Bạch Tiểu Thuần hào hứng bừng bừng, mang theo một nghìn Thi Khôi Huyết Quân lao ra khỏi hoàng cung. Đám thị vệ hoàng cung nơm nớp lo sợ, nhất là nhìn thấy bộ dáng hùng hổ của Bạch Tiểu Thuần thì sợ đến rắm cũng không dám phóng, vội dạt ra nhường đường cho quân đoàn hắc giáp này.
Tin tức Bạch Tiểu Thuần được bổ nhiệm làm Giám Sát Sứ, thêm cả Thi Khôi Huyết Quân lần nữa hiện thế đã lan truyền ra khắp Man Hoang. Bạch Tiểu Thuần hẳn không biết hiện giờ cái tên Bạch Hạo đã vang dội khắp nơi, áp đảo cả tên thật của hắn.
Ngay cả các đại tông môn ở Thông Thiên Hà cũng thông qua Trường Thành mà biết được có một kẻ tên là Bạch Hạo trở thành tân sủng của Khôi Hoàng triều, là một thanh đao sắc bén trong tay Đại Thiên Sư.
Những chuyện mà kẻ này làm ở Cự Quỷ Thành cũng nhanh chóng bị đào ra. Người người đều biết tên Bạch Hạo kia lòng dạ độc ác, diệt sát thân tộc, xét nhà đoạt vợ người khác, lại còn cả gan trói cả Bán Thần.
Mọi người lúc này đều ý thức được Bạch Hạo kia chính là một tên điên có sức chiến đấu kinh khủng. Lấy sức một người mà trói gô cả trăm thiên kiêu, ở trong tuyệt địa bị mấy trăm người vây giết mà vẫn có thể lật ngược thế cờ.
Loại nhân vật này, bản thân hắn đã kinh tài tuyệt diễm, càng không cần phải nói đến sau lưng hắn còn có Đại Thiên Sư chống lưng, còn là con rể được Cự Quỷ Vương chỉ định.
Một loạt thân phận khiến cho Bạch Hạo trở thành một đại nhân vật lừng lẫy ở Man Hoang.
....
Được Đại Thiên Sư ngầm thúc đẩy, Bạch Tiểu Thuần khí thế bừng bừng dẫn đầu một nghìn hắc giáp hóa thành một dải đen dài gào thét bay thẳng đến Lý gia trong Khôi Hoàng Thành.
- Lý Thiên Thắng, ngươi cùng Chu Hoành nhiều lần tìm ta gây phiền toái, muốn đẩy ta vào chỗ chết. Ta tha cho ngươi một lần, ngươi lại cố tình đến gây sự lần hai. Giờ ta nổi giận rồi! Ta cho ngươi biết, ta mà giận lên thì chính ta cũng thấy sợ hãi!
Trong lòng Bạch Tiểu Thuần khoan khoái dễ chịu, ánh mắt chờ mong muốn nhìn xem những kẻ ác ý muốn hại mình kia, hôm nay ở trước mặt mình sẽ có bộ dạng gì.
- Lý Thiên Thắng, ngươi là người đầu tiên!
Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây lại càng tăng tốc lao thẳng tới Lý gia.
Thái độ kiêu ngạo hung hăng của Bạch Tiểu Thuần cũng khiến vô số người chú ý. Bọn hắn e sợ nhìn theo phương hướng của Bạch Tiểu Thuần, trong lòng nổi lên vô số suy đoán.
- Sát khí không thèm che giấu như thế....tên Bạch Hạo này đang muốn làm gì đây...?
- Hướng hắn đi hình như là....khu thứ chín?
- Khu thứ chín....là nơi ở của Lý gia...
Lý gia người đông thế mạnh, chiếm cứ hai phần phạm vi cả khu thứ chín. Gia tộc kia dựa vào danh tiếng Thiên Hầu mà làm mưa làm gió, tộc nhân đông đảo, cũng có không ít hồn tu phụ thuộc, từ lâu đã trở thành con quái vật khổng lồ ít người nào dám trêu chọc.
Trước sự kinh hãi của mọi người, Bạch Tiểu Thuần mang theo một nghìn hắc giáp bước vào khu thứ chín, từ xa đã nhìn thấy đình viện lầu các của Lý gia, còn cả cái tháp cao chừng trăm trượng, sừng sững giữa trời.
Tháp này được gọi là Thiên Hầu tháp. Trong Khôi Hoàng Thành, chỉ có Thiên Hầu mới được xây dựng tòa tháp cao trăm trượng. Nếu là Thiên Công thì được phép xây dựng tòa tháp cao ngàn trượng.
Cùng lúc Bạch Tiểu Thuần nhìn về phía Thiên Hầu tháp thì Lý gia cũng nhận ra Bạch Tiểu Thuần. Trên dưới Lý gia bạo động, các tộc nhân vội vã lao ra ngưng trọng nhìn về Bạch Tiểu Thuần phía xa.
Lý Thiên Thắng cũng ở trong đám người, đang được rất nhiều người vây quanh bảo hộ. Hắn là thiếu chủ Lý gia, lại là thiên kiêu, địa vị cao ngất. Ngày thường, lời nói của hắn cũng như lời gia chủ.
- Bạch Hạo!!
Lý Thiên Thắng nhìn rõ đám người liền hét lên, sắc mặt hắn dữ tợn, trong mắt vằn lên ác độc. Vì khôi phục sinh cơ cho hắn mà gia tộc đã phải trả một cái giá thật lớn cho Trần gia. Tất thảy những điều này chính là do tên Bạch Hạo trước mắt này gây nên.
Hắn gắng đè nén nỗi hận của mình. Hắn biết rõ Bạch Hạo bây giờ đã một bước lên trời, được sắc phong làm Giám Sát Sứ, có Đại Thiên Sư chống lưng. Hôm nay lại sát khí bừng bừng lao đến nơi này khiến tim hắn trầm xuống. Hắn lập tức ra lệnh mở ra trận pháp phòng hộ.
Hắn vừa an bài xong thì tiếng xé gió mãnh liệt truyền đến. Bạch Tiểu Thuần mang theo một nghìn hắc giáp hàng lâm xuống. Sát khí của Thi Khôi Huyết Quân tỏa ra ngập trời, hóa thành đám mây đen bao phủ không trung Lý gia.
Vô số hồn tu từ bốn phía thi nhau vây xem, trong lòng cũng rung động vô cùng, đủ các loại suy đoán.
- Chẳng lẽ là đại thiên sư muốn động thủ sao? Kẻ đầu tiên...lại là Lý gia!
- Không thể nào! Rất có thể là tên Bạch Hạo kia ỷ chức vụ đến báo thù riêng!
Bạch Tiểu Thuần vênh váo tự đắc hưởng thụ sự kinh hãi của người chung quanh vây xem. Hắn đứng trước Thi Khôi Huyết Quân, cúi đầu quan sát Lý gia, ánh mắt đảo một vòng rồi rơi vào mấy trăm tộc nhân Lý gia đang giương cung bạt kiếm. Hắn nhìn thấy Lý Thiên Thắng đang được đám người vây quanh.
- Lý Thiên Thắng, nhìn thấy Giám Sát Sứ giá lâm còn không mau bái kiến!
Bạch Tiểu Thuần trừng mắt, thanh âm như tiếng sấm ù ù truyền ra, thời khắc này Thi Khôi Huyết quân phía sau hắn cũng phát ra sát khí mãnh liệt hơn.
Sắc mặt tất cả mọi người trong Lý gia trở nên dữ tợn. Lý Thiên Thắng hô hấp dồn dập, trong lòng cực kỳ chấn động và bất an nhưng lại không dám biểu hiện ra mặt, chỉ có thể quát khẽ.
- Bạch Hạo, ngươi thật to gan, dám cả gan phạm thượng, đây là Thiên Hầu phủ, không phải là chỗ ngươi có thể làm loạn, còn không mau rút lui!!
- Thiên Hầu phủ? Hắc hắc, Bạch gia gia của ngươi đúng là muốn đến Lý gia Thiên Hầu phủ. Ta nghe nói Lý gia tài phú không ít, Bạch mỗ lo lắng những bảo bối kia của ngươi có đồ giả nên ta tới để xem xét giúp các ngươi a.
Bạch Tiểu Thuần chắp tay sau lưng, hất cằm lên, lời nói mang theo cuồng vọng kiêu ngạo. Thực tế trong lòng hắn đã cười đến nở hoa rồi, hắn cảm giác câu nói này của mình vô cùng có khí thế. Hắn thích nhất cái cảm giác làm chủ cục diện này, hơn nữa lại còn lấy đạo lý để áp đảo.
- Lớn mật!!
- Bạch Hạo ngươi muốn chết phải không, Lý gia ta sao có thể để cho ngươi làm loạn!
- Đúng là trò cười, Bạch Hạo, ngươi bị váng đầu rồi sao!
Sau khi nghe Bạch Tiểu Thuần nói, tộc nhân Lý gia vốn đã quen kiêu ngạo lập tức gào thét đáp trả, ngôn từ cực kỳ không khách khí.