Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 14:Băng thần nhà ta ghen rồi!

 

Còn không mau rời khỏi đây. Còn phải để ta đuổi đi sao?

Hiên Thành quay sang lạnh nhạt nói với Anh Hoa.

Anh Hoa nghe xong mặt mày trắng bạch cả lên. Phải nói rằng cô ta chưa từng gặp phải người nào đáng sợ như này bao giờ. Cô ta hận lúc này không thể đào cho mình một cái hố để chui xuống.

- Ta...ta không thể tìm được lối ra.

- Lối ra là ở cánh cửa lớn bên phía Đông Bắc của thiên cung.

Hiên Thành vẫn là một bộ dáng cao ngạo nhàn nhạt trả lời.

Anh Hoa như tìm cho mình môt lối thoát liền không nói hai lời nhanh chóng rời đi. Lúc này cô ta chỉ muốn nhanh chóng ra khỏi nơi này mà thôi. Cô ta thực sự sợ tên mặt lạnh kia đến sắp khóc thành tiếng.

- Vậy...vậy xin cáo từ hai vị.

 

Nhìn thấy thân ảnh nữ tiên tử biến mất khỏi cửa điện, Vũ Linh hơi nheo mắt nhìn sang nam nhân vẫn đang dí sát người mình không nhịn được mà bật cười thành tiếng:

- Băng thần ngài nói xem, có phải bộ dáng của ngài dọa cho người ta sợ đến mức chạy không kịp không?

Hiên Thành bị một nữ nhân nhỏ bé trước mắt cười mình thì mặt mày hơi có phần cao lãnh hơn nở nụ cười nhạt:

- Cô có vẻ thú vị khi nhìn thấy ta như vậy nhỉ?

Vũ Linh nghe vậy nhún vai nhẹ hơi lắc đầu thuận thế rời khỏi chiếc ghế vòng qua người Hiên Thành đứng dậy, thoát khỏi sự cưỡng chế của hắn.

- Đâu có. Nhưng mà ngài vừa nói cái gì mà tu dưỡng tình cảm. Ai thèm tu dưỡng tình cảm với ngài chứ?

Vũ Linh tỏ ra khá bình thản nhìn về phía Hiên Thành với ánh mắt đầy mê hoặc.

Hiên Thành đi đến trước mặt Vũ Linh túm nhẹ lấy cổ tay cô cười tà mị:

- Vậy cô nói xem cô lén trèo tường vào cung Băng Lan không phải là để bồi dưỡng tình cảm với ta thì còn là gì?

- Ta....

Vũ Linh nhất thời bị công kích không nói lại được gì liền chọn cách im lặng.

Mà lúc này từ phía ngoài hiên cung cũng vọng vào một giọng nói phóng đãng của một nam nhân truyền đến tai hai người.

- Hiên Thành à ta lại đến tìm huynh uống rượu....

Vương Giả vừa bước vào đến nơi thì nhìn thấy vị bằng hữu của mình đang đứng bên cạnh một nữ nhân thì bày ra tư thế đề phòng xen lẫn chút ngạc nhiên. Từ khi nào mà tên huynh đệ này của hắn lại để cho nữ nhân bước vào thiên cung này vây? Vương Giả không khỏi có chút nghi hoặc vôi kéo Hiên Thành sang một chỗ nói nhỏ:

- Hiên Thành à từ lúc nào mà huynh lại cho nữ nhân đặt chân vào đây vậy? Còn không có nói cho vị bằng hữu là ta đây, huynh mau nói xem vị nữ tiên tử xinh đẹp kia là ai vậy?

- Thủy thần tiên giới.

Hiên Thành đáp ra một câu khiến cho Vương Giả hóa đá tại chỗ. Lần trước thấy vị huynh hữu này của hắn hỏi về vị Thủy thần tiên giới này đã thấy nghi nghi trong lòng, lần này lại chính mắt nhìn thấy bọn họ tư tình nơi riêng như này thực khiến cho những suy tư trước đây của hắn càng thêm chắc chắn. Vị huynh đệ này của hắn thực sự đã có chút động lòng với nữ nhân này rồi.

Vương Giả lấy lại bình tĩnh lại quay lại nhìn từ trên xuống dưới Vũ Linh đánh giá cô một lượt. Khuông mặt nhỏ nhắn lại vô cùng kiều diễm động lòng người cùng khí chất cao ngạo thật không thể có người nào sánh được. Một thân y phục hồng tơ cùng mái tóc dài mượt kia quả thực là một đại mỹ nhân nha. Vương Giả hơi gặng giọng lên tiếng:

- Cô...cô chính là Thủy thần Vũ Linh mà mọi người đồn đại.

- Đúng vậy.

Vũ Linh vẻ mặt bình tĩnh trả lời, cũng đưa mắt nhìn qua nam nhân này. Một thân thanh y cùng gương mặt có đôi chút tuấn mã nhưng lại mang vẻ phóng túng tùy hứng kia cô lại không thể đoán ra là ai.

- Huynh là...

Vương Giả lúc này hơi vươn người tỏ ra là mình rất bản lĩnh mà khoe khoang ho khan một tiếng:

- Khụ, ta là người có thể điều chế ra tất cả các loai thần dược linh đan giúp sức cho việc chữa trị vết thương và tu luyện khí lực của tiên giới- thượng thần Vương Giả.

Vương Giả nói xong lại nhìn sang biểu cảm của Vũ Linh mong chờ sự ngưỡng mộ từ cô nhưng phải khiến cho hắn thất vọng một phen rồi. Ngoài vẻ hơi kinh ngạc ra thì Vũ Linh vẫn tỏ ra rất bình thường.

" Tên này vậy thì quá giống như cái máy cung cấp linh dược rồi.Nếu vậy thì sau này mình không chừng có thể nhờ hắn chế ra đan dược cho".

Vũ Linh vừa nghĩ vừa cười thầm trong lòng vẻ mặt tỏ ra có chút kích động nhìn Vương Giả. Không nghĩ biểu cảm của cô đều thu hết vào tầm mắt của Hiên Thành. Hiên Thành mặt mày hơi nhăn lại, tỏ ra có chút cau có kéo Vũ Linh dịch đến chỗ mình, bảo trì khoảng cách giữa cô và tên Vương Giả kia. Tuyệt không thể để cô bị vẻ phóng đãng của tên kia đánh lừa được .

( Anh nhà của chúng ta biết ghen rồi nha mọi người)

Vương Giả thấy động tác của Hiên Thành không khỏi có chút khó hiểu. Hắn chỉ giới thiệu bản thân, khoe khoang tài sức một chút, có cần làm như hắn định cướp nữ nhân kia đâu, vẫn là một lời khó nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK