- Là phân thân Chúa Tể kia!
- Đáng chết, bọn họ sắp thành công!
Cổ Thiên Quân cùng Tư Mã Vân Hoa biến sắc. Tốc độ của hai người nhanh hơn, trực tiếp lại đánh về phía trận pháp sương mù. Kiếm khí của Cổ Thiên Quân trong chớp mắt ngập trời. kiếm quang sắc bén này, giống như muốn xé rách thế giới này. Nó đi qua nơi nào, hư vô nơi đó liền tan vỡ.
Tư Mã Vân Hoa ở đây bấm quyết, thân thể rốt cuộc hóa thành chín phân thân, cùng với bản tôn, mỗi một người đều cho thấy chiến lực Thiên Tôn kinh người, ầm ầm hạ xuống.
Không kết thúc, Linh Cửu Thiên Tôn cũng triển khai ra toàn lực. Hắn đi qua nơi nào, muôn màu muôn vẻ, hình thành một pháp tắc diệt sạch, khiến tất cả ảm đạm, hủy diệt tất cả!
Bạch Tiểu Thuần cũng lo lắng. Nếu như phân thân Chủ Tể thật sự bị chém giết, như vậy đám người của Tà Hoàng Triều chiếm ưu thế về số lượng, bọn họ lấy được thi thể, căn bản cũng không khả năng bị Thiên Tôn của Thánh Hoàng Triều cướp đi.
Cơ hội duy nhất, chính là dưới tình huống phân thân Chủ Tể không chết, còn có một chút khả năng.
- Phân thân Chủ Tể này cũng quá yếu!
Bạch Tiểu Thuần lại không có thời gian để suy nghĩ nhiều. Tay phải của hắn cầm đại kiếm bắc mạch trực tiếp chém xuống, phối hợp với ba người Cổ Thiên Quân. Bốn người liên thủ dường như hình thành một trận gió bão hung bạo. Trong tiếng nổ lớn, tất cả lại trực tiếp rơi vào trên sương mù trận pháp.
Thiên địa chấn động, tám phương run rẩy, giống như từ lúc khai thiên lập địa. Trận gió bão hung bạo này giống như có thể xé rách tất cả, trực tiếp lại cứng rắn mở ra một thông đạo lớn ở trên trận pháp sương mù này.
Ban đầu dưới sự liên thủ của bốn người, sẽ không thuận lợi như vậy. Thật sự trước đó phân thân Chủ Tể ở bên trong trận pháp sương mù gào thét lao ra, đã từ bên trong khiến cho trận pháp này xuất hiện bất ổn. Lúc này bốn người ra tay, còn là một đòn nghiêm trọng, lúc này mới khiến cho trận pháp bị mở ra thông đạo.
Nhưng Tuyệt Địa Thiên Tôn, Thông Thiên Đạo Nhân cùng với Nguyên Yêu Tử, bọn họ sở dĩ không tham dự tiến vào bên trong sương mù chém giết, mà ở lại bên ngoài, chính là muốn ngăn cản đám người Cổ Thiên Quân. Lúc này mắt thấy trận pháp bị xé mở, ba người lập tức ra tay toàn lực, mượn trận pháp gia tăng, khiến cho trong trận pháp phát ra tiếng nổ lớn, sương mù cuồn cuộn, huyễn hóa ra mười mấy bàn tay to, chộp về phía bốn người Cổ Thiên Quân!
Mười mấy bàn tay to này phối hợp với trận pháp, phối hợp với tu vi của ba người Tuyệt Địa, rốt cuộc bạo phát ra lực lượng có thể so sánh với Thiên Tôn trung kỳ. Lúc này phân nửa đều chụp vào Cổ Thiên Quân. Một phần ngăn cản Linh Cửu Thiên Tôn. Về phần Bạch Tiểu Thuần cùng Tư Mã Vân Hoa ở đây, cũng lần lượt có ba bàn tay chộp tới.
Những bàn tay to mặc dù đều có đầy đủ lực lượng của Thiên Tôn, nhưng lại không phải thể hiện ở trên phương diện công sát, mà là ở trên phương diện phòng hộ cùng dây dưa khó giải quyết được. Hiển nhiên mục đích của ba người Tuyệt Địa Thiên Tôn, chính là muốn cuốn lấy đám người Bạch Tiểu Thuần, tranh thủ đủ thời gian cho Quảng Mục Thiên Tôn cùng với khác Tà Hoàng Triều Thiên Tôn.
Tiếng sấm nhất thời truyền ra bốn phương. Đại kiếm bắc mạch trong tay Bạch Tiểu Thuần, theo ánh sáng lập lòe, quét ngang xuống, trực tiếp chặt đứt một bàn tay. Nhưng hai bàn tay khác gào thét lao đến, lại khiến cho hắn không thể không lui về phía sau một chút.
Cùng lúc đó, Linh Cửu Thiên Tôn cũng tốt, Cổ Thiên Quân cũng được, đều như vậy. Bốn người ra tay mặc dù sắc bén, nhưng trong khoảng thời gian ngắn, hiển nhiên không có cách nào hoàn toàn xé rách được lỗ thủng.
Dù sao bản thân trận pháp này không kém. Lại có ba vị Thiên Tôn trấn thủ. Nếu như không gặp phải bất ngờ xuất hiện, sợ là quần đấu mấy canh giờ, cũng có khả năng.
Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên, từ bên trong trận pháp sương mù kia, lại truyền ra một tiếng gào thét thê lương. Lần này còn mãnh liệt hơn so với trước đây. Lực xuyên thấu cũng lớn hơn nữa, khuếch tán ra khắp nơi. Trong nháy mắt, trận pháp sương mù này vì phần ngoài bị tổn thương, bên trong còn bị sóng dao động, vốn cũng ở dưới tình huống không ổn, càng thêm vặn vẹo lay động.
Thậm chí có không ít nơi, sương mù rõ ràng đang cuồn cuộn, chợt xuất hiện dấu hiệu loãng đi. Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên, kiếm khí của đại kiếm bắc mạch bất mạnh bạo phát ra. Đám người Cổ Thiên Quân cũng nắm lấy cơ hội. Mỗi người đều phát ra đòn sát thủ của mình, huyễn hóa ra thần thông kinh người, lao thẳng đến những bàn tay to kia.
Sắc mặt ba người Tuyệt Địa, Thông Thiên Đạo Nhân cùng với Nguyên Yêu Tử điên cuồng biến đổi. Bọn họ biết lúc này là thời điểm mấu chốt. Ba người hung hăng cắn răng, từng người cắn đầu lưỡi phun ra máu tươi, khiến cho phạm vi tu vi tản ra lớn hơn, gia tăng trận pháp, nỗ lực khiến cho trận pháp ổn định lại.
Hai bên giao chiến kịch liệt lấy trận pháp này làm trung tâm, bỗng nhiên được triển khai. Trong khoảng thời gian ngắn âm thanh nổ lớn vang lên, thiên địa chấn động.
Nhưng trận pháp này cực kỳ không tầm thường. Ba người Tuyệt Địa còn tập hợp lại toàn lực. Ở dưới sự lay động kịch liệt này, trận pháp sương mù rốt cuộc từ từ trở nên ổn định. Cho dù bốn người Bạch Tiểu Thuần chém đứt rất nhiều bàn tay, thâm nhập đến bên trong sương mù, nhưng bốn phía xung quanh bọn họ lại nhanh chóng xuất hiện càng nhiều cánh tay cùng với từng tầng sức cản.
Ở dưới lực cản này, bốn người mỗi giây mỗi phút đều cảm nhận được bài xích mãnh liệt đến từ bốn phía xung quanh.
- Đáng chết, đây là trận pháp gì vậy!
- Cứ tiếp tục như thế nữa, trong thời gian ngắn chúng ta căn bản không có cách nào đi vào được!
- Cho dù là không vào được, cũng phải nghĩ biện pháp ngăn cản bọn họ thành công!
Ba người Cổ Thiên Quân nghiến răng nghiến lợi. Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên. Từ đầu đến cuối hắn đều không nói được một lời. Nhưng trên thực tế, ánh mắt hắn thỉnh thoảng nhìn về phía trận pháp sương mù, trong lòng cũng đang suy nghĩ, có nên mạo hiểm một lần hay không.
Hắn tin tưởng vào Bất Tử Cấm của chính mình. Không nói xuyên qua trận pháp sương mù này, nhưng chí ít để mình đi vào, xuất hiện ở trên chiến trường bên trong trận pháp, cũng vẫn có thể làm được.
Chỉ có điều nếu như dẫn người cùng vào, lại tiêu hao quá lớn, rất khó thành công. Cái này khiến cho trong lòng Bạch Tiểu Thuần có chút rầu rĩ. Lúc này đại kiếm bắc mạch vung vẩy, trong lòng lại đang so sánh được mất. Bỗng nhiên, sau lưng của bọn họ, trong giây lát lại truyền đến từng tiếng rít gào.