Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 8:Đi lạc

Vũ Linh quay trở về thiên cung đã là mấy ngày sau. Từ sau khi ra khỏi rừng Mãng Hoang ,hai thiếu nữ đều mang hai dáng vẻ khiến người ta khó hiểu. Vũ Linh thì chỉ suốt ngày ăn rồi lại nằm nằm rồi lại ăn, có thể nói là cô rất nhàn rỗi hơn bất cứ ai. Nhưng người kì quái hơn nữa kia lại là tiểu Vân. Từ sau ngày hôm đó trở về, tiểu Vân luôn mang theo bộ dáng lo lắng đề phòng , cô tuyệt đối không thể để tiên chủ nhà mình bị tên nam nhân đáng sợ kia cướp đi được.

( Suy nghĩ này thật giống với vị Vương Giả nhà nào ha mọi người)

Tuy nói trước đây tiên chủ nhà cô luôn bị đồn đại là thích Hỏa Thần, khi đó cô còn cảm thấy vị Hỏa thần kia còn chưa đủ xứng đáng với tiên chủ nhà mình lại cộng thêm người ta hình như không được thích tiên chủ nhà cô cho lắm. Nhưng hiện tại nếu bảo cô phải chọn một trong hai người này thà cô để tiên chủ nhà mình vẫn thích Hỏa thần như trước thì hơn. Tại sao ư? Bởi vì trong tiên giới này ai ai cũng đều biết vị Băng thần kia lạnh lùng tàn nhẫn không để ai vào mắt mình, nếu tiên chủ nhà mình thích hắn thật vậy sau này phải làm sao? Nghĩ đến đây tiểu Vân thật giận khóc không ra nước mắt.

Mà trong lúc này Vũ Linh còn đang ung dung an nhàn hưởng thụ cuộc sống tiên nhân trong chốn thiên cung. Vũ Linh ngồi trên chiếc bàn ngọc tay cầm một chiếc bánh hoa đào ngước mắt ra ngoai hiên cửa. Quả thực khung cảnh huyền ảo ở tiên giới thật đẹp động lòng người. Một suy nghĩ thoáng chốc chợt vụt qua đầu Vũ Linh.

" Mình đã đến đây được một thời gian rồi nhưng lại quên mất là hiện tại cơ thể này vẫn không phải của mình. Mình lại không biết dùng linh khí tiên lực như thế nào. Nếu đến lúc cần đến thì thật là không biết nên làm sao a"

Nghĩ đến đây Vũ Linh bộ dáng hơi nhíu mày suy tư , cô dùng hết trí nhớ của mình suy nghĩ lại cốt truyện.

" Nếu mình muốn sống sót đến hết bộ truyện này thì không thể không có tiên khí, bây giờ phải tìm cách phục hồi tiên khí mới được"

Vũ Linh không nghĩ ngợi nhiều liền trực tiếp đi luôn ra ngoài mà lúc này tiểu Vân đẩy cửa vào đã không thấy người đâu , một bóng ma cũng không trông thấy , cô chỉ có thể than trời một câu vị tiên chủ của cô thật khiến cho người ta phải đâu đầu nhức óc mà!

Dọc đường đi Vũ Linh luôn bình thản rơi vào trầm ngâm. Đến cả các tiểu tiên chào hỏi phía trước cũng không hay biết.

- Nè các ngươi nói xem sao hôm nay Thủy thần có vẻ khác thường thì phải.

Một tên tiểu tiên đứng trong một đám người cách phía sau chỗ Vũ Linh vừa đi qua rất xa lên tiếng.

- Ta thấy ngài ấy cũng có khác gì mấy đâu?

- Nhưng bộ dáng ngây ngẩn vừa rồi không được giống cho lắm.

- Theo ta thấy rất có thể là ngài ấy biết được chuyện Hỏa thần đem một tiểu tiên từ đâu về làm tiểu đồng bên cạnh nên mới bị thất thần như vậy.

Một nữ tiểu tiên khác lại lên tiếng chen vào.

- Rất có thể là như vậy, từ trước đến nay có ai không biết Thủy thần vốn rất kiêu ngạo nhưng lại đặc biệt ngưỡng mộ Hỏa thần của chúng ta.

Rất nhiều lời bàn ra tán vào sau khi Vũ Linh từ trong thiên cung bước ra nhưng cô lại chẳng mấy quan tâm đến những lời dị nghị của đám tiểu tiên này. Bây giờ điều cô cần làm lúc này là phải học được cách thức sử dụng thần khí ở thế giới này , nếu không ngộ nhỡ kế hoạch chiếm đóng nam phụ của cô không thành công , bị đánh cho tơi tả thì ngỏm mất. Vậy nên cô bắt buộc phải luyện tập ngay bây giờ, phải tăng giá trị thể lực lên mức cực cao.

Vừa đi vừa nghĩ ngợi mà Vũ Linh đã đi đến một nơi hoang vu hẻo lánh nào không hay. Cô ngẩng đầu lên mới phát hiện mình đang ở trong một đầm lầy kì quái, xung quanh toàn là cây cối rậm rạp chen chúc lẫn nhau. Nhìn thì nơi này có phần hơi giống cái rừng Mãng Hoang lần trước cô đến nhưng là có hơi cổ quái hơn. Nơi này có rất nhiều đầm nước nhưng nước lại là một màu đen tuyền nhìn vào khiến cho người ta phải rợn tóc gáy. Bây giờ là ban ngày nhưng ở đây lại không có lấy một hơi thở, thường thường ở đây phải có linh thú hay ma thú gì đó chứ. Vũ Linh day day duy tâm bình tĩnh lại suy nghĩ một hồi lâu mới nhớ ra cái đầm lầy này đích thực là được nhắc đến trong truyện.

Nơi này có tên là đầm lầy Ngục địa, là nơi giam giữ các yêu thú có tu vi cao đã từng bị thu phục, bắt nhốt vào đây. Nơi này cũng là nơi mà sau này khi nữ chính đi vào đây gặp phải một con yêu thú cấp cao suýt chút mất mạng thì được nam chính kịp thời đến hỗ trợ từ đó gia tăng tình cảm giữa hai người. Lại là một màn anh hùng cứu mỹ nhân, Vũ Linh cảm thấy cái môtip này quá là quen thuộc rồi. Nhưng cô không nghĩ được nhiều nữa, bây giờ nhìn lại tình cảnh này của cô hình như có chút không đúng, sao cô lại đi trước nam nữ chính một bước rồi. Vũ Linh quyết định không nghĩ nữa, trước mắt cô phải tìm cách thoát ra khỏi đây trước đã. Tuy nói Ngục địa này có rất nhiều Yêu thú nhưng chúng lại hầu như ra ngoài vào ban đêm, rất ít khi thấy chúng xuất hiện vào ban ngày. Mà lúc này còn may là ban ngày, Vũ Linh mới kịp thở phào nhẹ nhõm.

Vũ Linh đi từng bước cẩn trọng về phía trước tìm lối ra bên ngoài, nơi này có những cành cây thậm chí là cái đầm đen thui kia cũng đều là độc cả , thậm chí là độc chết người cũng không biết chừng. Từng bước đi của Vũ Linh đều rất cẩn trọng không sai một li. Nhưng người tính không bằng trời tính, ai biết được từ đâu ra xuất hiện một con hổ dương nhảy về phía Vũ Linh. Vũ Linh bị một màn này làm cho giật mình nhất thời không kịp phản ứng chỉ có thể tránh sang một bên không để nó làm bị thương. Cô phải nói là tại số mình đen hay là tại cô không có bàn tay vàn của nữ chính đây nữa. Thế đếch nào ban ngày ban mặt lại gặp phải yêu thú cấp cao ở đây, đúng là trời muốn tuyệt đường sống của người mà.

Vũ Linh hiện tại lại không biết dùng linh khí chỉ có thể tay không đánh nhau với con hổ hung dữ kia. Con hổ thấy một miếng mồi ngon như vậy xuất hiện, hiếm khi mới có nên liền tranh thủ nhào đến chỗ Vũ Linh. Vũ Linh thấy vậy liền chỉ biết tránh né nó trước , thành ra con hổ định nhào tới đâu cô lại lăn qua chỗ khác giống như một người một thú rượt đuổi nhau vậy. Con hổ thấy không thể chịu được cảnh này nữa bèn tung ra chiêu móng vuốt sắc nhọn nhảy bổ vào Vũ Linh. Mà lúc này Vũ Linh đã kiệt sức không thể nào chạy được nữa. Thiết nghĩ lần này cô thực sự xong đời rồi, cô mới chỉ bắt đầu cốt truyện, còn chưa làm gì hết mà đã phải chết thế này thật khiến cho Vũ Linh không đành lòng, Cô nhắm mắt lại lấy tay che đi phần mặt theo phản xạ thì bất ngờ một luồng Thủy khí rất mạnh mẽ từ trong người cô phát ra bắn về phía con hổ kia. Con hổ vốn tưởng đã bắt được con mồi nào ngờ bị một đòn phản công bất ngờ từ phía Vũ Linh làm cho không kịp trở tay bị hất văng đi một đoạn xa.

Vũ Linh vẫn không thể tin được chuyện vừa mới xảy ra. Lú nãy rốt cuộc là sao? Là trong lúc nguy cấp sức mạnh liền bộc phát sao?

- Vừa rồi là gì vậy?

Vũ Linh vừa nheo nheo mắt nhìn vào bàn tay vừa mới phát ra lực khí của mình lại không kìm được mà thốt lên một câu.

- Ha ha....

Bỗng từ đâu vang lên một tiếng cười , ngữ khí giống như của một ông lão lớn tuổi làm cho Vũ Linh giật phắt người, còn chưa kịp phản ứng lại đã thấy một lão đầu từ đâu nhảy đến trước mặt mình.

*****************

Một nhân vật tầm cỡ lớn chuẩn bị xuất hiện. Là ai đây? Các vị độc giả cùng đón xem nha

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK