Đến ngày Lâm Quân Nhi được chính thức đưa vào Cảnh thị thì cũng là lúc Cảnh Vân Trác tuyên bố rút khỏi ban điều hành của tập đoàn, có vẻ như những kẻ đang chờ đợi thời cơ này đã sắp không thể nhẫn nại nữa rồi. Lúc này thì không ít người đã bắt đầu bàn ra tán vào về chuyện của Lâm Quân Nhi và Cảnh Vân Trình.
Tuy nhiên, nhưng lời gièm pha đó chẳng là gì đối với Lâm Quân Nhi cả, vì từ khi Cảnh Vân Trác công bố sẽ rút khỏi ban điều hành thì cô đã chú ý đến một người. Chính là Phùng Đạt!
Nhưng Lâm Quân Nhi không biết trong số các cổ đông ở đây lại có Phùng Đạt đấy. Theo như những gì trước đó mà cô biết, thì Phùng Đạt là cháu trai của Kim Trấm, sau khi Kim Trấn qua đời, tài sản của ông ta vốn dĩ thuộc về Vương gia, nhưng Kim Xảo Xảo – em gái của Kim Trấm đã không đồng ý, mà Vương gia nhiều đời oanh liệt nên cũng chẳng ham muốn gì chút tiền lẻ này, nên họ đã đem hết toàn bộ tài sản cho Kim Xảo Xảo. Nhưng Lâm Quân Nhi lại không ngờ Kim Xảo Xảo lại đổ tiền vào đứa con trai bất tài như Phùng Đạt, xem ra thì cô gái trợ lý đơn thuần kia không phải dạng vừa đâu.
Kết thúc buổi họp, Phùng Đạt có hẹn Lâm Quân Nhi ra nói chuyện riêng, vốn dĩ Cảnh Vân Trình đã muốn ngăn cản, nhưng cô thì lại đồng ý, cô cũng muốn nghe xem cậu ta sẽ nói gì với mình. Tước Xạ đứng ở bên ngoài, còn Lâm Quân Nhi và Phùng Đạt thì ở bên trong phòng, cô nhìn cậu ta, nói:
– Có chuyện gì sao? Phùng tổng.
– Cảnh phu nhân không cần căng thẳng, tôi chỉ muốn hỏi cô một câu thôi.
Lâm Quân Nhi cũng gật đầu, Phùng Đạt hít một hơi thật sâu, sau đó liền có chút kiêng dè, nói:
– Dạo gần đây, Y Y có liên lạc với cô không?
– Y Y? Tại sao cậu lại hỏi về con bé.
– Thật ra trước Tết vài ngày, Lâm Tào đã hẹn tôi đến nhà, nói là bàn chuyện hôn sự giữa tôi và Y Y. Nhưng hôm đó chính tôi và Y Y đều bị Lâm Tào chuốc thuốc, bên ngoài ông ta đồng ý để Y Y kết hôn với Lâu Hàm Nghi, nhưng bên trong lại ngắm ngầm khiến cho Y Y mất danh tiết.
Lâm Quân Nhi hai mắt trợn trắng, bàn tay cũng vì tức giận mà siết chặt. Xem ra thì người cha của cô vẫn chứng nào tật đó, nếu như Phùng Đạt này không phải người xấu… Thì chỉ còn một kẻ dám ra tay!
– Quân Nhi, tôi xin đảm bảo, hôm đó tôi không hề làm gì Y Y. Chỉ là sau đó thì Y Y đã bỏ nhà đi, tôi cũng từng liên lạc với Lâm gia, nhưng họ không biết, Lâu Hàm Nghi cũng không biết, mà cô thì lại ở nước ngoài nên tôi cũng không liên lạc được… Bây giờ, cô có thể cho tôi biết Y Y đang ở đâu được không?
Lâm Quân Nhi quay lưng lại, lạnh nhạt nói:
– Cậu yên tâm, tôi sẽ tìm Y Y. Nhưng Phùng Đạt, hi vọng sau này cậu đừng đến tìm con bé nữa.
Nói xong, Lâm Quân Nhi liền đẩy cửa ra ngoài, vốn dĩ cô muốn buông bỏ mọi chuyện của Cảnh thị để đi tìm em gái, nhưng cô cũng không thể trơ mắt nhìn Cảnh thị bị cha mình hủy hoại được. Lúc này, cô nhìn sang Tước Xạ, nói:
– Tước Xạ, thông báo với Vân Trạch, nhờ anh ấy tìm Y Y giúp tôi. Nếu thấy em ấy ở đâu thì báo lại với tôi, đừng làm em ấy kích động.
– Nhị tiểu thư gặp chuyện gì sao?
– Có thể.
Lúc này, ánh mắt của Lâm Quân Nhi cực kỳ không tốt, cô hiển nhiên là muốn tìm em gái rồi, nhưng Cảnh thị nếu không xử lý triệt để thì sẽ còn nhiều người gặp nguy hơn. Nên vì đại nghĩa, cô phải nhờ Cảnh Vân Trạch vậy.
– Nhanh lên, tôi sẽ xử lý chỗ này, sau đó tôi sẽ tìm các cậu.
Tước Xạ nhận lệnh liền nhanh chóng rời đi, còn Lâm Quân Nhi cũng chuẩn bị tinh thần. Vốn dĩ người cô nghĩ là Phùng Đạt, dù sao cậu ta cũng là người ngoài, nếu có đối đầu trực tiếp thì cũng chẳng sao… Không ngờ, người đứng phía sau, ngắm ngầm làm ra những chuyện vô sỉ này lại là cha của cô! Lâm Tào, người cha đáng kính của cô cũng là rất biết cách khiến người ta mơ hồ.
Phòng họp trở lại, lúc này thì máy tính của Cảnh Vân Trình đã có đầy đủ bằng chứng về việc mà nữ trợ lý kia đã làm. Cô cũng bắt đầu đứng dậy, nói:
– Kính thưa các vị cổ đông của Cảnh thị, những người ngồi ở đây đều là người có đầu óc kinh doanh, chắc chắn sẽ không để ai đó dắt mũi mình mà đi có đúng không? Hiển nhiên, mọi người cũng sẽ không tin tưởng về Cảnh Vân Trình, dù sao cậu ta vẫn còn trẻ, kinh nghiệm không phong phú… Tuy nhiên, lại có người lợi dụng nhược điểm đó của cậu ấy… Để hãm hại cậu ấy!
Lúc này, trên màn hình mấy chiếu là toàn bộ những thông tin sai lệch mà người kia đã thay đổi, bên cạnh là bản chính xác cho chính Mr.Z đã lấy lại được, hơn nữa còn có một đoạn camera về việc Lâm Tào và nữ trợ lý đang qua lại với nhau.
Ánh mắt của nữ trợ lý có chút căng thẳng, nhưng sau đó cô ta đã nhanh chóng phản bác và đưa bản thân vào thế người bị hại. Nhưng Lâm Quân Nhi chỉ cười một cái, kế hoạch diễn ra y như những gì mà hôm đó cô và Cảnh Vân Trình đã nói với nhau, tuy nhiên… Những chuyện cô ta không nghe được thì vẫn còn nhiều lắm.
– Đúng, cô nói rất đúng, những bằng chứng này thì có thể làm giả. Nhưng nếu như tôi nhớ không nhầm thì giữa cô và Lâm Tào đã qua lại một thời gian, à quên mất… Cô còn đang mang thai nữa mà, đúng chứ?
Cảnh Vân Trình kinh ngạc, đến chuyện này mà Lâm Quân Nhi cũng biết sao? Nhưng nhìn dáng vẻ bây giờ của Lâm Quân Nhi thì có vẻ cô không hề bận tâm, chắc hẳn cô đã chết tâm với người cha này rồi, lần này cô sẽ không tha thứ cho Lâm Tào, cô sẽ bắt ông ta đền tội của mình!
– Phu nhân, cô không có bằng chứng thì đừng vu khống tôi. Tôi sẽ kiện cô!
– Kiện? Vậy thì xin hỏi cô có bằng chứng gì để kiện đây?
Dừng một chút, Lâm Quân Nhi tiếp tục nhờ Mr.Z truyền đến một đoạn video ở khách sạn giữa Lâm Tào và nữ trợ lý đơn thuần kia, đến Lâm Quân Nhi cũng bị kinh ngạc bởi điều này, không ngờ người cha đáng kính của cô có thể vì tiền mà điên cuồng như vậy! Đúng là hết nói rồi.
Đến đây, Lâm Quân Nhi liền nhìn sang Cảnh Vân Trình, anh cũng hiểu ý mà đem chậu cây ở bàn làm việc đến, lấy ra một chiếc máy nghe lén. Cô nhìn nó, sau đó cười một tiếng, nói:
– Chắc hẳn cha đang nghe đúng không? Vậy thì cha cứ chuẩn bị tinh thần đi, chỉ cần con điều tra được địa chủ IP của chiếc máy nghe lén này, thì cha sẽ không còn đường thoát! Ác giả ác báo thôi, đừng trách con đại nghĩa diệt thân!
Nhiều cổ đông ở đây đã vô cùng kinh ngạc trước quyết định của Lâm Quân Nhi, họ cứ nghĩ khi cô biết chuyện mà cha mình đã gây ra thì sẽ âm thầm xử lý. Nhưng không ngờ Lâm gia lại sinh ra được một cô con gái có tinh thần chính nghĩa như vậy, Lâm Tào xem như cũng có chút phúc báo rồi.
Mọi chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó, lúc này nữ trợ lý kia đã chuẩn bị sẵn một lượng thuốc độc nhỏ, chỉ cần mọi chuyện bại lộ thì cô ta sẽ tự tử, bảo vệ cho Lâm Tào. Nhưng có lẽ quá muộn rồi, từ khi Lâm Quân Nhi biết được Lâm Tào là chủ mưu thì cô đã cho Cảnh Vân Trình canh trừng cô ả, chỉ cần ả ta có động thái khác thường thì ngay lập tức ngăn lại.
Tiếp theo, Lâm Tào chính là người trả giá cho những chuyện mà ông ta đã làm, có thể ông ta vì đạt mục đích mà đã làm không ít chuyện, chỉ là chưa biết những chuyện đó có đáng sợ như vậy hay không.
– Chị dâu, chị sao vậy? Em cảm thấy từ nãy đến giờ chị rất gấp gáp, không giống phong thái bình tĩnh của chị.
– Y Y mất tích rồi. Chỗ này chị giao lại cho cậu, chị phải đi tìm Y Y.
Cảnh Vân Trình không cần hỏi cũng biết là có liên quan đến Lâm Tào, cậu ta liền gật đầu một cái. Nhìn theo bóng dáng lo lắng cho Lâm Quân Nhi, Phùng Đạt liền đuổi theo.
– Tôi đưa cô đi.
Lâm Quân Nhi nhìn Phùng Đạt, mặc dù cậu ta cũng có chút gì đó thích Y Y, nhưng chuyện yêu đương thì không thể miễn cưỡng được, chỉ hi vọng sau này Phùng Đạt sẽ tìm được người mình yêu.
– Cảm ơn cậu.