Hắn cau mày, lẩm bẩm nói: "Ngoại trừ ngươi, ta tìm không thấy người khác để mà tin tưởng, lòng người thì không thể đi khảo nghiệm. Chẳng thể vô duyên vô cớ đắc tội đồng minh, Ngô Nguyệt Hoa Các lão cũng là người đáng giá tín nhiệm, nhưng ta cũng không dám lấy chút bảo vật kia đi khảo nghiệm họ."
"Trần Quán trưởng thì thế nào?"
Hạ Thanh hỏi một câu, Tô Vũ lắc đầu đáp: "Không thể để cho sư bá đi, ta trở lại đi cứu viện mà thôi, Sơn Hải Đại Yêu thì bọn hắn không biết, ngươi đi dĩ nhiên cần mang theo Hộ Đạo giả, nhưng nếu ta mang sư bá đi cùng, thế thì tính là gì? Đồ đần đều đoán được là có vấn đề!"
Ánh mắt Hạ Thanh lóe lên một cái, "Vậy lại tìm thêm vạn tộc học viên hỗ trợ?"
"Không được!"
Tô Vũ lắc đầu, "Ta tín nhiệm Thanh công chúa, đó là bởi vì chúng ta từng tiếp xúc qua, mắt nhìn người của ta vẫn rất được, trước đó ngươi còn vì ta mà ra mặt, đắc tội Đơn thần văn một phen. Những người khác, nói thật, Tô Vũ ta lại không ngốc, há có thể thật sự hoàn toàn tin tưởng!"
Nói gần nói xa, đều đang ám chỉ với Hạ Thanh rằng ta chỉ tín nhiệm ngươi.
Hạ Thanh lộ ra vẻ cảm động, bất quá nàng vẫn nói: "Nhưng mà vị Sơn Hải tiền bối bên chỗ ngươi chưa hẳn đáng tin, ta bên này nếu thật sự gặp phải phiền toái thì cũng chỉ có một vị, rất khó có thể ngăn cản. Tô huynh, quá nguy hiểm!"
Nàng lại nói: "Ngươi giết cường giả Đơn thần văn nhất hệ, bọn hắn sẽ bỏ qua cơ hội trả thù ngươi thế này sao? Ngươi khai sáng Hợp Khiếu pháp, Vạn Tộc giáo bên kia ta cũng rất rõ, các đại tộc khác sẽ không để cho thiên tài như ngươi tiếp tục trưởng thành, nhất định sẽ ra tay, khả năng cũng là Sơn Hải!"
"Một khi gặp hai vị Sơn Hải, không có chuyện gì thì thôi, lỡ xảy ra chuyện, vị Sơn Hải tiền bối bên chỗ ngươi lại xảy ra vấn đề, tộc lão của ta tuy mạnh nhưng mà song quyền khó địch tứ thủ."
Tô Vũ cau mày, "Ta sẽ suy nghĩ lại một chút, Thanh công chúa, phiền ngươi giúp ta giữ bí mật, trước mắt không thể tiết lộ ra ngoài, cũng không cần thông tri cho các vạn tộc học viên khác, quá trình đại khái ta đã nói, ta sẽ suy nghĩ thêm một chút xem có cần kéo người khác vào hay không."
Hạ Thanh đáp ứng: "Ta sẽ không thông báo cho bọn họ! Đến lúc đó ngươi tổ đội, nhiệm vụ khẳng định là ai cũng đều sẽ tiếp nhận."
"Đơn thần văn nhất hệ thì không được!" Tô Vũ cắt ngang.
Hạ Thanh gật đầu, "Dù bọn họ không được thì đến lúc đó hẳn còn có những bạn học khác đi theo, không chừng một khi ta báo danh, có lẽ sẽ có vạn tộc học viên cùng đi theo ta, chờ xác định cụ thể số lượng, chúng ta xem xét lộ ra một chút thì thế nào?"
Tô Vũ nhíu mày, "Vậy thì đó không thể là người phản đối ta hay thân cận với Đơn thần văn nhất hệ, bằng không thì sẽ phiền toái!"
"Dĩ nhiên là thế rồi!"
Hạ Thanh cười nói: "Ta báo danh, người theo ta khẳng định cũng là bạn tốt của ta."
Tô Vũ cau mày đáp: "Ta không bỏ ra được nhiều tiền như vậy, việc này vẫn cần suy nghĩ thêm một chút, ta cảm thấy hai vị Sơn Hải đã đủ rồi, ta chẳng qua là đi tới biên cảnh Đại Hạ phủ chứ không phải tới Chư Thiên chiến trường, ta chỉ là dưỡng tính, mang theo hai vị Sơn Hải bảo hộ cũng đã đến cực hạn."
Tô Vũ nói kỳ thật cũng có lý, dù hắn là thiên tài đi chăng nữa, mang theo hai vị Sơn Hải ra cửa thì đó cũng là đãi ngộ sánh với con trai của Phủ chủ.
Kẻ địch dù gom góp Sơn Hải cảnh, trong thời gian ngắn thì cũng không có khả năng góp được nhiều người.
Nhiều Sơn Hải tụ tập như thế thì sớm đã bị Đại Hạ phủ để mắt tới!
Nhưng Hạ Thanh vẫn không yên lòng, nàng chỉ mang một vị Hộ Đạo giả đi thì quá ít.
Tô Vũ bên này cũng chỉ có một vị Sơn Hải Đại Yêu mà thôi.
Trước kia có lẽ nó không chỉ là Sơn Hải tam trọng, hiện tại tu vi lại rớt xuống, tuy chỉ còn thực lực này nhưng cũng sẽ mạnh hơn Sơn Hải tam trọng thông thường.
