Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 16:Nam chính thấy khó chịu

Vũ Linh được Thần điểu chở bay trên không trung, cô nhìn thấy mình đã cách khá xa cung Băng Lan rồi, có lẽ là đã ra đến bên ngoài. Vũ Linh nhìn xuống thân con Thần điểu đang lai mình trên lưng này, quả thực là một con thần thú mạnh nha. Cô từng đọc trong cuốn truyện này có nói Thần điểu này là một con thần thú chuyên đi chiến đấu bên cạnh Hiên Thành, cùng hắn lập được không biết bao nhiêu chiến công cho tiên giới.Nhưng là tại sao hắn lại mang con thần thú mạnh nhất của mình ra để chở cô về chứ. Vũ Linh hơi vuốt cằm tỏ vẻ khó hiểu, cô nhìn xuống cảnh tượng phía dưới phát hiện một nữ tử đang vẫy vẫy tay với mình liền bảo con Thần điểu bay xuống. Thần điểu cũng rất nghe lời lập tức đáp xuống phía dưới.

Nữ tử khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu nhìn thấy Vũ Linh thì mừng rỡ chạy tới :

- Thủy thần, cuối cùng người cũng quay lại đây. Tiểu tiên đứng ở đây chờ người rất lâu rồi.

Tiểu Vân giọng nói mang theo ý vui mừng như là xa cách lâu ngày mới được gặp lại Vũ Linh vậy.

Vũ Linh cùng gật đầu nhẹ một cái:

- Ừm.

- Mà Thủy thần, con thần thú này từ đâu ra vậy?

Tiểu Vân từ nãy đến giờ vẫn luôn để ý bên cạnh tiên chủ của mình sao lại có thêm một con thần thú vậy , không nhịn được thắc mắc liền chỉ tay vào Thần điểu phía sau.

- Nó là con Thần điểu của Băng thần.

Vũ Linh thành thành thật thật trả lời.

Tiểu Vân nghe xong bộ mặt tỏ ra có vài phần kinh ngạc xen chút sợ hãi. Không hỏi thì không sao hỏi rồi mới biết vốn dĩ nó lại có chủ nhân là Băng thần đáng sợ kia. Nhưng mà có gì đó không được đúng cho lắm, tại sai thần thú của người ta lại trở tiên chủ nhà cô về.

- Vậy....vậy tại sao nó lại đi cùng người?

- Thì Băng thần ngài ấy đưa ta về thôi.

Tiểu Vân nghe Vũ Linh bình thản nói thì xanh tái mặt. Chuyện này có chút ngoài sức tưởng tượng của cô. Từ khi nào mà quan hệ của hai người bọn họ trở nên không nói rõ được vậy. Một người là Băng thần cao lãnh của tiên giới, một người lại là thủy thần nhà cô. Có phải giữa bọn họ có quan hệ mờ ám gì đó không? Tiểu Vân đầu óc choáng váng không ngừng suy nghĩ.

Mà lúc này Vũ Linh cũng quay sang nhìn chằm chằm Thần điểu, cô còn loay hoay không biết là nên làm cách nào để đem nó trở về cung Băng Lan.

- Ngươi có tự về được không?

Vũ Linh nhìn nó hỏi nhỏ. Thần điểu nghe vậy hiểu hiểu rồi bay lên lập tức biến mất khỏi tầm mắt của hai thiếu nữ.

" Sớm biết nó có thể tự tìm đường về mình đã không phải nghĩ nhiều rồi".

Vũ Linh xoay người đi về thiên cung của mình.

- Haizz, trở về ăn chút bánh mới được.

Tiểu Vân cũng vội vàng chạy theo:

- Thủy thần đợi tiểu tiên với.

Thân ảnh hai tiên tử nhanh chóng biến mất...

Cung Hỏa Khánh:

Anh Hoa dáng người nhỏ bé lả lướt trở về. Sau khi rời khỏi từ cái nơi đáng sợ kia, cô ta luôn run rẩy cả chặng đường. Giờ về đến thiên cung cô vẫn còn có chút gì đó sợ hãi trong người. Nhìn về một hướng Anh Hoa phát hiện ra một thân nam tử y phục đỏ rực đang ngồi ở một góc viết chữ. Anh Hoa lúc này nhìn thấy khuôn mặt phong tuấn ấm áp kia thì sợ hãi trong lòng giảm đi không ít, cô tiến đến gần Mục Thiên giọng điệu có chút nhẹ nhàng:

- Hỏa thần, ngài đang viết chữ sao? Có cần ta mài mực giúp không?

Mục Thiên nghe thấy giọng nói trong trẻo của thiếu nữ thì hơi ngẩng đầu mỉm cười nhẹ giọng nói:

- Sao vậy, bông hoa nhỏ, cô đi đâu về vậy. Đừng có chạy lung tung như lần trước. Nếu chẳng may lại bị bắt nạt ta lại không xuất hiện kịp thì phải làm sao?Hửm?

Mục Thiên trong lời nói mang theo chút cợt nhỡn mang theo sự sủng nịnh từ từ kéo Anh Hoa ngồi lên đùi hắn. Anh Hoa cũng không cưỡng chế lại mà ngồi im trên người Mục Thiên. Sắc mặt cô lúc này có chút trắng bạch nhưng lại vô cùng đáng yêu khiến cho người ta thương xót:

- Sao vậy? Ngồi gần ta lại khiến cho cô sợ vậy à?

Mục Thiên giọng nửa đùa nửa thật cúi đầu nhìn Anh Hoa.

Anh Hoa hơi thẹn thùng đỏ mặt nhẹ giọng trả lời:

- Vừa rồi ta đi lạc đến một thiên cung rất hoang vắng.

- Thiên cung vắng vẻ? Trong tiên giới này cung vắng vẻ chỉ có cung Băng Lan.

Mục Thiên hơi nhíu mày suy nghĩ trong giây lát.

Anh Hoa lại mang theo bộ dáng ngây ngốc kể lại toàn bộ cho Mục Thiên nghe:

- Ta gặp Thủy thần ở đó cùng với một nam nhân...nhìn rất đáng sợ. Hai người họ hình như còn tỏ ra rất thân thiết với nhau.

Anh Hoa nhỏ giọng trong suy tư nhớ lại hình ảnh mờ ám của hai người kia lại càng đỏ mặt hơn. Đây rõ ràng là hình ảnh của hai người đang yêu nhau mà.

Mục Thiên nghe vậy hơi nhíu mày lại hỏi ngược lại:

- Tên nam nhân đó lẽ nào là Hiên Thành? Nhưng mà cô nói Thủy thần đi đến cung của hắn để làm gì?

- Ta...ta cũng không biết. Nhưng tên nam nhân đó thoạt nhìn rất đáng sợ.

Nghe người trong lòng nói vậy Mục Thiên càng khẳng định được những gì mình suy nghĩ là đúng. Nhưng điều khiến cho hắn khó hiểu nhất chính là tại sao Thủy thần Vũ Linh kia lại ở cùng tên Hiên Thành lạnh lùng đó, điều này không khỏi khiến cho hắn hơi khó chịu trong lòng. Trước đây Vũ Linh luôn tỏ ra quan tâm đến hắn, bày tỏ sự ngưỡng mộ với hắn, trong tiên giới này không ai là không biết vị Thủy thần Vũ Linh này là có ý với hắn, nhưng là từ sau lần gặp ở gốc cây đào hắn luôn cảm thấy nữ nhân này khác trước đây rất nhiều, xưng hô với hắn cũng khách sáo giờ lại còn thân thiết qua lại với vị huynh đệ của hắn. Mục Thiên cảm thấy như có một cỗ lửa ở trong lòng hắn, đây giống như bản năng của một người khi được một ai đó quan tâm lại đột nhiên không quan tâm mình nữa, điều này khiến cho Mục Thiên hắn rất khó chịu.

Mà Anh Hoa ngồi trên người hắn cũng phát hiện ra hắn có chỗ nào đó không đúng lắm, chính xác là tỏ ra cau có khó chịu khiến cho cô hơi khó hiểu nhưng cô lại cảm thấy hìn như Mục Thiên rất quan tâm đến chuyện của hai người kia thì phải.

**********************

Cặp đôi nam nữ chính trong cốt truyện chưa gì đã thân mật đến mức ôm ấp nhau rồi kìa. Anh nhà phải cố gắng hơn để vượt mặt bọn họ mới được. Chương sau nam chính Hiên Thành của chúng ta sẽ chủ động hơn với chị nhà nha. Mọi người đón xem cùng mình nha

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK