Móng vuốt của Lâm Hiên đã lao đến ngay trước mặt hắn.
Hắn theo bản năng lấy ra hai tay chắn trước mặt mình.
Xoẹt xoẹt!
Lâm Hiên cào một móng vuốt xuống.
Hai cánh tay của hắn giống như bị lưỡi dao sắc bén chém qua, trong nháy mắt bị cắt thành mấy mảnh nhỏ.
"Ahhh! Tay tôi!" Diễm Hỏa Bá Thiên phát ra tiếng kêu thảm thiết đầy đau đớn.
Nhưng rất nhanh, hắn liền kêu không ra tiếng được nữa.
Bởi vì hắn phát hiện ra rằng một móng vuốt của Lâm Hiên đã chộp lấy khuôn mặt mình.
Sau một khoảnh khắc, móng vuốt Lâm Hiên bóp chặt lại.
Đầu của Diễm Hỏa Bá Thiên trực tiếp nổ tung như một quả dưa hấu!
Một màn này đã tạo cho thần kinh của mọi người một đả kích lớn.
Diễm Hỏa Bá Thiên chính là bậc trưởng lão của vương tộc.
Có được năng lực và sức mạnh của Chân Thánh Cảnh.
Thế nhưng lại cứ như vậy mà dễ dàng bị bóp nát đầu bởi một võ giả.
Nếu như không phải vừa tận mắt chứng kiến Diễm Hỏa Bá Thiên lợi hại bao nhiêu, chỉ sợ tất cả bọn họ đều sẽ xem hắn là một võ giả tầm thường.
Giết được Diễm Hỏa Bá Thiên, Lâm Hiên vẫn không ngừng lại, hướng về phía của tên cấp dưới của hắn ta, người vừa mới ra tay với Lâu Tông Ảnh vọt tới.
Tên kia sợ hãi nuốt một ngụm nước bọt.
Trong đầu chỉ tồn tại duy nhất có một ý niệm, chạy trốn!
Không còn quan tâm đến cái gì là mặt mũi, cái gì là tôn nghiêm của Vương tộc.
Nhưng hắn thực không biết lượng sức, vừa chạy được hơn trăm mét.
Một bóng hình đỏ rực to lớn đã đuổi kịp hắn.
Chạy song song với hắn.
Hắn nghiêng đầu nhìn qua, vừa vặn nhìn thấy một đôi mắt tràn ngập giận dữ và giết chóc.
Con ngươi trong mắt hắn co hẳn lại.
Cả cơ thể chưa kịp phản ứng.
Sau một khắc, móng vuốt sắc nhọn đỏ rực kia đã trực tiếp xuyên thấu ngực hắn.
Móc cả trái tim hắn ra.
Bép!
Trái tim hắn trực tiếp bị bóp nát.
"Ngươi!"
Tên trưởng lão kia chỉ kịp thốt ra một chữ, tiếp sau đó, người giống như