Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 19: Kịch hay bắt đầu

 

Hỏa thần ca ca, huynh cũng đừng nên xem trọng ai đó quá. Những người chỉ là một tiểu tiên nhỏ bé không đáng để huynh phải bận tâm đâu.

Hoan Thanh nhẹ giọng nói một cách đầy ẩn ý mang theo ánh mắt khinh thường nhìn sang Anh Hoa. Lời này của Hoan Thanh là muốn nhắc nhở Anh Hoa nên biết thân biết phận của mình, đừng nên vọng tưởng trèo cao, điều này đương nhiên Anh Hoa có thể nghe ra được. Mục Thiên thấy thần muội (em gái) của mình dùng những lời lẽ đầy nghịch ý với bông hoa nhỏ của hắn thì trong lòng có chút khó chịu nhưng vẫn bày ra bộ mặt điềm tĩnh nhẹ giọng nhắc nhở:

- Anh Hoa là tiểu đồng thân cận của ta, dạy cô ấy vận động tiên khí cũng là lẽ đương nhiên.

Hoan Thanh nghe vậy liền bày ra bộ dáng nũng nịu nói một cách không mấy vui vẻ:

- Nhưng mà cô ta cũng không nên vượt quá quy tắc của một tiểu đồng. Hỏa thần ca ca huynh biết không cô ta lần trước gặp ta ở trên đường đụng trúng ta nhưng lại không hành lễ với ta chính là không có chút quy tắc nào ở tiên giới này.

Anh Hoa bị bắt bẻ như vậy cảm thấy có chút hơi xấu hổ nhưng với tính cách không cam chịu của cô cô tuyệt không để mình bị vu khống liền đưa mắt sang nhìn Mục Thiên, một bộ dáng đáng thương nói:

- Ta là không biết cô ấy lại là Hoan Thanh bạch tiên.

- Không sao. Ta tin cô.

Mục Thiên bộ dáng nuông chiều đưa tay lên xoa đầu Anh Hoa dịu dàng lên tiếng. Nói xong lại quay sang đưa lời đến Hoan Thanh:

- Thần muội là người rộng lượng, cũng đừng so đo mấy chuyện nhỏ nhặt này với người của ta nữa. Người của ta tự ta sẽ quản.

Hoan Thanh bị nói lại mà một bộ dáng ấm ức không làm được gì. Cô ta thực muốn nói rằng cô ta trả rộng lượng chút nào. Từ lúc nào mà Hỏa thần ca ca của cô ta lại bênh vực người ngoài còn hơn cả muội muội ruột của mình vậy. Hoan Thanh càng nghĩ càng cảm thấy lòng căm ghét của mình dành cho Anh Hoa càng lúc càng nhiều lên chứ không có bớt đi. Mà Lĩnh Nhiêu đứng bên cạnh Hoan Thanh từ nãy đến giờ luôn không nói lời nói lúc này mới cảm thấy trong người khó chịu vô cùng, cô ta tối sầm mặt lại, bên ngoài nở một nụ cười giả tạo nhưng thực chất bên trong lại đang ngầm ghen tị với Anh Hoa. Vì sao nữ tử kia chỉ là một tiểu tiên bình thường trong khi cô ta là một công chúa điểu tộc to lớn, vậy mà Hỏa thần lại thích nữ tử kia, còn nói cô ta là người của mình nữa. Nỗi ghen ghét trong lòng Lĩnh Nhiêu càng lúc càng đậm. Mà Anh Hoa khi này vẫn đang nhìn chằm chằm nam nhân đang bảo vệ mình kia mà không hề hay biết cô đã vô tình đắc tội với người ta còn khiến cho hai cô nương nhà người ta có địch ý lớn với mình.

 

Ở một bụi cây lớn gần đó, tiếng rục rịch của cái gì đó bên trong vang lên mà đám người đang đứng đều không phát hiện ra.

- Tiên ...chủ , chúng ta nấp ở đây như vậy có ổn không?

Giọng nói nhỏ nhẹ khẽ khàng của một thiếu nữ vang lên như không muốn người bên kia nghe thấy vậy. Cô hỏi với vẻ mặt vô cùng sợ hãi.

- An tâm đi, chúng ta chỉ nấp tạm ở đây xem kịch mà thôi. Sao trông muội lại sợ hãi thế này?

Vũ Linh giọng không nặng không nhẹ chỉ đủ để hai người nghe thấy, nhìn bộ dáng sợ hãi của Tiểu Vân bên cạnh mà không nhịn được cười nhẹ.

Tiểu Vân bị cười thì cảm thấy có chút hơi xấu hỏi xen lẫn tức giận. Ai biết được vị tiên chủ này của cô tự nhiên kéo cô đi dạo rồi trong lúc vô tình đi ngang qua chỗ này nghe thấy có tiếng nói chuyện lại lôi một tiểu tiên như cô đây nấp vào một bụi cây rồi nói là xem kịch chứ! Đôi lúc coi thật không hiểu tiên chủ nhà mình nghĩ cái gì nữa, đường đường là một Thủy thần tiên giới lại phải lén lén lút lút nghe người ta nói chuyện như này thât là...không còn gì mất mặt hơn rồi. Nhưng người mất mặt cũng đâu phải cô, mà là vị tiên chủ này nhưng sao Tiểu Vân cứ thấy lo sợ làm sao ấy.

Mà Vũ Linh thì có phần an nhàn hơn tiểu tiên nhà mình nhiều. Cô ngồi sau bụi cây quan sát được đám người kia nói chuyện từ nãy đến giờ trong đầu mới nhớ ra hình như trong truyện đúng là có tình tiết này thật. Nam chính đang dạy nữ chính cách vận động tiên cốt thì bị hai nữ phụ phá đám. Một người khỏi cần nói cũng biết là muội muội như hoa như ngọc tính tình kiêu ngạo Hoan Thanh kia, còn nữ phụ còn lại đi cùng Hoan Thanh hình như từ lúc xuyên đến đây cô chưa hề gặp qua nữ nhân này thì phải. Nhưng là vừa rồi nghe Hoan Thanh kia nói cô ta chính là công chúa điểu tộc tên là Lĩnh Nhiêu thì phải. Lúc này Vũ Linh mới nhớ ra một điều vô cùng quan trọng liền vỗ chán thầm nghĩ:

" Tình tiết lúc này chính là lúc nam chính ra tay bảo vệ nữ chính khỏi hai nữ phụ nham hiểm kia rồi kéo gần thêm khoảng cách cùng nữ chính nhưng tình cờ lại kéo theo không ít rắc rối cho nữ chính sau này. Mà cái cô công chúa điểu tộc kia còn là một nữ phụ vô cùng nguy hiểm trong cốt truyện thì phải. Nếu mình nhớ không lầm thì cô ta chính là người đã nhiều lần hãm hại nữ chính nhưng đều không thành công, cuối cùng cũng là chết trong một kết cục không mấy tốt đẹp. Haizz, nữ phụ đều là vật chắn , bàn đạp để nam nữ chính gia tăng tình cảm với nhau mà thôi. Môtip quen thuộc mà."

Nghĩ đến đây Vũ Linh lại thở dài một tiếng trong lòng. Không biết cô có thể thành công thay đổi kết cục của bản thân ở thế giới này không đây?

Tiểu Vân ngồi bên cạnh lại bắt đầu cảm thấy sống mũi mình có chút khó chịu ngứa ngáy liền không nhịn được hắt xì một cái làm phát ra tiếng động khiến cho đám người bên kia muốn không nghe thấy cũng không được.Phải biết rằng lực của tiên nhân là rất lớn, chỉ một cái hắt xì nhẹ thôi cũng khiến vang xa một trăm dặm. Bốn thân ảnh bên kia còn đang đưa mắt nhìn nhau trong sự căng thẳng nghe thấy động tĩnh thì đồng nhất nhìn sang hướng bụi cây chỗ Vũ Linh. Thấy bản thân bị phát hiện Vũ Linh đành chui đầu ra ngoài cặp mắt nhìn đám người nam chính nở một nụ cười không hề giả trân giơ ta nói:

- Ngại quá.Ta không làm phiền các người chứ?

******************

Chương sau độc giả hãy chuẩn bị chờ đợi sự xuất hiện trở lại của anh nhà Hiên Thành nhaaa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK