Mục lục
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Nhĩ Căn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Môn lão tổ hừ lạnh một tiếng. Vào giờ phút này, ý thức của nàng giống như rời khỏi trong đầu Bạch Tiểu Thuần, biến mất không thấy bóng dáng.

- Chờ một chút!

Bạch Tiểu Thuần lo lắng hô to. Nhưng lúc này đây mặc cho hắn hô hoán như thế nào, Hàn Môn lão tổ cũng không có đáp lại. Đến cuối cùng, Bạch Tiểu Thuần hung hăng nắm tóc một cái, tâm tình bi thương căm phẫn vô cùng mãnh liệt.

- Lừa đảo. Đều là lừa đảo... Đều tại ta quá đơn thuần.

Vừa nghĩ tới mình phải ở lại chỗ này ba tới năm năm, Bạch Tiểu Thuần cũng có chút tuyệt vọng. Nếu như không có lão quỷ kia còn tốt. Ba tới năm năm cũng không phải rất dài.


Nhưng hôm nay, Bạch Tiểu Thuần đặc biệt lo lắng. Đừng nói là ba tới năm năm, cái mạng nhỏ của mình có thể bảo vệ được ba tới năm tháng đã tính là dài.

Rầu rĩ một lát, Bạch Tiểu Thuần ý thức được mình đã không còn đường nào có thể đi. Lúc này hắn chỉ có thể nhịn xuống sự lo lắng không yên, thận trọng đi ra khỏi động băng. Hắn muốn xem thử, mình đang ở phương hướng vị trí nào.

Vừa đi ra khỏi động băng, hắn lại lập tức nghe được từ phía xa truyền tới từng tiếng thiên lôi. Trong mắt hắn nhìn thấy được, là địa phương cách nơi này không tính là quá xa, lôi vân vô tận cùng với mặt đất cạn khô. Còn có chính là, gần như ở cùng một chỗ... có vô số tia chớp thiên lôi từ trên trời đánh xuống.


- Lôi...

Bạch Tiểu Thuần hít thở có chút gấp gáp, ánh mắt chớp động cũng có chút do dự. Hắn nghĩ đến mình ở Cửu Thiên Vân Lôi Tông, hấp thu những tia chớp do đó tăng cao tu vi. Nhưng đồng thời hắn cũng nghĩ đến cuối cùng sau khi mình hấp thu tia chớp đạt tới trình độ nhất định, không có cách nào tiếp tục cắn nuốt, những tia chớp vô cùng vô tận kia thiếu chút nữa khiến mình bị nổ chết.

Cái này khiến cho Bạch Tiểu Thuần rầu rĩ. Thời điểm hắn đang suy nghĩ có nên thử một chút hay không. Bỗng nhiên, ở trên lớp băng cách hắn mười mấy trượng có một luồng sương mù màu đen chui ra.

Sương mù màu đen này mới vừa xuất hiện, lại lập tức ngưng tụ thành mặt quỷ lớn bằng nắm tay, chợt nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.

Mắt Bạch Tiểu Thuần chợt trợn trừng, hét lên một tiếng, nhanh chóng lao ra, bỏ chạy thật nhanh về phía xa.

- Cuối cùng, tìm được ngươi!

Phía sau hắn, mặt quỷ kia lộ ra nụ cười dữ tợn. Thời điểm âm thanh truyền ra, lại vang vọng trên toàn bộ Băng Nguyên. Phóng tầm mắt nhìn lại, có thể nhìn thấy được ở trên Băng Nguyên này, lúc này thình lình có hơn vạn sương mù màu đen, ở các nơi đồng thời dâng lên, hóa thành hơn vạn mặt quỷ, đồng thời mở miệng nói ra những lời này.

Cùng lúc đó, tất cả hàng vạn quỷ mặt này phóng lên trên không trung, lao thẳng đến chỗ mặt quỷ phát hiện ra Bạch Tiểu Thuần, với tốc độ cực nhanh. Cũng không lâu lắm chúng lại tụ lại với nhau, một lần nữa hình thành mặt quỷ với sương mù màu đen ngập trời.

- Thằng ranh con, đều tại ngươi làm hỏng chuyện tốt của ta. Không lột da của ngươi ra, ta làm sao có thể cam tâm!

Mặt quỷ gầm thét giận dữ, trực tiếp đuổi theo về phía Bạch Tiểu Thuần. Lúc này trong lòng hắn cũng phiền muộn vô cùng. Trước đó, sau khi hắn để Bạch Tiểu Thuần chạy trốn mất, đã thử đi tranh đoạt quyền khống chế pháp bảo này. Hắn phát hiện pháp bảo này lại không có cách nào bị khống chế. Thần hồn này đã nhanh hơn mình một bước, đã có dung hợp.

Lấy tu vi của hắn, cũng vẫn không có cách nào cắt ngang sự dung hợp. Trừ phi là hủy diệt pháp bảo này. Nhưng loại thế giới pháp bảo này, cho dù là thời kì hắn đỉnh phong, muốn diệt cũng không phải là chuyện dễ dàng. Càng không cần phải nói tới hiện tại.

Dưới sự căm tức, suy nghĩ của hắn hiện tại là tiêu diệt Bạch Tiểu Thuần, trút giận. Sau đó, sẽ lại một lần nữa cân nhắc biện pháp. Mặc dù Bạch Tiểu Thuần trốn không thấy bóng dáng, nhưng hiện tại sau khi hắn có quyết định, triển khai bí pháp. Thân thể hắn trực tiếp phân tán, hóa thành hàng vạn tia sương mù màu đen, khuếch tán trong toàn bộ Băng Nguyên, giống như hóa thân ra hàng vạn hàng nghìn. Như vậy... muốn tìm được Bạch Tiểu Thuần, không phải là chuyện khó khăn.

- Lần đầu tiên có Thiên Tôn đột nhiên xuất hiện!

- Lần thứ hai ta không có thời gian để ý tới ngươi!

- Lần thứ ba là khí linh đáng chết kia giúp ngươi truyền tống... Tiểu tử này vận khí không tệ. Ta cũng không tin, lần thứ tư này, phía trước ngươi là lôi vân cuồng bạo, ngay cả lão phu cũng phải cố kỵ. Ngươi còn có thể chạy trốn tới trong lôi vân được sao?

Mặt quỷ nghĩ như vậy. Hình như hắn cũng cảm thấy Bạch Tiểu Thuần này hình như có chút khó giết. Nhưng hắn vẫn hừ lạnh một tiếng. Lúc này hắn thấy được phương hướng chạy trốn của Bạch Tiểu Thuần, chính là mảnh lôi vân này, hắn không chút do dự, vẫn đuổi theo.

Tốc độ cực nhanh. Trong chớp mắt hắn đã lại đuổi, trực tiếp mở miệng lại phun ra mảng lớn sương mù, hình thành cái móng vuốt đen, hung hăng chộp về phía Bạch Tiểu Thuần một cái!

Trong lòng Bạch Tiểu Thuần điên cuồng run rẩy. Nguy cơ mãnh liệt trùng kích tâm thần, hắn không dám chậm trễ chút nào trực tiếp mở miệng phun ra một luồng ánh sáng màu đen. Quy Văn Oa bỗng nhiên xuất hiện, trực tiếp lại thao túng ở phía sau, đi ngăn cản lực lượng của quỷ trảo kia.

Ầm một tiếng, Bạch Tiểu Thuần phun ra máu tươi. Thân thể hắn bị lực mạnh này đánh thẳng vào, điên cuồng bắn về phía trước. Lúc này thân thể hắn cũng giống như muốn tan vỡ, tu vi bất ổn. nhưng Bất Tử Huyết có khả năng khôi phục kinh người, đang nhanh chóng khôi phục.

Mà mượn ngoại lực này, tốc độ của Bạch Tiểu Thuần lại bạo phát. Bất Tử Cấm đã triển khai, mang theo Quy Văn Oa lại nhanh chóng lao ra.

- Bảo vật?

Mặt quỷ cũng bị Quy Văn Oa đột nhiên xuất hiện, dọa cho giật mình. Hắn sửng sốt một chút, mắt lập tức lại chợt sáng lên, mừng như điên. Hứng trí của hắn lại tăng lên rất nhiều.

Bạch Tiểu Thuần lo lắng đến cực hạn. Mắt hắn đã sớm đỏ. Một đòn trước đó tuy có Quy Văn Oa chống lại, nhưng thương thế của hắn vẫn rất nặng. Dù sao chiến lực giữa hai người chênh lệch không nhỏ.


Lúc này mắt nhìn đối phương lại đuổi theo, ở trước mặt hắn chỉ có một lựa chọn. Đó chính là... khu vực lôi vân phía trước!


Chỉ là ở đó từng tia chớp ầm ầm đập xuống mặt đất, thoạt nhìn rất dọa người. Nhưng Bạch Tiểu Thuần đã đỏ mắt. Mặc dù bên trong lôi ngục từng trải sự sợ hãi khi không có cách nào hấp thu tia chớp, nhưng hắn đã không có lựa chọn nào khác.


- Liều mạng!


Bạch Tiểu Thuần rống to hơn, thân thể ầm một tiếng, ở trong chớp mắt khi mặt quỷ kia đuổi kịp, hắn lại trực tiếp bước vào đến... bên trong khu vực lôi vân!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK