Tứ phía đông đảo người vây xem, Hạ Hổ Vưu nhìn chằm chằm vào Tô Mộng bên kia, chậc chậc thành tiếng, Tô Vũ nghiêng tai lắng nghe, nghe thấy tên này và một nam sinh khác đang thấp giọng chỉ trỏ: "Tô Mộng bự à nha! Muội muội ta thật chán quá, đánh nàng ác hơn một chút cho mồ hôi đầm đìa, vậy liền lộ ra rồi!"
"Muội muội ngươi cũng không tệ..."
Ầm!
Hắn còn chưa dứt lời, Hạ Hổ Vưu đã vung tay ra đánh cái bốp lên lưng người nọ, thấp giọng mắng: "Ngươi muốn chết à? Không nghĩ lại xem gia gia của nàng là người nào... Ngươi có tin hay không, chỉ cần ta đánh tiếng gió cho người nhà bọn họ biết, nhà ngươi lập tức táng gia bại sản!"
"Đừng a, Hạ huynh, tuyệt đối đừng, ta sai rồi, nhìn Tô Mộng, nhìn Tô Mộng thôi!" Nam sinh này lập tức khẩn trương!
Hạ Hầu gia a, suýt nữa quên mất vị này, y quả thật là người có thể vung tay một cái, gia đình ta lập tức táng gia bại sản.
Tô Vũ im lặng, hai gia hỏa kia...
Không còn lời nào để nói!
Không tiếp tục để ý tới bọn họ, Tô Vũ bắt đầu ngồi xuống khoanh chân, cấp tốc khôi phục ý chí lực, hành động giống như hắn còn có Vạn Minh Trạch cùng Hồ Thu Sinh đang ngồi cách đó không xa.
Thấy Tô Vũ khoanh chân khôi phục, Vạn Minh Trạch bỗng nhiên mở mắt nói: "Tô Vũ, vị trí đệ nhất hay đệ nhị, đối với chúng ta mà nói đều không quan trọng. Nhưng nếu ai trong hai người bọn ta lấy được vị trí đầu tiên, hy vọng ngươi có thể cầm một giọt thiên phú tinh huyết ban nãy tới đổi《 Sơn Hải Tầm U Thiếp 》, như thế nào?"
“...”
Tô Vũ mơ hồ cảm thấy có chút hối hận.
Hình như hắn vừa gây ra phiền toái rồi.
Phệ Hồn trùng thiên phú tinh huyết có vẻ trân quý hơn so với Thiết Dực điểu, dù cho nó chỉ là Thiên Quân cảnh.
Ở học phủ này, tất cả mọi người đều tu luyện ý chí lực, cho nên đối với những đồ vật liên quan tới ý chí lực thì đều được bọn họ coi trọng.
Lúc trước hắn triển lộ thực lực tinh huyết Thiết Dực điểu, dù là cảnh giới Vạn Thạch thì cũng chẳng có mấy người để ý, nhưng hôm nay thì khác, không chỉ Hạ Hổ Vưu, Vạn Minh Trạch quan tâm, mà ngay cả những vị lão sư trên kia cũng đã thay đổi sắc mặt.
Xem ra chính mình lại gây tai họa rồi!
Tô Vũ không khỏi thở dài, hắn cũng không ngờ tới mọi chuyện lại như vậy, còn tưởng rằng tình hình cũng chỉ giống như trước đó, hiện tại xem ra, là do chính mình suy nghĩ thiển cận, lần sau phàm là những việc liên quan tới ý chí lực, hắn cần phải cân nhắc cẩn thận hơn.
Nghĩ tới đây, Tô Vũ liền nở nụ cười khó xử, đáp: "Cái này thì không thể được, các ngươi cũng đừng làm khó dễ ta, trừ phi lão sư ta đáp ứng thì may ra. Bất quá Hồng sư tổ còn chưa trở về, lão sư ta thì gần như không có khả năng đáp ứng! Cái này chẳng qua là thí nghiệm tính chất, trên thân ta cũng chỉ có mỗi một giọt ban nãy."
Mấy người xung quanh cười nhạt nhìn Tô Vũ, ngươi thật sự chỉ có mỗi một giọt?
Tô Vũ nói lảng sang chuyện khác: "Các ngươi cảm thấy Hạ Thiền cùng Tô Mộng thi đấu thì ai sẽ thắng?"
"Hạ Thiền đi!" Vạn Minh Trạch cũng không nhiều lời, mở miệng nói: "Ý chí lực của Tô Mộng mạnh hơn Hạ Thiền một chút, thế nhưng nàng ấy chủ tu Đơn thần văn, chỉ có một viên thần văn duy nhất, Hạ Thiền ít nhiều gì cũng có ba cái thần văn, vả lại trong đó ít nhất còn có một thần văn đã tiến cấp nhị giai!"
Nói xong, cậu lại nhìn về phía Tô Vũ, thở dài nói: "Bất quá coi như thắng, cũng là thắng thảm, kỳ thật loại tranh tài như này không quá công bằng, mọi người đều tiêu hao rất lớn, có vài người gặp được đối thủ mạnh trước thì tiêu hao càng nhiều, đợi chút nữa bốn người chúng ta giao thủ, cũng là không công bằng."
Hồ Thu Sinh cũng gật đầu phụ họa: "Ngươi liên tục tao ngộ Trịnh Hoành cùng Trương Hào, so với chúng ta thì còn tiêu hao nhiều ý chí lực, kỳ thật thắng ngươi cũng không có gì đáng tự hào hơn. Tính ra Trịnh Vân Huy nói không sai, thật muốn chứng minh chính mình, vậy thì phải so vị trí uy phong trên Bách Cường bảng."
Nói tới đây, Hồ Thu Sinh bỗng nhỏ giọng: "Nguyên bản bọn ta còn đang nghĩ chờ thêm một đoạn thời gian, nhưng ban nãy gã đã nói như vậy... Có lẽ... Tháng sau chúng ta cũng nên sớm khiêu chiến học viên Bách Cường bảng thì hơn!"
Nói xong, y liền nhìn về phía Tô Vũ, hỏi: "Ngươi thật sự đã tiến cấp Thiên Quân lục trọng sao? Nếu thế thì phối hợp với Vạn Thạch thiên phú tinh huyết, hoàn toàn có hy vọng tiến vào Bách Cường bảng."
Tô Vũ mỉm cười đáp: "Tính sau đi, ta cảm thấy ta bây giờ còn có vài điểm chưa đủ. Hai vị, chúng ta thương lượng một chút đi, đợi chút nữa nếu ta không lấy được《 Sơn Hải Tầm U Thiếp 》thì các ngươi có thể bán cho ta hay không?"
Hồ Thu Sinh bật cười, trêu chọc hắn: "Ngươi xem thường Hạ Thiền à? Có tin nàng ấy đến tìm ngươi gây phiền toái hay không?"
Tô Vũ cũng phì cười, "Nàng là người cuối cùng giao đấu, tiêu hao ý chí lực rất nhiều, coi như thắng thì ta cảm thấy nàng cũng không có thời gian khôi phục, hai người các ngươi thì khác, đã khôi phục được không ít rồi."
Hai người đối diện nghe vậy đều bật cười, Vạn Minh Trạch vui vẻ bảo: "Cũng được! Kỳ thật chúng ta cầm tới cũng vô dụng, mang về chỗ ở thì cũng chỉ là vật bài trí. Thiên phú tinh huyết coi như bỏ qua vậy, dù sao ngươi cũng sẽ không bán, như vậy đi, nếu là một trong hai người bọn ta lấy được... Ngươi còn cơ hội tiến vào bí cảnh đúng không? Dùng nó đổi lấy đồ của sư tổ ngươi thì thế nào?"
"Ừm?" Tô Vũ hơi ngẩn ra, đúng vậy, hắn còn có một cơ hội tiến vào "Chiến Ma tràng".
Bí cảnh Ma tộc chữ "Chiến" là do phủ trưởng đời thứ ba lưu lại.
Tô Vũ ngạc nhiên hỏi: "Có thể chuyển nhượng sao?"
"Đúng vậy." Vạn Minh Trạch gật đầu: "Kỳ thật muốn đi vào cũng không quá đắt, 200 điểm công huân một lần. Thế nhưng nếu như không phải do học phủ ban tặng thì đẳng cấp công huân cần phải tích đủ 200 điểm mới được, chúng ta tích lũy công huân không đủ."
Tô Vũ nhìn đối phương một lát, chậm rãi hỏi: "Dùng điểm công huân mua như thế nào?"
"Chúng ta không thiếu số điểm công huân ấy.” Vạn Minh Trạch cười nói: "Ta dùng bản《 Sơn Hải Tầm U thiếp 》đổi lấy cơ hội vào bí cảnh với ngươi. Ta nghĩ, ngươi cũng đừng nên tiếc. Kỳ thật ngươi cũng sắp tích lũy đủ 200 điểm công huân rồi, ta đã tra qua tư liệu của ngươi, khả năng tích lũy điểm quả thật rất đáng nể."
Tô Vũ khẽ nhíu mày, Vạn Minh Trạch thấy vậy liền nói: "Chớ để ý, ta cũng không dối gạt gì ngươi, trong học phủ này, người điều tra tư liệu của ngươi, tuyệt đối không chỉ có chúng ta!"
"Chiến Ma tràng có tác dụng gì?"
"Chiến đấu, chém giết, tôi luyện!" Vạn Minh Trạch bình tĩnh giải thích: "Chúng ta trải qua huyết tinh quá ít, thực lực không đủ, lại không có cách nào đi ra Chư Thiên chiến trường, thậm chí cả vùng biển cũng đều không thể đi, cho nên Chiến Ma tràng là địa phương thích hợp nhất để chúng ta gia tăng kinh nghiệm thực chiến."
Thực chiến...
Tô Vũ trầm ngâm một lát, cuối cùng dứt khoát gật đầu: "Tốt, vậy nếu các ngươi lấy được thì chúng ta liền đổi!"
Còn về việc bản thân mình có thể đích thân lấy được bản《 Sơn Hải Tầm U thiếp 》kia hay không thì Tô Vũ không nghĩ được nhiều nữa, lát nữa cố gắng hết sức thôi, không được thì đành chịu.
Đang trò chuyện, bỗng nghe thấy tiếng mọi người xung quanh ồ lên, ba người Tô Vũ liền tập trung quay lại nhìn khu vực chỗ thi đấu.
Sắc mặt Hạ Thiền cùng Tô Mộng đều trắng bệch, khóe miệng Tô Mộng thậm chí còn có vệt máu tươi tràn ra, mà trên trán Hạ Thiền cũng nhỏ giọt đầy mồ hôi.
Hạ Thiền thắng!
Chiến thắng không tính là dễ dàng, xem ra, nàng đã tiêu hao rất nhiều ý chí lực, có thể tham gia vòng tỷ thí tiếp theo hay không cũng khó nói.
Quả nhiên, Hạ Thiền thắng Tô Mộng xong thì cũng lười nói nhảm, đi ra ngoài liền thẳng thắn tuyên bố: "Tranh tài phía sau ta không tham dự nữa!"
Nàng biết rõ tình huống của mình, rất tệ, thần văn của nàng kém chút đã bị Tô Mộng đánh tan, may mắn thắng xuýt xoát mà thôi, nếu lại cường ngạnh tiếp tục tham gia trận đấu thì chính là tự rước vết thương về cho mình, không cần thiết phải liều mạng như vậy.