Còn chuyện giúp Đơn thần văn nhất hệ hay là giúp Tô Vũ, cho tới giờ khắc này, nàng đều chưa thể xác định, chỉ có thể nói, hành sự tùy theo hoàn cảnh!
"Lúc nào thì Tô huynh lên đường?"
"Vẫn còn sớm."
Tô Vũ giải thích: "Tối thiểu phải chờ tới khi sư tỷ của ta ổn định trên Bách Cường mới được, ta ở đây thì chính là uy hiếp! Về sau, ta mới ra ngoài, những ngày gần đây, ta còn có thể chuẩn bị một thoáng, làm ít dự trù."
"Vậy được, dẫu sao thì ta đi lúc nào đều được!"
Hạ Thanh cười nói: "Tô huynh tín nhiệm ta như thế, ta quả là thụ sủng nhược kinh!"
Tô Vũ cười khổ, bất đắc dĩ nói: "Ta thích ăn ngay nói thật, ta cũng là vì thấy Thanh công chúa và Vân Hổ tộc không mạnh, nếu học phủ thật sự có Thần Ma cường tộc gì đó thì ta cũng không dám tín nhiệm."
Hắn càng nói như vậy thì Hạ Thanh càng yên tâm hơn.
Đúng!
Vân Hổ tộc không mạnh, rất yếu, cho nên ngươi có thể yên tâm về chúng ta.
"Ý của Tô huynh ta đã hiểu, nếu muốn đi, cho dù có vạn tộc học viên theo cùng thì ta cũng sẽ giúp ngươi tìm kiếm thành viên từ tiểu tộc, nếu là đại tộc có Nhật Nguyệt cảnh trấn giữ thì ta sẽ xin chỉ thị của Tô huynh!"
Tô Vũ gật đầu, lúng túng nói: "Thật có lỗi, việc này... Ta kỳ thật cũng không có ý tứ gì khác, chỉ là muốn chắc chắn một chút, Thanh công chúa xin hãy thứ lỗi."
"Đây là việc nên làm mà!"
Hạ Thanh gạt đi: "Nếu Tô huynh thật sự chẳng có tính toán gì, ngược lại là ta sẽ lo lắng, chần chừ không thể quyết định có đi hay không, miễn cho bản thân lâm vào phiền toái. Tô huynh suy tính chu đáo cũng là vì an toàn của chúng ta."
Tô Vũ cân nhắc chu đáo mới là lẽ thường!
Nếu cứ lỗ mãng mà chạy về hướng di tích thì nàng đều thấy sợ hãi.
Đấy là muốn chết!
Không phải muốn chết thì chính là bẫy rập.
Hiện tại Tô Vũ đều đã tính toán tốt, Nam Nguyên gặp mối nguy nên hắn phải trở về, phát ra lời mời làm nhiệm vụ, chính mình tiếp nhận nhiệm vụ, hắn mang theo một vị Sơn Hải Đại Yêu, lại kéo công chúa tiểu tộc như nàng đi cùng.
Mọi việc đã được tính toán hết sức chu đáo.
Động cơ rời phủ, mục đích, an toàn, tất cả đều có bảo đảm, người bình thường sẽ không suy nghĩ lung tung, dù gặp một chút mối nguy thì hai vị Sơn Hải cũng có thể dễ dàng giải quyết.
Hạ Thanh tính toán một thoáng, nếu là nàng thì đại khái đều làm không chu toàn được giống như Tô Vũ.
Bao gồm cả thân phận của nàng cũng nằm trong tính toán của Tô Vũ hết rồi.
Nàng đang nghĩ ngợi, Tô Vũ suy nghĩ một chút lại nói: "Thanh công chúa, nếu ta tín nhiệm ngươi, có câu cảnh cáo ta cũng cần nói trước. Tất cả mọi người là bằng hữu, ta không muốn về sau náo động đến không vui, ta đã bỏ ra 1 vạn công huân cùng một thanh huyền giai văn binh, không phải là toàn bộ chỉ nhờ nhân tình. Nếu Thanh công chúa thấy cái gì thì cũng hi vọng đừng truyền ra ngoài, đa thần văn nhất hệ tuy suy sụp, nhưng sư tổ ta hẳn là rất nhanh sẽ có thể tấn cấp Nhật Nguyệt!"
Ánh mắt hắn sáng rực mà nhìn Hạ Thanh, "Nhật Nguyệt cảnh nếu toàn lực ra tay, kết quả thế nào thì Thanh công chúa cũng nên hiểu rõ, Vân Hổ nhất tộc sẽ không chịu đựng nổi!"
Hạ Thanh không để ý, ngược lại nàng càng an tâm.
Cho một củ cà rốt lại cho thêm một gậy, lúc này mới phù hợp với đặc tính của nhân tộc.
Cho ngon ngọt mà không đưa ra chút uy hiếp, đó hoàn toàn không có phong thái của thiên tài.
Uy hiếp là lẽ thường.
Hạ Thanh mỉm cười, gật đầu, "Tô huynh tín nhiệm ta, nếu ta không muốn đi thì sẽ trực tiếp cự tuyệt, cũng sẽ giữ bí mật cho Tô huynh. Nếu ta đã đáp ứng, dĩ nhiên sẽ không làm ra việc gì khiến Tô huynh hiểu lầm, chính như Tô huynh nói, Vân Hổ tộc ta nhỏ yếu, chúng ta còn muốn liên minh dài lâu với nhân tộc mà!"
Tô Vũ thở ra một hơi dài nhẹ nhõm!
Hắn chắp tay một cái, "Thanh công chúa xin chớ để ý, ta cũng là kể ra trước một ít tình huống ngoài ý muốn, không phải nhằm vào người nào, chờ thành công rồi ta sẽ bồi tội với Thanh công chúa!"
"Không sao!"
"Thanh công chúa đại lượng!"