- Dừng tay!
- Có chuyện gì cứ từ từ nói, ai động thủ cứ giết bất luận tội.
- Nơi này là thành Khôi Hoàng, các ngươi muốn tạo phản sao?
Những chủ cửa hàng liên hợp với nha, dùng Bạch Tiểu Thuần cầm đầu và trấn áp toàn diện, mặc dù nhân số của bọn họ ít hơn các hồn tu chung quanh nhưng bọn họ chiếm đạo lý, bản thân Bạch Tiểu Thuần quá mức cường hãn, kể từ đó dần dần làm những hồn tu chung quanh tỉnh táo lại, lần náo động này cũng bị khắc chế.
Lúc Bạch Tiểu Thuần ra tay khống chế tất cả, chủ cửa hàng bốn phía đều cảm kích Bạch Tiểu Thuần, có chút càng tự trách mình lúc trước hiểu lầm Bạch Hạo, hôm nay đối mặt nguy cơ, bọn họ mới biết cái gì là đại nghĩa, trong mắt càng tôn kính..
Cho dù là ai, có thể đứng ra vào lúc này và trấn áp cục diện thành công đều được người ta tôn trọng.
Tuy lần náo động này bị áp chế nhưng những hồn tu chung quanh không dễ dàng rời đi, ánh mắt của bọn họ nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn cửa hàng Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm, nếu không phỉa Bạch Tiểu Thuần ở đây, bọn họ chắc chắn sẽ giết vào.
- Mọi người hãy nghe ta nói, Bạch Hạo ta cam đoan sẽ cho các ngươi một câu trả lời cho sự việc hôm nay.
Bạch Tiểu Thuần nói chuyện khẩn trương, chột dạ càng sâu, hắn tiếp tục nói.
- Bạch đạo hữu, chuyện hôm nay không phải do chúng ta sai, cũng không phải các ngươi, mà là Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm!
- Đúng vậy, hai người này quá vô sỉ, lại luyện chế hồn dược giả bán cho chúng ta, làm cho chúng ta không chịu nổi, thù này phải báo.
- Bạch đạo hữu, ngươi đã ra mặt, tốt, chúng ta nghe ngươi, ngươi giải quyết giúp chúng ta.
Hồn tu tụ tập nơi này đều hô lớn, bọn họ cũng biết mặc dù trận náo động này không lớn nhưng nơi này chính là thành Khôi Hoàng, sợ rằng thị vệ hộ thành sẽ tới nhanh thôi.
Cho dù nội tâm hận Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm, âận tới mức nghiến răng nghiến lợi cũng phai nhịn xuống, trên thực tế bọn họ tỉnh táo lại liền do ưự, vì sao đến bây giờ thị vệ thành Khôi Hoàng còn chưa tới?
Phải biết rằng mỗi khu đều có nhiều thị vệ phụ trách an toàn thành Khôi Hoàng, trước mắt không có ai tới.
- Mọi người yên tâm, việc này Bạch Hạo ta và các vị đạo hữu sau lưng sẽ cho các ngươi câu trả lời.
Bạch Tiểu Thuần lập tức vỗ ngực, hắn lớn tiếng nói ra, sau đó các chủ cửa hàng cũng tỏ thái độ.
- Tư Mã đạo hữu, Tôn đạo hữu, mời các ngươi ra đây gặp mặt.
Bạch Tiểu Thuần đã áp chế mọi người, nội tâm thở ra một hơi, hắn cũng sợ chuyện này náo quá lớn thì mình cũng khó xong việc, trong vô tri vô giác mình biến thành người phán xét, điểm này ngay cả hắn cũng không dám tin tưởng..
Khi hắn vừa lên tiếng, sắc mặt Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm vô cùng khó coi ra khỏi cửa hàng, mặc dù tu vi bọn họ không tầm thường nhưng nơi này có quá nhiều hồn tu cuồng bạo, bọn họ không thể ứng phó, cửa hàng cũng bị nện thành đống đá vụn, bọn họ tức giận không nhỏ, ánh mắt nhìn sang Bạch Tiểu Thuần càng ngày càng sắc bén.
- Bạch Hạo, chắc chắn hồn dược của bọn họ bị người ta động tay động chân, chỉ cần cho ta một quả hồn dược, ta sẽ tra ra sự tình, mọi việc cũng sáng tỏ.
- Hung phạm là ai, dùng không bao lâu sẽ được chiêu cáo thiên hạ.
Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm lạnh lùng nói ra.
Vừa nghĩ tới chuyện hôm nay, hơn nữa bọn họ ác ý chèn ép Bạch Tiểu Thuần, kẻ này lại ra mặt giải quyết, nội tâm của bọn họ không có tư vị, bọn họ không lo lắng có người cầm việc này ra làm văn, đồng thời bọn họ cũng có suy đoán, có lẽ chính là Bạch Tiểu Thuần làm ra.
Bọn họ lại khó hiểu, nếu là Bạch Tiểu Thuần làm, hắn làm cách nào cải biến hồn dược?
Cũng mặc kệ ảo não xấu hổ thế nào, hồn dược bị động tay chân là chuyện khẳng định, bọn họ tự tin có thể tìm ra mánh khóe trong đó, hiện tại xem ra, chỉ cần chuản thực và kéo dài thời gian chờ đợi Chu Hoành đến.
Trên thực tế bọn họ đã liên hệ Chu Hoành từ lâu, sở dĩ thị vệ không tới cũng là Chu Hoành thôi động, hắn không thể để chuyện này náo lớn, một khi như vậy, cho dù là hắn cũng không thoát khỏi liên quan.
Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái, nội tâm khen đồ nhi nhanh trí, cũng có một ít bội phục, trên thực tế biện pháp này do đồ nhi hắn nghĩ ra, vừa rồi Bạch Tiểu Thuần nói đơn giản, tình thế lại gấp gáp, Bạch Tiểu Thuần lựa chọn dùng cách này thật sự quá đẹp..
Triệt để cải biến thân phận của bản thân, hóa bị động thành chủ động, nhất là một lời có thể quyết định thanh danh của Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm.
Nghĩ tới đây Bạch Tiểu Thuần phấn chấn, hắn biểu hiện ra bộ dạng trầm ổn.
- Hai vị đạo hữu, ta cũng là luyện hồn sư, ta tin tưởng... Luyện hồn sư chúng ta luyện chế hồn dược không có khả năng xuất hiện sơ suất lớn như thế, điểm này ta tin tưởng các ngươi!
Hắn vừa nói ra lời này làm Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm sững sờ, hiển nhiên không nghĩ tới Bạch Tiểu Thuần lại tỏ thái độ rõ ràng như vậy, trong lòng hai người ẩn ẩn cảm thấy không đúng.
Lửa giận của hồn tu chung quanh vừa tắt lại bị lời này chọc giận không nhỏ.
- Bạch đạo hữu, ngươi có ý gì?
- Ngươi tin tưởng bọn họ, như vậy nói chúng ta gây sự hay sao?
Lúc nhiều người cùng tức giận, Bạch Tiểu Thuần khoát tay chặn lại, hắn lớn tiếng nói ra.
- Đồng thời ta cũng tin tưởng mọi người sẽ không vô duyên vô cớ tới đây, nhưng bây giờ nói lời thật lòng, ta chỉ biết kết quả chứ không biết cụ thể, các ngươi nói mình hấp thu hồn dược của hai vị đại sư mới xuất hiện biến cố này, hiện tại còn có người nào có hồn dược này hay không?
Bạch Tiểu Thuần vừa nói ra lời này, mọi người cũng áp chế tức giận xuống, trong đó có tu sĩ trung niên hừ lạnh và ném một quả hồn dược thượng phẩm tới.
Bạch Tiểu Thuần tiếp được, cầm trong tay giả vờ giả vịt xem nửa ngày, sắc mặt dần dần biến hóa, đến cuối cùng càng khó xem, lúc ngẩng đầu nhìn sang Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm.
- Hai vị, Bạch mỗ chỉ là hậu bối ở phương diện luyện hồn, tài sơ học thiển kinh nghiệm chưa đủ, ta không nhìn ra hồn dược này bị người ta động tay động chân chỗ nào.
Bạch Tiểu Thuần nói xong liền đưa hồn dược cho Tư Mã Đào.