Mọi người giương mắt nhìn nhau, ngày đầu tiên tới liền phải làm việc, thật thảm!
Tô Vũ mặc kệ bọn họ, chờ bọn họ chỉnh lý tư liệu không sai biệt lắm, chính mình sẽ bắt tay vào thí nghiệm từng cái một.
Tiện tay vứt lên bàn một bản《 Tịnh Nguyên quyết 》, Tô Vũ nói: "Cái này bình thường mọi người đều có thể tu luyện, sau ba tháng mà chúng ta không làm ra thành quả gì thì sẽ trao quyền lại cho Trịnh gia, hết thảy bản quyền đều thuộc về bọn họ!"
Dứt lời hắn lại nói: "Ta là người tạo ra bản gốc, có thể tự do truyền thụ, điểm này không chỉ hạn chế phạm vi những người bên trong sở nghiên cứu, Trịnh Vân Huy, ngươi không có ý kiến gì chứ?"
Trịnh Vân Huy vui vẻ, "Không, dĩ nhiên không!"
Đây là đồ tốt a!
Trịnh gia mà lấy được, kiếm về tuyệt đối không chỉ là hai vạn công huân, mà là ăn cả một đời cũng đủ.
Tô Vũ cũng lười nói,《 Tịnh Nguyên quyết 》chẳng qua chỉ là công pháp cơ bản, hắn có rất nhiều, vả lại truyền ra cũng tốt, đến lúc đó, mấy người trong hội hỗ trợ của hắn sẽ không quá chói mắt.
Tô Vũ đứng dậy liền muốn rời khỏi, Hạ Hổ Vưu thuận miệng hỏi: "Ngươi đi đâu vậy?"
Chúng ta đều sắp bắt tay vào làm việc, ngươi thì sao?
"Có chút việc, ngươi làm phần ngươi đi, hỏi sở trưởng làm gì?"
Tô Vũ trêu chọc đáp lại, hiện tại mọi người đã thành một tiểu đoàn thể, hắn nói chuyện cũng không cần quá khách khí như trước.
Đến lượt ngươi quản hành động của ta chắc?
Có biết tôn ti trên dưới hay không?
Hạ Hổ Vưu phiền muộn, ta nhớ ta là nhi tử của Phủ chủ mà, lại đâu phải nhi tử của ngươi, hỗn đản này, thật sự coi ta đến đây làm công cho ngươi có đúng không?
...
Tô Vũ vừa đi, Ngô Lam cũng mặc kệ bọn họ, nàng kích động hô hào: "Đi, đi làm việc thôi, ta phải mau tra tư liệu, đánh hạ cửa ải thứ nhất!"
"..."
Mọi người cảm thấy tim mình thật mệt mỏi, không trả tiền mà còn bảo ngươi làm việc, ngươi thế mà còn hăng hái như vậy, đúng là phải phục Tô Vũ.
Miễn phí tìm một đám làm công tới đây không nói, thậm chí bọn họ còn phải chi ngược lại tiền cho sở nghiên cứu của hắn.
Mấu chốt là bọn họ thật sự cam tâm tình nguyện chứ không phải bị hắn ép bức dụ dỗ.
Tô Vũ đúng là thiên tài!
...
Trong lúc đám người Ngô Lam đang làm việc, Tô Vũ kỳ thật cũng không hề nhàn rỗi.
Vừa đi, hắn vừa dùng truyền âm phù trò chuyện phiếm với một người.
"Tông Kỳ, đã tìm được nhiệm vụ đi tới hố Vạn Tộc chưa?"
"Tìm được rồi, thế nhưng nhiệm vụ này không tốt lắm." Hồ Tông Kỳ giải thích: "Mấy ngày sau, có một vị nghiên cứu viên của Thần Đan học viện muốn dẫn đội đi Vạn Tộc hố, tiến hành rút ra tử vong khí để luyện chế Độc đan, có điều ban thưởng không nhiều, chỉ có 3 điểm công huân, cần học viên hỗ trợ tìm kiếm tử vong khí nồng đậm trong thi thể..."
"Không phải Đại Hạ phủ không cho phép nghiên cứu thi thể sao?" Tô Vũ ngạc nhiên.
"Đây không phải là nghiên cứu thi thể, chỉ là rút tử vong khí, việc này được cho phép."
"Hiểu rõ..."
Tô Vũ suy nghĩ một chút rồi nói: "Trước ngươi giúp ta báo danh… À khoan, chờ chút đã."
Chính mình báo danh thì hơi quá chói mắt thì phải.
Vả lại ở Vạn Tộc hố chắc chắn sẽ có người thường xuyên tra xét, đề phòng có kẻ lén lấy đi thứ gì đó không được phép lấy.
Nhưng nếu hắn muốn rút mảnh vỡ ký ức thì bắt buộc cần phải tiến hành ngay tại hiện trường, việc này quá dễ bị người phát hiện.
Tô Vũ bẻ bẻ khớp tay, thận trọng suy nghĩ, đương nhiên là hắn phải tới đó một chuyến, chỉ cần hành xử khiêm tốn một chút thì chưa chắc có người đã phát hiện ra cái gì.
Thế nhưng... Tốt nhất là nên có một cái lý do hợp lý.
3 điểm công huân thật sự quá ít, tự mình báo danh rồi chạy tới đó, đồ đần cũng biết chắc chắn mình có mục đích gì khác.
"Ngoại trừ người chết thì Vạn Tộc hố cũng không có vật gì..."
Tô Vũ trầm ngâm một lát, trong đầu hắn bỗng nảy ra một ý tưởng, hắn mau chóng đi tới sở nhận nhiệm vụ.
Đăng ký nhận nhiệm vụ thì coi như xong, nhưng để xem hắn có thể phát ra nhiệm vụ hay không, tự hắn sẽ dẫn đội đi.
...
Sở nhiệm vụ.
Tô Vũ vào cửa, trong đại sảnh có không ít người.
Có lão sư, cũng có học viên.
Cảnh giới khác nhau sẽ có khu vực khác nhau.
Tô Vũ đi thẳng đến khu dưỡng tính, nơi này có người nhận ra Tô Vũ.
Hắn cũng thấy được một người quen, là học viên trung cấp ban, trông thấy hắn, đối phương vui vẻ chào hỏi: "Lớp trưởng!"
Tô Vũ nghiêng đầu nhìn lại, trên mặt nở nụ cười, gật đầu đáp lễ: "Trần Minh, ngươi cũng đang ở đây à?"
Lúc này có không ít người đã nhận ra Tô Vũ, trong lòng hơi chút hiếu kỳ, hắn tới đây làm gì?
Khu dưỡng tính không có mấy nhiệm vụ, đối với thiên tài mà nói thì mấy cái nhiệm vụ lông gà vỏ tỏi ấy không đáng để nhận, vừa hao tổn nhiều thời gian mà chỗ tốt thu về lại chẳng có bao nhiêu.
Trần Minh cười vui vẻ đáp: "Ta tới nhận nhiệm vụ để kiếm một ít tiền tiêu vặt. Lớp trưởng, ngươi tới đây để nhận nhiệm vụ sao, nhưng cũng không có nhiệm vụ nào thích hợp với ngươi."
Tô Vũ lắc đầu, "Không phải nhận nhiệm vụ, là tuyên bố nhiệm vụ!"
Tô Vũ đau đầu nói: "Ngươi cũng biết ta đang phải uẩn dưỡng một viên thần văn chữ "Sát" rồi đó. Gần nhất vẫn cảm thấy sát khí không đủ nồng đậm, suy nghĩ muốn tìm một nơi thích hợp để tôi luyện một thoáng, mài giũa cho nó lên cấp. Ta tính tới đây hỏi xem có nơi nào thích hợp để ta đi..."
"Chiến Ma tràng!" Trần Minh hào hứng đề cử một địa phương.
"Quá mắc, ta cũng không có tiền đi, huống chi điểm tích lũy công huân vẫn chưa tới 200."
Bên cạnh có một người xen vào: "Ở Đại Hạ phủ bên này, nơi mà có thể mài giữa thần văn chữ ‘Sát’ của Tô đồng học hẳn là không nhiều, nếu không phải là chiến trường thì cũng là nơi có nhiều người chết, như vậy sát khí mới dồi dào.”
Tô Vũ gật đầu, đau đầu nói: "Ta cũng đang tìm đây. Trần Minh, ngươi có đề cử nơi nào thích hợp không?"
Trần Minh ngượng ngùng quẹt mũi, cậu ta còn chưa nghĩ ra được nơi nào thì nam sinh bên cạnh đã lên tiếng: "Ta nghĩ tới một địa phương cực kỳ phù hợp với thần văn của ngươi! Vạn Tộc hố, ngươi biết không?"
"Cái gì?" Tô Vũ vờ ngạc nhiên hỏi lại.
"Ở Đại Hạ phủ, sau khi Long Võ vệ bắt được giáo chúng vạn tộc rồi trảm đầu bọn họ thì sẽ vứt thi thể xuống đó, đầu người cuồn cuộn, sát khí ngút trời, tử khí trùng thiên..."
Tô Vũ kinh ngạc hỏi: "Không thiêu huỷ thi thể sao?"
"Không, phủ chủ muốn phơi thây bọn chúng ở đó, để cho những tên giáo chúng Vạn Tộc giáo khác nhìn mà sợ hãi!"
Tô Vũ ra vẻ kinh hoảng, lẩm bẩm nói: "Cái này... Có chút vô nhân đạo..."
Nam sinh kia câm nín nhìn hắn, hồi lâu sau mới thấp giọng đáp: "Tô đồng học, bọn chúng đều là địch nhân, là phản đồ, đối với bọn chúng nhân đạo làm gì? Ngươi chính là quá thiện lương, cho nên gần nhất mới có mấy lời nói bóng nói gió, đồn thổi là ngươi và học viên vạn tộc bên kia có quan hệ..."
Lời này vừa nói ra, thu hút không ít sự chú ý của nhiều người xung quanh.
Bọn họ đều muốn biết Tô Vũ sẽ nói thế nào.