Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 18: Tụ tập

Từ sau hôm Hiên Thành lẻn vào thiên cung rồi bày tỏ tình ý với Vũ Linh cô không còn gặp lại hắn nữa. Cũng phải, hắn đường đường là Băng thần cao lãnh của cả một tiên giới, hắn đi đâu làm gì đều không ai quản được hắn, ngày thường đến tiên đế còn khó có thể gặp được hắn huống chi là một thượng thần nhỏ bé như cô đây. Vũ Linh ở trong thiên cung đã mấy ngày nay chán đến mức nội tâm kêu gào thảm thiết. Cô cảm thấy làm thượng thần cũng nhàm chán quá rồi, tưởng rằng cô xuyên trở thành Thủy thần- một nhân vật tầm cỡ thì phải làm những việc tầm cỡ nhưng ai ngờ vị thủy thần Vũ Linh là cô chỉ suốt ngày ngồi trong một cung thánh rộng lớn không uống trà thì là cùng tiểu Vân đi dạo mấy vòng quanh thiên cung. Thật sự là nhàm chán quá rồi! Vũ Linh không thể ăn không ngồi rồi như vậy được. Người ta nói có làm thì mới có ăn. Mà lúc này nhiệm vụ quan trọng nhất của cô chính là thay đổi cốt truyện cũ, giúp bản thân tìm kiếm một con đường sống vì vậy Vũ Linh quyết định đi ra ngoài xem xét tình hình một chút.

Vũ Linh thay một bộ y phục tiên nhân màu xanh khói toát lên người cô một khí chất phàm tiên tuyệt trần khó ai sánh bằng rời khỏi thiên cung. Mà Tiểu Vân từ sớm đã thấy Vũ Linh than thở cả một buổi trời biết chắc rằng vị tiên chủ này của mình sẽ không chịu ngồi yên nên luôn bên cạnh trông chừng, khi nhìn thấy Vũ Linh rời đi cũng lập tức vội vàng đuổi theo. Tiểu Vân cảm thấy để một mình Vũ Linh đi ra ngoài chắc chắn sẽ xảy ra chuyện cho xem. Vị tiên chủ nhà cô thực khiến cho người ta phải đau đầu phiền não a.

- Thủy thần , người định đi đâu vậy ạ?

Tiểu Vân cúi đầu đi phía sau Vũ Linh từ nãy đến giờ không nhịn được mà lên tiếng.

- Đương nhiên là đi dạo rồi.

Vũ Linh hơi nghiêng đầu lại khẽ mỉm cười trả lời.

Tiểu Vân cảm thấy càng ngày tiên chủ nhà cô càng kì quái rồi. Cả cái tiên giới này rộng biết bao, nói đi dạo thì phải đi đến khi nào chứ.Haizz, Tiểu Vân chỉ biết than thở trong lòng.

Mà Vũ Linh lúc này miệng nói là đi dạo nhưng thực ra đầu óc lại sớm nghĩ về một chuyện khác:

" Không biết tình tiết câu chuyện đi đến đâu rồi. Chắc bây giờ nam nữ chính cũng bắt đầu nảy sinh tình cảm với nhau rồi. Không biết mọi chuyện mình làm có thể ngăn được kết cục của mình đây không nữa".

Mà lúc này ở một nơi khác đang diễn ra một màn kịch trong cốt truyện.

Tại Cung Hỏa Khánh bên cạnh gần hồ nước có một cái thượng đình, bên trong xuất hiện thân ảnh của hai người một nam một nữ đang ngồi trên ghế đối diện với nhau.

Nữ nhân vẻ mặt hồng hào trắng trẻo tỏ ra chút yếu ớt vô hại nhưng lại rất đáng yêu mặc trên mình y phục hoingf đào càng tô thêm vẻ đẹp rực rỡ của cô. Ngồi đối diện cô là một nam nhân gương mặt tuấn tú không kém, vẻ đẹp mang chút tả mị còn có phần dụ hoặc , khí tiết trong người toát ra mang theo một cỗ hỏa khí hừng hực ấm áp khiến cho người khác muốn tiến đến gần. Không sai, đây không ai khác chính là cặp đôi nam nữ chính trong cốt truyện. Mục Thiên đang cử động nhẹ ngón tay như đang làm cái gì đó còn Anh Hoa thì lại ngồi bên cạnh chăm chú nhìn chằm chằm từng động tác của Mục Thiên. Nhìn thấy vẻ mặt có phần hơi ngây ngốc của nữ nhân trước mặt Mục Thiên không nhịn được liền dừng tay lại hơi nhăn mà nhìn cô giọng nói trầm ấm vang lên:

- Vẫn còn chưa hiểu?

- Ừm.

Anh Hoa nhẹ nhàng trả lời nam nhân trước mặt. Mục Thiên nghe thấy âm vị trong trẻo của nữ nhân xinh đẹp trước mắt không chủ động được đưa tay lên xoa đầu Anh Hoa mỉm cười nhẹ:

- Bông hoa ngốc, ta làm nhiều lần như vậy mà cô vẫn chưa làm được sao? Như vậy thì khi gặp chuyện gì làm sao mà phòng vệ được đây.

Anh Hoa tỏ ra vẻ mặt hơi buồn nhìn chằm chằm Mục Thiên một cách ngây thơ. Quả thực Mục Thiên đang dạy cô cách vận động tiên khí thi triển thần lực nhưng cô học mãi mà vẫn không làm được. Cô không khỏi tự trách bản thân mình có phải quá vô dụng rồi không. Anh Hoa hơi ngước mắt nhìn Mục Thiên một cách đáng thương hỏi:

-Có phải ta rất vô dụng không Mục Thiên.

- Bông hoa ngốc, cô sao có thể vô dụng được chứ. Cô đã là người của Hỏa thần ta thì chắc chắn không phải là người vô dụng.

Mục Thiên chiều chuộng nói vài câu an ủi Anh Hoa. Bông hoa nhỏ này của hắn là hắn lúc đi chinh chiến với quái thú gặp được, hắn cảm thấy đây có lẽ là cơ duyên, vừa nhìn thấy cô hắn cảm thấy có một sự thu hút gì đó từ cô tác động đến hắn nên hắn quyết định mang cô về cung của mình.Là cảm thấy tiên tử này rất đáng yêu.

Hai người một chàng một thiếp đang tình tình tứ tứ thì lại bị hai vị khách không mời mà đến xuất hiện từ lúc nào ở đằng xa từ từ tiến đến gần thượng đình.

- Hỏa thần ca ca, huynh đang làm gì vậy?

Thanh âm trong trẻo của một nữ tử vang lên bên canh hai người còn đang ngồi. Nữ tử này mặc một bộ y phục dạ tím, dáng người nhỏ nhắn dễ thương nhưng tính tình có chút ngang ngược, vẻ mặt mang theo một tia bất mãn vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào Anh Hoa mà không thèm để ý người được hỏi là Mục Thiên.

Mục Thiên thấy mình bị hỏi liền nhanh chóng thu hồi bàn tay còn đang đặt trên đầu Anh Hoa xuống, ho khụ một câu giọng nói trầm ấm nói:

- Hoan Thanh muội đến đây làm gì?

Hoan Thanh thấy Mục Thiên hỏi ngược mình thì mới thu hồi tầm mắt chuyển sang hướng Mục Thiên tỏ ra một bộ dáng em gái ngoan nở nụ cười tươi tỉnh:

- Thần muội đến đây đương nhiên là để thăm Hỏa Thần ca ca rồi, huynh không vui sao?

- Được rồi, ta biết là muội quan tâm đến ta nhưng là...hôm nay không thể cùng muội chơi rồi. Ta còn phải giúp Anh Hoa vận động tiên khí.

Hoan Thanh nghe xong dường như hơi tỏ ra tức giận vứt cho Anh Hoa một ánh mắt căm phẫn. Từ trước tới nay Hỏa thần ca ca của cô ta chưa bao giờ từ chối cô ta điều gì vậy mà giờ lại vì một tiểu tiên nhỏ bé này mà bỏ mặc cô ta. Dường như càng ngày địch ý của Hoan Thanh đối với Anh Hoa càng lúc càng lớn. Mà trong tình huống khó thở này đột nhiên lại vang lên một âm thanh dịu dàng của một nữ tử phía sau:

- Lĩnh Nhiêu bái kiến Hỏa thần.

Thân ảnh của một nữ tử xuất hiện trước tầm mắt của ba người. Nữ tử này có dáng người thanh mảnh, bộ dáng yểu điệu gương mặt mang theo vài phần thanh tú mặc một bộ y phục xanh ngọc cúi đầu hành lễ với Mục Thiên.

- Cô là...?

Mục Thiên cảm thấy không hề có ấn tượng với nữ nhân này cho lắm liền mơ hồ hỏi, cô ta cũng thuận thế trả lời:

- Ta là Lĩnh Nhiêu-công chúa điểu tộc. Nghe danh Hỏa thần đã lâu nay mới có dịp được gặp mặt.

Lĩnh Nhiêu ngẩng đầu lên bộ dáng thanh thoát giọng nói mềm mại nhìn chằm chằm Mục Thiên. Mà Hoan Thanh bên cạnh thấy vậy cũng phụ họa theo:

- Lĩnh Nhiêu là tỷ muội tốt ta mới kết giao. Cô ấy là công chúa của cả một điểu tộc đó Hỏa thần ca ca.

Lĩnh Nhiêu được giới thiệu một cách danh dự như vậy không khỏi có chút thẹn thùng, ánh mắt không dấm nhìn thẳng vào Mục Thiên liền đưa tầm mắt sang hướng khác lại bắt gặp ánh mắt của một nữ nhân bộ dáng rất xinh đẹp nhưng lại tỏ ra yếu đuối mỏng manh khiến cho người ta muốn bảo vệ. Nhất thời Lĩnh Nhiêu cảm thấy một tia ghen ghét xen lẫn đố kị trong lòng. Cô ta thực sự đã ngưỡng mộ vị Hỏa Thần này từ rất lâu rồi nhưng khi nãy lại nhìn thất một màn thân mật của Hỏa thần với nữ nhân này cô ta cảm thấy một cái gì đó cảnh báo nói với cô ta rằng nữ nhân này tuyệt không thể giữ lại.

*****************

Vở kịch hay sắp bắt đầu rồi nha mọi người

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK