Các vết nứt quỷ dị gió bão, trong toàn bộ phúc địa, không chỗ nào không có mặt, càng thêm mãnh liệt. Bạch Tiểu Thuần thì thào nói nhỏ, vẫn quỷ bí vô cùng vang vọng ra.
- Mà tên của quyển thứ ba này, liền là mãi mãi đi. Tuyên Cổ Quyển!
Trong phút chốc hai mắt Bạch Tiểu Thuần phóng ra ánh sáng chói lòa, giống như có tia chớp vô hình đánh xuống, nổ lớn ở tám phương, tất cả một cảnh tượng kỳ dị bên trong phúc địa này, giống như muốn dung hợp với nhau. Mơ hồ, lấy Bạch Tiểu Thuần làm trung tâm, lại có thể xuất hiện một hố đen thật lớn!
Hố đen này giống như không ở cùng một không gian với Tiên Vực của Vĩnh Hằng. Lúc này mặc dù nó nhanh chóng khuếch tán, nhưng lại hoàn toàn không có ảnh hưởng tới phúc địa này. Ngay cả từng ngọn cây cọng cỏ, cũng không có lay động nửa điểm!
- Từ nay về sau, công pháp ta tu luyện, chính là... Bất Tử Trường Sinh Tuyên Cổ Công!
Bạch Tiểu Thuần bỗng nhiên ngẩng đầu, tay phải vung lên. Trong cơ thể hắn có sấm trời nổ vang. Trời cao vốn yên tĩnh, giờ phút này đột nhiên biến sắc. Bất luận là những người đang thỉnh tấu trong hoàng cung hay là ba người Cổ Thiên Quân, lại hoặc là Thánh Hoàng, trong nháy mắt đều nhận biết, chợt ngẩng đầu nhìn qua.
Những quyền quý kia không nhìn ra nội tình. Nhưng lúc này thân thể ba người Cổ Thiên Quân lại chấn động, hít thở dồn dập. Đồng thời, trong mắt lộ ra sự giật mình.
- Khí tức này... Bạch Tiểu Thuần này sáng tạo ra công pháp gì vậy?
Ở trong nháy mắt khi ba người bọn họ hoảng sợ, trong mắt Thánh Hoàng lộ ra ánh sáng khiếp người. Trong lòng của hắn dâng lên một tia sát cơ cực kỳ mãnh liệt. Tuy rằng sát cơ này bị hắn rất nhanh áp chế xuống, nhưng trong lòng của hắn lại vô cùng không bình tĩnh.
- Đạo thời gian...
Tất cả những điều này, Bạch Tiểu Thuần cũng không biết. Lúc này hắn chìm đắm ở bên trong công pháp do tự mình nghĩ ra, đầu mặc dù ngẩng lên, nhưng trong mắt lộ ra sự tỉnh táo, vẫn là ánh sáng thôi diễn.
- Ba niệm mãi mãi là thứ rất khó sáng tạo ra một lần. Hiện tại ta chỉ có thể đem quá khứ của mình, ký ức qua nhiều năm này, ngưng tụ đến bên trong đạo chủng, lấy ký ức tới nuôi dưỡng đạo chủng. Vào một ngày hoàn toàn dung hợp, liền có thể nở rộ ra niệm quá khứ chân chính!
- Dung hợp này, cho dù có một ngày Bạch Tiểu Thuần ta hồn phi phách tán, không còn tồn tại, nhưng ở trong đạo chủng của ta, lại hoàn toàn không lộ rachút sơ hở, tồn tại tất cả hồi ức, tất cả chấp niệm của ta.
Trên mặt Bạch Tiểu Thuần lộ ra vẻ tươi cười, nhắm hai mắt lại.
- Ta sẽ không phân chia ra một tia đạo chủng của ta, ở lại trong tay Thánh Hoàng, cũng sẽ không có khả năng sống lại. Nhưng có niệm quá khứ này, có thể... ở trình độ nào đó, ta đã hoàn thành đạo của mình, Vĩnh Hằng trường tồn.
- Càng vì thế giới Thông Thiên ta đã từng ở, từng chết một lần, giống như trải qua một lần luân hồi vậy. Ở bên trong niệm quá khứ của ba niệm mãi mãi như vậy, ta còn phải có một phương pháp thần thông...
- Cái thần thông này... Đó là… trải qua luân hồi quá khứ!
Bạch Tiểu Thuần nói đến đây, hai mắt bỗng nhiên mở ra. Lúc này trong mắt của hắn không lại có ánh sáng thôi diễn, mà là có từng hình ảnh cảnh tượng trong trí nhớ. Từ Mạo Nhi Sơn, cho đến long trời lở đất!
- Linh lực là lực. Thần thông là lực. Niệm lực là lực. Ký ức... cũng là lực!
- Từ này về sau, phàm là người đã trải qua quá khứ, phù văn ký ức một đời biến ảo, càng thâm hậu. Năm tháng càng lâu, lực phù văn càng kinh thiên động địa!
- Trải qua luân hồi quá khứ, kí ức vỡ, thần diệt!
Bạch Tiểu Thuần đột nhiên đứng dậy. Ở trong chớp mắt khi hắn đứng lên, dưới chân hắn giống như có hố đen không tồn tại cùng không gian với thế giới Vĩnh Hằng này đang nhanh chóng khuếch tán ra. Trong chớp mắt, chỗ phúc địa của hắn chợt mơ hồ, dường như có một lực lượng làm cho lòng người kinh sợ, muốn hắn xóa đi, hết lần này tới lần khác lại đang vặn vẹo, tốc độ khôi phục lại rõ ràng rất nhanh.
Còn có gợn sóng không nhìn thấy được, tản ra về bốn phía xung quanh. Gợn sóng đi qua nơi nào, bất kể căn nhà hay là sinh linh, đều như vậy, khi thì mơ hồ, khi thì vặn vẹo, khi thì rõ ràng.
Ba người Cổ Thiên Quân không có đi xa, đứng mũi chịu sào. Bọn họ lập tức đã bị gợn sóng v này a chạm. Bọn họ vốn không có ý định tránh né, thậm chí có lòng đi thể nghiệm cảm nhận một hồi, thần thông cùng công pháp Bạch Tiểu Thuần sáng tạo ra. Còn nữa chính là thời khắc này, chiến lực cụ thể của hắn như thế nào.
Nhưng ngay khi những gợn sóng này tràn ngập trên người bọn họ, trong nháy mắt, sắc mặt ba người Cổ Thiên Quân đột nhiên điên cuồng biến đổi. Bọn họ nhanh chóng lui về phía sau, chớp mắt đã rời khỏi phạm vi sóng dao động. Hơi thở của ba người có chút dồn dập, trong mắt lộ ra ánh sáng hoảng sợ, không có cách nào che giấu.
- Uy lực tầm thường, nhưng bên trong ẩn chứa đạo pháp vô cùng quỷ dị. Ta hình như thấy được quá khứ của mình...
- Nào chỉ là nhìn thấy được. Ta mơ hồ cảm thấy trí nhớ của mình cũng bị chấn động, giống như muốn từ trong hư ảo huyễn hóa ra!
Sau khi Ba người nhìn nhau một cái, thần sắc đều rất nghiêm trọng.
Trong hoàng cung Thánh Hoàng Thành, tu mỗi một sĩ quyền quý hãi hùng khiếp vía. Thánh Hoàng ngồi ở chỗ kia, lúc này chậm rãi thu hồi ánh mắt. Hắ nhắm mắt lại trầm ngâm một lát. Khi hắn mở đôi mắt ra, đã có sự quyết đoán. Hắn đang muốn mở miệng.
Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên một lực lượng mênh mông chợt hạ xuống Tiên Vực của Vĩnh Hằng!
Sắc mặt Thánh Hoàng đột nhiên đại biến, hít thở dồn dập. Trong chớp mắt thân thể hắn biến mất. Thời điểm hắn xuất hiện, thình lình ở trên trời cao, mang theo nghiêm trọng vô cùng. Hắn hoàn toàn không có dừng lại một chút nào, dưới một bước, rốt cuộc lao thẳng đến trời cao!
Lần này, thậm chí so với thời điểm Bạch Tiểu Thuần đột phá tu vi, so với Bạch Tiểu Thuần cảm ngộ sáng tạo ra đạo, còn muốn khiến cho hắn chấn động hơn. Nởi vì những người khác chẳng qua là cảm thấy áp lực, nhưng cảm nhận không phải quá rõ ràng. Vừa vặn là Thái Cổ, hắn lập tức lại nhận thấy được trong tinh không, đang có khí thế ép người gào thét lao đến!
Lúc này, ở bên ngoài Tiên Vực của Vĩnh Hằng, ở phía sau Chúa Tể giống như người khổng lồ này, ở trong tinh không mênh mông tối tăm, cái quạt không trọn vẹn giống như đại lục, vốn vì Bạch Tiểu Thuần thăng cấp, hình thành vòng xoáy hấp dẫn vô hình, không chỉ thay đổi phương hướng, càng ở trên phương diện tốc độ cũng tăng mạnh.