Mục lục
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Nhĩ Căn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một tia non nớt tồn tại trên người bọn họ đã biến mất, lúc này bị ổn trọng và lạnh lùng thay thế.

- Sắp đến Trường thành... Ta đã truyền tin cho sư phó, sau khi trở về, thời gian còn lại sẽ gia nhập năm đại quân đoàn.

Triệu Thiên Kiêu cười cười, nụ cười làm nổi rõ vết sẹo dài trên khóe miệng bên phải kéo dài tới tận lỗ tai, có thể nói vô cùng đáng sợ.

Trần Nguyệt San đau lòng, nàng đứng bên cạnh Triệu Thiên Kiêu, bởi vì Triệu Thiên Kiêu cứu nàng cho nên bị một tên Luyện Hồn Sư gây thương tích, vết sẹo xuất hiện từ đó.

Trong trận chiến vô cùng thảm thiết đó, Trần Nguyệt San nhớ lại vẫn còn sợ hãi, cũng may lần này ra ngoài lịch lãm gặp phải trọng thương nhưng lại thu hoạch không nhỏ, bọn họ tìm được một Thiên Thú Hồn!

Vào lúc hai người đang bay đi, bỗng nhiên bọn họ nhìn thấy trên bầu trời xa xa có một cột sáng màu đen xuất hiện, lúc cột sáng bay thẳng lên không trung, ánh mắt Triệu Thiên Kiêu ngưng trọng, sau khi thương nghị với Trần Nguyệt San liền truyền âm cho Trần Hạ Thiên xin chỉ thị, một lát sau hai người không quay về Trường thành, mà là bay thẳng về hướng cột sáng màu đen.


Lúc cột sáng xâất hiện kinh động rất nhiều thế lực, các thế lực không ngừng an bài người đi xem xét, duy chỉ có Bạch Tiểu Thuần đang bỏ chạy thật xa, sắc mặt hắn tái nhợt, hắn bay không bao lâu đã nhìn thấy Trường thành, cắn răng thi triển thần thông Bất Tử Cấm lần nữa, sau khi xuất hiện đã tiến vào bên trong thành trì.

Hắn lại phun máu tươi, lảo đảo trở lại binh doanh, sau khi quay về phòng của mình liền ngã xuống hôn mê.

Hắn hôn mê suốt ba ngày, ba ngày sau, Bạch Tiểu Thuần mở mắt giãy dụa ngồi dậy, hắn cảm nhận ngũ tạng lục phủ đau đớn khủng khiếp, hơn nữa tu vi tán loạn.


- Một trảo kia quá kinh khủng, may mắn không bắt được ta, chỉ quét trúng một ít...

Bạch Tiểu Thuần nhớ lại chuyện lúc trước liền hít sâu một hơi, nỗi lòng sợ hãi, hắn cũng hiểu mình bị quỷ thủ trọng thương, còn có một chút nguyên nhân chính là thường xuyên dùng thần thông Bất Tử Cấm xuyên qua trận pháp.

Cho dù xuyên qua cấm chế tự nhiên hay trận pháp trong Trường thành, loại phương pháp dung nhập hư không xuyên qua trận pháp như vậy gây tổn thương lớn lên thân thể.

Cũng may Bất Tử Trường Sinh Công cường hãn nên hắn mới có thể kiên trì, nếu không đổi thành người khác, cho dù là Nguyên Anh cũng phải trọng thương, không nói tử vong, muốn khôi phục trong thời gian ngắn là chuyện không thể nào.

Bạch Tiểu Thuần có sức khôi phục cực nhanh, thương thế như vậy phối hợp với đan dược cũng dùng thời gian bảy ngày là có thể khôi phục bảy tám phần.

Đồng thời trong mấy ngày qua, Bạch Tiểu Thuần cũng không dám ra ngoài, hắn vừa nghĩ tới quỷ thủ lúc trước, nghĩ đến cột sáng màu đen, nghĩ đến cung điện dưới mặt đất vỡ vụn và hài cốt cá sấu cao mười ngàn trượng, hắn cảm thấy nơi đó ẩn giấu bí mật kinh thiên động địa.

Mà hắn chính là đầu sỏ gây nên tất cả những việc này, Bạch Tiểu Thuần sợ hãi, hắn cảm giác mình quá oan uổng.

- Ta không phải cố ý...

Bạch Tiểu Thuần than thở, phải biết mục đích ban đầu của hắn chỉ muốn thu thập oan hồn mà thôi.

Trong thời gian khôi phục thương thế, hắn cũng nghe tin tức đám người Triệu Long mang về, biết rõ chuyện cột sáng đã dẫn đến Trường thành và Man Hoang xem trọng, đồng thời cũng biết nhiều người phát hiện động quật, thậm chí không ít người tìm được mánh khóe bên trong.

Đáng tiếc đến nay chưa có tin tức hữu dụng truyền về, tâm thần Bạch Tiểu Thuần bất định.

Thời gian trôi qua, lại qua nửa tháng, mặc dù mỗi ngày đều có tin tức, với thân phận Thiên phu trưởng của mình, Bạch Tiểu Thuần không thể biết được bao nhiêu, vì vậy hắn tự mình đi tìm Bạch Lân tìm hiểu, hắn cũng biết Trường thành an bài không ít người đi vào, tuy có loạn chiến nhưng hoàn toàn không có tin tức, dường như bên trong tồn tại mấy cung điện to lớn, Bạch Tiểu Thuần cũng kinh hãi không thôi.

- Xem ra ta chỉ mở địa cung phía trên mà thôi.

Bạch Tiểu Thuần tự an ủi mình, hắn phát hiện động tĩnh bên ngoài đã nhỏ đi một ít, hắn sờ sờ túi trữ vật, ánh mắt nóng bỏng.

- Trải qua nhiều việc như vậy, mục đích của ta chính là trở thành Vạn phu trưởng, ta phải đi ngay bây giờ!

Vừa nghĩ tới phong quang sau khi trở thành Vạn phu trưởng, Bạch Tiểu Thuần vô cùng kích động, hắn nhanh chóng đứng lên rời khỏi binh doanh, đám người Triệu Long nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần sau đó bái kiến.

- Kêu tất cả huynh đệ, chúng ta đi tháp cao, chứng kiến Bạch Tiểu Thuần ta trở thành... Vạn phu trưởng!

Bạch Tiểu Thuần vung tay lên, hào khí bừng bừng sau đó lên tiếng với Triệu Long.

Hắn vừa nói thế Triệu Long sững sờ sau đó lập tức rời đi thông báo, rất nhanh, hơn ngàn tu sĩ thủ hạ Bạch Tiểu Thuần cũng biết chuyện sau đó cùng chạy tới.

- Các huynh đệ, chờ ta trở thành Vạn phu trưởng, chúng ta ăn thịt càng nhiều, uống rượu cũng nhiều hơn!

Bạch Tiểu Thuần hô to một tiếng, hắn lập tức bay tới tháp cao.

Hơn ngàn tu sĩ sau lưng hắn nghe xong liền kích động, bọn họ sẽ không nghi vấn lời Bạch Tiểu Thuần nói, Bạch Tiểu Thuần nói ngày hôm nay có thể trở thành Vạn phu trưởng, bọn họ tin tưởng Bạch Tiểu Thuần nhất định có thể làm được.

Trong lúc bay lên đều vây quanh Bạch Tiểu Thuần, bọn họ cường thế bá đạo bay về phía tháp cao.

Hơn một ngàn tu sĩ hóa thành ngàn đạo cầu vồng bay đi liền khiến tu sĩ khác chú ý, sau khi nhìn thấy người cầm đầu đội ngũ chính là Bạch Tiểu Thuần thì có không ít người dùng ánh mắt mỉa mai nhìn sang, trước khi bọn họ thường xuyên nhìn thấy cảnh tượng này, nhưng nhiều ngay qua bọn họ nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần xuất hành, không nghĩ tới hôm nay lại nhìn thấy.

Mọi người bắt đầu thu hồi ánh mắt không chú ý tới, rất nhanh, đoàn người Bạch Tiểu Thuần bay tới bên ngoài tháp cao, ở chỗ này cũng có không ít tu sĩ hoặc hối đoái vật phẩm, hoặc đang tế hồn.

Lúc đám người Bạch Tiểu Thuần đi tới nơi đây, mọi người chung quanh đều nhìn sang, cũng không quá mức chú ý làm gì, vẫn làm việc của mình như cũ.

Bạch Tiểu Thuần không để tới những người này, hắn đứng bên cạnh tháp cao, hít sâu một hơi, thân thể nhảy dựng lên, hắn bay lên không trung, hắn học một thiên kiêu té hồn lúc trước, hắn bay lên bầu trời sau đó hất tay áo lên, cũng ném một hồn cầu ra ngoài sau đó bóp nát.

Trong nháy mắt bóp nát hồn cầu, một tiếng nổ oanh vang lên, hơn vạn oan hồn bay ra bên ngoài, động tĩnh như thế làm cho rất nhiều người chú ý nhìn sang, nhìn thấy hơn vạn hồn liền có một ít người hâm mộ, càng nhiều người không thèm quan tâm, bọn họ thu hồi ánh mắt.


- Là Bạch Tiểu Thuần!


Vào lúc hơn vạn oan hồn xuất hiện, cặp mắt vĩ đại trên tháp cao nhìn xuống, những oan hồn này bị cặp mắt vĩ đại hấp thu không còn.


Nội tâm Bạch Tiểu Thuần đắc ý, hắn vẫn lạnh nhạt vỗ túi trữ vật như cũ, lại lấy một hồn cầu ra sau đó bóp nát, rất nhanh, hơn vạn oan hồn xuất hiện, sau đó cặp mắt vĩ đại lại hấp thu, mọi người bên dưới nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần xuất ra hồn cầu thứ ba đều kinh ngạc không nói được gì.


---------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK