Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 17:Hôn rồi!

Vũ Linh trở về thiên cung của mình thay một bộ y phục mỏng chuẩn bị leo lên giường ngủ một giấc thì đột nhiên một tiếng động phát ra từ phía sau căn phòng khiến cho cô giật nảy mình, chân vừa mới đặt lên giường thì lại phải bước xuống.

- Là ai vậy? Tiểu Vân sao muội lại.....

Vũ Linh theo phản xạ đi ra phía sau phòng nơi phát ra tiếng động, lời còn chưa nói hết đã bị bộ dáng tràn đầy bá khí của người nào đó dọa cho sợ, khó khăn lắm mới bình tĩnh lại nói ra thành câu:

- Băng.....Băng thần, sao ngài lại ở đây?

Hiên Thành mang theo một luồng khí lạnh bao quanh căn phòng ,người tựa vào gần chỗ cửa sổ vẻ mặt bình thản nhìn từ trên xuống dưới Vũ Linh bộ dáng lười nhác lạnh nhạt hỏi:

- Cô...đi ngủ?

- Ừm.

Vũ Linh gật gật đầu lại nhìn vẻ mặt lạnh băng anh tuấn có phần hơi đáng sợ kia thì không khỏi thắc mắc nhẹ giọng nói:

- Ngài lén la lén lút đi cửa sau đến tư phòng của ta là để làm gì hả?

Vũ Linh vừa nói lại mang theo vài phần trêu trọc mỉm cười nhìn Hiên Thành. Nhìn thấy nữ tử xinh đẹp nở nụ cười lạ càng thêm phần kiều diễm kia nhất thời Hiên Thành không tự chủ được mà tiến gần đến chỗ Vũ Linh cầm nhẹ cổ tay cô lên , giọng nói mang theo vài phần gấp gáp nói:

- Cô....thích tên Hỏa Thần đó sao?

Hiên Thành một bộ dáng lạnh lùng nhưng trong ánh mắt lại tỏ ra sự trông đợi nhìn chằm chằm vào mắt nữ nhân trước mặt. Vũ Linh lúc đầu nhìn thấy vẻ mặt đáng sợ này của Hiên Thành thì ngỡ tưởng là chuyện gì nghiêm trọng lắm, ai lại biết được tên này đến quấy rối giấc ngủ của cô chỉ là để hỏi một câu không liên quan đến cô.

" Tên này có bệnh sao? Đến gặp mình chỉ để hỏi về cái tên Hỏa Thần kia."

Vũ Linh hơi ngẩn người một lúc lâu mới trả lời:

- Ở tiên giới này ai mà không thích ngài ấy.

Hiên Thành nghe xong dường như có chút thất vọng hờ hững thả lỏng bàn tay còn đang nắm chặt cổ tay nhỏ bé kia ra. Vậy là hắn đã có câu trả lời rồi sao, nàng thực sự thích tên Hỏa thần kia?nếu thế thì chỉ là hắn tự mình đơn phương sao? Sau ngày hôm đó tên Vương Giả kia hỏi hắn, hắn đã tự biết chính xác được tình cảm mình dành cho nữ nhân này, nó là một loại tình cảm đặc biệt mà chỉ khi ở bên cạnh nữ nhân này mới làm cho hắn có cảm giác này, cảm giác như muốn cô chỉ thuộc về một mình hắn. Từ khi gặp nữ nhân này hắn cảm thấy hắn bị điên rồi, hắn như biến thành một con người khác không phải là hắn của trước đây, hắn không còn kiểm soát được nổi cảm xúc của mình nữa rồi!

Trong đầu Hiên Thành lúc này còn chưa khỏi hết hỗn loạn thì lại bị âm thanh trong trẻo bên tai làm cho bừng tỉnh:

- Nhưng mà ta không thích ngài ấy.

- Cô...nói sao?

Hiên Thành như không tin vào lỗ tai mình nữa. Cô không nói dối hắn? Cô thực sự không thích tên Hỏa thần kia? Đầu óc còn chưa hết mơ hồ lại bị một câu nói chắc chắn của Vũ Linh làm cho thực tỉnh.

- Ta thực sự không hề thích Hỏa thần. Bởi vì...người ta thích chính là ngài.

Câu nói sau Vũ Linh từ từ chậm rãi gắn từng câu từng chữ sát đến bên tai Hiên Thành, trong lời nói còn mang theo ý cười.

Hiên Thành nghe được những lời vừa rồi của Vũ Linh thì khóe miệng hơi cong lên, trong lòng nhẹ nhõm đi không ít. Vốn tưởng nếu như nàng thực sự thích tên Hỏa thần kia hắn sẽ phải cạnh tranh với tên kia một phen nhưng nghe được những lời nói ra từ trong miệng nàng khi nãy quả thực là còn vui sướng hơn cả việc hắn lập được chiến công nữa.

Hiên Thành nhìn thấy nụ cười bí hiểm cùng đôi môi đỏ hồng có chút quyến rũ kia như muốn dụ dỗ người ta phạm tội vậy, hắn không thể kiềm chế được cảm xúc lúc này của mình, cúi người xuống hôn lên bờ môi ửng hồng kia. Hai cánh môi va chạm vào nhau tạo lên một cỗ khí lực mạnh mẽ. Vũ Linh cảm giác được hàn khí trên cơ thể nam nhân trước mặt như muốn nuốt trọn cô vậy. Nụ hôn sâu khiến cho Vũ Linh- một người chưa cảm nghiệm tình yêu bao giờ như cô đây cảm có chút thấy ngộp thở, khó chịu. Gương mặt nhỏ nhắn của cô chạm sát vào gương mặt anh tuấn của Hiên Thành, có thể nói khoảng cách của hai người còn gần hơn cả chữ gần. Vũ Linh sắc mặt hơi ửng đỏ trợn tròn mắt nhìn chằm chằm người đang hôn mình.

" Nụ.... nụ hôn đầu của mình. Tên Hiên Thành này đang lấy mất nụ hôn đầu của mình sao?".

Vũ Linh cảm thấy mình sắp bị nụ hôn của Hiên Thành làm cho sắp nghẹt thở rồi liền dùng lực đẩy thân hình rắn chắc kia ra khổ người cô. Vũ Linh thở hổn hển , hai má hơi ửng đỏ lại có vẻ tức giận chậm rãi lên tiếng:

- Băng thần, ngài...ngài....

Vẻ mặt hốt hoảng cả kinh nhưng lại có chút đáng yêu kia của Vũ Linh khiến cho Hiên Thành cảm thấy rất hứng thú. Hắn nhìn chằm chằm Vũ Linh nhưng vẫn tỏ ra bình thản chờ đợi xem cô định nói gì. Nhưng Vũ Linh cả giận quá lại có phần hơi xấu hổ trong lúc nhất thời không biết nên nói gì thì Hiên Thành đã vẻ mặt phong lưu không đôi ba câu lên tiếng:

- Đã muộn rồi, ta về nghỉ ngơi trước.

Nói rồi Hiên Thành liền nhanh chóng xoay người rời đi, thoáng chốc bóng dáng đã biến mất bên cửa sổ. Vũ Linh còn chưa kịp phản ứng gì đã không thấy người đâu nữa. Cô chỉ có thể gào thét trong lòng:

" Hừ, tên này đây gọi là hôn xong rồi thì bỏ chạy sao? Vậy còn nụ hôn đầu của mình....Nhưng mà đây cũng được coi là chuyển biến tốt đúng không nhỉ? Ít nhất thì Băng thần Hiên Thành này cũng không thích nữ chính nữa".

Nghĩ đến đây lửa giận trong người Vũ Linh cũng vơi dần đi. Lúc này cô chỉ nghĩ đến chuyện mục tiêu của mình đã thành công một nửa. Chí ít thì giờ cô vẫn giữ được cái mạng nhỏ này.

Trong khi Vũ Linh còn đang ngây ngốc tại chỗ suy nghĩ về tương lại thì ngược lại ai đó lại đang ở một góc điện vui đến nỗi trên khóe môi không ngừng nở nụ cười. Hiên Thành ngồi trong điện tẩm cầm trên tay một miếng ngọc bội xanh lam mà trong lòng mừng thầm:

" Mẫu thần, có lẽ con đã tìm được nữ nhân của mình rồi. Nhi thần nhất định sẽ giữ chặt cô ấy ở bên cạnh".

********************

Nam chính Hiên Thành của chúng ta hun nữ chính Vũ Linh rồi kìa mọi người, còn là kiểu hôn bá đạo nữa. Từ giờ hai anh chị sẽ liên tục ngọt ngọt nha. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK