Tô Vũ cảm thấy việc mình nên làm đã làm hết rồi, chuyện khác, trước mắt không phải là thứ mà hắn có thể tham dự vào.
Mà việc cấp bách bây giờ của hắn là phác họa thần văn, tu luyện bản thân.
100 giọt tinh huyết Phá Sơn ngưu Vạn Thạch hậu kỳ, 500 giọt tinh huyết Phệ Hồn trùng, còn có 10 giọt tinh huyết Ngũ Hành tộc, đây đều là gia sản hiện có của Tô Vũ, ngoài ra còn có mấy chục bản ý chí chi văn chờ hắn đi xem.
...
Đêm ngày mùng 8.
Tô Vũ gặp Hồ Tông Kỳ lần nữa, cũng không nói nhảm, đưa lệnh bài của Triệu Lập cho Hồ Tông Kỳ, thấp giọng nói: "Cầm lấy thứ này, không cần tích lũy công huân cũng có thể đi vào, dĩ nhiên, phải nộp tiền!"
Hồ Tông Kỳ nắm lấy lệnh bài kia kia, trong lòng thầm khiếp sợ.
Tô Vũ... ngay cả bí cảnh đều có thể móc nối quan hệ ư?
Là năng lực của Tô Vũ hay là những người khác trong hội hỗ trợ?
Bí cảnh là một trong những khu vực quan trọng nhất của học phủ, thậm chí không thua gì Tu Tâm các.
Trên lệnh bài có chữ "Triệu", gã dĩ nhiên biết là ai.
Gã từng nghe ông chú của gã nói qua, hẳn đây là lệnh bài của Triệu Lập, nhưng mà... Triệu Lập không tham dự những chuyện này, tại sao ông lại cho Tô Vũ?
Dù cho Tô Vũ phụ tu Đúc Binh hệ, nhưng mà Tô Vũ đã từng tới đúc binh học viện được mấy lần?
"Tô Vũ, cái này..."
"Đừng hỏi, cũng đừng nhiều lời, chớ để những người khác phát hiện, bằng không thì không tiện bàn giao!" Tô Vũ thấp giọng dặn dò: "Mau chóng cường đại lên, bây giờ gió lớn tới, Nhân cảnh chỉ sợ đều sẽ rung chuyển một phen, ngươi và ta đều là hạt giống, là mối nguy, cũng là kỳ ngộ, lúc này không cường đại, bỏ qua cơ hội này thì có lẽ còn phải đợi mấy thập niên nữa!"
"Ta đã hiểu!"
Hồ Tông Kỳ không hỏi lại, trong lòng gã vẫn có chút xúc động cùng rung động.
Tô Vũ thật sự đã làm được!
Hội hỗ trợ này rốt cuộc là còn có người nào tham dự?
...
Tạm biệt Hồ Tông Kỳ, Tô Vũ đi tới khu Bí Cảnh lần nữa.
Nguyên khí bí cảnh.
Hai vị lão nhân đã không còn sức chửi bậy, lại tới, hắn lại tới!
Hắn đều sắp coi nơi này là nhà rồi!
"Bên trong có người!" Hoàng lão nói thẳng: "Bên trong có mấy người đang tu luyện, hay là người chờ thêm một lúc rồi hãy vào."
Ông chẳng còn buồn hỏi xem Tô Vũ sẽ tu luyện bao lâu, hay mang theo bao nhiêu tinh huyết đến nữa.
"Có người ạ?"
Tô Vũ hơi bất ngờ, ban đêm bên này thường có rất ít người tới.
"Ừm, đều là tân sinh năm nay." Hoàng lão vô lực nói: "Lần này người mới chẳng thể bớt lo, tên nào cũng không có việc gì liền chạy tới bí cảnh."
"Ai vậy?"
"Mấy người Trịnh Vân Huy, Vạn Minh Trạch, Hạ Thiền đều ở bên trong..." Hoàng lão lắc đầu, "Mấy tiểu tử này đều tích lũy công huân được hơn trăm rồi."
Giải thi đấu thần văn kết thúc, những người kia lấy được công huân cũng không ít, cộng thêm mấy lần kiểm tra tháng ban thưởng, giờ phút này điểm công lao của bọn họ cũng đều tích lũy được hơn trăm.
Tô Vũ gật gật đầu, hắn cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Chính hắn muốn mạnh lên, những người khác tự nhiên cũng muốn.
Hoàng lão thấy hắn không đi vào, cứ thế mà ngồi xuống đợi liền cười hỏi: "Không đi vào quan sát chúng một chút sao?"
"Không cần." Tô Vũ chất phác nói: "Tu luyện là chuyện của mình, xem người khác cũng vô dụng."
"Tiểu tử nhà ngươi!" Hoàng lão cảm khái một tiếng, rất nhanh bèn hỏi sang chuyện khác: "Lần này là chuẩn bị tấn cấp lên Vạn Thạch sao?"
"Không ạ, để xem kỹ rồi hẵng nói, ta muốn thí nghiệm một thoáng Phệ Hồn quyết."
"Vậy cũng không tệ!" Hoàng lão gật đầu, "Hợp khiếu thì đừng nóng vội, từ từ sẽ được! Văn Minh học phủ không quá để ý chút chuyện này, nếu ở Chiến Tranh học phủ, lão sư sẽ nói cho ngươi biết trước khi hợp khiếu tốt nhất là mở ra hết võ kỹ khiếu huyệt!"
"Sao ạ?" Tô Vũ ngoài ý muốn, còn có phương pháp này.
Hoàng lão thấy hắn không biết thì tốt bụng giảng giải: "Khi Thiên Quân mở hết võ kỹ khiếu huyệt, thì đến Vạn Thạch cảnh, võ kỹ khiếu huyệt của ngươi cũng có thể hợp nhất, một khiếu một võ kỹ! Thế nhưng nếu ngươi không mở ra toàn bộ, đến Vạn Thạch lại mở ra một bộ phận võ kỹ khiếu huyệt, độ khó hợp khiếu sẽ gia tăng! Một khiếu một võ kỹ, độ khó kia hiển nhiên sẽ tăng lên dữ dội, không phải là không thể hợp khiếu mà là độ khó rất lớn!"
Tô Vũ yên lặng gật đầu, mở miệng hỏi: "Là bởi vì cảnh giới khác biệt mở ra khiếu huyệt nên khả năng là cấp độ không giống nhau?"
"Xem như thế đi, trên thực tế thì không sai biệt lắm, thế nhưng một khiếu huyệt dùng Thiên Quân nguyên khí để thối luyện với một khiếu huyệt dùng Vạn Thạch nguyên khí để thối luyện thì vẫn còn có chút khác biệt. Nó sẽ dẫn đến việc độ khó hợp khiếu gia tăng không ít, dĩ nhiên, từ từ cũng có thể hợp khiếu."
Tô Vũ gật đầu, hắn đã hiểu rõ.
Nói như vậy, chẳng lẽ mình còn phải mở hết khiếu huyệt phía sau《 Thời Gian 》ra, sau đó mới tiến giai Vạn Thạch?
《 Thời Gian 》võ kỹ, đến bây giờ Tô Vũ cũng mới chỉ mở ra đệ nhất trọng mà thôi.
Tầng thứ hai mở ra cũng cần khai khiếu 44 cái, dĩ nhiên có một ít khiếu huyệt trùng hợp, nhưng cũng cần mở ra hơn 20 khiếu huyệt khác.
Còn có đệ tam trọng nữa!
Nếu toàn bộ đều mở ra xong, Tô Vũ sẽ khai khiếu tối thiểu vượt qua 200!
Hắn cũng không để ý nhiều hay ít, không được thì sau khi Vạn Thạch lại mở ra, bất quá chỉ là độ khó hơi gia tăng một chút mà thôi.
Nếu không phải bây giờ định tiến vào bí cảnh thì Tô Vũ cũng không nhàn rỗi, hắn lên tiếng chào hỏi hai vị lão sư xong liền trực tiếp xuất ra một bản ý chí chi văn, bắt đầu xem ngay tại chỗ.
Hiện tại hắn thật sự vô cùng bận rộn, thời gian rất quý giá.
Không những như thế, Tô Vũ còn phải đi học khóa cơ sở, tối thiểu là một vài khóa ngôn ngữ là không thể bỏ qua, nắm giữ ngôn ngữ là chuyện quan trọng.
Sách họa mở ra một tộc thì đều là một loại ngôn ngữ.
Có không ít ngôn ngữ Tô Vũ không biết chữ, tùy tiện vận dụng thiên phú kỹ hoặc là công pháp sẽ dễ dàng xảy ra sự cố, ai biết có phải võ kỹ kiểu hình tự bạo hay không, nếu thế thì hắn sẽ tiêu đời.
Giờ phút này, Tô Vũ cầm chính là một bản võ kỹ phổ biến, Hoàng giai công pháp, không tính là quá trân quý.
《 Dũng Sĩ Đao Pháp 》, một môn võ kỹ rác rưởi chỉ cần khai khiếu 16 cái.
Đương nhiên, đối với Thiên Quân mà nói nó đã coi như không tệ, nhất là đối với một số người tu luyện Hoàng giai công pháp.
Ý chí chi văn mở ra, một cái bóng mờ hiện ra ở trước mắt, xuất đao không tính nhanh, nhưng được cái cực kỳ cương mãnh, thích hợp để chém giết trên chiến trường.
Muốn lĩnh ngộ thần văn thì điều kiện tiên quyết là có thể xem hiểu công pháp, có thể hiểu được công pháp.
Vô luận là《 Khai Nguyên quyết 》, 《 Lôi Nguyên đao 》, 《 Phá Thiên Sát 》...
Phàm là ý chí chi văn mà Tô Vũ lĩnh ngộ, dù cho hắn không quá quen thuộc, nhưng nhìn qua thì thông thường đều có thể hiểu được, như thế mới có thể nắm bắt để phác họa thần văn. Nếu là một điểm cũng không hiểu thì muốn phác họa thần văn cơ hồ sẽ không có hi vọng.