế nào thì đối phương cũng là hoàng tộc, tuy nói hiện tại hoàng tộc xuống dốc, thực quyền cả thiên hạ bị Đại Thiên Sư khống chế, hoàng tộc dù sao cũng là hoàng tộc, làm sao có thể chịu nhục, Cự Quỷ Vương cố nén đau lòng, trả giá không nhỏ mới vãn hồi việc này.

- Cuối cùng cũng xong.

Cự Quỷ Vương quay về trong tẩm cung, hắn thở dài và xoa xoa mi tâm, hắn bị làm phiền suốt bảy ngày qua, đủ loại tâm cơ thủ đoạn dùng hết, lúc này mới áp chế tổn thất xuống mức nhỏ nhất.

- Đều do ranh con kia.

Cự Quỷ Vương vừa nghĩ tới Bạch Tiểu Thuần, hắn lập tức bị thân ảnh nóng bỏng phía sau hấp dẫn, trực tiếp ôm vào trong lòng, đó là Trần phu nhân...

Cự Quỷ Vương nghiêng đầu nhìn nữ nhân trong ngực, trong mắt mang theo nhu hòa, Trần phu nhân lại thừa cơ nói tốt cho Bạch Hạo, Cự Quỷ Vương cũng bớt tức giận không ít, nhớ tới chỗ tốt mà Bạch Hạo mang lại.

- Mặc dù trả cái giá lớn nhưng ta cũng bắt lấy Quỷ Vương Quả, tất cả đều đáng giá! Nếu lúc này không có Bạch Hạo, một khi Quỷ Vương Quả bị ba tên kia cầm đi, ta muốn đổi lấy cũng phải trả giá thật nhiều, có khi còn gấp mười lần hiện tại.

Cự Quỷ Vương suy nghĩ như thế liền cânđoối, cuối cùng hắn hừ lạnh không so đo việc này.

Bạch Tiểu Thuần biết mấy ngày qua Cự Quỷ Vương không gây phiền toái cho mình, nội tâm chắc chắc một ít, bắt đầu giống trống khua chiên sưu tầm hồn dược, rốt cục qua vài ngày hắn đã tìm được rất nhiều hồn dược.

Lúc này hắn cắn răng động thủ trợ giúp hồn Bạch Hạo khôi phục thần trí!

Việc này quá mức che giấu, Bạch Tiểu Thuần không dám luyện hồn trong thành Cự Quỷ, vì vậy hắn ra khỏi thành Cự Quỷ, tìm nơi bí mật bố trí một phen, xác định không ngại, tâm thần Bạch Tiểu Thuần ổn định, hắn lấy hồn tháp chứa hồn Bạch Hạo ra.

Hồn Bạch Hạo bị hào quang nhu hòa bao lâu phiêu phù trong tay Bạch Tiểu Thuần, dường như vô cùng mờ mịt với cảnh vật chung quanh, sau đó hồn Bạch Hạo khôi phục như cũ, xuyên thấu qua hào quang, hồn Bạch Hạo gào thét với Bạch Tiểu Thuần.

Lúc này va chạm với màn sáng, muốn xuyên qua màn sáng tấn công Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần yên lặng nhìn hồn Bạch Hạo trong màn sáng, ánh mắt phức tạp, sau một lúc lâu, hồn Bạch Hạo vẫn còn gào thét, ánh mắt tham lam và điên cuồng, Bạch Tiểu Thuần than thở sau đó thả uy áp ra.

Uy áp vừa xuất hiện, hồn Bạch Hạo trong màn sáng run rẩy chậm rãi lui ra phía sau, bản năng cảnh giác nhìn Bạch Tiểu Thâần.

- Ta và ngươi gặp nhau chính là duyên phận...


Bạch Tiểu Thuần lẩm bẩm.


Nhìn hồn Bạch Hạo một lúc, trên người Bạch Tiểu Thuần sinh ra uy áp vô cùng cường đại, đến cuối cùng giống như hóa thành sóng cồn bao phủ hào quang, hồn Bạch Hạo không ngừng kêu gào thảm thiết như muốn né tránh, Bạch Tiểu Thuần lại ngoan tâm nâng tay trái điểm vào màn sáng.


Ngón tay chạm vào, màn sáng vặn vẹo, hồn Bạch Hạo như bị thiên lôi oanh kích, hồn thể rẩy rẩy, chậm rãi ngã xuống không nhúc nhích.


Đây là tin tức Bạch Tiểu Thuần trao đổi với Trần, biết rõ dung nhập giọt máu kia cần hồn thể hoàn toàn không chống cự mới được, phàm là có một tia chống cự sẽ thất bại, do đó sụp đổ hồn phi phách tán.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK