Vị kia Chu đại sư lộ ra thần sắc thản nhiên, trên mặt cười mà như không cười, liếc mắt nhìn cường giả Bán Thần trước mắt.
- Trương đại sư ở Tà Hoàng Triều, cho dù Chu mỗ là ở chỗ xa này, cũng đã nghe nói qua. Nếu như hắn đã ra tay, lần luyện linh thứ tư, vẫn là có thể làm được.
- Trương đại sư thần long thấy đầu không thấy đuôi. Tại hạ không gặp được.
Vị Bán Thần kia có chút xấu hổ. Lúc này hắn hít một hơi thật sâu, lại hướng về phía vị Chu đại sư này trước mặt cúi đầu, còn truyền âm một hồi, giống như đang trao đổi về thù lao. Sau một lúc lâu, vị này Chu đại sư mới gật đầu.
- Mà thôi, cầm thanh phi kiếm kia của ngươi tới đây. Chu mỗ nhìn trước một chút.
Cường giả Bán Thần nhất thời phấn chấn, lập tức lấy ra một thanh phi kiếm màu đỏ. Thời điểm vị Chu đại sư này tiếp nhận phi kiếm, cúi đầu quan sát, cũng chính là lúc Thanh nhi dẫn theo Bạch Tiểu Thuần, đến bên ngoài cửa lớn.
Cho dù không vào cửa, nhưng lấy tu vi của Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt hắn liếc qua sẽ xuyên thấu đoàn người, trực tiếp thấy được Chu đại sư đang giả vờ giả vịt ở trong điện.
Ở trong chớp mắt khi nhìn thấy người này, Bạch Tiểu Thuần trợn trừng mắt, khóe miệng lộ ra một nụ cười mỉm đầy khó hiểu.
- Đại nhân, hắn chính là Chu đại sư, luyện linh sư đầu tiên ở chỗ của chúng ta, đặc biệt lợi hại. Đại nhân ở thế giới Thông Thiên nhất định đã từng gặp mặt Chu đại sư.
- Đáng tiếc không có người nào biết tên của hắn. Hắn từng nói qua, chỉ có một ngày khi hắn tìm được thê tử đã mất tích của mình, hắn mới có thể nói cho người đời, biết tên của hắn.
Thời điểm Thanh nhi nhìn về phía Chu đại sư, thần thái trong mắt càng tăng thêm.
- Đúng, có quen biết.
Bạch Tiểu Thuần nghe được lời Thanh nhi nói, thần sắc hiện lên vẻ quái dị, vội ho một tiếng, gật đầu.
Có lẽ người xung quanh châu đầu ghé tai đều rất nhỏ, khiến cho tiếng ho khan của Bạch Tiểu Thuần chỉ hơi lớn chút một, lại truyền vào đến trong điện. Mặc dù là rất nhỏ, nhưng vẫn khiến cho vị Chu đại sư này khẽ nhíu mày. Trước kia hắn luyện linh, cần chính là sự an tĩnh tuyệt đối. Đây là quy định của hắn.
Lúc này sau khi nhíu mày, ánh mắt Chu đại sư từ trên phi kiếm màu đỏ trong tay chợt nâng lên, mang theo vẻ không vui, nhìn về phía bên ngoài cửa lớn. Sau khi liếc mắt, hắn liền nhìn thấy được Thanh nhi đang đứng ở nơi đó. Sau khi nhìn thấy được Thanh nhi, trong lòng Chu đại sư rung động. Hắn đã sớm nhìn ra được thiện cảm của nữ tử này đối với mình. Lúc này trên mặt hắn cũng lộ ra vẻ tươi cười. Ánh mắt hắn thuận tiện, lại rơi vào trên người kẻ đứng ở bên cạnh Thanh nhi... Bạch Tiểu Thuần.
Khi nhìn thấy được Bạch Tiểu Thuần, trong chớp mắt, vị Chu đại sư này chợt trợn tròn mắt. Thân thể hắn chợt run lên, trong đầu còn oong một tiếng, giống như sững sờ.
- Bạch... Bạch...
Hơi thở của Chu đại sư nhất thời trở nên gấp gáp. Hắn không thể nào bình tĩnh được. Tròng mắt hắn dường như cũng muốn rơi xuống. Trong lòng hắn còn dâng lên sóng to gió lớn. Trong đầu hắn chấn động giống như nhiều tiếng thiên lôi đánh xuống.
Mà thần sắc của Chu đại sư biến hóa hoàn toàn không giống cùng với bộ dạng thường ngày, lập tức khiến cho mọi người ở bốn phía xung quanh lấy làm kinh hãi. Nhất là vị cường giả Bán Thần kia. Hắn càng biến sắc, cũng quay đầu nhìn về phía ngoài cửa. Sau khi nhìn thấy được Bạch Tiểu Thuần, hắn cũng mở miệng hít sâu một hơi. Hắn hiển nhiên đã nhận ra thân phận của Bạch Tiểu Thuần.
Nhưng những người khác ở bốn phía xung quanh, thậm chí mọi người đứng ở ngoài cửa, bọn họ không biết Bạch Tiểu Thuần. Lúc này bọn họ chú ý tới sự khác thường của Chu đại sư. Tất cả đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nhỏ giọng bàn luận với nhau.
- Chu đại sư thế nào vậy?
- Từ trước đến nay chưa thấy qua bộ dạng này của Chu đại sư.
Thanh nhi đang đứng ở bên cạnh Bạch Tiểu Thuần cũng có chút sửng sốt. Nàng chưa kịp phản ứng, Chu đại sư ở trong điện, lại chợt từ trên ghế ngồi nhảy dựng lên, phi kiếm trong tay còn ném xuống, toàn thân không nói là bò, nhưng cũng vô cùng chật vật. Hắn dùng tốc độ nhanh nhất, lại trực tiếp xông ra ngoài.
Ở trong lúc mọi người ở bốn phía xung quanh đang trợn mắt há hốc mồm, tốc độ của Chu đại sư bạo phát, lao ra ngoài. Hắn liền trực tiếp vọt tới trước mặt Bạch Tiểu Thuần, ầm một tiếng, rốt cuộc trực tiếp quỳ gối ở trước mặt của Bạch Tiểu Thuần. Một tay hắn lại ôm lấy bắp đùi của Bạch Tiểu Thuần, nước mắt giống như thác nước đổ, nhất thời chảy xuống. Giọng điệu của hắn cũng giống như kẻ bị bệnh tâm thần, giống như kích động đến cực hạn, vang vọng khắp nơi.
- Chủ nhân, Nhất Tinh nhớ chủ nhân muốn chết!
- Chủ nhân, ta cho rằng sẽ không còn được gặp lại chủ nhân. Trời xanh có mắt, rốt cuộc để cho Nhất Tinh lại có ngày được nhìn thấy lão nhân gia ngài!
Chu đại sư, chính là Chu Nhất Tinh!
Trong giọng nói này sục sôi mang theo sự chân thành vô cùng, nhưng lại khiến cho mọi người xung quanh, sau khi nghe được, đều mở miệng hít sâu một hơi. Trong mắt mỗi một người lộ rõ vẻ không có cách nào tin tưởng được. Bọn họ đồng thời nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.
- Chu đại sư... chủ nhân?
- Trời ạ, Chu đại sư cũng lợi hại như vậy. Chủ nhân của hắn... chẳng phải là càng cường hãn hơn hay sao?
- Người này là ai... Ta thế nào lại cảm giác có chút quen mắt...
Mọi người ở bốn phía xung quanh đều kinh hãi. Đồng thời, Thanh nhi cũng ngây ngẩn cả người. Trước đó nàng ngoài miệng tuy nói Bạch Tiểu Thuần là luyện linh sư đứng đầu, nhưng trong lòng trước sau cảm thấy, vị Chu đại sư nàng thích này, mới là người ẩn cư luyện linh tuyệt thế.
Nhưng hôm nay tất cả những điều trước mắt này, khiến cho trong đầu nàng lập tức lại trở nên hỗn loạn. Nhất thời hồi lâu, nàng cũng có chút không thể nào tiếp nhận được. Cảnh tượng này thật sự mang theo lượng tin tức quá lớn.
- Chu đại sư... Chủ nhân...
Thanh nhi lẩm bẩm. Đồng thời, lúc này trong lòng Chu Nhất Tinh run rẩy vô cùng. Hắn càng khẩn trương khiếp sợ hơn. Trên thực tế hắn đã sớm biết chuyện ở Vân Hải Châu. Hắn còn biết Bạch Tiểu Thuần, Cự Quỷ Vương cùng Đại Thiên Sư ở nơi đó.