Phong Thiên Triệt là nhi tử nhỏ nhất của tiên hoàng, đứng hàng thứ 27.
Phong Thiển nghĩ nghĩ, biện pháp tốt nhất vẫn là thoái vị, sau đó cùng mảnh nhỏ ẩn cư, cho mảnh nhỏ một danh phận hợp lý.
Bằng không người nọ mỗi lần làm xong loại chuyện này sau đều sẽ ủy khuất hỏi một câu: "Bệ hạ khi nào có thể cho thần một cái danh phận?"
Vì thế, liền khổ tiểu thí hài Phong Thiên Triệt.
Mỗi ngày bị hoàng huynh nhà mình bắt học chính luận, học như này, học như thế.
Hắn học đến nỗi muốn phun ra.
Cũng may Phong Thiên Triệt cũng có tố chất làm hoàng đế, các môn học đều thực ưu tú, theo thời gian, nhất định có thể trở thành một minh quân.
Khi Phong Thiên Triệt chín tuổi, Phong Thiển chính thức tuyên bố nhường ngôi vị hoàng đế cho Phong Thiên Triệt.
Lúc trước Lễ Bộ Thị Lang Cố Viễn cũng bị đề bạt làm Thừa tướng, gánh vác nhiệm vụ phụ tá tiểu hoàng đế tuổi còn nhỏ này.
Thế nhân giai truyền, lúc trước tiểu hoàng đế thoái vị là bởi vì coi trọng một vị tuyệt sắc giai nhân, hiện tại đang cùng kia mỹ nhân du sơn ngoạn thủy.
Mà càng làm cho người khiếp sợ chính là, Trấn Bắc vương thế nhưng cũng ở ẩn, không màng thế sự, từ đây ẩn cư.
Lúc ấy.
Tiểu hoàng đế thoái vị.
Trấn Bắc vương ẩn cư.
Trở thành câu chuyện cho người trong thiên hạ sau khi ăn xong tán phét.
Cũng có người có chuyên môn kể chuyện sự tích hai người bọn họ, còn thêm mắm thêm muối biên thành thoại bản.
Kinh thành tức khắc dấy lên tin đồn đoạn tụ.
Về phần nhân vật chính trong thoại bản, bọn họ ngược lại thật sự chấp cánh cùng bay đi.
Ở trấn nhỏ u tĩnh nào đó.
Phong Thiển khôi phục nữ trang.
Nữ hài tuổi trẻ xinh đẹp, Mái tóc giống như tơ lụa.
Môi hồng răng trắng, da thịt trắng nõn như tuyết, đôi mắt đen nhánh lộ ra vài phần linh động.
Phượng Quyết rút đi quan phục, chỉ mặc một bộ bạch y thanh nhã.
Hắn từ phía sau ôm lấy nàng, đem cằm gác ở trên vai nàng.
Tiếng nói hơi có chút trầm thấp: "Bệ hạ có từng hối hận, vứt lại vinh hoa phú quý, từ bỏ vị trí cao cao tại thượng kia không?"
Phong Thiển xoay người, mắt không chớp mắt mà nhìn chằm chằm mắt phượng xinh đẹp của đối phương.
Nàng chậm rì rì nói: "Chưa từng."
Phong Thiển buồn bực.
Mảnh nhỏ sao luôn hỏi loại vấn đề nhàm chán này?
Nghe được nàng trả lời, Phượng Quyết cười cười, đem nàng ôm vào trong ngực.
Hắn biết.
Nàng không hiếm lạ cái gọi là vinh hoa phú quý.
Cũng không hiếm lạ ngôi vị cửu ngũ chí tôn kia.
Nàng là tất cả của hắn.
Thật giống như.
Nàng chỉ quan tâm cảm nhận của hắn thôi......
Phượng Quyết đem nàng chặn ngang bế lên, đi hướng vào trong phòng.
Phong Thiển: "......"
Mảnh nhỏ lại tới!
Hắn không thấy ngán à?
-
Còn nhớ rõ sao?
Thời thơ ấu của hắn.
Như là bị sương mù bao phủ, không thấy ánh mặt trời.
Chỉ có một mảnh rừng trúc, một thanh kiếm lãnh lẽo.
Hắn không biết ngày đêm luyện kiếm, dường như đã quên mệt mỏi là cái gì, yêu là cái gì?
Dần dần, tính cách của hắn càng ngày càng trở nên quái gở, càng ngày càng tĩnh lặng.
Là thích an tĩnh sao?
Có lẽlà như vậy đi.
Hắn chỉ biết, mình càng ngày càng sợ hãi náo nhiệt.
Luôn muốn chạy trốn đi.
Chạy trốn tất cả náo nhiệt ồn ào náo động.
Bởi vì, náo nhiệt cùng hắn vĩnh viễn là như vậy...... Không hợp nhau.
Cho đến hắn gặp hoàng đế mềm yếu vô năng như lời đồn.
Nàng thực đáng yêu.
Đây là ấn tượng đầu tiên của hắn đối với nàng.
Chính là, hắn chưa từng dự đoán được chính là, người nọ thế nhưng sẽ làm tâm tư bình đạm không gợn sóng của mình nổi lên từng trận gợn sóng.
Cho đến, nhấc lên từng đợt sóng to gió lớn.
Giống như.
Cả đời này của hắn đều là mây bay, chỉ đến khi gặp được nàng, mới chân chính bắt đầu.
Có được một cái chớp mắt của nàng.
Tất cả đều biến thành mây bay.
Trong thế giới của hắn, chỉ còn lại có sự vui vẻ tràn đầy.
Thế giới của ta là một mảnh đen nhánh lạnh băng, nàng chính là ánh sáng duy nhất của ta.
Ta nguyện dùng hết cả cuộc đời này truy đuổi ánh sáng.
Hoá ra là.
Ta thích nàng.
Chỉ thế thôi.
............................Kết thúc thế giới 2......................
Lời của tác giả: Vì hoàng thúc viết cái phiên ngoại ngắn gọn.
{Tâm sự của editor}
Cuối cùng cũng hoàn thế giới tiếp theo rồi ^^. Tớ muốn tâm sự cùng với mn một chút
Thật ra thì truyện này không phải gu của tớ, chỉ vì đọc qua reivew bên dưới với chương cuối của thế giới 1 cái tớ mở hố edit luôn ????(Tớ chỉ đọc truyện xuyên nhanh nếu mà mỗi thế giới đều HE và cực thích truyện có một nam9 xuyên suốt cả truyện, đó là lý do chính tớ chọn bộ này ????).
Cái lúc mà tớ quay về edit tiếp thế giới 2 đấy, đăng chương mới lên lẹt đẹt được 3-4 sao, thực sự rất chán không biết có đến 10 người đang theo dõi bộ này của mình không. Các bạn edit truyện rồi sẽ biết, lúc mà mình edit xong truyện luôn để ý xem có ai đọc truyện của mình không, có ai ủng hộ không. Chả có tí động lực nào để làm tiếp cả ????. Tớ không đòi hỏi mn phải comment vân vân mà chỉ cần vote sao để tớ biết có người nào đang đọc truyện hay không thôi.
Cho đến tối hôm qua tớ thử đăng cái thông báo ra điều kiên vote sao cái, mn vào vote lia lịa thì ra đều lười hết với nhau????.
Nội dung truyện này không đặc sắc lắm, không có cao trào, chủ yếu để giải trí thôi nên tớ nghĩ nhiều bạn không thích truyện này.
Bạn nào đang đọc truyện của tớ thì vote sao để tớ còn biết có người đang chờ mong chương mới để còn edit tiếp nhé!! Chứ đăng lên chả ai quan tâm buồn thực sự ????, mấy hôm rồi cứ tự hỏi có đến 10 bạn đang theo dõi truyện của tớ hay không thôi (╥_╥)
Mình tâm sự đến đây thôi nhé!! Cảm ơn mn rất nhiều
Mai sẽ có ngoại truyện về Phù Sơ nhé ????